“Hả?” Diệp Thiên cau mày, đột ngột quay người lại.
Chỉ thấy một ít ma khí màu đen dày đặc, giống như một vài con rồng đen, đang tấn công hắn một cách dữ dội.
Thấy vậy thì Diệp Thiên lập tức tế ra Cửu U Chiến Kim Thương thúc giục tiên pháp, bắn ra một phát.
“Grừ!” Một vài tiếng rồng rống vang lên.
Chỉ nhìn thấy chín con rồng khổng lồ, lao về phía năng lượng quỷ dữ đó vô cùng dữ dội.
Đùng đùng đùng!
Hàng loạt tiếng nổ vang dội giữa trời và đất.
Rõ ràng là chín con rồng vàng bị va chạm nổ tung, những ma khí đó vẫn lao tới, phá nát hư không nơi chúng đi qua, cực kỳ kinh người.
“Thật là lợi hại!” Diệp Thiên không khỏi thở dài.
Thông qua một chiêu này thì hắn có thể kết luận rằng thực lực của ma vương này phải vào khoảng Thái Ất cấp năm.
Cao hơn hắn rồng rã năm cấp.
Cộng với việc đạo cao một mét ma cao một trượng. Ma vương này khó đối phó hơn nhiều so với mấy Thái Ất Cảnh như hoàng đế của con người, thần hoàng, tiên hoàng!
Nhưng mà Diệp Thiên cũng là một người tài cao gan lớn.
Điều này cũng không làm hắn sợ mà trái lại còn muốn vung thương, mưa thương đặc xé nát hư không thành vô số mảnh, giống như mưa rơi, bắn về phía hắc khí và ma vương.
Dưới mưa thương bắn ra, ma khí bị xé thành vô số mảnh, trở nên vô hiệu.
“Tên đạo tặc kia còn có cái này nữa!” Ma vương cũng hơi kinh ngạc.
Một Thái Ất Kim Tiên trẻ tuổi như vậy đây là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy, cho rằng chỉ bằng cách phóng ra ma khí là ông ta có thể trói được tên đạo tặc tiên tộc này đem về tra hỏi. Ông ta muốn hỏi xem tên đạp tặc của tiên tộc nay có phải là gián điệp trà trộn vào ma tộc hay không, tiên hoàng đã ra lệnh gì, làm gì ở đây.
Nhưng mà ông ta không ngờ rằng mình không thể hạ gục hắn, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của ông ta. Tuy nhiên, ma khí này chỉ là một thử nghiệm nhỏ với đao mổ trâu mà thôi, trò nặng ký vẫn còn ở phía sau!
Chỉ thấy ma vương nhấc tay lên, hai cây búa khổng lồ xuất hiện trên tay.
Ầm!
Hai cây búa đập vào nhau, đánh ra một tia chớp màu tím, phá vỡ hư không, đánh trúng Diệp Thiên và lôi quang sáng rực cả thành trì.
“Hừ!”
Diệp Thiên hừ lạnh một tiếng, hướng mũi thương lên trời.
“Sấm sét đến!” Khi vừa dứt lời.
Cách cách!
Tiếng nứt trên bầu trời vang lên.
Giây tiếp theo!
Một tia chớp màu vàng chói lọi, giống như cột trụ từ trên trời rơi xuống, bị Diệp Thiên nắm trong tay, ném về phía tia chớp màu tím.
Hai sợi điện, một tiên tộc và một ma tộc va chạm và tạo ra một phản ứng hóa học đáng sợ, tiếng nổ vang rền, chói tai, thế giới như muốn vỡ thành từng mảnh!
Lôi pháp của Diệp Thiên là lôi pháp chính thống của lôi pháp, nó có uy lực cực lớn.
Mặc dù sấm sét của ma vương rất đáng sợ, nhưng mà dưới vụ va chạm này thì của ông ta cũng bị đánh văng ra từng mảnh.
“Điều này là không thể nào?” Ma vương khiếp sợ!
Những người dưới quyền đã nổ tung!
“Trời ạ! Người này là ai, tại sao còn nhỏ tuổi như vậy mà đã có sức mạnh kinh người?”
“Thật khủng khiếp, thật kinh khủng! Vị Kim Tiên trẻ tuổi như vậy mà còn có thể đánh ngang tay với Lục Ma Vương, thật là kinh người!”
Nghe thấy tiếng bàn luận dồn dập này, ma vương vô cùng tức giận.
“Tên đạo tặc từ tiên tộc kia, bổn vương không chơi với ngươi nữa, bổn vương muốn đại khai sát giới rồi!”
Vừa dứt lời, ông ta cầm một đôi búa, kéo hai dây đai đen mạnh mẽ lao tới Diệp Thiên.
Nếu như là đấu pháp thì Diệp Thiên vẫn có thể so tài với ma vương. Nhưng một khi đơn phương độc mã đấu mà không có sự hỗ trợ của Tứ Tượng Phong Thiên Quyết Phong Thiên Quyết thì Diệp Thiên chắc chắn sẽ thua trong vòng ba chiêu!
Vì lý do này, vào thời điểm khi ma vương lao về phía Diệp Thiên thì hắn đã gọi Tứ Tượng Phong Thiên Quyết Phong Thiên Quyết ra.
Ma vương này cũng là một người mới, ông ta chưa giờ nhìn thấy sự khủng bố của Tứ Tượng Phong Thiên Quyết Phong Thiên Quyết, vì lý do này nên ông ta đã không quá chú ý đến nó, đột nhiên chiếc búa đập đến.
Ầm ầm!
Khoảng không bị chiếc búa này nghiền nát, một luồng hắc khí cực lớn thổi về phía Diệp Thiên.
Diệp Thiên lóe lên, tránh ra đi mũi nhọn.
“Tên đạo tặc của tiên tộc kia, có gan thì đừng trốn!”
Ma vương tiếp tục tấn công, đôi búa múa loạn xạ, hắc khí giống như mưa sao, phát động công kích bừa bãi, oanh kích vào Diệp Thiên.
Diệp Thiên vung kim thương của mình và xả ra cơn mưa thương để ngăn ông ta lại, nhưng không thể ngăn cản được chút nào.
Chẳng mấy chốc, dưới sự oanh kích của hắc khí, Diệp Thiên lui về phía sau từng bước rồi bị trúng chiêu. Muốn trốn cũng không có chỗ nào trốn, toàn bộ nội thương đều bị đánh bay ra ngoài.
“Ha ha!” Ma vương vui mừng khôn xiết.
“Tên đạo tặc của tiên tộc kia, đạo cao một thước thì ma cao một trượng, bổn vương này mà nghiêm túc thì ngươi chính là gà ăn sỏi chó ăn sành, không đỡ nổi một đòn, chờ bổn vương nghiền nát đi, ha ha!”
Khi ông ta vừa dứt thì Tứ Tượng Phong Thiên Quyết đã thành.
Diệp Thiên lập tức kích hoạt chức năng.
“Chuyện gì thế này?”
Ma vương đã vô cùng chấn động khi thấy sức mạnh của mình dường như bị rút ra rất nhiều cùng một lúc và biểu hiện của ông ta ngưng trệ.
“Ma đầu, đến lượt ta tấn công!”
Dưới công năng lên xuống, Diệp Thiên cấp ba, ma vương cấp bốn, chênh lệch không lớn nên Diệp Thiên tự tin cũng đi lên.
“Hừ!”
Ma vương hừ lạnh: “Bất kể tên đạo tặc tiên tộc ngươi làm ra bao nhiêu thủ đoạn thì ma pháp của bổn vương cũng có thể bóp chết mấy thủ đoạn hạ thấp tu vi của bổn vương này!”
Vừa dứt lời, ông ta khoanh tay trước ngực, khóe miệng nhếch lên nhanh chóng.
Rất nhanh sau đó, một ngọn lửa xanh cuồng bạo đột nhiên bốc lên từ cơ thể ông ta.
Đây là ma diễm có thể thiêu rụi mọi thần thông.
Dưới sự lăn lộn của ma diễm thì toàn bộ khoảng không ngay lập tức bị ma diễm bao trùm, đốt cháy bức tường kim quang của Tứ Tượng Phong Thiên Quyết. Mà Diệp Thiên dưới sự thiêu đốt của ma diễm cũng cảm thấy áp lực hơn không ít, lập tức dừng bước chân, vận hành công năng xoay tròn.
Dưới sự xoay chuyển nhanh chóng của Tứ Tượng Phong Thiên Quyết ma diễm thuật đã tan tành.
“Làm sao mà có thể có chuyện đó được?” Ma vương kinh ngạc vô cùng.
“Ma diễm này của bổn vương có thể thiêu đốt tất cả pháp bảo thấp hơn tu vi của bổn vương. Thực lực của tên đạo tặc tiên tộc này rõ ràng là dưới bổn vương mà, tại sao bổn vương không thể đè bẹp tiên pháp của hắn?”
Ông ta không thể hình dung ra được.
“Bởi vì tiên pháp của ta là không sợ hãi vạn vật, ngươi không thể phá vỡ!”
Sau đó, Diệp Thiên phát động tấn công.
Cạch cạch cạch!
Cả hai người trong Tứ Thượng Phong Thiên Quyết đánh nhau thành một đoàn. Họ dôc hết toàn lực chiến đấu, ngang tài ngang sức. Mặc cho Diệp Thiên đã sử dụng hét tất cả thế võ nhưng mà cũng không thể đánh bại ma vương này. Ngay cả khi ma vương vắt hết óc và sử dụng hết các cách thì ông ta cũng không thể đẩy lùi Diệp Thiên.
“Điều này là không thể! Đây là điều tuyệt đối không thể!”
Ma vương khó có thể chấp nhận tất cả những điều này.
Chính ông ta đường đường là ma vương uy nghiêm có sức mạnh vượt trội hơn hẳn tên đạo tặc tiên tộc này, nhưng mà lại bị mắc kẹt trong tiên pháp của hắn và không thể ra ngoài. Dưới ảnh hưởng của tiên pháp thì tu vi của ông ta bị hạ thấp rất nhiều, vốn là có thể bắt tên này giờ lại đánh hòa, đó là một cú đả kích lớn đối với ông ta.
“Ma vương, tôi biết các công chúa của các người, cô ta đã mời tôi đến ma tộc. Tôi mong ông hãy bình tĩnh và đưa tôi đến gặp công chúa của ông.” Diệp Thiên nói.
“Đánh rắm!”
Ma vương hừ một tiếng: “Ma và đạo không cùng tồn tại, công chúa của chúng tôi là sao có khả năng sẽ quen biết với đạo nhân? Ngươi đừng lừa gạt bổn vương nữa, đừng tưởng rằng bổn vương không biết ngươi muốn chạy! Không có cửa đâu, hôm nay bổn vương nhất định phải bóp chết tên đạo tặc của tiên tộc ngươi!”
Không cần biết Diệp Thiên nói gì, chính là ông ta không tin.
Trong khi Diệp Thiên đang chiến đấu vừa gửi một đường truyền âm đến công chúa của ma tộc, đường truyền âm đã bị cắt đứt, có vài lần truyền âm được gửi đi, nhưng không ai trả lời.
“Mẹ nó, không có Thanh Mộc Ất Cương, nếu có Thanh Mộc Ất Cương thì mình có thể đánh bại ma vương này rồi.”
Đánh hồi lâu cũng không xong, Diệp Thiên trong lòng thầm nói.
Tất nhiên, nếu hắn ăn vấn đạo tiên quả cuối cùng thì hắn có thể đánh bại ma vương bằng cách nâng một cấp độ tu vi.
Nhưng mà hắn đến ma tộc không phải để gây rắc rối, mà là để ma tộc tham gia vào cuộc chiến. Vì vậy, điều đó không cần thiết lắm, hắn vẫn muốn ăn nó ở cấp độ cao hơn, tiết kiệm công sức hơn. Vì nếu tu luyện đến cảnh giới càng cao thì càng cần có nhiều thời gian và mà vấn đạo tiên quả này dù nhiều hay ít, dù lớn hay nhỏ thì cũng có thể nâng cao một cấp. Vì thế nên giữ đến khi tu vi cao hơn ăn thì có lẽ sẽ càng có lời hơn.
Cũng không biết đã qua bao lâu.
Có một cuộc bạo động trong thành trì bên dưới.
“Tứ Ma Vương tới đây giúp đỡ rồi! Tên đạo tặc tiên tộc này chết chắc rồi!”