Nhất là hai người mặc áo choàng đen giống nhau.
Hai người này, toàn thân đều là áo choàng đen quấn quanh, đến mặt cũng che trùm kín.
Và Diệp Thiên có thể cảm ứng được rõ ràng tu vi của hai người này đều là cảnh giới Minh Đế Ngũ Trọng.
Nhưng từ đầu đến cuối, cả hai người họ đều không thể hiện ra sức mạnh vô cùng mạnh mẽ.
Dường như chỉ là đang tấn công mang tính thăm dò Diệp Thiên.
Diệp Thiên không có thời gian để ý đến bọn họ, bởi vì lúc này những người đó đã vây tấn công hắn lần nữa.
Diệp Thiên giơ kiếm trong tay lên, chém ra vài đạo kiếm khí về phía bọn họ.
Những đạo kiếm khí này nhanh như tia chớp, trong nháy mắt đã tới trước mặt năm người đó.
Khi bọn họ nhìn thấy kiếm khí đi tới thì sắc mặt nhanh chóng thay đổi.
Sau đó, năm người bọn họ hợp lực lại, sử dụng đủ các loại pháp thuật thần thông để đỡ lấy kiếm khí Diệp Thiên chém ra.
Sau khi kiếm khí bị phá vỡ, năm người bọn họ hiển nhiên thụt lùi về sau dưới sự công kích của kiếm khí.
Sau khi thân hình ổn định, năm cao thủ Minh Đế Cảnh lập tức hướng về phía trước và chuẩn bị phản công.
Nhưng vào lúc này, Diệp Thiên đã đến phía trước bọn họ một cách thần không biết quỷ không hay.
Tru Thiên kiếm trong tay Diệp Thiên linh hoạt giống như một con du long.
Đâm ra một kiếm bình thường, không có gì lạ xuyên qua ấn đường của một người trong im hơi lặng tiếng.
Và khi những người khác phát hiện ra, Diệp Thiên đã lùi ra xa năm thước.
Một lần nữa lại giết chết một vị cao thủ cảnh giới Minh Thiên Đế Tứ Trọng, nhưng Diệp Thiên rất không thỏa mãn.
Bởi vì hiện giờ hắn thật sự rất bứt rứt, một thân sức mạnh nhưng lại không dám tùy ý phát huy.
Cho đến bây giờ hắn mới có thể xác định chính xác kẽ hở, tìm thấy chỗ sơ hở của đối phương và đánh bại từng người một.
Nếu là lúc bình thường, hắn dựa vào một thân một kiếm cũng đủ để chém chết sáu người này trong khoảng thời gian cực ngắn.
Cho dù trong số họ có hai cao thủ cảnh giới Minh Đế Ngũ Trọng.
Nhưng bây giờ không phải lúc nghĩ đến những điều này, trận chiến vẫn chưa kết thúc.
Diệp Thiên nhất thiết phải nhanh chóng đánh bại những người này, sau đó mau chóng di dời Ngũ đạo đệ tử bên dưới ra khỏi hẻm núi này.
Bởi vì nếu cứ tiếp tục giằng co như thế này, nếu như cung Minh Đế tiếp tục phái thêm cao thủ mới đến.
Như vậy, Ngũ đạo đệ tử bên dưới sẽ phải chịu thiệt hại vô cùng lớn.
Mà đám người Linh Nguyên bên kia, lúc này vẫn tiếp ứng không xuể.
Phía trên hai bên hẻm núi, không biết có bao nhiêu người của Minh Đạo đang đẩy những tảng đá to lớn xuống núi.
Bởi vì có liên quan đến không gian trữ vật, chắc chắn bọn họ đã chứa đựng những tảng đá lớn vào không gian trữ vật của mình từ trước.
Cho đến khi Ngũ đạo quân đi qua hẻm núi này thì bất ngờ ném tất cả những tảng đá lớn này ra.
Vì vậy, những tảng đá lớn đó giống như cơn sóng thần, vốn dĩ không có thời điểm ngừng lại.
Tảng này tiếp đến tảng khác lần lượt lăn xuống, hơn nữa hình thể đều cực lớn.
Diệp Thiên có thể nhìn ra, nếu cứ tiếp tục như vậy, chưa đến vài canh giờ, đám người Linh Nguyên chắc chắn sẽ kiệt sức.
Cho nên, việc cấp bách là mau chóng giải quyết những người trước mặt này.
Vốn là sáu cao thủ Minh Đế Cảnh, bây giờ chỉ còn lại bốn người.
Hai cao thủ cảnh giới Minh Đế Tứ Trọng và hai cao thủ cảnh giới Minh Đế Ngũ Trọng mặc áo choàng đen.
Sau khi chém chết hai người, áp lực của Diệp Thiên bên này cũng giảm đi rất nhiều.
Nhìn thấy bốn người đối diện lại đến vây tấn công mình lần nữa, sát khí trong mắt Diệp Thiên càng trở nên hừng hực.
Bóng dáng của hắn lóe lên, biến mất khỏi vị trí ban đầu cùng với Tru Thiên kiếm trong tay.
Khi hắn xuất hiện lần nữa, lại đến phía sau lưng của hai vị cao thủ cảnh giới Minh Đế Tứ Trọng.
Dưới thân pháp bất thình lình của Diệp Thiên, bốn người bọn họ vốn không kịp phản ứng lại.
Và Diệp Thiên vốn dĩ sẽ không cho họ thời gian để phản ứng.
Thanh trường kiếm trong tay giống như một con rồng, chém ngang qua hai cao thủ cảnh giới Minh Đế Tứ Trọng trước mặt một cách hung hãn.
Ngay tức khắc, hai dòng máu phun ra, đầu của hai vị cao thủ Minh Đế Cảnh từ trên cổ lăn xuống.
Bây giờ, chỉ còn lại Diệp Thiên và hai cao thủ áo choàng đen cảnh giới Minh Đế Cảnh Ngũ Trọng.
Và khi Diệp Thiên chém chết hai cao thủ cảnh giới Minh Đế Tứ Trọng cuối cùng, hai cao thủ cảnh giới Minh Đế Ngũ Trọng dường như nổi điên lên, bao vây đến tấn công hắn.
Và vào lúc này, Diệp Thiên mới phát hiện ra lực công kích của hai người này hóa ra lại mạnh như vậy.
Dưới sự hợp lực của hai người này, mọi thuật pháp thần thông đánh ra đều sẽ gây ra chấn động mạnh đến không gian xung quanh.
Và loại sức mạnh này đủ để sánh ngang với cao thủ cảnh giới Minh Đế Lục Trọng.
Dưới tình huống Diệp Thiên cố ý áp chế sức tấn công của mình, trong chốc lát, Diệp Thiên đã bị hai người bọn họ đánh trở tay không kịp.
Lúc này, hai người mặc áo choàng đen liên thủ xuất ra một chiêu với pháp thuật thần thông mạnh mẽ.
Hai người họ hai bên hai chưởng cùng đánh vào một chỗ, sau đó đẩy ngang về hướng Diệp Thiên.
Chỉ thấy một con Minh Long màu đen nhô lên từ lòng bàn tay của hai người.
Con Minh Long này hoàn toàn do tử khí tạo thành, sau khi Minh Long xuất hiện, gầm gừ về phía Diệp Thiên.
Nơi Minh Long đi qua, không gian xung quanh bị ăn mòn thành từng mảng hư vô.
Khi nhìn thấy con Minh Long này, trong lòng Diệp Thiên lập tức dâng lên một dự cảm nguy hiểm.
Hắn không ngờ rằng hai cao thủ cảnh giới Minh Đế Ngũ Trọng này hợp lực công đánh lại có uy lực mạnh mẽ như vậy.
Diệp Thiên lập tức giơ Tru Thiên kiếm lên, linh khí trong tay bắt đầu dâng trào, giơ Tru Thiên kiếm lên cao, hung hăng chém về phía trước.
"Toái Thiên Trảm!"
Diệp Thiên gầm lên giận giữ, Tru Thiên kiếm trong tay chém ra một đạo kiếm khí màu vàng xa mười mấy ngàn mét.
Ngay khi kiếm khí màu vàng xuất ra, không gian xung quanh nhanh chóng sụp đổ.
Một lỗ đen khổng lồ lập tức được tạo thành.
Lúc này, Diệp Thiên đã không còn muốn tiếp tục cất giữ sức lực của mình nữa.
Điều hắn nghĩ bây giờ là mau chóng giải quyết hai người mặc áo choàng đen trước mặt.
Ngay sau đó, kiếm quang và minh long công kích va chạm vào nhau.
Không gian xung quanh tan vỡ rền vang, một lỗ đen không gian khổng lồ đang nhanh chóng lan rộng ra xung quanh với tốc độ mà mắt thường khó phân biệt.
Khi Ngũ đạo đệ tử phía dưới cảm nhận được sự dao động mạnh mẽ của sức lực trên không trung, kinh hãi rối rít ngẩng đầu lên.
Khi họ nhìn thấy lỗ đen không gian đáng sợ đang nuốt chửng về phía họ, khuôn mặt lộ rõ vẻ sợ hãi.
Dưới một kiếm này của Diệp Thiên, lực va chạm đẩy lùi hai người mặc áo choàng đen ở đối diện ra xa ngàn mét.
Hai người mặc áo choàng đen đồng thời phun ra mấy ngụm máu, trong chốc lát khí tức giảm đi một nửa.
Lúc này đúng là cơ hội tốt để giết chết hai người này, nhưng hiện giờ Diệp Thiên vốn không có thời gian để ý đến hai người mặc áo choàng đen.
Nhìn thấy hố đen sắp nuốt chửng Ngũ đạo đệ tử bên dưới.
Thân hình Diệp Thiên lập tức lóe lên, bay nhanh về phía dưới.
Hắn ngăn chặn ở phía trước lỗ đen trước khi lỗ đen nuốt chửng Ngũ đạo đệ tử.
Sau đó hai tay hắn liên tục di động, nhanh chóng phục hồi lại không gian xung quanh.
Bởi vì sức lực tạo thành lỗ đen không gian lần này quá lớn, nên tốc độ sửa chữa của Diệp Thiên cũng chậm hơn trước đó rất nhiều.
Nhưng hắn vẫn thành công ngăn cản được nhịp bước lỗ đen không gian nuốt chửng về phía Ngũ đạo đệ tử.
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Thiên thở phào nhẹ nhõm.
Và Ngũ đạo đệ tử bên dưới cũng phát ra tiếng reo hò.
Đang lúc Diệp Thiên buông lỏng, đột nhiên trong lòng hắn dâng lên một điềm báo nguy hiểm.