Lại nói đến đám người Diệp Thiên.
Bọn họ vẫn luôn chạy trốn trên vùng biển rộng lớn, vốn tưởng rằng có thể chạy thoát khỏi sự truy bắt của Nam Hải Long Vương, lại không ngờ phía trước đột nhiên xuất hiện rất nhiều binh tôm tướng cua, ít nhất có đến hơn chục tỷ người ngăn cản đường đi của bọn họ.
"Mẹ kiếp, rơi vào vòng vây rồi."
Diệp Thiên không nhịn được chửi: "Sớm biết thế khi trước đã chạy về phía Bắc. Để thoát khỏi sự truy lùng của Câu Trần đại đế mà không phải quay về Nam Chiêm Bộ Châu phía Nam, bọn họ tính đến việc chúng ta hội quay về Nam Chiêm Bộ Châu, cho nên thiết kế sẵn mai phục chờ chúng ta chui vào."
Ngay từ đầu khi chạy trốn, đám người Diệp Thiên đã chạy về phía Nam Chiêm Bộ Châu, nhưng Câu Trần đại đế đuổi đến, bị Thông Thiên giáo chủ ngáp một cái thổi ngược lại, Diệp Thiên bảo hắc kỳ lân thay đổi tuyến đường đi về phía Tây Ngưu Hạ Châu, nếu không với tu vi của Câu Trần đại đế, đuổi theo bọn họ chẳng tốn bao nhiêu thời gian.
Đúng là anh sửa đúng rồi, một đường đi về phía tây Câu Trần đại đế đều không đuổi theo.
Nhưng nếu vẫn đi về phía tây, chạy đi Tây Ngưu Hạ Châu, lại từ Tây Ngưu Hạ Châu đi Nam Chiêm Bộ Châu thì tốn rất nhiều thời gian, cho nên khi đến vùng biển của Tây Ngưu Hạ Châu, Diệp Thiên lại bảo hắc kỳ lân thay đổi tuyến đường về phía nam, bay trở về Nam Chiêm Bộ Châu.
Cũng không ngoài dự đoán, vùng biển phía nam đã bị phong tỏa .
Nhưng lại không phải một đường phong tỏa, mà là một vòng vây. Bọn họ đối diện trực tiếp với Nam Hải Long Vương, quay đầu trở lại lại bị số lượng đông đảo binh tôm tướng cua chặn mất đường lui, bởi vậy có thể thấy được, đi đông hay đi tây cũng đều sẽ bị chặn đường.
Có thể nói là đã bị bao vây rồi, chỉ là hiện tại vòng vây rất lớn, một khi vòng vây thu nhỏ lại, chẳng khác nào bắt cua trong giỏ cả.
"Kỳ thật vừa rồi đi về phía bắc cũng vậy thôi, hiển nhiên Nam Hải Long Vương đã chuẩn bị sẵn sàng, không khó để đoán được Ngọc Đế đã hạ chỉ cho Tứ Hải Long Vương vây bắt chúng ta rồi."
"Từ những lời vừa rồi của Nam Hải Long Vương, bắt được chúng ta là có thể lên thiên đình luận công lĩnh thưởng, chủ quản Lôi Bộ sẽ thế chỗ chức Lôi Tôn của ông nội ta, cũng không khó đoán ra Ngọc Đế sẽ lấy chức chủ quản Lôi Bộ làm mồi, kêu gọi cả thiên hạ vây bắt chúng ta."
"Cho nên mặc dù khi trước không đi về phía nam mà đi về phía bắc đi chăng nữa, kiểu gì cũng rơi vào mai phục của Bắc Hải Long Vương thôi."
"Nói cách khác, đi về phía nào cũng đều giống nhau cả, đều sẽ có mai phục đang đợi chúng ta."
Văn Tuyết Tâm nói liền một mạch.
Diệp Thiên gật đầu, không thể không thừa nhận phán đoán của Văn Tuyết Tâm rất có đạo lý.
"Mấy tên binh tôm tướng cua mà thôi, không cần sợ, cứ tiến lên là được, binh tôm tướng cua cũng không phải là thiên binh thiên tướng, không biết binh trận đâu." Tôn Ngộ Không nói.
Nghe nói không biết binh trận, trái tim đang treo lơ lửng của Diệp Thiên đột nhiên hạ xuống không ít.
Trong khoảng thời gian này đã chiến đấu với thiên đình đánh quá nhiều lần, cho nên tinh thần luôn căng thẳng, phát hiện ra đội quân đông như vậy, điều đầu tiên anh nghĩ đến là hỏa lực.
Nếu là thiên binh thiên tướng mà với số lượng nhiều như vậy, chỉ bằng thực lực của bọn họ thì rất khó để xông ra ngoài.
Hơn nữa phía sau còn có truy binh, còn chưa kịp xông ra đã bị đuổi kịp rồi.
Nhưng binh tôm tướng cua không biết bày binh trận thì dễ xử lý hơn nhiều.
Vì thế Diệp Thiên nói: "Hắc kỳ lân, xông lên!"
Nói xong.
Hai chân hắc kỳ lân đạp một cái, phóng ra như tên lửa, xông thẳng về phía binh tôm tướng cua đối diện.
"Đánh cho tôi, đừng để cho bọn chúng đến đây!"
Một vị tướng Long tộc cầm đầu hô.
Long Vương có rất nhiều huynh đệ tỷ muội và con cái nối dòng.
Người thống lĩnh binh tôm tướng cua cơ bản toàn là thân thích của Long Vương.
Theo mệnh lệnh của vị tướng Long tộc, hơn chục tỷ binh tôm tướng cua tiên phong phía trước lập tức ngừng lại, nhất tề động thủ, thi triển tiên pháp điên cuồng đánh về phía hắc kỳ lân.
Chỉ một thoáng.
Số quân tiên phong đông đảo như vũ bão bao phủ lấy hắc kỳ lân.
Vô dụng.
Hoàn toàn không có tác dụng.
Tu vi của đám binh tôm tướng cua này không cao, cũng không biết binh trận, hỏa lực đánh ra vô cùng yếu ớt, đi xuyên qua lưới hỏa lực này, hắc kỳ lân như thể đang đi trong màn mưa, chẳng hề có chút uy hiếp nào với nó cả.
Về phần đám người Diệp Thiên trên lưng hắc kỳ lân, Tôn Ngộ Không đứng trên đầu kỳ lân chống đỡ hỏa lực cho bọn họ, bọn họ ở phía sau chẳng hề hấn gì cả.
Thấy hắc kỳ lân muốn xông lại đây, vị tướng Long tộc hô to: "Xây dựng tường phòng ngự, đừng để cho bọn chúng tiến lên, mau!"
Sau khi vị tướng Long tộc ra mệnh lệnh, lưới hỏa lực dày đặc nháy mắt đình chỉ, đám binh tôm tướng cua đồng loạt thi triển tiên pháp.
Trong phút chốc, nước biển vọt lên thành một bức tường bằng nước, tạo thành hình chữ “F”, chặn lại đường đi cũng như đường bay về phía trước.
"Phá!"
Tôn Ngộ Không đánh ra một đòn cực mạnh.
Nhất thời, một nắm đấm màu vàng nện thẳng vào bức tường phòng ngự bằng nước.
Rầm!
Hình dáng nắm đấm vỡ nát nhưng bức tường nước vẫn cứng chắc như cũ.
Luận đơn đả độc đấu, binh tôm tướng cua phía trước, thậm chí là cả tướng lĩnh Long tộc, bất kể là ai cũng không đánh lại Tôn Ngộ Không.
Nhưng.
Hơn chục tỷ binh tôm tướng cua, thêm cả tướng lĩnh Long tộc có tu vi không kém nhiều lắm so với Tôn Ngộ Không, bọn họ cùng nhau liên thủ xây dựng lưới phòng ngự, sức phòng ngự phải gọi là khủng bố.
Huống chi vẫn con đnag ở trên biển, thực lực bọn họ có thể phát huy lại càng mạnh, cho nên lưới phòng ngự bọn họ xây thành cũng vô cùng cứng rắn, ít nhất là bằng tu vi của Tôn Ngộ Không không phá nổi lưới phòng ngự này.
Chỉ là tu vi của hắc kỳ lân rất cao. Dù sao cũng là thú cưỡi của Lôi Tôn, thực lực mạnh hơn rất nhiều so với rất nhiều yêu tinh trên đường đi Tây Thiên.
Khi thấy một kích của Tôn Ngộ Không không thể đánh tan được tường phòng ngự, hắc kỳ lân phát ra gầm giận dữ.
Cùng với tiếng rống giận dữ của nó vang lên, một cơn cuồng phong như một mũi khoan, xé rách khoảng không, dội thẳng vào bức tường bằng nước.
Rầm!
Cơn cuồng phong hóa thành gió to tản ra, trên bức tường bằng nước xuất hiện vết rạn như mạng nhện vậy.
"Tăng cường phòng ngự!"
Tướng lĩnh Long tộc hô.
Rất nhanh vết rạn đã được sửa chữa, dần dần biến mất.
"Gọi Tứ Linh của cậu ra, hỗ trợ tôi dùng một kích công phá tường phòng ngự." Hắc kỳ lân nói.
Diệp Thiên lập tức gọi Tứ Linh Thần Thú ra.
Thực lực của Tứ Linh Thần Thú và hắc kỳ lân tương đương nhau, có thêm Tứ Linh Thần Thú tương đương với có sức mạnh của hai hắc kỳ lân, cứ như vậy, tính khả thi của việc phá tan tường phòng ngự sẽ lớn rất nhiều.
Sau khi Tứ Linh Thần Thú được gọi ra, chúng vẫn luôn giúp đỡ hắc kỳ lân chạy như điên.
"Giữ vững, bọn họ sắp đụng vào đây rồi, tất cả giữ vững cho tôi!"
Tướng lĩnh Long tộc hô to.
Binh tôm tướng cua lập tức toàn lực thi triển tiên pháp, tăng cường sức chịu đựng của bức tường phòng ngự bằng nước đến trạng thái bọn họ có khả năng gia cố cao nhất.
Giây tiếp theo.
Hắc kỳ lân dưới sự trợ giúp của Tứ Linh Thần Thú, va chạm mạnh vào bức tường phòng ngự bằng nước.
Rầm!
Một tiếng nổ rung trời vang lên, chấn động khiến nước biển xung quanh vọt lên thành sóng cao vạn trượng.
Chỉ thấy bức tường phòng ngự bằng nước khúc xạ lấp lánh kia, dưới sức va đập mãnh liệt thì nháy mắt hóa thành nước lũ sụp xuống như tấm thủy tinh chống đạn bị đập vỡ.
Ngay sau đó.
Hắc kỳ lân và Tứ Linh Thần Thú va phải lực lượng binh tôm tướng cua đông đảo, giống như kéo cắt vải xé ra một con đường, kéo thẳng về phía trước
Bất kể binh tôm tướng cua nào đụng phải đều bị đâm nát thành mảnh vụn, tựa như con mãnh thú và dòng nước lũ, không gì có thể ngăn được.
Chỉ trong thời gian chớp mắt, đại quân bị phân thành hai nửa, đoan người Diệp Thiên thuận lợi thông qua tuyến phong tỏa, tiếp tục đi về phía trước.
Nhưng sau khi lao ra khỏi tuyến phong tỏa không được bao lâu.
Phía trước lại xuất hiện một đoàn nhân mã.
Đoàn nhân mã này mặc đủ loại trang phục, hiển nhiên không phải người của thiên đình.
Nhưng ngay sau đó, một số người trong số bọn họ liền phá lên cười.
"Tôi trông thấy Tôn Ngộ Không rồi, tìm được bọn chúng rồi, tôi phải chặt đầu hết cái đám này, đưa về thiên đình luận công lĩnh thưởng."