Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1798

Nhưng hôm nay có nhiều người vây quanh, nhiều người nhìn như thế, Tô Khiết biết lần này bà cụ Nguyễn là muốn quỳ thật.

Nhưng Tô Khiết cũng không đỡ bà cụ Nguyễn lên, ngay lúc bà cụ Nguyễn quỳ xuống, cô lập tức kéo Hứa Dinh Dinh nhanh chóng bước sang một bên.

Cho nên bây giờ chỗ cô đang đứng và bà cụ Nguyễn quỳ xuống hoàn toàn không cùng một hướng.

Nhưng dù thế vẫn làm cho mọi người than thở không thôi.

Dù sao bà cụ Nguyễn cũng là một bà già hơn bảy mươi tuổi, quỳ trước mặt mọi người như vậy…

Hứa Dinh Dinh cũng bị dọa đơ người trong một khoảnh khắc, cô không thể nào ngờ được bà cụ Nguyễn lại dám quỳ với Khiết Khiết trước mặt nhiều người như thế, đúng là quá ác, quá độc.

“Đệt, sao bà ta lại như thế chứ? Sao bà ta lại có thể làm vậy? Bà ta định ép cậu tự sát à?” Sau khi Hứa Dinh Dinh lấy lại tinh thần, tức đến mặt mày trắng bệch.

Bà cụ Nguyễn quỳ xuống như thế, cho dù Khiết Khiết có lý hơn nữa thì mọi người cũng không khỏi thiên vị cho bà cụ Nguyễn.

Từ trước đến giờ truyền thống nước X luôn lấy chữ hiếu làm đầu, một bà già bảy mươi tuổi quỳ xuống trước mặt một người chỉ mới hai mươi mấy, chắc chắn sẽ làm mọi người khó chịu.

Huống chi lúc trước Tô Khiết còn từng gả cho Nguyễn Hạo Thần.

Dưới tình huống này Tô Khiết chắc chắn sẽ bị mắng.

Kiểu mắng chửi thế này chính là lợi dụng đạo đức, lúc này rõ ràng bà cụ Nguyễn đang muốn định lợi dụng đạo đức để ép Tô Khiết.

Tô Khiết vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt, trên mặt chẳng có tí khác thường nào cả.

“Bà cụ này cũng đáng thương thật, chuyện này dính đến con cháu, cũng không thể trách bà được, cũng chẳng ai muốn bị tuyệt hậu cả.”

“Việc này đúng là không thể trách bà già này được, nếu đổi là tôi, tôi cũng không đồng ý.”

Quả nhiên, những người còn đang mắng chửi ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn lập tức nghiêng về phía bà cụ Nguyễn.

Hơn nữa lý do bà cụ Nguyễn vừa nói lúc nãy cũng rất chính đáng, đủ để làm mọi người đồng tình, đặc biệt là những người trẻ tuổi đã lên chức mẹ chồng kia.

“Cưới con vợ mà không đẻ được thì cưới làm gì?”

“Đúng đó, vợ kiểu đó đúng là không thể cưới được.” Thậm chí còn có một vài người có thái độ cực đoan ăn nói khó nghe.

Bà cụ Nguyễn thầm đắc ý, bà lại định đổ dầu vào lửa: “Khiết Khiết, khi con gả cho Hạo Thần, bà vẫn luôn rất tốt với con, chưa bao giờ làm khó con cả, nếu không phải vì con không thể sinh nở được, chắc chắn bà sẽ không bảo con rời xa Hạo Thần, bà già này đã sống hơn nửa đời rồi, chưa bao giờ xin ai cả, hôm nay bà xin con, xin con chừa cho Hạo Thần, cho nhà họ Nguyễn một con đường sống đi.”

Lúc này Hứa Dinh Dinh đã rất khó thở rồi, ngực phập phồng liên tục, miệng khép mở liên tục nhưng không nói được một câu nói nào.

Ăn hiếp người quá đáng, thật sự là ăn hiếp người quá đáng mà.

Tô Khiết vẫn luôn giữ vẻ mặt lạnh nhạt không nói gì, không biết đang suy nghĩ chuyện gì nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK