Mục lục
Binh Vương Chiến thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cái gì? Ngươi nói Dạ thúc thúc hết thuốc chữa? Ta không tin, Phương ngự y xin ngài hãy tìm biện pháp đi!

Linh Mộng công chúa đột nhiên nghe thấy kết luận của tam đại thần y, thân thể lập tức liền run rẩy một cái, khuôn mặt thanh tú tức thì trở nên trắng bệch, đột nhiên hộc một cái, trong miệng nhỏ liền tràn ra máu tươi, ánh mắt liền trở nên u ám vô cùng, nhưng vẫn không từ bỏ ý định không ngừng năn nỉ Phương Hồi Sinh đứng đầu tam đại thần y.

- Khởi bẩm Công chúa, Dạ tiên sinh ngoại trừ mất rất nhiều máu, nội ngoại thương cũng là cực kỳ nghiêm trọng, trước ngực xương sườn đều gãy hết, ngũ tạng đều tổn hại, ngoại thương cũng đến hơn mười chỗ, nói lời không dễ nghe, toàn bộ thân thể Dạ tiên sinh, đã là không có nửa điểm sinh cơ...

Phương Hồi Sinh ngữ khí dị thường trầm trọng giải thích:

- Thương thế như vậy, cho dù thần tiên đến, cũng là tuyệt không hy vọng! Hắn có thể chống đỡ đến giờ phút này, cùng công chúa gặp mặt một lần cuối cùng, đã là...phi thường hiếm thấy.

Linh Mộng công chúa rốt cuộc không thể chống đỡ được nữa, lảo đảo vài cái, ngã ra đất.

Phương Hồi Sinh ba người lắc đầu thở dài, không dám quấy rầy công chúa nữa, thu thập hòm thuốc, đi ra cửa.

- Dạ thúc thúc...

Linh Mộng công chúa thất thần khẽ gọi, trên khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành sắc mặt cơ hồ giống như sắc mặt của Dạ Cô Hàn đang nằm trên giường! Nhóm người Độc Cô Vô Địch đều là trên mặt hiện ra vẻ không đành lòng, lắc đầu thở dài, không tiếp tục quấy rầy hai người bọn họ gặp nhau lần cuối cùng, đều đi ra ngoài, tiến về phía Quân gia đại sảnh.

Chỉ có Độc Cô Tiểu Nghệ cùng Tôn Tiểu Mỹ hai nàng ở lại bên trong tiểu viện cùng Linh Mộng công chúa, lo sợ nàng lại lần nữa xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Nhưng nhìn thấy Linh Mộng công chúa thương tâm gần chết như thế, Tôn Tiểu Mỹ do dự một hồi lâu, cuối cùng không đành lòng, thấp giọng ở bên tai Linh Mộng công chúa nói một câu rất nhanh:

- Quân Khương Lâm có thể cứu Dạ tiên sinh!

Tôn Tiểu Mỹ tuy không phải mỹ nữ nhưng chính là tài nữ, quả nhiên thông minh tuyệt đỉnh, nói đến trí tuệ tài trí tuyệt không kém Lí Du Nhiên, lúc trước nghe được cuộc nói chuyện giữa Quân Khương Lâm cùng Quân Vô Ý, sớm đã mơ hồ đoán ra, Quân Khương Lâm hẳn là có năng lực có thể cứu chữa cho Dạ Cô Hàn.

Cũng không biết vì sao không muốn ra tay, hơn nữa công chúa thân phận nhạy cảm, cũng là càng thêm...Lúc này thấy Quân Khương Lâm ở bên cạnh im lặng không lên tiếng, mà Linh Mộng công chúa cực kỳ bi thương, không khỏi mềm lòng, mới nhắc nhở nàng một tiếng.

Đối với lời của Tôn Tiểu Mỹ vị hảo tỷ muội này, Linh Mộng công chúa vẫn đều là mười phần tin tưởng, mặc dù đối với Quân Khương Lâm không có lòng tin, nhưng mà đối với Tôn Tiểu Mỹ là không hề hoài nghi chút nào.

Huống chi, giờ khắc này đối với Linh Mộng công chúa mà nói, cho dù là thuyết pháp hoang đường đến đâu đi nữa, cũng là cọng rơm cứu mạng hiếm có, nàng nhất định sẽ nắm chắc. Thậm chí biện pháp đó dù chỉ có cơ hội rất nhỏ đi nữa, nàng cũng nhất định sẽ thử nghiệm! Ta nhất định phải cứu về tính mạng của Dạ thúc thúc, không tiếc bất cứ thứ gì!

Tất cả mọi người đều đi rồi, Quân Khương Lâm hắn lại chưa đi. Tiểu viện vốn là chỗ ở của hắn, Dạ Cô Hàn chim tu hú chiếm tổ chim khách, trực tiếp bá chiếm giường lớn của hắn, gay go không xong được còn muốn mình chuyển tổ nữa ư? Nào có cái đạo lí này! Quân đại thiếu gia nhấc hai chân bắt chéo lên, ngồi trên cái ghế bành duy nhất trong phòng, hai mắt khép hờ, ở trong lòng tự đánh giá. Nếu đã nhận lời Tam thúc giúp Dạ Cô Hàn chữa trị rồi, thì nhất định phải chữa trị cho tốt. Nhưng mà thương thế của tiểu tử này thật sự không dễ làm, rốt cuộc nên xử lý như thế nào mới tốt đây?

