“Tuyển quân rộng rãi, triển khai thêm nhiều trận thế và hoãn việc xưng đế!”
Miệng mọi người đều đi lặp đi lặp lại những gì Thân Công Báo vừa nói ra
“Không sai!”
Thân Công Báo nói: “Những gì chúng ta cần làm bây giờ là tuyển thêm binh lính. Hiện tại phe Thiên đình có hơn hai trăm nghìn tỷ binh lính và ngựa, trong khi đại quân bộ tộc của chúng ta thì chưa đến một trăm nghìn tỷ người và ngựa, chênh lệch gấp đôi. Cao thủ ở bên phía Thiên Đình cũng nhiều hơn chúng ta, binh mã cũng nhiều hơn so với chúng ta, hơn nữa Khương Tử Nha lại là một nhà quân sự tài ba, có hắn ta thống lĩnh quân đội của Thiên Đình cùng cao thủ ở các lộ. Thế nên nếu các bộ tộc ở đây không thể tận dụng ưu thế binh mã, thì lấy gì để chống lại Thiên Đình?”
“Về phần bày binh bố trận, đó là nhân lúc bọn họ còn chưa dẫn quân xuống phía nam, thì bày ra một số trận hình để tiêu diệt quân đội và cao thủ của đại quân địch, bù đắp cho việc binh mã của các bộ tộc của chúng ta không đủ số lượng.”
“Hoãn việc xưng đế nghĩa là khiến cho lòng căm hận của các kỳ nhân dị sĩ trong thiên dạ bớt gay gắt với Nam Chiêm Bộ Châu của chúng ta. Phải hiểu rằng dân chúng trong thiên hạ vô cùng mong muốn hòa bình, chiến tranh không mang lại lợi ích gì cho họ. Một khi xưng đế, chính là hủy hoại đi sự hòa bình trong thiên giới, người dân để yên cho minh chủ mới là lạ, như thế kỳ nhân dị sĩ trong dân gian cũng sẽ gia nhập vào phe của Thiên Đình đối phó với Nam Chiêm Châu Bộ chúng ta. Vốn dĩ dù có tổng hợp lại tất cả thì thực lực của Nam Chiêm Châu Bộ thì chúng ta cũng không bằng với Thiên Đình, nếu Thiên Đình có thêm sự trợ giúp của những kỳ nhân dị sĩ sẽ là đòn chí mạng đối với chúng ta, đến lúc đó đừng nghĩ đến chuyện muốn đánh thắng Thiên Đình nữa.”
“Cho nên việc trước mắt mà minh chủ cần làm chính là chiêu mộ thêm quân sĩ, để tăng cường lực lượng cho chúng ta, tăng được chút nào hay chút đó; Bày thêm nhiều trận mình để tiêu hao sinh lực địch; Hoãn việc xưng vương để trì hoãn ngày chiến tranh bùng nổ, cũng là tránh việc các kỳ nhân dị sĩ trong dân gian gia nhập Thiên Đình chống lại Nam Chiêm Bộ Châu.”
“Chỉ cần làm tốt ba việc này, tỷ lệ thắng trận này có thể tăng lên ba phần, nếu không trận này nhất định sẽ thất bại!”
Những gì Thân Công Báo nói vô cùng chắc chắn và tự tin, như đã định liệu từ trước, mọi người nghe cũng cảm thấy rất có lý.
Nhưng vào lúc này, Kim Linh Thánh Mẫu lại nói: “Vào hai mươi năm trước, trước lúc bị Nguyên Thủy Thiên Tôn giám sát Sư tôn đã nói rằng vào đêm ngày 16 tháng sáu, mười hai năm sau, Thiên đình sẽ trơ trẽn tấn công chúng ta. Để cho chúng ta chuẩn bị sẵn sàng, đồng thời cũng nói chúng ta đến Trong khi chuẩn bị, chúng ta hãy đến Nam Chiêm Bộ Châu, giúp đỡ con trai của Diệp Thiên xưng đế, đến lúc đó sẽ có một số lượng lớn kỳ nhân dị sĩ trong nhân gian tìm đến đây để nương tựa Tân Đế, chống lại Thiên Đình.”
“Những gì Sư tôn nói đều là kết quả mà Trấn Nguyên đại tiên đã nhìn thấy trong cuốn Địa Thư, cho nên người mới nói với chúng ta như thế, nhưng bây giờ ngươi lại muốn ngăn cả chúng ta làm theo lời của Sư tôn, ngươi rốt cuộc là có ý gì?”
“Đúng vậy!” Đa Bảo đạo nhân nói: “Lúc đó Sư tôn đúng đã nói như vậy. Hôm qua chính là ngày 16 tháng 6, lời của Sư tôn đã ứng nghiệm. Thiên Đình đúng là đã ngang nhiên tấn công chúng ta, chúng ta cũng đã đến Nam Chiêm Bộ Châu theo lời của Sư tôn để trợ giúp con trai của Diệp Thiên, là Diệp Chiến xưng đế. Bây giờ ngươi lại chạy đến ngăn cản, ta hỏi ngươi, có phải ngươi đã quay lại Xiển Giáo rồi không, bị Xiển Giáo sai khiến, nên đến đây để khiến bọn ta đi lầm đường, để khiến cho chúng ta lại thua Xiển Giáo lần nữa đúng không?”
“Có phải hay không?”
Các đệ tử cốt cán của Tiệt Giáo lần lượt chất vấn Thân Công Báo.
Nói gì đi nữa, Thân Công Báo cũng đã từng là đệ tử của Nguyên Thủy Thiên Tôn, tuy rằng ông ta đã bất mãn với Khương Tử Nha nên gia nhập Tiệt Giáo, nhưng loại người có thể lừa dối sư phụ, phản bội lại sư môn như thế này thì tuyệt đối phải đề phòng, nếu không sẽ dễ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng.
Rốt cuộc, đây cũng là một việc lớn, họ đang làm theo ý muốn của Thông Thiên Giáo Chủ và Trấn Nguyên Tử, nhưng Thân Công Báo lại làm ngược lại. Mặc dù những gì ông ta nói là rất có lý, nhưng vẫn rất đáng để nghi ngờ mục đích cuối cùng của ông ta là gì, nên cần phải thẩm vấn ông ta đến cùng, không thể chỉ vì lời nói của ông ta đi ngược lại ý muốn của Thông Thiên Giáo Chủ.
Thân Công Báo cũng không tức giận, cười nói: “Chuyện đã xảy ra mười hai năm trước. Tuy rằng nói Địa Thư có thể xem được quá khứ năm trăm năm trước và tương lai năm trăm năm sau, chuyện trong quá khứ thì chắc chắn không có vấn đề, nhưng đối với những chuyện trong tương lai năm trăm năm sau thì những gì ta thấy chỉ nên dùng để tham khảo, không thể coi là đúng hoàn toàn, bởi vì mọi thứ có thể sẽ thay đổi. Huống chi Khương Tử Nha là một con cáo già xảo quyệt, hắn ta sao có thể không biết được rằng Trấn Nguyên Tử và Sư tôn đang ở phía sau kiểm soát tất cả? Nếu hắn ta đã biết rằng trong tay của Trấn Nguyên đại tiên có cuốn Địa Thư, và những hành động của hắn ta đã nằm dưới sự kiểm soát của Trấn Nguyên đại tiên, thì liệu hắn ta có sẵn sàng trở thành con tốt của Trấn Nguyên đại tiên để cho ông ta thoải mái án bài hay không?”
“Cho nên, với sự khôn ngoan của Khương Tử Nha, hắn ta chắc chắn có thể đã cân nhắc điều này,và hắn ta sẽ làm ngược lại, thay đổi nội dung đã trong cuốn Địa Thư. Làm rối tung những sắp xếp của Trấn Nguyên đại tiên Sư tôn, cho dù Trấn Nguyên đại tiên phát hiện ra thay đổi trong cuốn Thiên Thư, cũng không có cách nào đến thông báo cho mọi người biết được.”
“Vì thế, Thần Công Báo ta đến đây, chính là để cứu vãn mọi người, giúp đỡ mọi người đối phó với Khương Tử Nha, nếu không có ta, đảm bảo các ngươi sẽ thua thảm hại trong trận chiến này!”
Ông ta vô cùng tự tin.
Mọi người nghe thấy thế, cảm thấy những lời mà Thân Công Báo nói cùng rất có lý.
“Nhưng ngươi làm thế nào để chứng minh rằng mọi chuyện mà Trấn Nguyên đại tiên và Sư tôn biết được ở mười hai năm trước dựa trên nội dung của Địa Thư đã bị xáo trộn.”
Đây là một vấn đề nghiêm trọng.
Nếu kế hoạch thực sự bị làm xáo trộn, thì điều đó có thể chứng minh rằng Thân Công Báo không phải là gián điệp mà Xiển Giáo phái đến, nếu không bọn họ sẽ không thể đi đúng đường được nữa.
Thân Công Báo nói: “Rất đơn giản, theo như những gì Sư tôn và và Trấn Nguyên đại tiên thấy trong cuốn Địa Thư thì sau khi xưng đế sẽ có một số lượng lớn người kỳ nhân dị sĩ đến đây để gia nhập vậy thì bây giờ chờ tin tức bên ngoài truyền đến xem sao, là mắng nhiếc Thiên Đình hay Tiệt Giáo.”
“Nếu là mắng nhiếc Thiên Đình thì có thể xưng đế, có thể thu hút kỳ nhân dị sĩ không bằng lòng với Thiên Đình. Nhưng nếu mắng Tiệt Giáo, các người phải làm theo những gì ta nói, bởi vì Khương Tử Nha đã làm ngược lại những gì xảy ra trong Địa Thư, làm xáo trộn Địa Thư, nếu vẫn làm theo những gì Sư tôn nói, thì hậu quả sẽ rất khôn lường.”
Mọi người đều gật đầu.
Quả đúng là nên làm như thế.
Vì vậy, Diệp Chiến nhân tiện nói: “Chu thủ lĩnh, phái người đến Đông Thắng Thần Châu, Tây Ngưu Hóa Châu, và Bắc Câu Lô Châu xem xem tình hình của dư luận thế nào rồi.”
Sau khi họ trở về Nam Chiêm Bộ Châu, phong tỏa của Thiên đình đối với Nam Chiêm Bộ Châu đã được dỡ bỏ, họ có thể ra vào tùy ý.
“Vâng thưa minh chủ, thuộc hạ sẽ mau chóng đi thu xếp.”
Chu Khuê đi thu xếp ngay lập tức.
Sau nửa ngày.
Chu Khuê báo lại: “Minh chủ, trưởng công chúa, rất nhiều thương nhân mang tin tức từ Tam Đại châu bộ đến, nói rằng các đệ tử cốt cán của Tiệt Giáo đã tổ chức những cuộc đàm phán bí mật và đồng ý phối hợp với đại quân của các bộ tộc ở Nam Chiên Châu Bộ. Với mục đích mượn binh mã của chúng ta chống lại Thiên Đình. Vì sự việc bị rò rỉ nên đã bị Thiên Đình phát hiện, Thiên Đình đã ngay lập tức hành động nhằm đập tan kế hoạch làm phản của Tiệt Giáo. Giết chết Hoàng Phi Hổ, Sùng Hắc Hổ và nhiều thành viên khác, nhưng không ít cao thủ của Tiệt Giáo bỏ trốn được.”
“Họ còn nói rằng Ngọc Đế Đại Đế sẵn sàng cho Tiệt Giáo một cơ hội để quay đầu, cũng sẵn sàng cho minh chủ một cơ hội. Nếu minh chủ bằng lòng chấp nhận chiêu an của Thiên Đình thì Ngọc Đế sẽ phong người làm Đại nguyên soái của binh mã Vạn giới, quản lý toàn bộ binh mã của vạn giới, còn kiêm luôn Lôi Thanh Phổ Hoá Thiên Tôn quản lý Lôi Bộ, các tướng lĩnh dưới quyền cũng có thể vào được tiên ban với chức quan cao, và bổng lộc hậu hĩnh.”
“Bây giờ khắp nơi ở Nam Chiêm Bộ Châu đều đang lan truyền rầm rộ tin tức này, mọi người đều đang tự hỏi liệu minh chủ có chấp nhận, quy phục Thiên Đình hay không.”
Ngay khi Chu Khuê nói những lời này, lập tức dậy lên sự tức giận của các đệ tử cốt cán của Tiệt Giáo.