Sáng sớm, lúc Nhan Nhã Tịnh đến phòng bệnh của Hách Trung Văn thì phát hiện tấm chăn trên giường bệnh của anh ta được gấp ngay ngắn chỉnh tề, nhưng lại không thấy anh ta đâu cả.
Trong đầu Nhan Nhã Tịnh lập tức xuất hiện cực nhiều loại suy nghĩ, suy nghĩ nào cũng khiến cô vô cùng lo lắng.
Cô vừa định ra bên ngoài hỏi y tá trực ban xem Hách Trung Văn đi đâu rồi thì Lưu Diễm Mai đã cầm một hộp quà tinh xảo đi đến.
“Nhã Tịnh, đây là đồ mà Trung Văn nhờ chị chuyển cho em.”
“Chị Lưu, Hách béo đâu rồi?” Nhan Nhã Tịnh nhận lấy hộp quà kia, vừa nghi hoặc lại vừa lo lắng hỏi Lưu Diễm Mai.
“Nó ra nước ngoài rồi.”
Lưu Diễm Mai cười nhẹ, mang theo ý xin lỗi rõ ràng: “Nhã Tịnh, xin lỗi em, mấy ngày nay Trung Văn nó giả ngu, thật ra chị đã sớm nhìn ra rồi, nhưng chị… chị đã chọn cùng giả ngu với nó.”
Thấy trên mặt Nhan Nhã Tịnh cũng không có nhiều bất ngờ mấy, trong lòng Lưu Diễm Mai hiểu rõ: “Nhã Tịnh, em cũng nhìn ra Trung Văn đang giả ngu đúng không? Đứa nhỏ này, kỹ thuật diễn cũng vụng thật đấy.”
“Đêm qua em mới nhận ra thôi.” Nhan Nhã Tịnh thành thật nói: “Chị Lưu, vết thương trên người Hách béo vẫn chưa ổn, sao cậu ấy lại đột nhiên ra nước ngoài chứ?”
“Ra nước ngoài cũng có thể dưỡng thương, em không cần lo cho nó quá.”
Lưu Diễm Mai tiến lên một bước, nắm lấy tay Nhan Nhã Tịnh: “Nhã Tịnh, mấy ngày nay thật sự xin lỗi em, chị không nên hùa cùng Trung Văn lừa gạt em. Nhưng mà chị cũng có nỗi khổ tâm riêng, chị không đành lòng để con trai mình đau lòng như vậy.”
“Chị Lưu, không sao đâu, em có thể hiểu chị mà, hơn nữa nếu không phải Hách béo đã cứu em thì bây giờ không biết em đã thế nào rồi!”
“Nhã Tịnh, em đúng là một cô gái tốt.” Lưu Diễm Mai nói lời từ tận đáy lòng, nhớ lại tối qua Hách Trung Văn mở lòng nói chuyện với bà, trong lòng bà có đau lòng, nhưng vui mừng và thoải mái vẫn nhiều hơn.
Trung Văn của bà, cuối cùng cũng đã học được cách buông tay rồi.
“Nhã Tịnh, Trung Văn có nhờ chị chuyển lời đến em.”
“Nói gì ạ?”
“Thằng bé nói, nó chúc em và Thiên Hàn đầu bạc răng long.” Lưu Diễm Mai đánh mắt nhìn chiếc hộp được Nhan Nhã Tịnh đặt trên bàn: “Khi em và Thiên Hàn kết hôn, có lẽ nó sẽ không trở lại, đây là quà cưới thằng bé tặng cho tụi em.”
Nhan Nhã Tịnh kinh hãi nhìn Lưu Diễm Mai, cô thật sự không ngờ Hách Trung Văn lại có thể nghĩ thông rồi!
Trong lòng cô vẫn luôn cảm thấy mình nợ Hách Trung Văn, cô coi anh ta như bạn tốt, không đành lòng làm tổn thương anh ta. Cô vẫn luôn lo lắng rằng khi mình và Lưu Thiên Hàn ở bên nhau thì Hách Trung Văn sẽ rất đau lòng, nhưng may là anh ta đã có thể nghĩ thông suốt rồi.
“Chị Lưu, cám ơn chị!” Nhan Nhã Tịnh nhẹ giọng nói với Lưu Diễm Mai, cũng chỉ có người lớn trong nhà sáng suốt như Lưu Diễm Mai thì mới có thể dạy dỗ ra được một người con tốt như Hách Trung Văn, không có oán hận, không có tự sa ngã, chỉ biết một lòng một dạ đối xử tốt với người khác.
Sau khi Lưu Diễm Mai rời đi, Lưu Thiên Hàn liền đi vào, anh đánh mắt nhìn hộp quà ở trên bàn: “Trung Văn đưa tới à?”
“Đúng vậy!” Nhan Nhã Tịnh nhẹ nhàng cười: “Đây là quà kết hôn mà Hách béo tặng chúng ta đó.”
“Không mở ra xem thử sao?” Lưu Thiên Hàn vừa nói vừa tiến lên mở hộp quà kia ra.
Khi thấy rõ món quà bên trong rồi, Nhan Nhã Tịnh giật nảy mình, quá khoa trương luôn rồi đấy, bên trong hộp quà lại là một viên kim cương cực lớn.
Này phải đến mấy chục cara luôn đó!
“Chị đại, tôi không thể tới tham gia lễ cưới của em và cậu nhỏ được, viên kim cương này coi như là quà cưới tôi tặng cho hai người vậy. Chị đại, con gái đều thích trang sức hoặc nhẫn gì gì đó, đúng lúc em có thể dùng viên kim cương này tạo ra một chiếc nhẫn.”
Nhìn bức thư để lại trong hộp quà kia, Lưu Thiên Hàn hừ lạnh một tiếng.
Mơ đẹp lắm!
Lại còn muốn Nhan Nhã Tịnh dùng kim cương mà anh ta tặng để chế nhẫn?! Kim cương trên nhẫn của vợ anh, chỉ có thể là anh tặng tôi!
Nói cái gì mà chúc phúc anh và Nhan Nhã Tịnh đầu bạc răng long chứ, anh ta rõ ràng là âm hồn không tan!
Nhưng mà, chỉ cần anh còn ở đây một ngày thì đừng ai hòng cướp Nhan Nhã Tịnh đi!
Nghĩ đến đây, Lưu Thiên Hàn không thể không nắm chặt lấy tay Nhan Nhã Tịnh.
Khi đó, Lưu Thiên Hàn vẫn luôn cho rằng anh có thể luôn luôn nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Nhan Nhã Tịnh, thần cướp giết thần, Phật cướp giết Phật, sao anh có thể ngờ được, có một ngày, anh lại buông tay Nhan Nhã Tịnh ra mà không chút do dự.
Nhưng mà, những cái đó để sau này hẵng nói.
Lúc Lý Hoài Nam lừa An Tình nói ra chân tướng sáu năm trước thì đã ghi âm lại, Nhan An Bảo cũng không định đưa đoạn ghi âm kia lên mạng luôn, cậu định chờ ngày An Tình và Chiến Mục Hàng kết hôn thì sẽ công khai đoạn video này cho mọi người.
Tuy rằng Nhan An Bảo vẫn còn là một đứa nhóc, nhưng thủ đoạn trả thù của cậu có đôi khi còn tàn nhẫn hơn cả người lớn nhiều.
Cậu cảm thấy, phương pháp tốt nhất để trả thù một người không phải là đâm thẳng cho cô ta một đao, muốn lấy cái mạng hèn của cô ta, mà là chờ đến khi cô ta đứng trên mây rồi thì sẽ thẳng tay đánh cô ta xuống địa ngục bất tận, không có cách nào trở mình.
Có câu giết người cũng chỉ là đầu cụng xuống đất thôi, phải tru tâm mới càng tràn trề vui sướng.
Thủ đoạn trả thù của Nhan An Bảo đối với An Tình chính là tru tâm.
Hôn lễ của An Tình và Chiến Mục Hàng nhất định là thời khắc hạnh phúc nhất trong cuộc đời của An Tình, khi cô ta đang cười tươi như hoa thì cậu sẽ công bố đoạn ghi âm này, để cho cô dâu tỏa sáng rực rỡ kia biến thành một đống thối tha người người ghê tởm!
