Mục lục
Binh Vương Chiến thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- … Bất luận là ba người bên phía Tam Đại Thánh Địa có sử dụng phương thức công kích mãnh liệt như thế nào, thủy chung vẫn chỉ có thể tạo nên một chút tổn thương bên ngoài mà thôi, còn ba người đó lúc này, một người công kích cũng có thể ngang bằng với lực công kích của ba người hợp lại, còn phương hướng phòng thủ lại là vị trí tam giác! Vị trí này, trong chiến đấu bình thường vốn là một vị trí tấn thuận lợi, nhưng trong trường hợp này, lại là phòng thủ.

Ba người tập trung quan sát, bọn hắn đều là những vị võ học đại thành, Cửu U Thập Tứ Thiếu đã chỉ ra rất nhiều điểm mấu chốt, trong chốc tất cả liền hiểu rõ biến hóa của chiến trận, lập tức tỉnh ngộ.

Cửu U Thập Tứ Thiếu trầm giọng nói:

- Thoạt nhìn trận pháp của ba người đối phương, mỗi một lần chỉ có một người ngăn cản tấn công, tuy rằng phải hao tổn rất nhiều, nhưng theo biến ảo của trận pháp, lần ngăn cản tiếp theo đã thay đổi thành tên còn lại, vì thế mà có thời gian nghỉ, thay nhau ngăn cản, mỗi người đều có hai lần cơ hội khôi phục, ung dung hồi khí, tuy rằng không thể nào hoàn toàn không chút tiêu hao gì, nhưng mức độ cũng cực kỳ nhỏ bé!

- Không sai, đúng là như thế!

Thành Ngâm Khiếu biến sắc nói:

- Ba người bọn họ không có chút hao tổn khí lực, nhưng ba người phía Thánh Địa lại liên tục tiêu hao…

Cửu U Thập Tứ Thiếu có chút cố ý nói:

- Không chỉ thế! Tại thời điểm tiến công, lại là hai người đồng thời xuất thủ! Hơn nữa mục tiêu chỉ có một người. Nói cách khác, bọn hắn một lần tiến công, chẳng khác gì là hai đánh một!

- Đối mặt với thế trận kỳ dị này, phía ba người của Thánh Địa, hai người tấn công nhưng tác dụng chỉ là một người, ít nhất sẽ có một người vô tình lâm vào tình huống nhàn rỗi, có thể chân chính triển khai tấn công, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có được một người mà thôi! Còn đối với đợt phản kích vừa rồi, ba người đồng loạt xuất thủ, hợp tác công kích cùng một mục tiêu! Cho dù thực lực của bọn họ hợp lại không bằng ba người của Thánh Địa, nhưng bọn hắn lại chiếm thế chủ động, mà bây giờ lại dần dần hình thành ưu thế. Ưu thế càng dồn, thì sẽ trở thành thắng thế! Đợi đến lúc thắng thế được hình thành hoàn chỉnh, thì không thể nào xoay chuyển cục diện được nữa, chỉ có thể nghểnh cổ chờ chết mà thôi!

Hắn nói đến đây, sắc mặt ba người Thành Ngâm Khiếu, Khúc Vật Hồi, Kiều Ảnh đồng thời biến đổi!

- Khoan hãy kinh ngạc, điều phải thật sự kinh ngạc còn nằm ở phía sau, ta nghĩ thế trận này chỉ sợ còn có chổ ảo diệu khác nữa, cũng giống như có công lực chồng xu thế, tuy rằng trước mắt chưa biết hiệu quả cụ thể thế nào…

Cửu U Thập Tứ Thiếu hai mắt sắc bén, tập trung vào tình hình chiến cuộc, như đang có suy nghĩ gì.

- Theo Thập Tứ huynh, trận chiến này xác định là thua sao? Không có cách nào xoay chuyển cục diện sao?

Kiều Ảnh lo lắng hỏi.

- Không sai! Cầu thắng nhất định là vô vọng, dựa vào tình huống hiện tại mà suy đoán, chỉ có một cách, nhưng cũng chỉ có thể thủ hòa mà thôi!

