“Đúng vậy, bọn họ đã chuẩn bị trước, nên sau này mỗi một bước đánh của chúng ta đều bị bọn họ chuẩn bị sẵn sàng. Tất cả mọi việc đều nằm trong sự khống chế của bọn họ, căn bản chúng ta không có cách nào đánh.”
“Cái này cũng giống như chơi bài, chưa lật bài đã bị bọn họ biết hết, vậy chẳng phải là đang chơi đùa chúng ta sao?”
“Cuốn Địa Thư này đúng là yêu nghiệt, có thể nhìn trước được năm trăm năm, rốt cuộc không biết Trấn Nguyên Tử đã nhìn thấy cái gì rồi, vậy nên ông ta mới đứng về phía Diệp Thiên. Chẳng lẽ ông ta đã nhìn thấy chúng ra sẽ thua, rồi Diệp Thiên cuối cùng sẽ trở thành Đông Hoàng Thái Nhất, đứng trên đỉnh cao của Thiên Giới?”
Chúng tiên đều đang bàn luận về điều này.
Ngọc Đế nghe vậy trong lòng tan nát.
Nếu điều này đúng như mọi người nói, chẳng phải cuối cùng trận này bọn họ sẽ thua một cách thảm bại sao?
“Thái Công, làm sao bây giờ, người nó xem tiếp theo chúng ta phải làm gì đây?” Ngọc Đế đặc biệt lo lắng, từ xưa đến nay, nếu đổi thượng đế thì thượng đế trước đó đều phải chết. Từ Thái Nhất đến Hạo Thiên, từ Hạo Thiên đến Đế Khốc, tiếp theo là Từ Đế Khốc đến Ngọc Đế bây giờ, ba vị tiên đế không một ai có kết cục tốt đẹp, vì vậy Ngọc Đế đặc biệt lo sợ rằng thảm kịch của họ sẽ xảy ra với mình.
“Không cần phải sợ.” Khương Tử Nha nói: “Mặc dù nó rằng cuốn Địa Thư đó có thể nhìn thấy những gì đã xảy ra trong năm trăm năm, nhưng mọi chuyện phải phát triển theo đúng như những tình tiết trong Địa Thư, mới có thể cho ra kết quả đúng như thế. Một khi chúng ta làm trái lại những tình tiết phát triển trong Địa Thư thì toàn bộ quá trình và kết quả sẽ được thay đổi.”
“Nói cách khác, kể từ bây giờ, chúng ta không theo kế hoạch ban đầu mà thay đổi kế hoạch, như thế kết quả mà Trấn Nguyên Tử nhìn thấy trước sẽ thay đổi, và mọi động thái của chúng ta sẽ không nằm trong tầm kiểm soát của họ nữa.”
Nghe những lời mà Khương Tử Nha nói, tất cả mọi người đều gật đầu và cảm thấy có lý.
Cũng giống như Đường Tăng đi Tây Thiên thỉnh kinh, Địa Thư có thể nhìn thấy chuyện gì sẽ xảy ra với ông ấy trên đường, nhưng nếu Đường Tăng dừng không đi lấy kinh nữa, thì những điều đã thấy trong Địa Thư cũng sẽ không phát sinh nữa.
Mà bây giờ chuyện bọn họ cần làm là phá vỡ kế hoạch ban đầu, thì những điều mà Trấn Nguyên Tử đã thấy trước sẽ không xảy ra, và họ cũng tự nhiên sẽ không nằm dưới sự kiểm soát của Trấn Nguyên Tử.
“Nhưng ngay cả khi kế hoạch ban đầu bị phá vỡ và mọi thứ không diễn ra theo trình tự trong cuốn Địa Thư. Nhưng cuốn Địa Thư vẫn nằm trong tay Trấn Nguyên Tử, ông ta vẫn có thể nhìn thấy hướng đi của chúng ta bất cứ lúc nào và ở đâu, và mọi hành động của chúng ta vẫn nằm trong tầm kiểm soát của ông ta.” Câu Trần Đại Đế nói.
“Đúng vậy, đúng như thế, thế thì sao mà phá vỡ kế hoạch được nữa?”
Chúng ta lần lượt hỏi.
Khương Tử Nha phì cười nói: “Trấn Nguyên Tử có Lục Áp đạo nhân, Nữ Oa Nương Nương, Chuẩn Đề đạo nhân, và Tam Thánh Nhân theo dõi. Cho dù ông ta có thể nhìn thấy kế hoạch của chúng ta trong cuốn Địa Thư thì ông ta cũng không thể truyền tin tức ra ngoài. Phải biết rằng điều mà Trấn Nguyên Tử quan tâm nhất chính là quả nhân sâm vì vậy ông ta sẽ không làm bất cứ điều gì động thủ với Nữ Oa Nương Nương và những người khác. Một ông ta động thủ Ngũ Trang Quán sẽ ngay lập tức biến thành tro bụi, cây nhân sâm cũng sẽ tan nát.”
“Cho nên, có Nữ Oa Nương Nương đang theo dõi Trấn Nguyên Tử sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ. Ngay cả khi chúng ta nằm dưới sự khống chế của ông ta, ông ta cũng không thể làm gì chúng ta. Chỉ cần nhóm người Kim Linh Thánh Mẫu không biết kế hoạch hành động của chúng, thì chúng ta có thể dùng sức mạnh của mình diệt trừ bọn họ!”
Ngọc Đế và những người khác gật đầu.
Lần này tin tức cuộc tấn công của bọn họ đã được biết trước, bằng không nhất định có thể mang đến tổn thương nặng nề cho Tiệt Giáo, tuy rằng đệ tử của Thông Thiên Giáo Chủ rất mạnh, nhưng tổng số cao thủ trong Thiên Giới cộng lại thì hơn bọn họ rất nhiều, vì phải canh giữ tế đàn nếu không, Như Lai và những người khác đều sẽ được phái đến và tiêu diệt bọn họ như tiêu diệt một đàn chó.
Nhưng dù sao, so về số lượng cao thủ hay quy mô của quân đội, bọn họ đều vượt xa Nam Chiêm Bộ Châu, huống hồ gì bọn họ còn có Khương Tử Nha trực tiếp chỉ đạo quân đội tham gia trận chiến này, tiêu diệt bọn họ thật sự không khó.
Nhóm người của Kim Linh Thánh Mẫu có nhiều pháp khí, còn là pháp khí của Thông Thiên, thế thì bên Thập Nhị Kim Tiên của Côn Luân cũng có thể đến Nguyên Thủy Thiên Tôn và Thái Thượng Lão Quân để xin mượn pháp bảo. Đưa Càn Khôn Giới của Thượng Lão Quân đem tham chiến, thì bọn họ sẽ không dám tung pháp khí ra nữa vì nếu như thế sẽ bị thu vào, như thế thì đối phó với bọn họ dễ dàng hơn.
“Vậy thì chúng ta nên thay đổi kế hoạch như thế nào đây?” Ngọc Đế hỏi.
Khương Tử Nha mỉm cười: “Thông Thiên Giáo Chủ đã sớm nhìn thấy được tương lai mười hai năm tới, cũng đã nói cho nhóm người Kim Linh Thánh Mẫu những sự kiện và thảm họa trong vòng mười hai năm đó, giúp cho bọn họ có thể ứng phó rất tốt. Đó là lý do khiến cho cuộc tấn công chớp nhoáng của chúng ta không thu được gì, thậm chí có thể nói là cuộc tấn công chớp nhoáng của chúng ta lần này đã bị thất bại.”
“Sở dĩ Thông Thiên Giáo Chủ thông báo để cho đệ tử thế hệ nhất như Kim Linh Thánh Mẫu, và đệ tử thế hệ thứ hai, giúp cho bọn họ chuẩn bị thật tốt để đối phó nhưng lại không nói cho những đệ tử ở thế hệ thứ ba và thứ tư chuẩn bị khiến cho bọn họ bị cuộc tấn công của chúng ta sát hại thảm hại. Mục đích là sử dụng sinh mệnh của những người đệ tử thế hệ thứ ba và thứ tư này đổi lấy dư luận của thiên hạ nhắm vào Thiên Đình chúng ta, do đó sẽ khiến nhiều người dân trong Tam Giới bày tỏ sự không hài lòng với cách làm của Thiên Đình, sau đó sẽ đến Nam Chiêm Bộ Châu để giúp bọn họ, dùng mạng sống của mấy tăm con tôm tép để đổi mấy chục ngàn con khác, thậm chí lực lượng hàng chục triệu người. Làm như vậy, chúng ta sẽ mất đi lòng dân và tỷ lệ chiến thắng trong trận chiến này sẽ giảm ít nhất ba phần.”
“Vậy tiếp theo, việc chúng ta phải làm là lôi kéo dư luận để tấn công Tiệt Giáo khiến chúng không có được lòng dân. Sau đó chúng ta sẽ đưa quân xuống phía nam, tấn công Nam Chiêm Bộ Châu, và chúng ta sẽ được người trên thiên hạ ủng hộ, tỷ lệ chiến thắng cũng tăng lên rất nhiều.”
“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trong vòng mười năm, chúng ta có thể hoàn toàn chinh phục Nam Chiêm Bộ Châu và tiêu diệt được toàn bộ!”
Nghe xong lời của Khương Tử Nha, tất cả mọi người đều giơ ngón tay cái lên khen ngợi.
“Tuyệt vời, kế hoạch của Thái Công thực sự tuyệt vời!”
“Đúng thế. Nếu như ta có thể làm cho bọn họ mất lòng dân, khiến chúng ta có được lòng người, chúng ta còn sợ không thắng nổi trận này sao?”
“Đúng là có Thái Công ở đây, để Thái Công làm chủ mọi chuyện, thì chúng ta có thể an tâm rồi!”
Sáng sớm hôm sau.
Một lệnh truy nã dán trên khắp các con đường và ngõ hẻm của Đông Thắng Thần Châu, Bắc Câu Lô Châu và Tây Ngưu Hóa Châu.
Nội dung lệnh truy nã: Giã tâm thống trị Thiên Đình của Tiệt Giáo vẫn chưa chết. Đêm qua đệ tử cốt cán của Tiệt Giáo đã tổ chức một cuộc họp bí mật và
nhất trí thông đồng với đại quân các bộ tộc ở Nam Chiêm Bộ Châu. Với ý định dùng sức mạnh đó để đối đầu với Thiên Đình, lại một lần nữa mở ra một cuộc chiến Phong Thần.
Sau khi Thiên Đình biết được tin tức này, đã tiến hành một chiến dịch bí mật quét sạch vây cánh của Tiệt Giáo là Hoàng Phi Hổ, Sùng Hắc Hổ và những kẻ nổi loạn khác đã đều bị tiêu diệt. Nhưng những đệ tử cốt cán của của Tiệt Giáo cực kỳ hung ác, đã có chuẩn bị và đánh bại quân của Thiên Đình, sau đó lần lượt tháo chạy đến đại quân ở Nam Chiêm Bộ Châu hội họp cùng quân địch.
Thiên Đình rất thương dân, không muốn thiên hạ lâm vào cảnh chiến tranh đau khổ, nên đã ban bố thông báo cho thiên hạ biết, mong những người đi đến Nam Chiêm Bộ Châu mua bán sẽ đem tin tức đến Nam Chiêm Bộ Châu. Nói với họ rằng Ngọc Đế nhân đức, sẵn sàng cho họ một cơ hội để quay đầu hối cải, và cũng sẵn sàng cho Diệp Chiến thủ lĩnh của đại quân ở Nam Chiêm Bộ Châu một cơ hội. Nếu cậu ta nguyện ý quy hàng Thiên đình, thì Ngọc Đế sẽ phong cậu ta làm Nguyên soái của thiên binh vạn mã của Thiên Đình, để cậu ta phụ trách tất cả binh lính và ngựa của vạn giới, cũng như trở thành Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn. Quản lý Lôi Bộ, hơn nữa các tướng lĩnh dưới quyền cũng có thể tiến vào tiên ban, ban cho chức quan lớn, bổng lộc hậu hĩnh.
Đây là sự rộng lượng của Thiên Đình, cũng là cho họ một cơ hội cuối, mong hãy nói với họ rằng hãy trân trọng những gì trước mắt, đừng tự đào mồ chôn mình.
Ngay sau khi thông báo được đưa ra, nó đã gây chấn động cho tất cả người dân ở Tam Đại Châu Bộ.