Cậu nghĩ, chỉ cần một ngày An Tình không chết thì hôn lễ của cô ta sẽ là cơn ác mộng mà cả đời này cô ta không thể nào thoát khỏi!
Tuy rằng vẫn còn không ít lời nhục mạ Tô Thu Quỳnh. Nhưng trong khoảng thời gian này, dưới sự nỗ lực của Nhan Nhã Tịnh và hai đứa nhỏ, trên mạng cũng đã xuất hiện kha khá tiếng nói bảo vệ Tô Thu Quỳnh.
Đối với bài viết đổi trắng thay đen kia, Nhan Nhã Tịnh cũng đăng một bài viết lên, có thể nói bài viết của Nhan Nhã Tịnh đã khôi phục lại sự thật khúc mắc giữa ba người Tô Thu Quỳnh, An Tình và Chiến Mục Hàng.
Bài đăng này của Nhan Nhã Tịnh không thể nào khiến tất cả mọi người đều tin tưởng cô không chút nghi ngờ gì, nhưng trên mạng có nhiều người như thế, vẫn luôn có người tin tưởng cô.
Hơn nữa trong đoạn video hoàn chỉnh của quán bar, cũng không phải Tô Thu Quỳnh không biết xấu hổ mà nhảy múa quyến rũ đàn ông, mà là An Trí Dũng ức hiếp Tô Thu Quỳnh, Tô Thu Quỳnh mới bất đắc dĩ mà lựa chọn thỏa hiệp mà thôi.
Vốn dĩ thanh danh của An Trí Dũng ở Vân Hải đã không tốt lành gì rồi, chuyện anh ta ức hiếp Tô Thu Quỳnh không nơi nương tựa lại còn xinh đẹp như hoa cũng coi là hợp tình hợp lý.
Hơn nữa, cũng không phải tất cả cư dân mạng đều không phân biệt được thị phi, sau khi bài đăng của Nhan Nhã Tịnh và đoạn video đầy đủ kia được tiết lộ, đã có không ít người trên mạng bình luận, hát ở quán bar và làm gái ngành là hai chuyện hoàn toàn khác biệt.
Hát ở quán bar, không ăn cắp không ăn cướp, không lừa không dối, kiếm tiền bằng sức lao động của chính mình, không hề mất mặt!
Tô Thu Quỳnh bị An Trí Dũng ức hiếp, cô nhảy điệu nhảy như vậy trước mặt mọi người cũng không mất mặt, ngược lại là tình chị em giữa cô và Nhan Nhã Tịnh lại thật sự khiến người ta hâm mộ, vả một cú thật mạnh vào tình chị em bằng mặt không bằng lòng trong giới giải trí.
Một bộ phận cư dân mạng có tam quan đàng hoàng lại càng nhất trí cho rằng, Tô Thu Quỳnh từng ngồi tù thì đã làm sao?
Chẳng lẽ người đã từng ngồi tù, sau khi ra tù rồi thì cả đời đều không được thấy ánh sáng sao?
Có biết bao nhiêu ngôi sao đã từng ngồi tù, không phải sau khi ra tù rồi vẫn tỏa sáng vạn dặm ư!
Huống chi, nhìn từ bài viết của Nhan Nhã Tịnh thì An Tình mới là con giáp thứ mười ba. Cho dù Tô Thu Quỳnh đấu đá với người thứ ba rồi không cẩn thận hại chết đứa nhỏ của An Tình thì năm năm tù của cô cũng trả hết rồi, dựa vào cái gì mà cứ phải mãi chỉ trích Tô Thu Quỳnh không buông tha?
Đương nhiên, những người lên tiếng vì Tô Thu Quỳnh cũng chỉ là một phần nhỏ trong cả cộng đồng mạng, phần lớn mọi người vẫn đứng ở góc độ của An Tình mà chửi rủa Tô Thu Quỳnh.
Những lời bàn luận trên mạng ấy, hôm nay An Tình đều không có tâm lý để ý đến. Giờ cô ta đang mặc váy cưới, trong lòng tràn đầy vui mừng, chuẩn bị trở thành cô dâu xinh đẹp nhất của Chiến Mục Hàng.\u0005\u0005\u0005\u0005\u0005
Trong đầu Nhan Nhã Tịnh lập tức xuất hiện cực nhiều loại suy nghĩ, suy nghĩ nào cũng khiến cô vô cùng lo lắng.
Cô vừa định ra bên ngoài hỏi y tá trực ban xem Hách Trung Văn đi đâu rồi thì Lưu Diễm Mai đã cầm một hộp quà tinh xảo đi đến.
“Nhã Tịnh, đây là đồ mà Trung Văn nhờ chị chuyển cho em.”
“Chị Lưu, Hách béo đâu rồi?” Nhan Nhã Tịnh nhận lấy hộp quà kia, vừa nghi hoặc lại vừa lo lắng hỏi Lưu Diễm Mai.
“Nó ra nước ngoài rồi.”
Lưu Diễm Mai cười nhẹ, mang theo ý xin lỗi rõ ràng: “Nhã Tịnh, xin lỗi em, mấy ngày nay Trung Văn nó giả ngu, thật ra chị đã sớm nhìn ra rồi, nhưng chị… chị đã chọn cùng giả ngu với nó.”
Thấy trên mặt Nhan Nhã Tịnh cũng không có nhiều bất ngờ mấy, trong lòng Lưu Diễm Mai hiểu rõ: “Nhã Tịnh, em cũng nhìn ra Trung Văn đang giả ngu đúng không? Đứa nhỏ này, kỹ thuật diễn cũng vụng thật đấy.”
“Đêm qua em mới nhận ra thôi.” Nhan Nhã Tịnh thành thật nói: “Chị Lưu, vết thương trên người Hách béo vẫn chưa ổn, sao cậu ấy lại đột nhiên ra nước ngoài chứ?”
“Ra nước ngoài cũng có thể dưỡng thương, em không cần lo cho nó quá.”
Lưu Diễm Mai tiến lên một bước, nắm lấy tay Nhan Nhã Tịnh: “Nhã Tịnh, mấy ngày nay thật sự xin lỗi em, chị không nên hùa cùng Trung Văn lừa gạt em. Nhưng mà chị cũng có nỗi khổ tâm riêng, chị không đành lòng để con trai mình đau lòng như vậy.”
“Chị Lưu, không sao đâu, em có thể hiểu chị mà, hơn nữa nếu không phải Hách béo đã cứu em thì bây giờ không biết em đã thế nào rồi!”
“Nhã Tịnh, em đúng là một cô gái tốt.” Lưu Diễm Mai nói lời từ tận đáy lòng, nhớ lại tối qua Hách Trung Văn mở lòng nói chuyện với bà, trong lòng bà có đau lòng, nhưng vui mừng và thoải mái vẫn nhiều hơn.
Trung Văn của bà, cuối cùng cũng đã học được cách buông tay rồi.
“Nhã Tịnh, Trung Văn có nhờ chị chuyển lời đến em.”
“Nói gì ạ?”
“Thằng bé nói, nó chúc em và Thiên Hàn đầu bạc răng long.” Lưu Diễm Mai đánh mắt nhìn chiếc hộp được Nhan Nhã Tịnh đặt trên bàn: “Khi em và Thiên Hàn kết hôn, có lẽ nó sẽ không trở lại, đây là quà cưới thằng bé tặng cho tụi em.”
Nhan Nhã Tịnh kinh hãi nhìn Lưu Diễm Mai, cô thật sự không ngờ Hách Trung Văn lại có thể nghĩ thông rồi!
Trong lòng cô vẫn luôn cảm thấy mình nợ Hách Trung Văn, cô coi anh ta như bạn tốt, không đành lòng làm tổn thương anh ta. Cô vẫn luôn lo lắng rằng khi mình và Lưu Thiên Hàn ở bên nhau thì Hách Trung Văn sẽ rất đau lòng, nhưng may là anh ta đã có thể nghĩ thông suốt rồi.
“Chị Lưu, cám ơn chị!” Nhan Nhã Tịnh nhẹ giọng nói với Lưu Diễm Mai, cũng chỉ có người lớn trong nhà sáng suốt như Lưu Diễm Mai thì mới có thể dạy dỗ ra được một người con tốt như Hách Trung Văn, không có oán hận, không có tự sa ngã, chỉ biết một lòng một dạ đối xử tốt với người khác.
Sau khi Lưu Diễm Mai rời đi, Lưu Thiên Hàn liền đi vào, anh đánh mắt nhìn hộp quà ở trên bàn: “Trung Văn đưa tới à?”
“Đúng vậy!” Nhan Nhã Tịnh nhẹ nhàng cười: “Đây là quà kết hôn mà Hách béo tặng chúng ta đó.”
“Không mở ra xem thử sao?” Lưu Thiên Hàn vừa nói vừa tiến lên mở hộp quà kia ra.
Khi thấy rõ món quà bên trong rồi, Nhan Nhã Tịnh giật nảy mình, quá khoa trương luôn rồi đấy, bên trong hộp quà lại là một viên kim cương cực lớn.
Này phải đến mấy chục cara luôn đó!
“Chị đại, tôi không thể tới tham gia lễ cưới của em và cậu nhỏ được, viên kim cương này coi như là quà cưới tôi tặng cho hai người vậy. Chị đại, con gái đều thích trang sức hoặc nhẫn gì gì đó, đúng lúc em có thể dùng viên kim cương này tạo ra một chiếc nhẫn.”
Nhìn bức thư để lại trong hộp quà kia, Lưu Thiên Hàn hừ lạnh một tiếng.
Mơ đẹp lắm!
Lại còn muốn Nhan Nhã Tịnh dùng kim cương mà anh ta tặng để chế nhẫn?! Kim cương trên nhẫn của vợ anh, chỉ có thể là anh tặng tôi!
Nói cái gì mà chúc phúc anh và Nhan Nhã Tịnh đầu bạc răng long chứ, anh ta rõ ràng là âm hồn không tan!
Nhưng mà, chỉ cần anh còn ở đây một ngày thì đừng ai hòng cướp Nhan Nhã Tịnh đi!
Nghĩ đến đây, Lưu Thiên Hàn không thể không nắm chặt lấy tay Nhan Nhã Tịnh.
Khi đó, Lưu Thiên Hàn vẫn luôn cho rằng anh có thể luôn luôn nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Nhan Nhã Tịnh, thần cướp giết thần, Phật cướp giết Phật, sao anh có thể ngờ được, có một ngày, anh lại buông tay Nhan Nhã Tịnh ra mà không chút do dự.
Nhưng mà, những cái đó để sau này hẵng nói.
Lúc Lý Hoài Nam lừa An Tình nói ra chân tướng sáu năm trước thì đã ghi âm lại, Nhan An Bảo cũng không định đưa đoạn ghi âm kia lên mạng luôn, cậu định chờ ngày An Tình và Chiến Mục Hàng kết hôn thì sẽ công khai đoạn video này cho mọi người.
Tuy rằng Nhan An Bảo vẫn còn là một đứa nhóc, nhưng thủ đoạn trả thù của cậu có đôi khi còn tàn nhẫn hơn cả người lớn nhiều.
Cậu cảm thấy, phương pháp tốt nhất để trả thù một người không phải là đâm thẳng cho cô ta một đao, muốn lấy cái mạng hèn của cô ta, mà là chờ đến khi cô ta đứng trên mây rồi thì sẽ thẳng tay đánh cô ta xuống địa ngục bất tận, không có cách nào trở mình.
Có câu giết người cũng chỉ là đầu cụng xuống đất thôi, phải tru tâm mới càng tràn trề vui sướng.
Thủ đoạn trả thù của Nhan An Bảo đối với An Tình chính là tru tâm.
Hôn lễ của An Tình và Chiến Mục Hàng nhất định là thời khắc hạnh phúc nhất trong cuộc đời của An Tình, khi cô ta đang cười tươi như hoa thì cậu sẽ công bố đoạn ghi âm này, để cho cô dâu tỏa sáng rực rỡ kia biến thành một đống thối tha người người ghê tởm!
Cậu nghĩ, chỉ cần một ngày An Tình không chết thì hôn lễ của cô ta sẽ là cơn ác mộng mà cả đời này cô ta không thể nào thoát khỏi!
Tuy rằng vẫn còn không ít lời nhục mạ Tô Thu Quỳnh. Nhưng trong khoảng thời gian này, dưới sự nỗ lực của Nhan Nhã Tịnh và hai đứa nhỏ, trên mạng cũng đã xuất hiện kha khá tiếng nói bảo vệ Tô Thu Quỳnh.
Đối với bài viết đổi trắng thay đen kia, Nhan Nhã Tịnh cũng đăng một bài viết lên, có thể nói bài viết của Nhan Nhã Tịnh đã khôi phục lại sự thật khúc mắc giữa ba người Tô Thu Quỳnh, An Tình và Chiến Mục Hàng.
Bài đăng này của Nhan Nhã Tịnh không thể nào khiến tất cả mọi người đều tin tưởng cô không chút nghi ngờ gì, nhưng trên mạng có nhiều người như thế, vẫn luôn có người tin tưởng cô.
Hơn nữa trong đoạn video hoàn chỉnh của quán bar, cũng không phải Tô Thu Quỳnh không biết xấu hổ mà nhảy múa quyến rũ đàn ông, mà là An Trí Dũng ức hiếp Tô Thu Quỳnh, Tô Thu Quỳnh mới bất đắc dĩ mà lựa chọn thỏa hiệp mà thôi.
Vốn dĩ thanh danh của An Trí Dũng ở Vân Hải đã không tốt lành gì rồi, chuyện anh ta ức hiếp Tô Thu Quỳnh không nơi nương tựa lại còn xinh đẹp như hoa cũng coi là hợp tình hợp lý.
Hơn nữa, cũng không phải tất cả cư dân mạng đều không phân biệt được thị phi, sau khi bài đăng của Nhan Nhã Tịnh và đoạn video đầy đủ kia được tiết lộ, đã có không ít người trên mạng bình luận, hát ở quán bar và làm gái ngành là hai chuyện hoàn toàn khác biệt.
Hát ở quán bar, không ăn cắp không ăn cướp, không lừa không dối, kiếm tiền bằng sức lao động của chính mình, không hề mất mặt!
Tô Thu Quỳnh bị An Trí Dũng ức hiếp, cô nhảy điệu nhảy như vậy trước mặt mọi người cũng không mất mặt, ngược lại là tình chị em giữa cô và Nhan Nhã Tịnh lại thật sự khiến người ta hâm mộ, vả một cú thật mạnh vào tình chị em bằng mặt không bằng lòng trong giới giải trí.
Một bộ phận cư dân mạng có tam quan đàng hoàng lại càng nhất trí cho rằng, Tô Thu Quỳnh từng ngồi tù thì đã làm sao?
Chẳng lẽ người đã từng ngồi tù, sau khi ra tù rồi thì cả đời đều không được thấy ánh sáng sao?
Có biết bao nhiêu ngôi sao đã từng ngồi tù, không phải sau khi ra tù rồi vẫn tỏa sáng vạn dặm ư!
Huống chi, nhìn từ bài viết của Nhan Nhã Tịnh thì An Tình mới là con giáp thứ mười ba. Cho dù Tô Thu Quỳnh đấu đá với người thứ ba rồi không cẩn thận hại chết đứa nhỏ của An Tình thì năm năm tù của cô cũng trả hết rồi, dựa vào cái gì mà cứ phải mãi chỉ trích Tô Thu Quỳnh không buông tha?
Đương nhiên, những người lên tiếng vì Tô Thu Quỳnh cũng chỉ là một phần nhỏ trong cả cộng đồng mạng, phần lớn mọi người vẫn đứng ở góc độ của An Tình mà chửi rủa Tô Thu Quỳnh.
Những lời bàn luận trên mạng ấy, hôm nay An Tình đều không có tâm lý để ý đến. Giờ cô ta đang mặc váy cưới, trong lòng tràn đầy vui mừng, chuẩn bị trở thành cô dâu xinh đẹp nhất của Chiến Mục Hàng.\u0005\u0005\u0005\u0005\u0005