Cửu U Thập Tứ Thiếu hai mắt chợt lóe hắc quang, cười một tiếng quái dị.

- Biện pháp gì?

Khúc Vật Hồi suy nghĩ nửa ngày, vẫn không nghĩ ra biện pháp gì có thể nghịch chuyển, vừa nghe thế không tránh khỏi tò mò hỏi.

- Lập tức tự bạo, cùng địch nhân đồng quy vu tận! Như vậy liền lập tức tạo thành cục diện ngang tay! Đối phương tuy rằng chiếm ưu thế lớn lao, nhưng chắc chắn không thể nào chịu nổi uy lực của ba vị đại Tôn Giả tự bảo, liều một cái chắc hẳn có cơ hội cùng nhau đồng quy vu tận!

Cửu U Thập Tứ Thiếu giọng nói âm trầm, lộ ra một tia tàn nhẫn, châm chọc nói:

- Đáng tiếc, hiện tại ba vị Tôn Giả của Thánh Địa kia chỉ mới bị vây vào thế yếu, còn chưa đến tuyệt cảnh, cho nên tin chắc rằng bọn hắn không thể nào chịu bỏ đi tính mạng, vẫn còn hi vọng vào một chút may mắn. Nhưng nếu đợi đến khi đối phương tạo thành thắng thế, bọn hắn ngay cả muốn tự bạo, liều mạng đồng quy vu tận cũng không có cơ hội!

Khúc Vật Hồi ba người đồng thời im lặng không nói gì, bọn hắn đều là tuyệt thế cường giả đương thời, đạo lý nào làm sao có thể không rõ, phàm là ai nếu còn thấy được một tuyến sinh cơ, làm sao lại chịu ngọc đá cùng tan. Dục vọng bản thân không thể nào xem nhẹ được!

- Ngoài ra, bọn hắn còn phạm thêm một sai lầm nữa.

Cửu U Thập Tứ Thiếu cười lạnh nói:

- Trận chiến này, ngay từ đầu ba vị hắc y nhân kia không dùng đến binh khí, giống như là chỉ lấy quyền cước mà quyết chiến, vậy mà ba vị đại ngốc của Thánh Địa các ngươi cũng có thể không sử dụng binh khí theo họ… Nếu như bọn hắn vận dụng binh khí tiến công, tuy rằng chưa chắc có thể thay đổi chiến cuộc, nhưng kết quả cũng sẽ…

Cửu U Thập Tứ Thiếu cười lạnh liên tục:

- Bổn công tử xem hết sức buồn bực, trận chiến này rõ ràng lúc khai chiến đã nói rõ là song phương đấu sinh tử chiến, không chết không ngừng, hai bên chỉ có thể có một bên giữ được mạng sống của mình, hiển nhiên là có thể sử dụng bất cứ thủ đoạn nào, cho dù có tồi tệ đến mức nào cũng được! Đừng nói sử dụng binh khí, có là ám khí hay độc dược cũng được cho phép, thế mà bọn hắn trường kiếm lại giắt bên hông, là trang sức à? Thật là ngu không ai bằng!

Cửu U Thập Tứ Thiếu vừa nói đến đây, đột nhiên giữa sân vang lên tiếng "Ầm ầm", tình thế trong nháy mắt liền thay đổi! Một ánh đao sáng như tuyết phóng lên cao ngất, bầu không khí rung động đến cực điểm, một tiếng rống to rung động mặt đất chợt vang lên:

- Giết!

Thật không ngoài dự liệu của Cửu U Thập Tứ Thiếu, quả nhiên có người vận dụng binh khí. Mà người này cũng chính là một trong ba vị đội viên của "Tàn Thiên Phệ Hồn". Dao sắc vung lên, bất thình lình trong nháy mắt hoàn toàn phá hủy phòng tuyến cuối cùng của ba vị Tôn Giả bên phía Thánh Địa!

Ba người này, kể từ khi xuất thủ, liền ngay lập tức nhân đao hợp nhất, đao xuất tùy người, đại chiêu cuối cùng uy lực ngút trời, còn có thể phát ra uy thế bực này. Sử dụng chiêu này vẫn là theo chiến thuật lấy mạng đổi mạng lưỡng bại câu thương!

Chiêu thức liều mạng đến độ này cũng giống như "Đánh bị thương ba nghìn địch thủ, tự làm tổn thương tám trăm phía mình", mức độ cũng chỉ xếp sau mỗi phương thức tự bạo thôi!

Khí thế oanh liệt như vậy, chỉ trong một thoát đã quét hết cả sân, làm cho mọi người ở đây trong chốc lát đều có chút đông cứng lại!

Một lúc sau, người bên phía Tam Đại Thánh Địa nhao nhao mắng chửi!

- Đê tiện!

- Vô sỉ!

- Hết sức vô sỉ!

Ở đây có rất nhiều cao thủ Thánh Địa phẫn nộ đến mức hai mắt đỏ bừng, cả người run rẩy. Tức giận chỉ tay mắng chửi, có thể nói là giận đến mức sùi bọt mép!

Chỉ riêng có ba người Kiều Ảnh tương đối im lặng, Cửu U Thập Tứ Thiếu cười rộ lên:

- Chính mình vẫn giữ khư khư cái tác phong thối nát, đối phương sử dụng chiến thuật chính xác nhất để giành thắng lợi thì lại chửi người ta vô sỉ… Tam Đại Thánh Địa quả nhiên là danh môn chính phái! Tác phong hết sức tốt đẹp, không thể không phục a!

Bên phía Quân Khương Lâm mặc dù nghe được đối phương tức giận chửi đổng lên như những mụ đàn bà chanh chua không những không buồn không giận ngược lại còn cười đến mức cả người run run, quay đầu nhìn Mai Tuyết Yên nói:

- Đấu với bọn người Thánh Địa ngốc nghếch này, thật đúng là hết sức hứng thú! Có lợi thì cao hứng phấn chấn, thiệt thòi liền mở miệng mắng người, nhưng lại mắng cái kiểu đấy, đúng là ngu ngốc mà… Tuyết Yên a, nàng trước kia tại sao lại phải chịu thiệt thòi với cái bọn đấy? Ta thật là khó hiểu a….

Mai Tuyết Yên đỏ mặt, lườm hắn một cái, nói:

- Bọn người Thánh Địa tuy rằng có vô sỉ một chút, nhưng trình độ vô sỉ này mà muốn so với chàng… cũng không thể nào cùng cấp bậc! Chàng xem bọn người "Tàn Thiên Phệ Hồn", lúc đầu vốn là một nam nhi thiết huyết thẳng thắn, là một mãnh sĩ trên sa trường, vậy mà sau khi qua tay chàng dạy dỗ, lại trở thành một đám âm hiểm chỉ giỏi đánh lén người khác, có khác gì bọn thổ phỉ hay không….

- Lời này của nàng sai rồi, đây là quyết chiến sinh tử, không chết không ngừng! Tự nhiên là phải dùng hết bất cứ thủ đoạn nào! Bọn hắn muốn chơi phong độ, chúng ta phải dựa vào đấy biến bọn chúng thành một đám ngớ ngẩn… Cái mạng quan trọng hơn hay phong độ quan trọng hơn? Thật là làm bổn công tử không biết nói gì nữa. Hành động này không cần đến ta dạy dỗ, không tin nàng cứ hỏi bất kì một thành viên nào trong "Tàn Thiên Phệ Hồn", trên chiến trận, quan trọng nhất là chiến thắng, để làm được thì việc gì quan trọng hơn, đơn giản như thế có ai mà không rõ, còn cần ta phải dạy dỗ sao?

Quân Khương Lâm khinh thường nói.

Tình thế giữa sân lúc này có thể nói đã triệt để biến hóa một bước lớn, ba vị Tôn Giả của Thánh Địa đã hoàn toàn rơi vào thế hạ phong!

Lâm vào tình huống đối phương điên cuồng công kích như thế này, cái gì ăn ý, cái gì thế trận, hết thảy đều không còn chút gì nữa, bọn hắn lúc này chỉ là bối rối đỡ, tránh né, ngay cả cơ hội lấy binh khí sử dụng cũng không có!

Hoàn toàn đúng như những lời Cửu U Thập Tứ Thiếu nói, hiện tại, tất cả đều đã muộn!

Thắng bại sớm đã rõ ràng! Kết cục đã định!

Ba tiếng rống giận dữ vang lên, ba hắc y thân ảnh mang theo ánh đao sắc bén sáng như tuyết tung người nhảy lên, nhằm vào ba thân ảnh màu trắng đang thất tha thất thểu lui về phía sau, đi đứng không xong, giống như người say rượu, trên người đầy vết thương, toàn thân đầy máu…

Đao mang chợt lóe, ba người lần thứ hai hạ xuống. Mà nhân sơ hở này, ba vị Tôn Giả của Tam Đại Thánh Địa có cơ hội rút trường kiếm của mình ra, ba người không hẹn mà cùng một động tác, ba tiếng vang lên, trường kiếm ra khỏi vỏ, nằm trong tay, tinh thần không khỏi rung lên!

Các cao thủ Thánh Địa trong doanh phía sau đồng loạt thờ dài nhẹ nhõm! Cuối cùng cũng có được một tia hi vọng, hiện tại đã rút được kiếm ra, dù sao so với tay không đấu kiếm cũng hơn được nhiều lắm!

Cửu U Thập Tứ Thiếu buồn bực nhíu mày, hồ nghi nhìn sang Quân Khương Lâm ở bên kia. Hắn thật sự không rõ, đã ở trong tình huống chiếm thế thượng phong như vầy, tại sao lại còn trêu chọc như vậy? Tại sao lại cho đối phương cơ hội rút ra trường kiếm? Cái này không phải là tự tìm phiền toái sao?

Bên phía đối diện, trên mặt Mai Tuyết Yên lại lộ ra một vẻ mặt thương hại tự đáy lòng, nhẹ nhàng thở dài một tiếng.

Quân Khương Lâm hắc hắc cười xấu xa, thấp giọng nói:

- Vở kịch hay, rốt cục cũng bắt đầu! Ha ha…

Ở phía sau hắn, hơn ba trăm vị đại hán áo đen, trong mắt mỗi người đều bắn ra quang mang nhiệt huyết dị thường.

Nói thì chậm, nhưng mọi thứ diễn ra lại rất nhanh!

Ba thân ảnh áo đen từ trên không trung lướt xuống, trong tay cầm thanh đại đao uy thế kinh thiên động đía, khiến người ta thấy liền cảm thấy sợ hãi, hoàn toàn khóa chặt toàn bộ đường né tránh của ba vị Tôn Giả của Thánh Địa, gần như không nói đạo lý, chỉ cần chém thẳng xuống!

Ba người Thánh Địa không hẹn mà lại đồng thời đưa kiếm nghênh đón, dùng hết sức lực còn lại mà chống đỡ! Trong lòng âm thầm nãy sinh ý nghĩ độc ác, chỉ cần chắn được một đao này, liền lập tức xuống tay giết chết ba vị đại hán áo đen!

Bởi vì ba vị này từ trên nhảy xuống, trông uy thế, khí thế to như vậy nhưng bản thân cũng tự để lộ ra sơ hở, chỉ cần một kích này không thể đánh chết địch nhân, nhuệ khí sẽ lập tức sụp đổ, tất nhiên sẽ khiến chính bọn hắn lâm vào kết quả phải chết!

Chẳng lẽ bọn hắn thật sự nắm chắc phần thắng? Ba vị thủ hộ từ trên nhìn xuống không chớp mắt, trong lòng đều dâng lên một nỗi lo lắng.

Sát…

Ngay khi thanh âm của các thanh binh khí vang lên, Khúc Vật Hồi hỗn hển dậm chân:

- Không xong rồi! Bọn hắn sử dụng là thần binh! Binh khí của cả ba người bọn hắn đều là thần binh! Hắn con bà nó thật là hèn hạ!

Binh khí ba người đối phương cầm, không ngờ lại là ba thanh thần binh lợi khí, chém sắt như chém bùn!

Dị Thế Tà Quân

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK