"Có người đánh lén đệ tử của Ngũ Đạo!"
Sau khi nói xong câu đó, Diệp Thiên tung người một cái đã biến mất khỏi vị trí cũ, hắn bay về hướng khe sâu mà các đệ tử Ngũ Đạo đang ở.
Thần thức của bọn Linh Nguyên không mạnh bằng Diệp Thiên.
Lúc Diệp Thiên nói ra câu nói đó, bọn họ cũng không có cảm giác gì.
Nhưng giờ phút này, trên mặt bọn họ cũng lộ ra vẻ tức giận, đều hóa thành Độn Quang đuổi theo hướng của Diệp Thiên.
Sau khi đi đến khe sâu, bọn họ nhìn thấy các đệ tử Ngũ Đạo xếp đội ngũ thành hình vuông thật chỉnh tề, đứng ở mảnh đất trống bên ngoài khe sâu.
Mà lúc này, phía trên bầu trời mà các đệ tử Ngũ Đạo đang đứng xuất hiện năm lốc xoáy khổng lồ.
Những lốc xoáy này đang chậm rãi xoay tròn, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh.
Diệp Thiên cảm nhận được năm luồng khí tức hùng mạnh nằm giữa năm lốc xoáy đó.
Sức mạnh của mỗi một luồng khí tức đều xấp xỉ với Minh Đế Cảnh Tam Trọng.
Rất hiển nhiên, năm lốc xoáy này chính là năm cao thủ Minh Đế Cảnh, đang chuẩn bị thả ra thuật thần thông.
Diệp Thiên cảm nhận được, sức mạnh của mỗi một lốc xoáy đều mạnh đến khủng bố.
Nếu để sức mạnh của năm lốc xoáy này tỏa ra ngoài, vậy đệ tử của Ngũ Đạo đang đứng ở phía dưới tuyệt đối sẽ bị tiêu diệt sạch.
Lần này nơi mà bọn Diệp Thiên chuẩn bị tấn công là Kim Vân Thành – Một trong ba chủ thành lớn nhất của Đông Vực.
Cho nên lần này binh lực của bọn Diệp Thiên cực kỳ sung túc, có hơn ba trăm triệu đệ tử.
Hơn nữa ba trăm triệu đệ tử này là những người tài mà bọn Diệp Thiên chọn lựa thật kỹ càng.
Nếu ba trăm triệu người này mất mạng ở đây, không thể nghi ngờ gì nữa, đó là một đả kích khổng lồ đối với Ngũ Đạo.
Nếu bọn họ muốn khôi phục thực lực như hôm nay, chỉ sợ cần đến rất nhiều năm.
Bọn họ của hiện giờ căn bản không chịu nổi tổn thất này. Bởi vì đợi đến mấy năm sau, bọn Minh Đạo cũng đủ để đưa ra biện pháp tương ứng nhằm vào sự phản công của đám người Diệp Thiên rồi.
Tới khi đó, bọn Diệp Thiên muốn công chiếm thành trì khác của Đông Vực, rõ ràng sẽ trở nên khó càng thêm khó khăn.
Đến lúc đó đừng nói là lật đỗ Minh Đạo, ngay cả việc tiến đánh Đông Vực cũng là vấn đề rất nghiêm trọng.
Cho nên khi Diệp Thiên nhìn thấy năm lốc xoáy đang xoay tròn kia, hắn không chút do dự thúc dục sức mạnh vừa khôi phục không lâu trong cơ thể.
Lượng sức mạnh này còn rất ít, nhưng hắn không thể không liều mạng.
Chỉ thấy Diệp Thiên vung tay lên, một ánh kim quang bắn ra.
Ngay lập tức, một gốc đại thụ khổng lồ màu vàng cao nghìn trượng xuất hiện trên không trung trên đầu các đệ tử Ngũ Đạo.
Cây này chính là sinh mệnh thần thụ của Diệp Thiên.
Lúc sinh mệnh thần thụ vừa xuất hiện, năm cao thủ Minh Đạo phía trên cũng đã nhận ra.
Vì thế tốc độ xoay tròn của lốc xoáy lập tức nhanh lên, tiếp theo đó, từng dòng thác lớn mang theo hơi thở chết chóc khổng lồ đang tràn ra mãnh liệt từ trong đó.
Những dòng thác chết chóc này trào ra từ mỗi một lốc xoáy.
Nhìn từ xa giống như năm thiên hà tối đen đang chảy ngược xuống từ bầu trời.
Khí thế của năm dòng thác chết chóc này cực kỳ kinh người, mà kích thước của mỗi một dòng đều đủ sánh bằng một ngọn núi to lớn.
Dưới đòn tấn công như vậy, nếu đệ tử của Ngũ Đạo phía dưới không được bảo vệ, tuyệt đối khó có thể may mắn thoát khỏi.
Ngay vào lúc năm dòng thác chết chóc lao tới, trong tay Dương Tuấn bật ra một ấn quyết.
Sau đó chỉ thấy trên sinh mệnh thần thụ bộc phát ra ngàn tia kim quang.
Những kim quang này nhanh chóng tràn về hướng năm dòng nước lũ chết chóc bạo.
Trong chớp mắt, năm dòng nước lũ chết chóc đã bị ánh kim quang bao phủ, đang tan biến với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Nhưng sức mạnh của chúng cực kỳ mạnh mẽ, lập tức tung ra đòn phản kích hữu hiệu.
Trong giây lát, tốc độ xoay tròn của lốc xoáy kia đột nhiên gia tốc lên gấp đôi.
Mà nước lũ mang theo hơi thở chết chóc đã lập tức biến lớn không ít.
Sinh mệnh thần thụ tán phát ra kim quang, không ngừng chống chọi lại với dòng nước lũ chết chóc.
Kim quang của sinh mệnh thần thụ vốn có thể khống chế và cắn nuốt được dòng thác chết chóc, nhưng lúc này nó lại bị lấn áp.
Tốc độ kim quang lan tràn lên phía trên càng ngày càng chậm, cuối cùng tạo thành một cục diện giằng co.
Lúc này trong cơ thể Dương Tuấn truyền ra từng đợt cảm giác hư không, năng lượng trong cơ thể hắn lại khô cạn.
Mà bây giờ, kim quang kiên trì đối kháng được với dòng thác chết chóc hoàn toàn là nhờ sức mạnh dự trữ từ bên trong sinh mệnh thần thụ.
Đúng là sinh mệnh thần thụ rất mạnh, nhưng là sức mạnh dự trữ của nó là có hạn, bởi vì nó không thể tu luyện bình thường như con người.
Mà trong quá trình tiêu hao, hắn căn bản không thể đúng lúc bổ sung sức mạnh lại được.
Một bên thì tăng cao một bên lại giảm mạnh, dưới sự đối nghịch này, sinh mệnh thần thụ bị đánh bại là chuyện sớm hay muộn.
Đúng vào lúc này, bọn Linh Nguyên và Hỏa Huyền đã chạy tới.
Khi nhìn thấy tình hình nơi đây, bọn họ lập tức hiểu ra tình thế trước mắt.
Cho nên họ không nói nhiều lời, lập tức chia nhau ra vây quanh sinh mệnh thần thụ.
Hai người quay về hướng sinh mệnh thần thụ, vươn bàn tay mình ra, từng dòng thác năng lượng vọt về hướng sinh mệnh thần thụ.
Bọn Linh Nguyên truyền toàn bộ sức mạnh của mình đến sinh mệnh thần thụ, để giúp nó chống cự thác lớn chết chóc phía trên.
Sau khi có sức mạnh của bọn Linh Nguyên gia nhập, phía trên sinh mệnh thần thụ lập tức tỏa ra ánh kim quang, sức mạnh lập tức tăng cường mấy lần.
Vì thế, kim quang vốn đang giằng co không phân cao thấp với dòng thác chết chóc nhanh chóng lan tràn, cắn nuốt lấy dòng thác đó.
Chỉ trong chớp mắt, kim quang đã lan tràn tới trước mặt năm lốc xoáy màu đen kia.
Tinh quang của sinh mệnh thần thụ không dừng lại, mà trực tiếp đâm thẳng vào bên trong lốc xoáy.
Giống một thanh kiếm sắc bén trực tiếp đánh vỡ lốc xoáy mang đầy hơi thở chết chóc kia.
Kim quang của thần thụ có tác dụng làm phân giải và biến mất.
Lúc những hơi thở tử vong kia gặp được kim quang, chúng bị phân giải tiêu tán cả ra, trở thành năng lượng tự do trong không khí.
Cuối cùng không thể tụ lại với nhau, bởi vậy cũng không hình thành được bất kỳ trở ngại nào.
Sau khi năm lốc xoáy bị kim quang của sinh mệnh thần thụ thuận lợi xé rách, lập tức có năm bóng người bị ép đi ra.
Năm bóng người kia vừa xuất hiện thì đã rơi xuống từ trên cao.
Miệng phun máu tươi, sắc mặt tái nhợt xanh xao, hiển nhiên đã bị thương nặng.
Khi nhìn thấy năm bóng người này, ánh mắt của bọn Linh Nguyên lập tức tràn đầy sát ý.
Hiển nhiên, năm người này đã sớm mai phục ở nơi này.
Bọn chúng đã lập kế hoạch ngay từ đầu, muốn giết sạch bọn họ không còn manh giáp.
"Người của Cung Minh Đế quả nhiên là giỏi tính toán! Vừa phái người giữ chân chúng ta, lại vừa cho người ẩn nấp trong hư không, ra tay với đại quân đệ tử Ngũ Đạo!"
Đạo trưởng Hư Không tức giận mà nói.
Lúc này Linh Nguyên cũng nói: "Chúng ta vốn là kẻ thù không đội trời chung, bọn chúng ra tay ác với chúng ta đến mấy cũng là chuyện hợp lý. Nếu chúng đã ra tay độc ác, vậy thì chúng ta cũng không thể nương tay, hôm nay năm người này phải ở lại nơi đây!"
Nói xong, Linh Nguyên là người đầu tiên bay về hướng năm người kia.
Những người khác thấy vậy, cũng đuổi kịp bước chân của Linh Nguyên, bay tới muốn tấn công bọng chúng.
Khi năm cao thủ Minh Đế Cảnh kia nhìn thấy bọn Linh Nguyên tấn công về hướng mình, trên gương mặt lập tức lộ ra vẻ khủng hoảng.
Vừa rồi bọn chúng đã dùng bí pháp để tạo nên năm lốc xoáy mang theo hơi thở chết chóc kia.
Nó làm tiêu hao sức lực của bản thân rất nhiều, mà lúc này, lốc xoáy chết chóc đã bị phá hủy, bọn chúng còn bị bắn ngược nghiêm trọng.
Cho nên lúc này, chúng căn bản không có sức chiến đấu, nếu để bọn Linh Nguyên tới gần người thì căn bản không có khả năng chống cự, chỉ có thể vươn cổ chờ chém.
Nhưng hoảng sợ chỉ kéo dài trong chớp mắt, bọn chúng nhanh chóng bình tĩnh lại.