Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 973

Thấy cô đột ngột thay đổi, ánh mắt Nguyễn Hạo Thần lóe lên, nhất thời hình như không kịp phản ứng lại.

Đây là tình huống gì? Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy bộ dạng cô như thế này.

Cô ấy bình thường vẫn luôn bình tĩnh, gặp chuyện không bất ngờ, nếu thật sự gặp phải tình huống bất lợi cho mình thì sẽ mềm mỏng một cách hợp lý.

Nhưng bây giờ tình huống này…

Nguyễn Hạo Thần lúc này thực sự sững sờ.

Cứ cho rằng phản ứng của phụ nữ như thế này là bình thường, nhưng mà anh chỉ cảm thấy những phản ứng đó mà xuất hiện ở cô thì tất có gì đó không bình thường, đặc biệt không bình thường.

Tô Khiết thực sự có chút không thoải mái, đây là lần đầu tiên trong đời cô giở mấy chiêu ăn vạ kiểu vậy, nhưng vì đã

chọn con đường này, cô phải cắn răng chịu đựng mà đi tiếp.

“Nguyễn Hạo Thần, dựa vào cái gì mà anh nói cưới là cưới hả? Lần trước, lần đầu tiên gặp mặt, anh trực tiếp bắt em đến ủy ban nhân dân đăng ký kết hôn rồi. Lần này lại y như vậy, Nguyễn Hạo Thần, ở đâu ra kiểu kết hôn này vậy chứ? Hôn nhân cần phải có quá trình, ít nhất thì cũng phải tặng hoa, hẹn hò, xem phim, đợi hai người có tình cảm với nhau rồi mới ngỏ lời cầu hôn chứ. Ai mà giống anh vậy? Cứ như kẻ cướp ấy, trói người ta bắt đi nhận giấy với anh? “Không đợi anh bình tĩnh lại, Tô Khiết đã nhanh chóng nói ra cả một tràng câu chữ, đem hết tinh hoa đanh đá ra mà diễn giải hết sức sâu sắc vấn đề.

Nguyễn Hạo Thần sững sờ đứng đó, không đáp lại, không biết có phải là đã bị bộ dạng lúc này của cô dọa cho sợ rồi không?

“Nguyễn Hạo Thần, anh chưa từng tặng hoa cho em, anh chưa xem phim cùng em, cũng chưa cùng em dạo phố một lần, tại sao em phải lấy anh chứ?” Tô Khiết thực ra cũng chẳng quan tâm gì mấy chuyện này, nhưng mà hình tượng con gái cô chọn diễn lúc này lại cần phải quan tâm đến mấy thứ đó một chút, vì vậy cô nhất định phải nói như vậy.

Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, môi anh khẽ nhếch lên, sau đó anh đóng cửa xe cho cô rồi lại lên xe: “Đi thôi.”

“Đi? Đi đâu?” Lần này lại đến lượt Tô Khiết sững sờ, cứ vậy mà đi sao?

Không, không đúng? Đây là muốn đi đâu nữa hả?

“Tặng hoa cho em, xem phim với em, cùng em đi mua sắm.” Độ cong khóe môi của Nguyễn Hạo Thần càng lộ rõ, không phải vừa nãy cô trách anh không làm chuyện này đó sao?

Vậy thì anh sẽ làm ngay, làm lúc này cũng chưa muộn.

Tô Khiết nhìn anh, chớp mắt rồi lại chớp mắt, sau đó xác định hành vi của cô vừa rồi có hiệu quả, anh thật sự đã không còn ép buộc cô đi vào đăng ký kết hôn nữa rồi.

Khỉ thật, hóa ra sức uy hiếp của việc khóc lóc, gây rắc rối và treo cổ tự tử lại mạnh đến vậy, nếu biết chiêu này hữu dụng đến vậy thì mắc mớ gì cô lại phải tốn công tốn sức đấu trí với anh vậy chứ.

Không cần biết như nào, ít nhất thì giờ cũng không cần phải đăng ký kết hôn nữa rồi.

Rốt cuộc cũng được tự do, cô không muốn lại bị anh lôi về lại chuyện này nứa, cô cảm thấy nếu lần này cô lại đi đăng ký với anh thì e rằng rất khó mà ly hôn lại.

Nguyễn Hạo Thần coi như đã thay đổi quyết định, Tô Khiết cũng thở phào nhẹ nhõm.

Có điều Nguyễn Hạo Thần đột nhiên đề nghị kết hôn, rồi lại đột nhiên thay đổi quyết định, điều này khiến Tô Khiết có

chút tò mò về ý định của anh.

“Nguyễn Hạo Thần, tại sao cứ phải đăng ký kết hôn với em?” Tô Khiết suy nghĩ một chút, nhưng rốt cuộc cũng không nhịn được hỏi, bởi vì câu hỏi này đã canh cánh trong lòng cô mấy ngày nay rồi. Kể từ lúc Nguyễn Hạo Thần nói muốn kết hôn với cô ở chỗ bệnh viện lần trước, cô đã bắt đầu bối rối, không hiểu rốt cuộc Nguyễn Hạo Thần muốn làm gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK