Mục lục
Binh Vương Chiến thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Điều nàng vừa nói ta cũng rõ, nhưng còn có một điều kiện quan trọng khác nữa, nếu muốn cứu chữa cho một người trong tình trạng này thì người đó ít nhất vẫn phải còn ý thức, cho dù thế nào cũng phải bảo trì thần trí thanh tĩnh… Nhưng hiện tại bản thân nàng ta đã gần như mất hết ý thức rồi, nếu vẫn giữ nguyên trạng thái hiện tại tuy có hao tổn năng lượng nhiều hơn nhưng so với việc biến trở về bản thể, khả năng cứu chữa vẫn nhiều hơn…

Quân Khương Lâm nhẹ giọng nói.

- Ân, nói như vậy, chẳng lẽ ngay cả chàng cũng không có cách gì sao…

Mai Tuyết Yên lo lắng nói.

- Tu vi hiện tại của ta vẫn còn quá thấp, thật sự không có biện pháp nào tốt cả. Nhưng biện pháp không phải là không có…!

Quân Khương Lâm nặng nề nói:

- Việc trước mắt ta có thể làm cũng chỉ là sử dụng Hồng Mông khí kéo dài tánh mạng cho Thiên Tầm, duy trì sinh cơ bất diệt, chỉ cần như thế thôi, tin rằng đến lúc ta luyện được đến tầng sáu tầng bảy… Chắc chắn sẽ có biện pháp ổn thỏa mọi thứ, nàng cũng đã tu luyện ở bên trong Hồng Quân tháp lâu như vậy rồi, không lẽ đối với bảo bối này nàng vẫn chưa thể tin tưởng sao?

Đối với Hồng Quân Tháp, có thể nói Quân Khương Lâm tuyệt đối tin tưởng, Hồng Quân Tháp này có chín tầng mà tầng đầu tiên đã có thể luyện chế ra đan dược mà ngay cả phàm nhân ăn vào liền có thể thoát thai hoán cốt, đạp đất thành tiên, khí cùng lực kiệt cũng có thể cải tử hồi sinh, thương thế này tuy rằng không nhẹ, nhưng trong mắt người tu tiên thì có đáng là gì.

- Được, ta tin chàng!

Mai Tuyết Yên nhẹ giọng nói:

- Nhưng tình thế hiểm ác trước mắt, chàng định giải quyết như thế nào?

Quân Mạc Tà nhẹ nhàng bước đến trước mặt, xòe tay ra đặt lên lưng Thiên Tầm, lại một lần nữa truyền Hồng Mông Tử Khí vào cơ thể nàng, tiếp tục kéo dài sinh cơ, hắn cau mày suy nghĩ thật lâu, cuối cùng nhoẻn miệng cười nói:

- Đối với cao thủ của Thánh Địa… ta chỉ có một chữ: Giết!

- Giết? Hiện tại chàng chỉ mới là Tôn Giả tam cấp, địch nhân lại lên đến ba bốn mươi người, vả lại thực lực thấp nhất cũng là Tôn Giả nhị tam cấp! Trông đó Thánh Giả cũng không ít, còn thêm ba vị Thánh Hoàng tọa trấn, nếu ta đoán không sai thì nếu Kiều Ảnh đã đến đây, hai vị trong ba vị thủ hộ nhất định cũng có mặt! Chàng muốn giết bằng cách nào? Bằng vào thực lực hiện giờ của chàng cho dù tất cả bọn họ đứng yên để cho chàng giết, chàng cũng chưa chắc có đủ khả năng để giết chết họ! Đây là sự thật không thể dối gạt!

Mai Tuyến Yên lo âu nói:

- Hiện giờ nhìn chung thực lực của chúng ta cũng đã tương đối, nhưng đem so với những người đó thì chúng ta vẫn còn quá yếu, chàng tuy đã thành công gây nên một trận phong vân, nhưng vẫn chưa đủ để ứng phó với hậu quả sau này, theo ta thấy… trước mắt chúng ta phải tạm thời không xuất đầu lộ diện thôi.

- Không xuất đầu lộ diện?

Quân Khương Lâm vuốt cái mũi cười rộ lên:

- Ta tốn biết bao công sức bày ra tràng phong ba này. Hiện nay phong ba đang ác liệt, ta làm sao có thể không xuất hiện được? Nếu thế thì còn gì vui nữa.

- Vẫn là câu nói ban nãy, chàng có năng lực để ứng phó mọi chuyện sao? Thực lực đã chênh lệch nhau như thế rồi chàng còn muốn thế nào nữa? Còn có thể làm khác sao?

Mai Tuyết Yên liêc mắt một cái.

- Nếu đã không thể đánh nhau trực diện thì chúng ta có thể chuyển sang ám sát a!

Quân Khương Lâm mỉm cười:

- Nếu luận về ám sát, dưới Thánh Hoàng ta tự tin có thể nắm chắc khả năng giết chết bọn chúng! Còn từ Thánh Hoàng trở lên, cho dù không thể giết được, cũng không có nghĩa là không một ai có thể xử lý bọn chúng!

- Nhưng lời này nếu trước kia nói ra còn có chút ý nghĩa, nhưng hiện tại… Một vạn năm nay Tam Đại Thánh Địa luôn luôn bài trừ đối thủ, tất cả những thế lực có thể cùng bọn hắn phân định cao thấp toàn bộ đều đã bị giết sạch, ngay cả hậu nhân cũng không có, vậy thì trên thế gian này còn có thế lực nào, lực lượng nào có thể ra tay thu thập bọn hắn đây?

Mai Tuyết Yên khi nói ra câu này, cơ bản cũng chỉ vô tình nghĩ sao nói thế mà thôi, nhưng khi suy nghĩ lại thì chính bản thân nàng cũng bị lời nói này hù dọa, quả thật hiện giờ, Tam Đại Thánh Địa không còn một địch nhân nào!

Trong suốt một thời gian dài đó, toàn bộ địch nhân của Tam Đại Thánh Địa đều lần lượt bị tiêu diệt, cơ bản đều đã tan thành mây khói, ngay cả hậu nhân truyền thừa cũng không còn…

Một vạn năm! Suốt một vạn năm thời gian bài trừ đị đoan...… Mai Tuyết Yên bị chính lời nói của mình dọa cho dựng hết cả tóc gáy, vậy Thiên Phạt sâm lâm chẳng phải là cuối cùng sao, tiêu diệt xong thì không còn bất cứ thế lực nào có thể gây ảnh hưởng đến bọn chúng nữa? Đây có lẽ cũng chính là mục tiêu cuối cùng của bọn hắn?

- Việc đời không có gì là tuyệt đối cả, chỉ có không thể tưởng tượng ra nổi thôi, tuyệt đối không có gì không làm được, chỉ có không có lòng muốn làm thôi… Có thực lực là có tất cả…

Quân Khương Lâm vẫn không hiểu:

- Vậy còn… Cửu U Thập Tứ Thiếu thì sao?

- Ta biết chàng đang suy tính chuyện gì, nhưng Mạc Tà, ta muốn cảnh cáo chàng một câu: Cho dù có muốn làm cho Cửu U Thập Tứ Thiếu đại chiến cùng Tam Đại Thánh Địa cũng phải để bản thân hắn nguyện ý, bởi vì chúng ta căn bản không có tư cách so sánh với Cửu U Thập Tứ Thiếu, thậm chí ngay cả ngang hàng nói chuyện với nhau cũng không!

Khuôn mặt xinh đẹp của Mai Tuyết Yên bỗng nặng nề:

- Chẳng lẽ chàng nghĩ mọi chuyện lại đơn giản như thế sao, dễ giải quyết như vậy sao? Nếu quả nhiên như thế, ta sẽ tuyệt đối ủng hộ.

Quân Khương Lâm chợt ngẩn người ra, những lời này của Mai Tuyết Yên đã chạm đến nỗi đau khổ lớn nhất trong lòng hắn, hắn từ xưa đến nay đã sớm quen với thói quen chiến đấu với địch nhân vượt cấp, tu vi hắn dần dần tăng tiến thì đối thủ lại càng lúc càng cường đại! Điều này cũng ảnh hưởng ít nhiều đến cách ứng phó mọi chuyện của hắn, hoặc là giả dạng, hoặc kế vường không nhà trống, hoặc là hóa trang thành một người có thực lực cường đại, hoặc là vu oan giá họa…

Những thủ đoạn này dĩ nhiên mỗi lần sử dụng đều hữu hiệu, thậm chí còn thu hoạch rất nhiều, nhưng số lần chính mình trực tiếp đối chiến, được bao nhiêu? Nhưng nếu muốn trong thời buổi loạn thế này mà đứng ra không một người nào dám trêu chọc mình, thì tất cả phải dựa vào hai chữ: Thực lực. Chỉ có thực lực mới có thể làm nên một trận chiến oanh chấn thiên hạ a!

- Muốn bọn chúng sợ chỉ có một cách duy nhất là đánh bọn chúng một trận thật nặng, cho bọn chúng thật đau, chỉ có thế bọn chúng mới hiểu rằng khi trêu chọc vào chúng ta thì hậu quả sẽ như thế nào, nếu không, những việc chúng ta đã làm ở Cúc Hoa thành này cũng không có tác dụng gì!

Mai Tuyết Yên dừng lại một chút, nói:

- Hai người chúng ta thực lực bây giờ không phải là yếu kém, nhưng đem so với đối thủ ở bậc Thánh Hoàng vẫn là quá xa vời, trừ phi… Chúng ta có thể trong vòng một đêm vượt thật nhiều cấp! Nhưng loại sự tình này, từ xưa đến này chưa từng xảy ra.

- Ai nói là không có?

Quân Khương Lâm thản nhiên nói:

- Từ xưa đến nay không có, không có nghĩa là bây giờ không thể có! Ta đã nói rồi, trên đời này không có chuyện gì là không thể!

Ánh mắt hắn chậm rãi nhìn xuống Thiên Địa Linh Mạch đang nằm phía dưới, trong ánh mắt mơ hồ lóe ra một tia điên cuồng.

- Chàng có sao?

Mai Tuyết Yên không ngờ lời mình vừa nói thanh âm lại đến mức này, đến nỗi cách xa vạn dặm vẫn còn nghe được!

- Chúng ta quả thật có biện pháp có thể trong vòng một đêm thực lực tấn thăng vạn dặm, nhưng có thu hoạch thì phải có mạo hiểm, phương pháp này nguy hiểm rất lớn! Nhưng cái thu được cũng không kém a!

Quân Khương Lâm chậm rãi nói, vừa nói vừa vuốt ve Thiên Địa Linh Mạch.

- Vật này ban đầu khi sinh ra vốn là rỗng ruột, nhưng đến khi trở thành Thiên Địa Linh Mạch thì lại khác, nó chỉ tồn tại ở những địa tầng trong lòng đất, đây vốn là một dạng khác của thạch nhũ.

Hắn hơi hơi mỉm cười nói:

- Thạch nhũ này có thể so sánh ngang với thần sâm hay thiên linh dược, người sử dụng liền có thể khởi tử hồi sinh, công lực đại tăng. Tuy nhiên, sau một thời gian dài mà không có ai phát hiện, khoảng trống giữa thạch nhũ này sẽ dần dần tích tụ lại, rồi đông cứng thành đá, kỳ thực ban đầu phía ngoài nó vẫn được bao bọc một lớp đá nhưng dần dần bị loại bỏ! Trải qua thời gian khoảng chừng vài vạn năm, sẽ hình thành Thiên địa tiên nhũ.

- Thiên địa tiên nhũ? Mai Tuyết Yên trong lòng chấn kinh, Thiên địa tiên nhũ, cái danh từ này trước giờ nàng chưa từng nghe qua. Bởi vì thứ này muốn hình thành phải trải qua muôn vàn khó khăn, một giọt liền đủ để một huyền giả gia tăng từ trăm năm công lực trở lên, không thể tưởng tượng được cao hơn thạch nhũ còn có Thiên địa tiên nhũ, quả là chấn động, thật sự chấn động!

Chấn động này còn chưa xong! Quân Khương Lâm chậm rãi nói tiếp:

- Mà vật này trải qua ngày rộng tháng dài, hình thành lại dựa trên thiên địa linh khí, nên dần dần nó cũng có thể so sánh với Tụ Linh Trận… nhưng khác ở chỗ, nó không có bị động trong việc hấp thu thiên địa linh khí, mà hoàn toàn chủ động điều động lực lượng dẫn động thiên địa linh khí tiến đến, linh khí ngày càng tăng thì chất lượng cũng càng tăng, đến khi nó đạt được một độ cứng nhất định thì sẽ không tiếp tục gia tăng độ cứng nữa mà sẽ chuyển sang gia tăng thể tích, nhưng cũng lại tiếp tục gia tăng từ bên trong, có thể nói nó sẽ bắt đầu bài xích tạp chất từ trong ra ngoài, mà những tạp chất bị bài xích lại hình thành ra vật trước mắt này! Quân Khương Lâm vỗ vỗ vào Thiên Địa Linh Mạch, thanh âm có chút thán phục:

- Mà sau một thời gian dài như vậy, Thiên Địa Linh Mạch cũng đã bước đầu hình thành! Thứ này quả thật hết sức thần kỳ, bất luận là đặt nó ở đâu, cũng có thể trở thành một nơi tu luyện trong mơ của bất kỳ một người tu tiên nào! Chỉ cần một khối Thiên Địa Linh Mạch dài khoảng ba trượng liền có thể biến cả một dãi núi dài trở thành thắng cảnh thiên địa! Mà nếu để Thiên Địa Linh Mạch này tiếp tục hấp thu linh khí gia tăng phẩm chất, thời gian càng dài thì phẩm chất thu được lại càng cao, đến một giới hạn nhất định thì sẽ hình thành một thứ gọi là "Kim Tân Ngọc Dịch", tương truyền muốn sinh ra được Kim Tân Ngọc Dịch đòi hỏi Thiên Địa Linh Mạch phải dài ít nhất mười trượng.

Quân Khương Lâm trên mặt nở nụ cười khổ, dùng một tay còn lại đặt lên thân linh mạch, hỏi Mai Tuyết Yên:

- Mà Thiên Địa Linh Mạch đang ở trong tay chúng ta này, lại dài đến bốn năm mươi trượng, nàng có hiểu đây có ý nghĩa gì không?

- Cái gì?

Mai Tuyết Yên đột nhiên khiếp sợ đến cực điểm, vội cắt lời Quân Khương Lâm, lại còn thở phù một tiếng nhảy dựng lên, biểu hiện hoàn toàn không hợp với phong phạm thiên tiên của nàng, cả người hướng về Quân Khương Lâm hỏi dồn:

- Cái khối đá mà ta lúc nào cũng nằm lên ngủ… là Thiên Địa Linh Mạch? Hơn nữa bên trong còn có thần vật Kim Tân Ngọc Dịch…. Thiên Địa Linh Mạch?

Mai Tuyết Yên mắt mở thật to, nhìn chằm chằm vào Quân Khương Lâm, ngừng hô hấp, đợi câu trả lời của hắn.

- Đúng! Khối đá trước mặt này chính là Thiên Địa Linh Mạch, nhưng niên kỉ của Kim Tân Ngọc Dịch này còn vượt xa cái ta vừa nói, chỉ cần một giọt này… có thể khiến cho một phàm nhân chưa từng tu luyện qua huyền khí một bước thăng đến cấp Tôn Giả… thậm chí còn có thể hơn nữa!

Quân Khương Lâm trả lời Mai Tuyết Yên với khẩu khí hết sức bình tĩnh, nhướng mắt nói:

- Nếu không phải thì vậy thì nàng nghĩ làm sao trong một vỏn vẹn hai tháng mà tu vi lại gia tăng nhanh như vậy, gia tăng liên tục chưa bao giờ ngừng lại, liền một bậc lên đến Tôn Giả nhất cấp? Nếu luận về công pháp, cũng không thể nào có khả năng biến thái như vậy? Khai Thiên Tạo Hóa Công vốn chỉ là một phần nguyên nhân mà thôi, nguyên nhân chính cũng bởi vì ngay từ đầu ta đã đặt nàng ở trên tảng đá này, là vì ta muốn nó giúp nàng củng cố thân thể, thể chất của nàng cũng vì thế mà nảy sinh biến hóa! Nhất là khi nàng ngồi trên này luyện công, tác dụng cũng tăng lên gấp mấy lần!

Thân mình Mai Tuyết Yên chợt run rẩy, thở dài một tiếng, liền đưa tay bưng lấy trán…

- Bằng không, nàng nghĩ tại sao ta lại không đặt nàng lên đệm lên chăn? Ta lại không biết quan tâm vợ của mình như vậy sao?

Quân Khương Lâm đảo mí mắt, tiếp tục oán trách:

- Hiện giờ nàng tu luyện thành công rồi, việc đầu tiên lại là khi dễ ta, hung hăng đá ta, lại còn đá nhiều như vậy…

Quân đại thiếu lúc này lại cảm thấy vận khí của mình quả thật không tốt. Bản thân lúc bắt đầu tu luyện làm gì có thứ tốt như thế này, nha đầu này vận khí thật không tồi…

Nhưng khi hắn vừa mới nói xong, liền phát hiện Mai Tuyết Yên cúi đầu rên rỉ một tiếng liền mềm nhũn cả người, ngã lăn xuống đất hôn mê bất tỉnh… Việc này quả thực hết sức vui mừng, đến nỗi Mai Tuyết Yên không thể nào chấp nhận nổi.

- Không phải chứ? Tại sao khả năng thích nghi lại kém như vậy!

Quân Khương Lâm ngạc nhiên nói. Nhưng Quân đại thiếu hắn cũng coi thường chuyện này quá mức rồi, có lẽ trên đời này chỉ có hắn chấp nhận nổi chuyện này, đổi lại là ai khác, thiết nghĩ bản thân có được thứ tốt như thế này không trợn mắt há mồm kích động phát điên mới là lạ…. truyen bjyx

Bởi vì, đây không phải là vậy mà người bình thường có thể gặp được! Thật sự là khắp cửu thiên thập địa cũng chưa chắc có!

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK