Mục lục
Binh Vương Chiến thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thanh âm này vô cùng buồn bực, hư vô mờ mịt hơn nữa, cứ như chuyển động vòng vòng trong thạch thất. Căn bản là nghe không ra rốt cuộc là từ nơi nào truyền tới. Thanh âm có vẻ như không lớn nhưng trong đó lại có ý kinh ngạc giống như là tát một cái vào mặt của Cửu U Thập Tứ Thiếu.

Cửu U Thập Tứ Thiếu nhất thời cảm giác được chính mình như bị ăn một tát.

Dương dương tự đắc đợi nửa ngày vốn định chờ đối phương cầu xin tha thứ kết quả không nghĩ tới lại là mình đang bị đối phương đùa bỡn.

Loại sự tình này, chỉ cần là người đều không thể nhịn được. Huống chi là Cửu U Thập Tứ Thiếu, kẻ mà mắt luôn cao hơn đầu, tự cao tự đại. Nếu ngay cả người này thu thập không được thì còn nói gì tới duy ngã độc tôn, quân lâm thiên hạ?

Cửu U Thập Tứ Thiếu hoàn toàn nổi giận.

- Phá.

Một tiếng phá này, Cửu U Thập Tứ Thiếu cuồng nộ rống lên.

Theo sau là một loạt thanh âm gầm lên. Quanh người Cửu U Thập Tứ Thiếu xuất hiện vô số hắc sắc quang mang đang ngưng tụ thành thực thể, hắc sắc quang mang này so với bầu trời lúc đêm tối còn muốn hắc ám hơn, đoàn hắc sắc quang mang này dựng thẳng lên bay thẳng vào không trung.

Cảnh tượng giống như là sinh vật biển ở dưới đáy đại dương hoặc như một bầy rắn dữ tợn đang dựng đứng hướng vào cổ người đang chọc tức nó để cắn.

Trong mắt hắn không còn chút ánh sáng nào chỉ còn lại một màu đen thăm thẳm giống như hắc động vũ trụ vậy, cao thâm khó lường.

Đồng thời hắc khí nháy mắt tràn ngập khắp nơi, Cửu U Thập Tứ Thiếu song chưởng rung lên, hai tay đánh mạnh xuống dưới, một cơn lốc cuồng bạo theo tay hắn trong nháy mắt dâng lên. Hắn rõ ràng là đánh xuống, lòng bàn tay hướng xuống phía dưới nhưng cơn lốc kỳ dị này không ngờ là từ dưới điên cuồng dựng lên.

Két...Ké...t Ké...t

Quân Khương Lâm rõ ràng nghe được không gian chung quanh phát ra âm thanh kỳ lạ. Rất giống như một món đồ sứ hoàn mỹ bị người ta gõ nhè nhẹ, sau đó là từng vết rạn rất nhỏ xuất hiện, vết rạn này càng lúc càng mở rộng từng bước lan ra toàn bộ món đồ sứ này, việc rạn nứt cứ diễn ra từng chút từng chút một. Càng về sau kết quả càng rõ ràng.

Quân Khương Lâm đều "thấy" rất rành mạch toàn bộ diễn biến này, từng điểm, từng điểm nhỏ một trong toàn bộ quá trình.

Mặc dù hắn không tận mắt chứng kiến nhưng hắn thật sự cảm giác được như chính hắn nhìn thấy vậy.



Không gian chân chính bị nghiền nát.

Hang động trong nháy mắt biến thành một cái hắc động cắn nuốt hết thảy mọi thứ.

Hoàn toàn bị ngăn cách. Có lẽ phá hủy không gian căn bản không tồn tại ở thế giới này mà là bị chuyển đi sang không gian ở thế giới khác, như vậy thì có vẻ là hợp lý hơn cả.

Nhưng trong trạng thái hư vô của Âm Dương Độn, Quân Khương Lâm vẫn bình yên vô sự.

Phá Toái Hư Không.

Quả thật có thể hủy diệt hết thảy hết thảy thuộc về hư vô nhưng duy nhất không thể cũng chỉ có Hư vô.

Quân Khương Lâm thở dài một hơi nhẹ nhõm đồng thời cũng không khỏi cảm thấy hoảng sợ.

Đây chính là Phá Toái Hư Không cảnh giới trong truyền thuyết sao?

Nếu quả thật ngay cả không gian cũng có thể hủy diệt vậy thì cái gì là không thể hủy diệt.

Cửu U Thập Tứ Thiếu không hổ là nhân vật truyền kỳ làm cho cuộc sống hàng ngày của Tam Đại Thánh Địa và Phiêu Miểu Huyễn Phủ khó có thể bình an.

Lực lượng kinh thiên động địa khủng bố như thế mà hắn sử dụng lại không chút tốn hơi sức nào.

Cửu U Thập Tứ Thiếu nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhỏm, nhưng lại có chút hối hận. Đối với xúc động nhất thời vừa rồi của mình hắn cảm thấy có chút không đáng giá. Hao tổn công lực đại thương nguyên khí, còn nữa từ lúc hắn bị phong ấn đến nay, trước sau cũng đã mấy trăm năm, không ai cùng hắn nói chuyện. Trước mắt khó khăn lắm mới có một người, nhưng lại ba hoa chọc giận mình, sau đó lại bị mình nghiền nát.

Phá hủy không gian cho dù là ở trạng thái linh hồn cũng không thể thoát được. Người này có kỹ xảo ẩn thân cao tới đâu nhưng cuối cùng vẫn là người bằng xương bằng thịt, làm sao có thể vượt qua việc giết chóc lần này?

Cửu U Thập Tứ Thiếu thở dài cảm giác được lực lượng của mình vừa rồi theo một kích kia hao tổn không sai biệt lắm khoảng một phần ba thì không khỏi một trận buồn nản. Hắn thì thào nổi giận mắng

- Thật là cái đồ hỗn trướng không biết trời cao đất dầy. Ngươi cho là sử dụng Phá Toái Hư Không này dễ lắm sao? Làm hại bổn công tử tổn thất không ít nguyên khí. Vì một tên hỗn trướng điếc không sợ súng như ngươi làm cho bổn công tử phải bị vây ở đây thêm một thời gian dài, đúng là chết chưa hết tội mà.

Vừa dứt lời đột nhiên bên trong một mảnh tĩnh lặng, một thanh âm tò mò hỏi han

- Đây là cái gọi là Phá Toái Hư Không sao? Uy lực thật sự rất lớn, thiếu chút nữa thì có thể thương tổn được bổn tọa. Trước đó ta còn không nghĩ đến trên đời lại có thể có công phu kinh người bực này. Cửu U Thập Tứ Thiếu trước kia danh chấn Huyền Huyền đại lục, quả nhiên là danh bất hư truyền nha.

Cửu U Thập Tứ Thiếu chỉ cảm thấy toàn thân lông tơ lần thứ hai bị dựng thẳng đứng lên. Kẻ điên vô pháp vô thiên điên cuồng tới cực điểm ở một khắc này cũng có cảm giác hoảng sợ dâng lên từ tận đáy lòng. Từ lúc sinh ra tới giờ, chưa bao giờ có cảm giác sợ hãi, chưa có gì làm hắn phải để bụng.

Người nọ... thì ra vẫn còn ở quanh đây.

Hắn còn sống? Điều này sao có thể?

Nhưng lúc này đây, Cửu U Thập Tứ Thiếu không có cử động công kích gì nữa. Hắn hít vào một hơi thật sâu, sự yên tĩnh liền quay trở lại, phất ống tay áo rách rưới một cái, "xoạt, xoạt", không gian trong không trung vẫn còn dư lại như vài miếng thủy tinh liền bị hắn quét sang một bên.

Sau đó Cửu U Thập Tứ Thiếu liền ngồi xuống. Trong động phủ này, hắn ngồi như trong hư không của thế giới kia. Nhưng hắn vẫn tồn tại như trước.

Hắn cúi đầu, nặng nề nói:



- Các hạ nếu đến đây để đùa giỡn thì có thể đi được rồi. Bổn công tử còn có việc phải làm, không có hứng thú cùng người khác vui đùa. Nếu các hạ đến vì lí do khác thì hãy nói ra, bổn công tử xin lắng nghe.

Chỉ là một câu Cửu U Thập Tứ Thiếu liền lấy lại quyền chủ động.

Ngắn ngủi sau một lúc tức giận, Cửu U Thập Tứ Thiếu nháy mắt liền bắt được tử huyệt của Quân Khương Lâm.

Bởi vì nếu đã sẽ xuất hiện ở trong này mặc kệ bản thân tu vi nghịch thiên như thế nào, cũng đều có nguyên do mà đến.

Có mục đích, thì chính là vì bản thân mình. Cho nên Cửu U Thập Tứ Thiếu nháy mắt liền hiểu ra vấn đề.

Cũng chính là bởi vì như thế nên mới nói ra được lời lẽ hay như vậy, giành lại quyền chủ động về mình.

Mặc kệ người này rút cuộc là có ý gì, mục đích của hắn cuối cùng vẫn phải đàm phán với mình. Cho nên mình chỉ cần yên lặng theo dõi kỳ biến. Mặc dù đây không phải là tác phong của mình nhưng cũng không còn cách nào khác, mình không tìm ra được hắn ở chỗ nào a.

Cho nên hiện tại Cửu U Thập Tứ Thiếu mặc dù chiếm được thế chủ động nhưng trong lòng hắn ngược lại càng thêm buồn bực.

Đại danh đỉnh đỉnh Cửu U Thập Tứ Thiếu cứ như vậy ngồi yên lặng trong không gian thời khôngchờ đợi kẻ kia.

Hắn có thể lựa chọn chỗ ngồi nhưng Quân Khương Lâm lại không thể. Quân Khương Lâm không chút nghi ngờ gì khi chỉ cần mình thoát khỏi trạng thái Hư vô của Âm Dương Độn thì lập tức sẽ bị không gian quỷ dị này cắn nuốt.

Như vậy lại là một kỳ xuyên việt khác sẽ bắt đầu.

Nhưng kết quả nào đi nữa thì không cần nói Quân Khương Lâm cũng sẽ không chấp nhận.

Dù sao cũng là phá toái hư không, ai biết sự tình chó má gì sẽ xảy ra? Chuyện này không thể mạo hiểm được.

Cho nên Quân Khương Lâm vẫn duy trì trong trạng thái hư vô Âm Dương Độn, chậm rãi tán thưởng một tiếng

- Cửu U Thập Tứ Thiếu, tâm kế của ngươi quả nhiên là nhất đẳng, bất phàm.

Cửu U Thập Tứ Thiếu hừ một tiếng nhưng không có lên tiếng. Thậm chí ngay cả mí mắt cũng không có động đậy.

Quân Khương Lâm cảm thấy hứng thú khi quan sát kẻ điên nhân vật truyền thuyết nổi tiếng khủng bố cả Huyền Huyền đại lục này, nhưng bất luận là hắn làm cách gì cũng không thể thấy mặt Cửu U Thập Tứ Thiếu.

Ngay cả lúc Cửu U Thập Tứ Thiếu ngẩng đầu lên hắn có thể nhìn qua nhưng cũng chỉ là một mảng mông lung.

Cửu U Thập Tứ Thiếu làm thế nào có thể ngan cản sự quan sát đến từ các giác quan kể cả giác quan thứ sáu? Hay đây chỉ la một công pháp đặc biệt nào đó mà thôi?

- Ta chính là người thay mặt Thiên Phạt sâm lâm.

Quân Khương Lâm đương nhiên không muốn chờ đợi như vậy, nên nói ngắn gọn:

- Hôm nay đến đây là muôn cùng với thập tứ thiếu ngươi đàm phán vài giao dịch.



Cửu U Thập Tứ Thiếu ngồi yên không nhúc nhích thản nhiên nói:

- Nói tiếp. Nói cho hết luôn.

Không ngờ lại là một khẩu khí mệnh lệnh.

Quân Khương Lâm cũng không tức giận, vẫn giữ khẩu khí ngang hàng tiếp tục nói

- Phong ấn nơi này dưới sự công phá của các hạ càng ngày càng yếu, tin rằng chỉ cần vài ngày nữa thì các hạ hoàn toàn có thể phá nát phong ấn. Sau đó các hạ có thể thoát ra, từ đó về sau như Long như Hổ tung hoành thiên hạ. Nhưng có một việc ngươi không thể không đề phòng.

- Tại thời điểm ngươi bài trừ phong ấn cũng chính là thông đạo Cửu U thần kỳ biến mất. Điểm này hai ta đều rất rõ ràng. Cho nên ngay khi ngươi bài trừ phogn ấn cũng chính là lúc ngươi không còn đường lui nữa, không còn chút nào. Chỉ có thể ngạnh kháng.

- Nhưng để phá hủy phong ấn, ngươi cũng phải trả một giá rất đắt, hao tổn không ít công lực. Cho dù là với thần thông của thập tứ thiếu các hạ thì cũng không phải là chuyện dễ dàng gì. Theo ta phỏng đoán, sau khi bài trừ phong ấn, ngươi nhiều nhất chỉ có thể bảo lưu lại một phần ba thực lực thậm chí còn ít hơn nữa chỉ khoảng một phần mười. Nói cách khác lúc ngươi hủy được phong ấn này cũng chính là lúc ngươi yếu nhất.

- Ta tin rằng ngươi cũng biết, Tam Đại Thánh Địa và Phiêu Miểu Huyễn Phủ cũng sẽ không để cho ngươi ra một cách bình yên. Cho nên hiện tại ở ngoài đã có ít nhất hơn mười vị cao thủ cấp Thánh Vương Thánh Hoàng đang chờ sẵn đón tiếp ngươi.

Quân Khương Lâm nói tới đây đột nhiên tăng thêm khẩu khí trầm giọng nói

- Tất cả mọi người đều là người hiểu chuyện, ngươi cũng biết ta thực sự không phải là ở đây nói chuyện giật gân, ngay tại lúc ngươi phá phong ấn chính là lúc dễ dàng giết ngươi nhất. Mà trận chiến này thì tỷ lệ ngươi bi giết là trên tám phần. Ngươi nhiều nhất chỉ có nắm chắc hai thành, hoặc có thể nói là chỉ có cơ hội chạy thoát thì đã may mắn lắm rồi. Hơn nữa coi như là ngươi có thể chạy được thì cũng phải đối mặt với sự đuổi giết vô cùng vô tận. Mà với lực lượng còn sót lại của ngươi thì không đủ để đối phó tất cả chuyện này. Do đó hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Quân Khương Lâm chậm rãi nói xong câu sau cùng rồi im lặng.

Cửu U Thập Tứ Thiếu không vội hắn lại càng không gấp. Chẳng qua mọi người đều phải bị tổn hao. Sợ? Ca ca ta có Hồng Quân Tháp tốt như vậy còn phải sợ ngươi sao. Dù sao thì kết quả cuối cùng ta đã nói với ngươi rồi.

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK