Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ngươi đã đến rồi."

Diệp Thiên mới vừa vào trong, giọng nói ồng Quân liền vang lên.

Diệp Thiên nhìn thấy Hồng Quân, thấy trên người hắn ma khí vờn quanh, không khỏi nhăn mày.

Không khó nhìn ra, Hồng Quân đã hóa thành yêu ma.

"Ngoài ýdự liệu, trong dự kiến, ngươi đúng là vẫn đi tới bước này, vì xoay chuyển Càn Khôn, ngươi cũng rất liều mạng, đánh cược với số mạng mình, sao ngươi phải khổ vậy chứ."

Diệp Thiên nói.

"Ha hả."

Hồng Quân cười mở mắt ra.

Một đôi mắt, giống như hai viên hồng ngọc, màu đỏ rực chói mắt.

"Ngươi nghĩ rằng ta muốn thành ma sao."

Ông ta nhìn Diệp Thiên, giọng xót xa xót xa cười: “Ta không muốn, ta cũng sợ hãi, dù sao sư tôn đã từng nói, ngày sau trong các sư huynh đệ chúng ta, nếu có người thành ma, hắn sẽ xuất hiện, tiêu diệt người thành ma đó."

"Nhưng ta không có cách nào, Đặng Thiên dù sao cũng là ma, không đáng tin, cũng không trượng nghĩa, thừa lúc ta chưa chuẩn bị, xâm chiếm thân thể ta, còn muốn nuốt chửng của thần hồn ta, để hắn trở nên cườngmạnh, đồng thời, còn có thể có được thân thể."

"Nếu đổi lại ngươi là ta, ngươi sẽ làm như thế nào."

"Không cần nghĩ cũng biết ngươi sẽ nói, ngươi sẽ phản kháng, nhưng phản kháng không vô dụng, với tình trạng thần hồn từ từ bị biến thành yêu ma, ngươi làm sao biết mình thay đổi hiện trạng hóa yêu ma của mình được hay không, nếu không chủ động thành ma, chiếm thế chủ động, sẽ bị nuốt chửng, bị tiêu diệt trong đó, nếu chủ động thành ma, thì có thể hóa bị động thành chủ động, sẽ không bị tiêu diệt, đồng thời, còn có thể làm cho bản thân trở nên mạnh mẽ hơn."

"Ta nghĩ ngươi cũng sẽ lựa chọn giống ta thôi, trở thành ma, nuốt chửng Đặng Thiên, đúng không."

"Không." Diệp Thiên lắc đầu: “Ngươi làm vậy chính là đã nứt thì cho nát, cũng có thể nói là ngươi đánh cược."

"Trên thực tế, ma khí của hắn xâm chiếm cơ thể ngươi, thời điểm hóa ngươi thành yêu ma, nếu ngươi liều mạng, là có thể phá vỡ trói buộc của hắn, sau đó trở lại thân thể của ngươi."

"Với thực lực của ngươi, lại có thân thể, tiêu diệt một Đặng Thiên không có thân thể, không phải là vấn đề quá lớn."

"Nhưng ngươi không lựa chọn làm như vậy, là bởi vì ngươi sợ diệt Hồng Quân, còn lại một mình ngươi, nếu bị trẫm tìm được, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ."

"Vì thế, ngươi không liều mạng, ngươi giả vờ tỏ ra ngươi không thể phản kháng để sư tôn thấy, bởi vì ngươi biết sư tôn sẽ nhìn thấy ngươi thành ma, đến lúc đó nếu sư tôn xuất hiện, ngươi có thể lấy cớ ngươi không có cách nào, năn nỉ sư tôn đừng hạ tử thủ với ngươi."

"Nguyên nhân chính là như thế, ngươi lựa chọn hóa thành yêu ma, sau đó nuốt chửng Đặng Thiên, hoàn toàn thành ma."

"Ngươi cảm thấy như vậy, sư tôn sẽ cho rằng ngươi bị động hại người, sẽ không ra mặt đối phó ngươi, mà sau khi ngươi hóa thành yêu ma, thực lực tăng tiến, có năng lực tiêu diệt ta, trở về Thiên Giới, chấp chưởng cả tam giới, có thể nói là chuyện tốt đẹp hiếm khi có được."

"Nhưng lời trẫm nói, đều là ý tưởng của ngươi ngay lúc đó."

Hồng Quân ngẩn ra.

Trăm triệu lần không ngờ, lại bị Thái Nhất nhìn thấu tất cả.

Lúc ấy Đặng Thiên hóa thành ma khí, xâm chiếm thân thể ông ta, trên thực tế sau khi xâm chiếm đến mức độ nhất định, ông ta có thể phản kháng, cũng có thể ngăn cản ma khí tiếp tục xâm chiếm thần hồn.

Trong điều kiện này, ông ta có thể tạm thời phong ấn ma khí Đặng Thiên xâm chiếm trong cơ thể, không cho ma khí đó đi ra ngoài, như vậy thực lực Đặng Thiên sẽ vì vậy mà bị hao tổn, ông ta có thể dùng rìu Bàn Cổ phá vỡ Đặng Thiên thoát ra ngoài, cho dù thân thể không trở về, Đặng Thiên cũng đánh không lại ông ta, thân thể trở lại, Đặng Thiên lại càng không là đối thủ.

Nhưng mà ông ta không làm như vậy.

Vì cái gì.

Bởi vì không có Đặng Thiên, ông ta càng không là đối thủ của Thái Nhất, chính vì có Đặng Thiên, nhưng Đặng Thiên không có thân thể, cho dù ông ta liên thủ với Đặng Thiên, cũng không phải đối thủ của Thái Nhất.

Cứ cho là Đặng Thiên có thể một lần nữa có lại thân thể, nhưng thời gian rất lâu, ông ta tin Thái Nhất rất nhanh sẽ tìm ra.

Dù sao cũng sẽ chết.

Bởi vậy ông ta mới hóa thành yêu ma, tạo ra kịch bản bất đắc dĩ mới bị hóa yêu ma, nghĩ muốn lợi dụng làm cho Hỗn Nguyên Lão Tổ thông cảm việc ông ta làm, để cho Hỗn Nguyên Lão Tổ biết, ông ta bất đắc dĩ mới hóa thành yêu ma, chứ không phải là chính mình muốn thành ma.

Nhưng không ngờ, bị Thái Nhất nhìn thấu hết thảy.

"Ngươi nói bậy."

Ông ta cực lực phủ nhận: “Ngươi không trải qua quá tình huống này, không biết trong hoàn cảnh đó nguy hiểm bao nhiêu, bất lực bao nhiêu, ngươi căn bản không thể lý giải việc ta làm, ta không phải không phản kháng, ta có phản kháng nhưng không thể phản kháng, thời điểm chính ta cũng bị hóa thành yêu ma, cũng bị nuốt chửng, phải đi dần đến cái chết, ta bất đắc dĩ mới làm như vậy, nếu như có chút hy vọng, ta cũng sẽ không làm như vậy."

Ông ta đương nhiên không thể thừa nhận.

Một khi thừa nhận, sư tôn sẽ biết.

Sư tôn đại đạo, không đâu không có mặt, không khe hở nào không chui lọt, mỗi một câu ông ta nói ra, sư tôn đều có thể nghe được, một khi thừa nhận, ông ta tin sư tôn sẽ đột nhiên hiện ra, cho ông ta một chưởng, tru diệt ông ta, vậy thì ông ta thật sự xong rồi.

"Hừ."

Diệp Thiên hừ nói: “Lúc thần ma đại chiến, Trẫm cùng Đặng Thiên, đã từng giao chiến mấy trăm lần, hiểu biết của trẫm về hắn, so với ngươi đương nhiên nhiều hơn."

"Khi đó Đặng Thiên lợi hại hơn nhiều so với trẫm, nhưng không làm gì được trẫm, mặc cho hắn xuất hết võ học trong người, cũng chỉ có thể đánh ngang tay với trẫm."

"Hồng Quân ngươi không phải thánh nhân bình thường, ngươi là đệ tử của sư tôn Hỗn Nguyên Lão Tổ, hơn nữa ở trong tình trạng Đặng Thiên không có thân thể, thực lực ngươi so với hắn chênh lệch không lớn, cho dù đánh không lại, hắn muốn đánh bại ngươi cũng không có khả năng, huống chi ngươi còn có rìu Bàn Cổ trong tay."

"Tóm lại, ngươi không phải không thể kháng cự, là ngươi không muốn kháng cự, nếu ngươi muốn kháng cự, ngay cả nuốt chửng ngươi Đặng Thiên cũng làm không được, ngươi đang giả uất ức cho sư tôn thấy, nhờ đó làm cho mình trở nên mạnh mẽ hơn, sau đó diệt trừ trẫm, đây mới là mục đích thật sự của Hồng Quân ngươi..”

"Hồng Quân ngươi là ai, trẫm đã nhìn thấu, ngươi vì ích lợi bản thân, không từ thủ đoạn, ngay cả trẫm ngươi còn lừa không được, ngươi còn muốn lừa gạt sư tôn."

"Tỉnh ngộ đi Hồng Quân, niệm tình sư huynh đệ, chạy nhanh đi, quỳ xuống chủ động sám hối với sư tôn, có lẽ sư tôn có thể mở lượng nhân từ, chừa cho ngươi một con đường sống, cũng cho ngươi chịu những gì trẫm từng chịu suốt nghìn vạn năm qua."

"Nếu ngươi tiếp tục khăng khăng chấp mê bất ngộ, lấy ma thân hiện thế, giết hại thiên hạ sinh linh, sư tôn chắc chắn hiện thân, khiến ngươi vạn kiếp bất phục"

Hồng Quân nghe xong, bối rối vô cùng.

Nói ông ta không sợ, đó là giả.

Trên thực tế ông ta cũng sợ hãi cực độ.

Không phải sợ Thái Nhất, mà là sợ Hỗn Nguyên Lão Tổ.

Nhưng ông ta không cam lòng.

Chủ động sám hối, có lẽ có thể còn một con đường sống, nhưng phải chịu hết thảy những gì Thái Nhất đã từng chịu, phải chết một lần, trải qua vô số kiếp nạn, mới có thể trở về tu vi thời đỉnh cao.

Ông ta làm không được.

Ông ta cảm thấy như vậy rất thống khổ.

Cho nên, ông ta vẫn quyết định đánh cược một phen.

Từ lúc đánh cược việc hóa thành yêu ma đến bây giờ, sư tôn đều không nhắc nhở gì ông ta, hay là bảo ông ta quay đầu là bờ, chứng tỏ sư tôn không muốn nhúng tay, hoặc là biết ông ta có nỗi khổ riêng, không ra mặt ngăn lại, ngầm chấp nhận hành vi của ông ta.

Kết quả là.

Ông ta cắn răng, thần sắc trở nên hung bạo vô cùng.

"Thái Nhất, hết thảy đều do ngươi tạo thành, là ngươi đẩy ta vào tuyệt cảnh, ta muốn ngươi phải chết."

Vừa nói, ông ta vừa vận ma pháp, một quả cầu khí đen rất lớn, bị ông ta thổi bay ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK