“Không phải! Người phụ nữ tối đó không phải Nhan Nhã Tịnh!” Nhan Vũ Trúc chẳng cần suy nghĩ liền hét to phủ nhận.
Đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của Lưu Thiên Hàn, trong lòng cô ta vô cùng thấp thỏm, cô ta thầm cắn răng, vẫn là kiên trì nói: “Thiên Hàn, em không lừa anh, người phụ nữ năm năm trước thật sự là em!”
“Tối đó, em quả thực đã sảy thai, nhưng phẫu thuật phá thai quá nhanh, em sảy thai xong liền đến khách sạn, vừa khéo gặp phải anh. Anh không biết làm sao, lúc đó anh rất đáng sợ, vừa nhìn thấy em, anh đã đè em dưới người, anh còn…”
Nhan Vũ Trúc rũ mắt, dáng vẻ luống cuống sợ hãi: “Lúc đó em thật sự rất sợ, em vừa sảy thai, bác sĩ đã dặn dò, trong vòng một tháng không thể làm chuyện nam nữ, em thật sự rất sợ sẽ để lại di chứng, em giãy giụa, em cầu cứu, nhưng anh không chịu bỏ qua cho em.”
Từng giọt nước mặt nặng nề rơi xuống, không ngừng chảy bên khóe mắt Nhan Vũ Trúc: “Thiên Hàn, em biết, em có quá khứ không lấy gì sáng sủa, lúc em còn nhỏ không hiểu biết, yêu đương rất nhiều lần, em lúc đó không hiểu tình yêu, cũng không biết yêu bản thân, chỉ cảm thấy có nam sinh theo đuổi, em liền thân thiết với cậu ta, làm chuyện nam nữ xem như đương nhiên.”
“Cho tới khi gặp được anh, em mới bắt đầu hối hận, vì anh khiến em hiểu ra, cái gì là yêu. Nếu sớm biết mình sẽ yêu một người đàn ông như vậy, trước khi gặp được anh, em nhất định sẽ thật trân trọng bản thân, sẽ không làm ra những chuyện khiến bản thân hối hận cả đời.”
“Thiên Hàn, anh không biết em muốn dâng tặng anh thân thể sạch sẽ của mình biết bao đâu, nhưng mà, lúc em gặp được anh, em đã không còn sạch sẽ nữa, em sợ anh ghét em, năm năm này, em luôn không dám nói với anh quá khứ của mình, Thiên Hàn, em thật sự rất yêu rất yêu anh, anh đừng ghét em được không?”
“Em biết, anh ghét em dơ, anh hết lần này đến lần khác hoài nghi người năm năm trước không phải em, anh không cam lòng mình qua lại với một người phụ nữ từng phá thai với người đàn ông khác! Thiên Hàn, thân thể em có lẽ không sạch sẽ, nhưng trái tim em lại rất sạch sẽ, trong đó chỉ có anh!”
“Thiên Hàn, em xin thề, trong lòng em chỉ có anh, sau khi gặp được anh, em không còn giao mình cho người đàn ông nào khác nữa!”
Lưu Thiên Hàn nhìn chằm chằm Nhan Vũ Trúc, bỗng nhiên, anh cười châm biếm, đúng vậy, anh liên tục hoài nghi người phụ nữ tối đó không phải Nhan Vũ Trúc, rốt cuộc là muốn chứng minh điều gì chứ?
Chứng mình người phụ nữ tối đó là Nhan Nhã Tịnh sao?!
Rõ ràng biết không thể nào là cô?!
Lưu Thiên Hàn đã nghe cấp dưới báo cáo, sáng hôm sau lúc nhìn thấy Nhan Vũ Trúc trong phòng khách sạn, trên ga giường có vết máu, anh cho rằng, đó là tượng trưng lần đầu tiên của phụ nữ, bây giờ xem ra, máu đó là vì Nhan Vũ Trúc vừa sảy thai.
“Thiên Hàn, em biết anh không thích em, em không cầu xin anh yêu em, anh đừng đẩy em ra được không?”
Nhan Vũ Trúc đáng thương tội nghiệp dán vào lòng Lưu Thiên Hàn, cô ta còn chưa đụng tới anh thì đã bị anh hất ra: “Cút!”
Bị Lưu Thiên Hàn không chút lưu tình đẩy ra, sắc mặt Nhan Vũ Trúc có chút khó coi, cô ta biết, Lưu Thiên Hàn đối xử lạnh nhạt với mình như vậy đều vì trong lòng anh có Nhan Nhã Tịnh.
Nhan Vũ Trúc hung hăng siết chặt nắm tay, Lưu Thiên Hàn hiện tại xem Nhan Nhã Tịnh thành trân bảo, cô ta lại muốn xem xem, đợi lát nữa anh nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh xấu mặt rồi có còn nâng cô trong lòng bàn tay không!
Thấy lại có người đến hành lang, Nhan Vũ Trúc không muốn người khác nhìn thấy hình ảnh cô ta bị Lưu Thiên Hàn chán ghét, cô ta lau sạch nước mắt, nhanh chóng đi ra ngoài.
Nhan Vũ Trúc vừa rời khỏi hành lang không bao lâu, Lưu Thiên Hàn cũng đi ra.
Nhan Vũ Trúc ra vẻ nôn nóng chạy tới cạnh anh: “Thiên Hàn, anh có nhìn thấy Tịnh không? Vừa rồi có người nói nhìn thấy Tịnh ở cùng Ngô Long, thanh danh của Ngô Long em ấy cũng không phải không biết, sao em ấy có thể ở cùng Ngô Long chứ!”
Lưu Thiên Hàn không muốn để ý Nhan Vũ Trúc, nhưng chuyện liên quan tới Nhan Nhã Tịnh, anh bất giác quan tâm hơn: “Ngô Long?”
“Vâng!” Nhan Nhã Tịnh gật đầu thật mạnh: “Nếu Tịnh thật sự thiếu tiền, có thể tìm em, hoặc về nhà tìm ba cũng được! Sao em ấy lại dính líu với Ngô Long chứ!”
Nhan Vũ Trúc nói nửa ngày cũng không nói tới trọng điểm, Lưu Thiên Hàn có chút không kiên nhẫn: “Ngô Long là ai?!”
“Ngô Long ở trong giới rất nổi danh, về phương diện nam nữ, khẩu vị của anh ta rất nặng, chơi hư không ít phụ nữ, nếu Tịnh cùng anh ta…chỉ sợ Tịnh sẽ bị thương!”
“Nhan Vũ Trúc, cô lại giở trò quỷ gì?!” Nghĩ tới Nhan Vũ Trúc từng hại Nhan Nhã Tịnh mấy lần, sắc mặt Lưu Thiên Hàn khó coi tột độ, giọng nói lạnh như băng.
Nhan Vũ Trúc tủi thân dụi mắt: “Thiên Hàn, em thật sự không làm gì cả! Em chỉ nghe nói Tịnh ở cùng Ngô Long, em lo lắng cho em ấy!”
“Thiên Hàn, anh mau giúp em tìm Tịnh được không? Em thật sự rất lo lắng em ấy…”
“Vũ Trúc, không hay rồi!” Nhan Vũ Trúc còn chưa nói xong, Dương Mai đã nóng như lửa đốt xông tới.
Cô ta nhìn thấy Lưu Thiên Hàn cũng ở đây, giọng nâng cao thêm vài độ, mặt ra vẻ lo lắng, nhưng ánh mắt vui vẻ khi người gặp họa làm sao cũng không giấu được.
“Có người nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh và Ngô Long, họ đến phòng trên lầu! Họ vào trong sắp một tiếng rồi, chỉ e Nhan Nhã Tịnh đã bị Ngô Long…”
“Cô nói gì?!” Nhan Vũ Trúc không nhịn được kinh ngạc hô lên thành tiếng: “Họ thật sự đến phòng trên lầu?!”
“Đúng vậy!” Dương Mai gật đầu thật mạnh: “Tệ hơn là không biết ai tìm ký giả, nói Ngô Long tai họa một cô gái trong tiệc từ thiện, ký giả đã chen chúc ở lầu hai rồi! Ngô Long vốn dĩ thanh danh thối hoắc, anh ta không để ý, nhưng Nhan Nhã Tịnh bị chụp được video chuyện đó với anh ta, chỉ sợ, thanh danh cô ấy sẽ hủy sạch!”
Lời của Dương Mai còn chưa nói xong, bóng dáng Lưu Thiên Hàn đã biến mất ở cửa cầu thang.
Dương Mai và Nhan Vũ Trúc nhìn nhau, vội vàng chạy tới lầu hai.
Nhan Nhã Tịnh và Ngô Long đều bị chuốc thuốc mạnh…
Nhan Vũ Trúc mang giày cao gót đi như bay, cô ta gấp gáp không kịp chờ đợi muốn nhìn thấy bộ dạng thê thảm không nhìn nỗi của Nhan Nhã Tịnh bị Ngô Long tra tấn!
Lưu Thiên Hàn hiện tại rất có hảo cảm với Nhan Nhã Tịnh, đàn ông mà, đều ít nhiều có bệnh sạch sẽ, đặc biệt là đàn ông kiêu ngạo như anh, đợi anh nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh bị Ngô Long chơi, anh nhất định sẽ xem cô thành ruồi nhặng!. T????????уện haу l????ôn có tại [ T????????????T???? ????у????n﹒????n ]
Nhà họ Lưu cũng không cách nào tiếp nhận một người phụ nữ tiếng xấu đồn xa!
Nhan Nhã Tịnh, cả đời này cũng đừng hòng bước vào cửa nhà họ Lưu!
Trong đại sảnh có không ít người cũng nghe thấy chuyện Nhan Nhã Tịnh dính với Ngô Long, đều ùn ùn chạy tới xem trò, trên hành lang lầu hai, chen chúc như nêm, Nhan Vũ Trúc phí thật nhiều sức lực mới chen tới trước nhất.
Cửa phòng đã bị khóa trái, ký giả nhất thời không cách nào đẩy mở cửa, bảo vệ chạy tới, dùng sức đạp mấy lần mới đạp mở được.
Cánh cửa bị đạp hỏng, trong phòng, bóng dáng đôi nam nữ cũng không nơi nào ẩn giấu.
Đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của Lưu Thiên Hàn, trong lòng cô ta vô cùng thấp thỏm, cô ta thầm cắn răng, vẫn là kiên trì nói: “Thiên Hàn, em không lừa anh, người phụ nữ năm năm trước thật sự là em!”
“Tối đó, em quả thực đã sảy thai, nhưng phẫu thuật phá thai quá nhanh, em sảy thai xong liền đến khách sạn, vừa khéo gặp phải anh. Anh không biết làm sao, lúc đó anh rất đáng sợ, vừa nhìn thấy em, anh đã đè em dưới người, anh còn…”
Nhan Vũ Trúc rũ mắt, dáng vẻ luống cuống sợ hãi: “Lúc đó em thật sự rất sợ, em vừa sảy thai, bác sĩ đã dặn dò, trong vòng một tháng không thể làm chuyện nam nữ, em thật sự rất sợ sẽ để lại di chứng, em giãy giụa, em cầu cứu, nhưng anh không chịu bỏ qua cho em.”
Từng giọt nước mặt nặng nề rơi xuống, không ngừng chảy bên khóe mắt Nhan Vũ Trúc: “Thiên Hàn, em biết, em có quá khứ không lấy gì sáng sủa, lúc em còn nhỏ không hiểu biết, yêu đương rất nhiều lần, em lúc đó không hiểu tình yêu, cũng không biết yêu bản thân, chỉ cảm thấy có nam sinh theo đuổi, em liền thân thiết với cậu ta, làm chuyện nam nữ xem như đương nhiên.”
“Cho tới khi gặp được anh, em mới bắt đầu hối hận, vì anh khiến em hiểu ra, cái gì là yêu. Nếu sớm biết mình sẽ yêu một người đàn ông như vậy, trước khi gặp được anh, em nhất định sẽ thật trân trọng bản thân, sẽ không làm ra những chuyện khiến bản thân hối hận cả đời.”
“Thiên Hàn, anh không biết em muốn dâng tặng anh thân thể sạch sẽ của mình biết bao đâu, nhưng mà, lúc em gặp được anh, em đã không còn sạch sẽ nữa, em sợ anh ghét em, năm năm này, em luôn không dám nói với anh quá khứ của mình, Thiên Hàn, em thật sự rất yêu rất yêu anh, anh đừng ghét em được không?”
“Em biết, anh ghét em dơ, anh hết lần này đến lần khác hoài nghi người năm năm trước không phải em, anh không cam lòng mình qua lại với một người phụ nữ từng phá thai với người đàn ông khác! Thiên Hàn, thân thể em có lẽ không sạch sẽ, nhưng trái tim em lại rất sạch sẽ, trong đó chỉ có anh!”
“Thiên Hàn, em xin thề, trong lòng em chỉ có anh, sau khi gặp được anh, em không còn giao mình cho người đàn ông nào khác nữa!”
Lưu Thiên Hàn nhìn chằm chằm Nhan Vũ Trúc, bỗng nhiên, anh cười châm biếm, đúng vậy, anh liên tục hoài nghi người phụ nữ tối đó không phải Nhan Vũ Trúc, rốt cuộc là muốn chứng minh điều gì chứ?
Chứng mình người phụ nữ tối đó là Nhan Nhã Tịnh sao?!
Rõ ràng biết không thể nào là cô?!
Lưu Thiên Hàn đã nghe cấp dưới báo cáo, sáng hôm sau lúc nhìn thấy Nhan Vũ Trúc trong phòng khách sạn, trên ga giường có vết máu, anh cho rằng, đó là tượng trưng lần đầu tiên của phụ nữ, bây giờ xem ra, máu đó là vì Nhan Vũ Trúc vừa sảy thai.
“Thiên Hàn, em biết anh không thích em, em không cầu xin anh yêu em, anh đừng đẩy em ra được không?”
Nhan Vũ Trúc đáng thương tội nghiệp dán vào lòng Lưu Thiên Hàn, cô ta còn chưa đụng tới anh thì đã bị anh hất ra: “Cút!”
Bị Lưu Thiên Hàn không chút lưu tình đẩy ra, sắc mặt Nhan Vũ Trúc có chút khó coi, cô ta biết, Lưu Thiên Hàn đối xử lạnh nhạt với mình như vậy đều vì trong lòng anh có Nhan Nhã Tịnh.
Nhan Vũ Trúc hung hăng siết chặt nắm tay, Lưu Thiên Hàn hiện tại xem Nhan Nhã Tịnh thành trân bảo, cô ta lại muốn xem xem, đợi lát nữa anh nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh xấu mặt rồi có còn nâng cô trong lòng bàn tay không!
Thấy lại có người đến hành lang, Nhan Vũ Trúc không muốn người khác nhìn thấy hình ảnh cô ta bị Lưu Thiên Hàn chán ghét, cô ta lau sạch nước mắt, nhanh chóng đi ra ngoài.
Nhan Vũ Trúc vừa rời khỏi hành lang không bao lâu, Lưu Thiên Hàn cũng đi ra.
Nhan Vũ Trúc ra vẻ nôn nóng chạy tới cạnh anh: “Thiên Hàn, anh có nhìn thấy Tịnh không? Vừa rồi có người nói nhìn thấy Tịnh ở cùng Ngô Long, thanh danh của Ngô Long em ấy cũng không phải không biết, sao em ấy có thể ở cùng Ngô Long chứ!”
Lưu Thiên Hàn không muốn để ý Nhan Vũ Trúc, nhưng chuyện liên quan tới Nhan Nhã Tịnh, anh bất giác quan tâm hơn: “Ngô Long?”
“Vâng!” Nhan Nhã Tịnh gật đầu thật mạnh: “Nếu Tịnh thật sự thiếu tiền, có thể tìm em, hoặc về nhà tìm ba cũng được! Sao em ấy lại dính líu với Ngô Long chứ!”
Nhan Vũ Trúc nói nửa ngày cũng không nói tới trọng điểm, Lưu Thiên Hàn có chút không kiên nhẫn: “Ngô Long là ai?!”
“Ngô Long ở trong giới rất nổi danh, về phương diện nam nữ, khẩu vị của anh ta rất nặng, chơi hư không ít phụ nữ, nếu Tịnh cùng anh ta…chỉ sợ Tịnh sẽ bị thương!”
“Nhan Vũ Trúc, cô lại giở trò quỷ gì?!” Nghĩ tới Nhan Vũ Trúc từng hại Nhan Nhã Tịnh mấy lần, sắc mặt Lưu Thiên Hàn khó coi tột độ, giọng nói lạnh như băng.
Nhan Vũ Trúc tủi thân dụi mắt: “Thiên Hàn, em thật sự không làm gì cả! Em chỉ nghe nói Tịnh ở cùng Ngô Long, em lo lắng cho em ấy!”
“Thiên Hàn, anh mau giúp em tìm Tịnh được không? Em thật sự rất lo lắng em ấy…”
“Vũ Trúc, không hay rồi!” Nhan Vũ Trúc còn chưa nói xong, Dương Mai đã nóng như lửa đốt xông tới.
Cô ta nhìn thấy Lưu Thiên Hàn cũng ở đây, giọng nâng cao thêm vài độ, mặt ra vẻ lo lắng, nhưng ánh mắt vui vẻ khi người gặp họa làm sao cũng không giấu được.
“Có người nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh và Ngô Long, họ đến phòng trên lầu! Họ vào trong sắp một tiếng rồi, chỉ e Nhan Nhã Tịnh đã bị Ngô Long…”
“Cô nói gì?!” Nhan Vũ Trúc không nhịn được kinh ngạc hô lên thành tiếng: “Họ thật sự đến phòng trên lầu?!”
“Đúng vậy!” Dương Mai gật đầu thật mạnh: “Tệ hơn là không biết ai tìm ký giả, nói Ngô Long tai họa một cô gái trong tiệc từ thiện, ký giả đã chen chúc ở lầu hai rồi! Ngô Long vốn dĩ thanh danh thối hoắc, anh ta không để ý, nhưng Nhan Nhã Tịnh bị chụp được video chuyện đó với anh ta, chỉ sợ, thanh danh cô ấy sẽ hủy sạch!”
Lời của Dương Mai còn chưa nói xong, bóng dáng Lưu Thiên Hàn đã biến mất ở cửa cầu thang.
Dương Mai và Nhan Vũ Trúc nhìn nhau, vội vàng chạy tới lầu hai.
Nhan Nhã Tịnh và Ngô Long đều bị chuốc thuốc mạnh…
Nhan Vũ Trúc mang giày cao gót đi như bay, cô ta gấp gáp không kịp chờ đợi muốn nhìn thấy bộ dạng thê thảm không nhìn nỗi của Nhan Nhã Tịnh bị Ngô Long tra tấn!
Lưu Thiên Hàn hiện tại rất có hảo cảm với Nhan Nhã Tịnh, đàn ông mà, đều ít nhiều có bệnh sạch sẽ, đặc biệt là đàn ông kiêu ngạo như anh, đợi anh nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh bị Ngô Long chơi, anh nhất định sẽ xem cô thành ruồi nhặng!. T????????уện haу l????ôn có tại [ T????????????T???? ????у????n﹒????n ]
Nhà họ Lưu cũng không cách nào tiếp nhận một người phụ nữ tiếng xấu đồn xa!
Nhan Nhã Tịnh, cả đời này cũng đừng hòng bước vào cửa nhà họ Lưu!
Trong đại sảnh có không ít người cũng nghe thấy chuyện Nhan Nhã Tịnh dính với Ngô Long, đều ùn ùn chạy tới xem trò, trên hành lang lầu hai, chen chúc như nêm, Nhan Vũ Trúc phí thật nhiều sức lực mới chen tới trước nhất.
Cửa phòng đã bị khóa trái, ký giả nhất thời không cách nào đẩy mở cửa, bảo vệ chạy tới, dùng sức đạp mấy lần mới đạp mở được.
Cánh cửa bị đạp hỏng, trong phòng, bóng dáng đôi nam nữ cũng không nơi nào ẩn giấu.