Giọng nói của An Tình, vẫn còn tiếp tục vang lên: “Anh Mục Hàng, anh có lỗi với con của chúng ta!”
“Anh Mục Hàng, anh biết khi con của chúng ta mất, trong lòng em có bao nhiêu đau đớn không? Lúc ấy, em thật sự hận mình không thể chết cùng với con của chúng ta! Huhu…”
An Tình nghẹn ngào đến mức lạc giọng, rốt cuộc cũng không thể thốt lên được một câu hoàn chỉnh. Т
“Anh Mục Hàng, anh biết khi con của chúng ta mất, trong lòng em có bao nhiêu đau đớn không? Lúc ấy, em thật sự hận mình không thể chết cùng với con của chúng ta! Huhu…”
An Tình nghẹn ngào đến mức lạc giọng, rốt cuộc cũng không thể thốt lên được một câu hoàn chỉnh. Т