Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 380

Nguyễn Hạo Thần sao có thể không nhận ra cảm xúc bực bội của cô, khóe môi giống như hơi câu lên, giống như cố ý đáp lời: Em tới đón tôi sao?”

Anh đương nhiên biết vì sao cô tức giận, cô tới đón anh, anh còn nghi ngờ cô, kiểm tra điện thoại của cô, cô tức giận cũng là bình thường.

“Đúng vậy, không phải anh đến nước R công tác sao? Chuyến bay sớm nhất từ nước R đến thành phố A là lúc chín giờ, em vốn cho rằng lúc này đến sân vay thì vừa vặn có thể đón anh ở cửa ra vào, không ngờ anh đã sớm ra trước.” Trên mặt Tô Khiết vẫn viết chữ không vui như vũ, nhưng vẫn trả lời câu hỏi của anh.

“Em biết tôi ngồi chuyến bay này sao?” Đôi mắt Nguyễn Hạo Thần tối sầm lại, quả thực là anh đã đi lối vip, nếu như anh đi lối đi thông thường thì đúng là giờ này mới ra đến.

Nhưng tại sao cô lại biết anh ngồi trên chuyến bay này?

Anh nói với cô rằng mình đi công tác ba ngày, hôm nay trở về, nhưng anh nhớ rằng mình không nói cho cô biết là chuyến bay lúc mấy giờ.

“Không biết, em chỉ xem chuyến bay đầu tiên đến, không phải anh nói hôm nay trở về sao? Nếu không phải lúc này thì chính là chuyến tiếp theo, từ từ chờ chứ sao!” Tô Khiết nhìn anh một cái, câu trả lời nghe hoàn toàn không có vấn đề, chỉ là cảm xúc rõ ràng không đúng, giọng điệu có chút hung hăng, hiển nhiên là cô vẫn còn đang tức giận.

“Đi thôi.” Nhưng từ trước đến nay Nguyễn Hạo Thần chưa bao giờ dỗ dành phụ nữ, người nào đó buôn bực cũng phí công, chỉ là lúc quay người, khóe miệng của anh nhếch lên vẻ nghi ngờ.

“Tổng giám đốc, anh còn có một cuộc họp rất quan trong, sắp muộn rồi!” Thư ký Lưu thấy anh đi ra, vẻ mặt vô cùng nóng vội.

Anh đang bận, em sẽ tự bắt taxi về!” Tô Khiết đang lo tìm không được lý do rời đi, nghe thấy anh đang vội vàng đến họp, cảm giác cơ hội này rất đúng lúc.

“Cùng anh đến công ty.” Nguyễn Hạo Thần giữ cô lại, trực tiếp kéo cô vào trong xe.

Mẹ kiếp, Tô Khiết trực tiếp mắt trợn tròn, lần nữa có cảm giác xúc động muốn cắn chết anh.

Cô muốn đi gặp bảo bối của mình, không muốn cùng anh đến công ty, có thể không?

Nhưng bây giờ rõ ràng là không thể, anh hoàn toàn không cho cô cơ hội từ chối, tài xế đã khởi động xe.

Đến công ty, Nguyễn Hạo Thần dẫn Tô Khiết tới phòng làm việc của anh, sau đó mới đi đến phòng họp.

Không lâu sau, điện thoại Tô Khiết vang lên, nhìn thấy số điện thoại người gọi, cô kiểm tra một lát, phát hiện trong phòng không có lắp đặt camera giám sát, lúc này mới trả lời.

“Mẹ, mẹ nói dối con, rõ ràng mẹ nói sẽ đến đón con, nhưng lại không xuất hiện!” Điện thoại vừa được kết nối thì giọng nói đây ủy khuất của Đường Vũ Kỳ đã truyền tới.

“Bảo bối, thật xin lỗi.” Trái tim Tô Khiết ê ẩm, đặc biệt khó chịu.

Trong lòng cô không khỏi thầm mắng Nguyễn Hạo Thần, đều là do anh hại, hại cô không thể nhìn thấy bảo bối, hại bảo bối đau lòng.

“Không muốn xin lỗi, con muốn mẹ.” Vũ Kỳ nhịn không được ủy khuất, khóc òa lên.

“Được được, mẹ sẽ đi qua, mẹ lập tức qua ngay!” Tô Khiết nghe thấy tiếng khóc của con gái, trái tim cũng vỡ vụn.

“Ông xã, anh họp còn lâu không? Em có thể xuống dưới đi dạo không?” Cúp điện thoại, Tô Khiết gửi cho Nguyễn Hạo Thần một tin nhắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK