Chương 18: Khu bình dân chấn động
Buổi sáng, Diệp Thiên đã xem tin thời sự của đài truyền hình Giang Thành bằng điện thoại. Không thể không nói Lý Tế Thế rất có năng lực, mạng lưới quan hệ cũng rất mạnh, thậm chí khiến chương trình thời sự dài nửa tiếng tốn hơn mười phút để công kích phòng khám cổ truyền Thụy Bắc, chửi Trương Thụy Bắc té tát, khiến hắn xem rất hả giận.
Mà hắn là nhân vật chính lại được bảo vệ rất kỹ, che mặt đến mức ngay cả hắn cũng không nhận ra chính mình, cả quá trình đều giới thiệu là anh Thiên, thậm chí ba mẹ hắn xem thời sự cũng không biết hắn đã gây ra sự kiện chấn động đến thế. chương trình thời sự chỉ mới kết thúc cách đây bốn tiếng mà đã có Bentley đỗ trước cửa tiệm mì nhà mình, nếu đó là người nhà họ Tần thì không thể không thừa nhận nhà họ Tần ở Giang Thành này rất ghê gớm, mới đó mà đã tìm đến tận nơi rồi.
Bởi vì hắn từng căn dặn Lý Tế Thế rằng đừng cho người ta điều tra ra hắn, bằng không chỉ cần là doanh nhân giàu có mắc bệnh đều tìm hắn thì trước kia phòng khám khai trương, hắn sẽ bị người ta đè bẹp mất.
Kiếm tiền thì kiếm tiền, nhưng không thể ảnh hưởng tới cuộc sống riêng tư. “Woa!”
Đúng lúc này, tiếng hét kinh hãi vang lên.
Cửa ghế lái của chiếc Bentley mở ra, mùi thơm thoang thoảng lan tỏa khắp nơi, ngay sau đó, một bóng hồng khiến người ta kinh diễm xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Cô cao khoảng 1m7, dưới mái tóc màu nâu xoăn nhẹ là gương mặt hình trứng ngỗng tinh xảo đẹp tuyệt trần được trang điểm nhẹ nhàng, làn da như dương chi bạch ngọc. Cô mặc bộ vest màu trắng, bên trong phối hợp một chiếc áo sơ mi màu đen cổ thấp, trên khe ngực thoắt ẩn thoắt hiện là viên đá phỉ thúy để vương lục phản chiếu ánh sáng chói mắt dưới ánh mặt trời, nửa người dưới mặc quần tây ngắn màu trắng, để lộ đôi chân dài thẳng tắp, mang tất chân màu da, cho người ta ấn tượng sâu sắc. Cộng thêm đồng hồ đeo tay bên tay trái, lắc tay bạch kim đỉnh kim cương trên tay phải, thoạt nhìn vừa đoan trang mà vẫn tao nhã, vừa cao quý lại vẫn thanh lịch.
Mỹ nữ này vừa xuất hiện thì đám đàn ông ở đây đều nuốt nước miếng, suýt nữa lồi cả mắt. Ngay cả đảm phụ nữ như Dương Thu Thanh cũng ngắm không chớp mắt.
Cho dù Diệp Thiên đã gặp vô số người đẹp trên tiên giới cũng không khỏi xúc động. Chắc chắn cô ấy là Tần Liên Tâm, đối tượng mà mình sắp chui chạn. Không hổ là đệ nhất mỹ nhân Giang Thành.
Từ nhan sắc và trang phục trên người, Diệp Thiên rút ra kết luận người đẹp trước mắt chắc chắn là Tần Liên Tâm. Chỉ bằng trang phục trị giá cả chục tỷ này, không mấy người phụ nữ ở Giang Thành này có thể mặc nổi.
Tần Liên Tầm nhìn thoáng qua biển hiệu của tiệm mì, sau đó bước trên đôi giày cao gót đi vào tiệm mì.
Đám hàng xóm chặn trước cửa tiệm mì nhanh chóng tách ra, để lại con đường cho cô đi qua. “Người đẹp này tới ăn mì hả?” “Chắc không phải đâu, trông cô ấy rất giàu có, sao lại đi ăn một bát mì nước luộc 15 ngàn một tổ chứ.” “Chẳng lẽ là lạc đường nên đến hỏi đường?
Đám hàng xóm trong tiệm mì đều nhao nhao bàn tán.
Đúng lúc này, Lâm Cửu Kiệt nảy ra ý hay, mặt dày bước lên tươi cười hỏi: “Chào người đẹp, xin hỏi cô muốn tìm người hay là muốn hỏi đường? Tôi là người biết nhiều nhất ở khu bình dân này, không có ai mà tôi không quen, càng không có con đường nào mà tôi không biết.
Tần Liên Tâm mỉm cười, lễ phép hỏi: “Xin hỏi anh Diệp Thiên có mặt trong tiệm mì này không?” “Cái gì?”
Lâm Cửu Kiệt nhất thời trợn tròn mắt, vẻ mặt tràn đầy khó tin. Người đẹp này tới tìm thắng chạn vương ư?
Ngay cả đám hàng xóm đều kinh hãi, lần lượt đưa mắt nhìn Diệp Thiên, lúc này lại bình tĩnh như không có gì xảy ra. “Xin hỏi người đẹp, cô tìm chạn vương làm gì? Có phải nó nợ tiền cô không? Hay là làm xước xe cô?” Lâm Cửu Kiệt hỏi. Ông ta cho rằng người đẹp cỡ này mà tìm Diệp Thiên thì chắc chắn là tới đòi nợ chứ không phải là kết bạn.
Chỉ bằng chạn vương mà có tư cách quen biết với cô gái xinh đẹp bậc này sao?
Nhưng không ngờ câu trả lời của Tần Liên Tâm lại khiến ông ta mở rộng tầm mắt. “Anh ấy không nợ tiền tôi, cũng không làm xước xe tôi. Tôi đến để xem mắt với anh ấy." Tần Liên Tâm mỉm cười nghiêng nước nghiêng thành. "Ha?!"
Đám hàng xóm đồng loạt há hốc mồm.
Cô gái xinh đẹp đến thế mà lại chạy tới đường Hòa Bình này, tìm chạn vương đã ly di để xem mắt ư? Thật hay đùa vậy? Mình không nghe nhầm chứ?
Người khiếp sợ nhất phải nói tới Lâm Cửu Kiệt. Ông ta ghét bỏ Diệp Thiên, không cho Kim Kiều lui tới với hắn, nhưng bây giờ lại có một cô gái xinh đẹp đến mức kinh diễm chủ động đến tìm. Rốt cuộc là ông ta bị mù hay là người đẹp này bị mù?
Phải biết rằng dung nhan, dáng người, khí chất, phong thái cao quý của cô đủ để hạ gục con gái của mình.
Giờ khắc này, Lâm Cửu Kiệt chỉ cảm thấy thế giới này điên rồi. Nhưng vợ chồng Diệp Diệu Hà lại rất mừng rỡ. Nếu mình có một cô con dâu xinh đẹp cỡ này thì hãnh diện biết mấy! “Nếu tôi đoán không nhầm thì chắc cô là cô Tần Liên Tâm đúng không?” Diệp Thiên bước ra từ tiệm mì, đến trước mặt Tần Liên Tâm nói.
Tần Liên Tâm sửng sốt, sau đó mỉm cười đáp: “Tôi là Tần Liên Tâm, chắc hẳn anh chính là Diệp Thiên?” “Đúng vậy.” Diệp Thiên gật đầu. “Vậy thì mời anh lên xe, tôi sẽ mời anh ăn cơm.” Tần Liên Tâm nói rồi mở cửa ghế sau. “Không” Diệp Thiên nói: “Sao có thể để cô Liên Tâm trả tiền chứ. Nếu cô Liên Tâm không ngại thì tôi sẽ mời cô ăn một bữa, thử một bát mì nước luộc ở quán của mẹ tôi đi."
Diệp Thiên vừa dứt lời, mọi người đều mất bình tĩnh, “Chạn vương điên rồi hả? Mời một cô gái xinh đẹp ăn mì nước luộc ư?” “Thật keo kiệt! Thế mà còn cua được gái thì tôi sẽ đi theo họ của hắn!” “Tôi chỉ phục tinh thần vô liêm sỉ của thắng chạn vương thôi. Dù gì người ta cũng tới đây để xem mắt với hắn, thế mà hắn lại mời người ta ăn một tô mì nước luộc 15 ngàn!” “Lần xem mắt này chắc chắn sẽ thất bại.
Dương Thu Thanh cũng kinh hãi, vội chạy ra tiệm mì, nháy mắt với Diệp Thiên thì thầm: “Mau mời cô Tâm đi ăn ở nhà hàng hải sản lần trước đi, mẹ sẽ gửi tiền cho con” “Không cần đầu cô.” Diệp Thiên còn chưa đáp lại thì Tần Liên Tâm đã lên tiếng: “Cứ cho cháu nếm thử tay nghề của cô đi ạ.
Dứt lời, cô bèn đóng cửa xe, đi về phía Diệp Thiên, vươn bàn tay ngọc ngà của mình, sau đó được Diệp Thiên dắt tay dẫn vào trong tiệm mì.
Tất cả mọi người đều trừng lồi mắt. Tốc độ quá nhanh!
Cha mẹ Diệp Thiên mừng rỡ không khép miệng lại được, vội vàng rửa tay rồi rửa bát đũa, bận bịu một hồi, nhất định phải nấu hai tô mì nước luộc vừa vệ sinh vừa ngon nhất, không thể làm mất mặt con trai mình. “Lâm Cửu Kiệt, cửa hàng thức ăn nhanh nhà ông sắp chật ních rồi kìa, ông không đi giúp vợ ông, còn đứng đó làm gì?” Thấy Lâm Cửu Kiệt đứng bên cạnh hâm mộ ghen tỵ nhìn mình, Diệp Thiên không khỏi hỏi.
Tần Liên Tâm lập tức che miệng cười. Anh chàng này thật là thù dai. “Tôi chỉ xem chứ không nói gì đâu, hai người cứ trò chuyện đi. Lâm Cửu Kiệt cười ngờ nghệch. Ông ta cho rằng tiền muốn kiếm lúc nào chẳng được, nhưng gái đẹp lại rất hiếm khi được gặp. Nếu chạn vương cua được thì mình còn có cơ hội ngắm gái đẹp, lỡ thất bại thì không chừng cả đời này, mình sẽ không bao giờ được thấy cô gái nào xinh đẹp cỡ này nữa đâu.
Đảm hàng xóm khác cũng thế, đã tới giờ cơm trưa rồi mà vẫn không chịu về nhà ăn cơm, đều đứng đó nhỏ giọng bàn tán, liên tục thán phục khả năng tán gái của Diệp Thiên. Thậm chí họ còn nghi ngờ có khi nào Diệp Thiên nói chuyện thân thiết với người đẹp này quá mà bị Trương Thủy Đồng phát hiện, sau đó đuổi ra khỏi nhà họ Trương hay không.
Không lâu sau, hai bát mì nước luộc đã được bưng lên bàn. Diệp Diệu Hà còn cố ý bỏ thêm hai cái trứng ốp lết, nhất thiết phải hoàn hảo, cho con trai mình điểm bảo tốt lành. “Ừm, rất ngon.” Tần Liên Tâm nếm một ngụm rồi mỉm cười nói với vợ chồng Diệp Diệu Hà: “Đây là tô mì nước luộc ngon nhất là cháu từng ăn.”
Thực ra đây là lần đầu tiên cô ăn mì nước luộc. Cô ngậm thìa vàng ngay từ khi mới chào đời, tài sản gia tộc đạt tới hơn 750 triệu đô la Mỹ, làm gì có chuyện đến những quán ăn ven đường ăn những thứ này chứ.
Nhưng cô lại thật sự cảm thấy ngon miệng. Có lẽ là vì cô chưa từng được ăn món này bao giờ.
Song vợ chồng Diệp Diệu Hà lại rất vui mừng. Điều này không chỉ đồng nghĩa với tay nghề của mình được tán thành mà cũng đồng nghĩa với việc nếu Diệp Thiên cưa đổ Tần Liên Tâm thì chắc chắn sẽ rất dễ nuôi, không kiêng ăn.
Thấy thế, đảm hàng xóm càng hâm mộ ghen tỵ. Sao con trai mình lại không tìm được cô bạn gái xinh đẹp và tốt tính như thế này chứ!
Không lâu sau, Diệp Thiên và Tần Liên Tâm đã ăn hết cả tô mì, lúc này mới đặt đũa xuống. “Cô chú, cháu với Diệp Thiên ra ngoài đi dạo. Cháu chào cô chú." Tần Liên Tâm lễ phép nói. “Ừ ừ ừ, sau này thường xuyên ghé chơi nhé cháu.” Vợ chồng Diệp Diệu Hà gật đầu lia lịa, đưa hai người ra tận ngoài cửa tiệm. “Chiếc BYD này thật đẹp, không biết bao nhiêu tiền nữa. Nếu hơn 400 triệu mà mua được một con thì mình cũng sẽ đi mua.
Diệp Thiên và Tần Liên Tâm vừa ra khỏi tiệm mì thì thấy Lâm Cửu Kiệt cong lưng sờ đầu xe Bentley, còn thì thầm một câu, cứ như thể đang ngắm nghía một cô gái xinh đẹp khỏa thân.
Thấy thế, Diệp Thiên lắc đầu cười khổ, ngay cả Tần Liên Tâm cũng cảm thấy buồn cười, thầm nghĩ ông chú khu bình dân này thật là giản dị.
Thấy Diệp Thiên và Tần Liên Tâm đi ra, Lâm Cửu Kiệt lập tức chạy đến trước mặt Tần Liên Tâm hỏi: “Bạn gái Diệp Thiên à, cho chú hỏi chút, chiếc BYD của cháu bao nhiêu tiền vậy? Chú cũng muốn mua một chiếc để lái.
Diệp Thiên liếc xéo ông ta, thúc giục: “Ông mau về cửa hàng thức ăn nhanh giúp vợ ông đi. Chiếc BYD này tốn xăng lắm, đạp chân ga một phát bay mất 4000 đấy” “Tốn xăng thế cơ à?” Lâm Cửu Kiệt cả kinh, nhưng sau đó lại cười nói: “Không sao, tao sẽ lái ít thôi, thế thì sẽ đủ tiền mua xăng. Quan trọng là mua một chiếc đỗ trước cửa hàng thức ăn nhanh thì sẽ trông cao cấp hơn hẳn. ra như phẳng.
Thằng chạn vương có bản lĩnh gì mà lại cua được cành vàng lá ngọc gia đình quý tộc như thế? Chuyện này nhanh chóng lan truyền ra ngoài, cả khu bình dân đều vì thế mà chấn động.