Mất một năm để đi bộ từ Thiên Quý Tinh đến thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ.
Vì lý do này, Diệp Thiên đã có cơ hội để sủng ái hết vợ và vợ lẽ của mình.
Tần Liên Tâm, Thẩm An Kỳ, Thần Diệp Hy... họ lần lượt được sủng hạnh qua.
Vì vậy, trong quá trình thiên lộ, ngoài việc sủng hạnh các vợ thì chính là trò chuyện với các con và ôm cháu, cuộc sống gia đình tạm ổn, trôi qua vui vẻ.
Mà Đóa Đóa cũng rất vui khi được ở bên các anh, chị dâu, em ruột và cô luôn trò chuyện với họ.
Ở đầu kia, thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ.
Thất giáo vẫn không thể liên lạc với nhau.
Mọi thứ đang tiến hành theo quỹ đạo của kiếp trước.
Nhưng mà trong vòng vài ngày, một tin tức đã lan truyền trong thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ.
“Các người biết không? Hiện tại khi vào Kim Đan cùng Chân Tiên đều không cần phải chịu thiên đạo lôi kiếp.”
“Trời ạ! Có thật hay không, thiên đạo lôi kiếp đã biến mất?”
“Quá tốt rồi, thiên đạo lôi kiếp cuối cùng cũng biến mất. Tuy rằng ta vẫn chưa thử, nhưng ta đã có một vị đạo hữu vào cảnh giới Hợp Đạo Chân Tiên mà không cần phải độ kiếp liền trực tiếp đột phá!”
“Đây thực sự là một tin tức phấn chấn lòng người đó, thiên đạo lôi kiếp đã biến mất. Từ nay về sau, chúng ta có thể tiến vào Chân Tiên, hoặc thậm chí tiến vào Kim Tiên mà cần phải độ kiếp!”
Tin tức này đang lan truyền khắp thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ.
Mặc dù cuộc hỗn chiến giữa thất giáo vẫn tiếp tục.
Tuy nhiên, tin tức này cũng đã lan truyền vào đại quân, được truyền vào mỗi giáo đình.
Lúc này, Cực Đạo Giáo.
“Tiên đế Đạo Quang, hiện tại ngoại giới đồn đại không cần vượt qua thiên đạo lôi kiếp cũng có thể đột phá cảnh giới. Chỉ cần có thể đột phá, sẽ không gợi ra thiên kiếp, tỷ lệ thành công cao tới 100%!”
Có đại thần bẩm báo.
Cực Đạo Giáo sôi trào.
“Thật sự không cần vượt qua độ kiếp là có thể đột phá cảnh giới?”
Đôi mắt của tiên đế Đạo Quang sáng lên.
Đại thần kia nói: “Đúng vậy, tiên đế, Cực Đạo Giáo của chúng ta có một số tín đồ vào Kim Đan, vào Chân Tiên, chân chính bất phàm, không kích động thiên lôi, trực tiếp đột phá cảnh giới thành công.”
“Ngoài ra, trong nhân gian cũng có không ít tu sĩ tiến vào Kim Đan cùng Hợp Đạo thành công mà không cần phải độ kiếp.”
“Vì lẽ đó thần có thể chắc chắn rằng thiên đạo lôi kiếp đã bị Thiên Đình hủy bỏ. Tương lai như thế nào thì không biết, nhưng hiện tại đột phá cảnh giới thật sự không cần phải độ kiếp.” “
Ngay khi ông ta nói điều này, triều đình đã náo động.
“Đây thực sự là một tin tức phấn chấn lòng người!”
“Nếu như thiên đạo lôi kiếp bị hủy bỏ vậy thì quá tốt rồi, vậy trong tương lai nếu như chúng ta tiến vào Kim Tiên thì cũng không cần phải độ kiếp.”
“Xem ra hiện tại chính là cơ hội lớn đột phá cảnh giới, vậy thì đừng phí thời gian nữa nhanh chóng chớp lấy cơ hội tu luyện cho tốt để sớm có thể tiến vào Kim Tiên. Nếu như trong tương lai lại xuất hiện thiên lôi nữa thì sao, vậy thì chúng ta không thể bỏ qua cơ hội tuyệt vời được!”
Tất cả các văn võ bá quan trong triều đều rất phấn khởi.
Chỉ có Công Dương Hạ là cau mày.
“Tại sao thiên đạo lôi kiếp lại đột nhiên biến mất rồi?”
“Đây sẽ là điềm báo gì?”
Ông ấy khó hiểu.
Lúc này, một đại thần đề nghị: “Tiên đế Đạo Quang, thần cảm thấy rằng cuộc hỗn chiến giữa thất giáo này cần phải đàm phán hòa bình. Nếu cuộc chiến tiếp tục, cả tiên đế và lão tổ cũng sẽ không thể tiếp tục tu luyện để đột phá cảnh giới Kim Tiên.”
“Chỉ khi chiến tranh kết thúc thì tiên đế và lão tổ mới có thể yên tâm đột phá Kim Tiên.”
“Trường hợp các tông môn khác có một người tiến vào Kim Tiên. Đối với các giáo khác, đó sẽ là một thảm họa!”
“Vì vậy, chúng ta phải nhanh chóng nắm chắc cơ hội đàm phán hòa bình và để Thiên Đạo Giáo và Thần Đạo Giáo lấy binh pháp Bắc Minh Giáo truyền dạy cho năm đạo giáo còn lại. Sau đó mọi người kết thúc chiến tranh, thần cho rằng trong hoàn cảnh như vậy thì Thiên Đạo Giáo và Thần Đạo Giáo rất có thể đồng ý!”
Đề xuất này đã được hầu hết các văn võ bá quan tán thành.
Ngay cả tiên đế Đạo Quang cũng gật đầu đồng ý.
“Không được!”
Công Dương Hạ thầm nói rằng điều đó là không tốt.
“Nếu cứ đàm phán hòa bình, tất cả thất giáo sẽ nắm vững binh pháp Bắc Minh, đến lúc đó nếu như Tôn Thượng tấn công thế giới Tinh Hà ở trung tâm của vũ trụ thì đó sẽ gây ra thảm họa diệt vong!”
Ông ấy đặc biệt lo lắng.
Nhưng hiện tại triều đình nhất trí đàm phán hòa bình, cho dù muốn đề nghị không đàm phán hòa bình cũng không thông qua, càng làm cho người ta nghi ngờ là ông ấy mang ý đồ xấu.
“Thiên đạo vô thường, xem ra mình phải trở về xem trước một quẻ, nhìn xem chuyện xuất quân trước có kết quả sống chết ra sao, có thể vì thiên đạo chuyển biến mà chuyển biến hay không.”
Công Dương Hạ nghĩ trong lòng.
Tiên đế Đạo Quang lập tức đưa ra quyết định: “Truyền âm cho sáu giáo còn lại đề nghị một vòng đàm phán hòa bình mới.”
“Vâng, tiên đế!”
Sau khi bãi triều, Công Dương Hạ trở về phủ quân sư và đóng cửa lại bắt đầu xem quẻ.
“Ha ha!”
Sau khi tính toán kỹ lưỡng, ông ấy không thể nhịn được cười.
“Kết quả xuất quân của Tôn Thượng rốt cuộc cũng đã thay đổi do thiên đạo thay đổi, và trở thành đại cát đại lợi. Có vẻ như không cần mình ở bên trong xúi giục cuộc hỗn chiến giữa thất giáo thì Tôn Thượng cũng có thể phản công Tử Vi Tinh thành công!”
Để khẳng định tính toán của mình, ông ấy đã đợi đến đêm để xem sao.
“Ha ha!”
Quan sát các vì sao trong đêm Công Dương Hạ không thể không cười một lần nữa.
“Đế Tinh đang tiến đến từ phía tây, nó cũng đã sắp đến gần Tử Vi Tinh. Điều này chẳng phải là mang ý nghĩa rằng Đế Tinh là Tôn Thượng, hiện đang đến gần Tử Vi Tinh, có dấu hiệu muốn làm chủ Tử Vi Tinh sao!”
Ông ấy rất vui mừng, cũng đặc biệt kích động.
Trước đây, dù là xem bói hay xem sao trên trời thì kết quả là Tôn Thượng sẽ chết và những kết luận mà ông ấy đưa ra đều là điềm xấu.
Và bây giờ thiên đạo lôi kiếp biến mất, có nghĩa là thiên đạo đã thay đổi. Thông qua tính toán và ngắm sao, các kết luận đạt được đều là điềm lành.
Nếu đó là điềm lành thì ông ấy cũng không cần phải kích phát chiến tranh giữa thất giáo nữa.
Sở dĩ trước đó thất giáo bị xúi giục là vì kết quả của cuộc phản công rất ác liệt, ông ấy muốn phá vỡ kết quả này và để cho Diệp Thiên chuyển vận may mắn.
Vì vậy, ông ấy đã lẫn vào Cực Đạo Giáo kích phát ra đủ loại xích mích. Nhưng mà hiện giờ thì điều này không còn cần thiết nữa.
Tất nhiên, nó không phải là không cần thiết, nhưng mà không cần chủ động gây xích mích nữa.
Nếu ông ấy có thể xúi giục chiến tranh giữa họ thì đương nhiên muốn xúi giục, để thất giáo đánh nhau thêm một ngày, có thể mất nhiều người hơn và đối với đại quân phản kích Tử Vi Tinh cũng đỡ thương vong nhiều hơn.
Nhưng mà thiên đạo lôi kiếp đã biến mất, các tiên đế đều muốn nhân cơ hội tiến vào Kim Tiên thật nhanh.
Do đó, đình chiến đã trở thành xu hướng chung và ông ấy cũng không thể đảo ngược tình thế của việc đình chiến chút nào.
“Muốn thỏa thuận đình chiến thì cứ làm đi. Tính theo thời gian thì tối đa một năm Tông Thượng liền có thể dẫn đầu một đội quân tiến vào thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ.”
“Tôn Thượng đã chết vì thiên đạo lôi kiếp điều này cho thấy Tôn Thượng rất biết cách đột phá cảnh giới Thái Hư. Một khi đã đột phá là có thể tiến vào cảnh giới Kim Tiên.”
“Có thể là vào lúc này Tôn Thượng đã tiến vào Kim Tiên rồi.”
“Mà thất đế, bao gồm cả lão tổ của bọn họ đều chưa từng đột phá cảnh giới Thái Hư. Bọn họ đều không phải người từng trải nên chỉ trong vòng một năm ngắn nữa thì bọn họ nhất định sẽ không thể lĩnh hội được Kim Tiên.”
“Chỉ cần không có người tiến vào Kim Tiên, với uy thế Kim Tiên của Tôn Thượng thì nhất định có thể càn quét thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ!”
Ông ấy đối với Diệp Thiên tràn đầy tin tưởng.
Không có vì cái gì khác, chỉ cần Diệp Thiên ở đây thì ông ấy tin tưởng Diệp Thiên nhất định có thể thành công tiến vào Kim Tiên!
Ngày hôm sau.
Thất giáo bắt đầu thương lượng.
Cuối cùng, tiên đế của Thiên Đạo Giáo và Thần Đạo Giáo vì để tĩnh tâm tu luyện vào Kim Tiên nên đã thỏa hiệp với năm giáo khác và truyền binh pháp Bắc Minh cho họ.
Sau khi hỗn chiến gần một trăm năm thì cuộc chiến cuối cùng đã được tuyên bố đình chiến!
Thất đế và lão tổ của họ, bao gồm hầu hết tất cả các người thuộc cảnh giới Thái Hư đều đã bắt đầu bước vào hình thức tu luyện.
Và một tín hiệu hủy diệt tàn khốc đang âm thầm đến gần họ.