Mất máu quá nhiều, đây vốn là chỗ mà tam đại thần y khó giải quyết nhất, đối với Quân đại cao nhân lại không tính là cái gì. Dù sao Quân đại cao nhân có trí tuệ của hai kiếp, chỉ cần tìm được người có nhóm máu thích hợp, truyền máu là ổn ngay. Việc này cho dù có phiền toái một chút, có Quân đại quốc thủ (thầy thuốc giỏi nhất nước) cộng thêm tiên thiên linh khí phụ trợ, cũng không xem là vấn đề lớn.

Về phần những nội thương và ngoại thương do kiếm gây ra, Quân Khương Lâm cũng rất có chắc chắn có thể chữa tốt. Có đủ đại lượng tài liệu trân quý, linh khí bồi dưỡng làm phụ trợ, cũng có thể giải quyết. Cho dù Dạ Cô Hàn không tránh được trở thành một người cụt một tay, nhưng tính mệnh là không có đáng ngại gì cả.

Mà chân chính khó giải quyết, ngược lại là xương sườn của Dạ Cô Hàn, tình huống rất nghiêm trọng. Quả nhiên là không nhìn không biết, nhìn rồi mới biết, không thể ngờ là lại có tới hơn mười lăm cái bị gãy, vị trí bộ ngực trực tiếp lõm xuống, trong đó bộ phận xương sườn gãy lìa, còn không chỉ là gãy thành hai đoạn, mà là bị gãy thành ba bốn đoạn, thậm chí là bốn năm đoạn cũng có, đây mới là vấn đề khó giải quyết nhất.

Mà cái vấn đề này gần như không có cách giải quyết! Nếu đơn thuần chỉ là gãy xương, thì cũng không có gì đáng nói, chỉ cần có thể tiếp nhận một chút thống khổ, cũng có thể từ từ nối lại. Nhưng hiện tại nội ngoại thương kết hợp cùng với nhau, chỉ sợ là nếu nối xương, cũng đủ để làm cho chút nguyên khí yếu ớt của Dạ Cô Hàn mất sạch, lấy đi cái mạng nhỏ của hắn! Dạ Cô Hàn bây giờ chỉ còn được một điểm nguyên khí yếu ớt cũng là từ bên ngoài truyền vào, chính là "hủ đại chí tôn" (đại chí tôn thối nát) và Quân đại cao nhân hai người lúc trước truyền vào, lúc này mới có thể đạt đến hiệu quả miễn cưỡng kéo dài tánh mạng cũng đã là cực hạn, tuyệt đối không cách gì chống đỡ được bất cứ động tĩnh hơi lớn nào! Nhưng nếu là trước hết chữa ngoại thương, điều dưỡng nguyên khí mà nói, đến lúc có đầy đủ nguyên khí chịu đựng được rồi mới chỉnh xương, ước chừng chỗ xương gãy của Dạ Cô Hàn cũng là đã hoàn toàn biến dạng rồi...

Quân Khương Lâm nhắm mắt lại, cau mày, hết sức suy tư, không có nửa điểm đầu mối.

Đáng tiếc cái thế giới này không có thuốc tê! Nếu là có thuốc tê, chữa bệnh cho Dạ Cô Hàn cũng sẽ không là quá khó khăn nữa...

Chờ một chú...t Thuốc tê!?

Quân Khương Lâm đột nhiên hưng phấn lên, hung hăng vỗ đùi "ba" một tiếng, nhưng sau đó Quân Khương Lâm trợn to mắt kinh ngạc, bởi vì...vừa rồi vừa vỗ một cái, lại không trúng đùi mình, bởi vì đùi hắn hoàn toàn không có cảm giác gì cả.

Hắn vỗ vào cái gì rồi, tay rõ ràng có cảm giác a, hơn nữa cái cảm giác kia thật có gì đó kì lạ...

Đợi cho đến khi Quân đại thiếu gia mở mắt vừa nhìn, chỉ thấy Linh Mộng công chúa chính là đang ở trước mặt mình, hai mắt nước mắt lưng tròng nhìn hắn, trên khuôn mặt thanh tú, rõ ràng có thể thấy được năm vết ngón tay từ từ nổi lên...

Một vỗ này, chính là đánh trúng ở trên mặt của Linh Mộng công chúa! Thật là một cái bạt tai vô cùng kêu a...

- Dẹp ra! Ngươi làm cái gì thế? Lén lút giống như quỷ đến gần đây, có thể hay không nói ra một tiếng? Không biết người dọa người có thể hù chết người sao?

Quân đại thiếu gia vốn là một trận nhức đầu, giờ lại là một trận đau đầu. Mới vừa rồi tâm thần chuyên chú, tập trung tinh thần nghĩ tới vấn đề, lại không có chú ý Linh Mộng công chúa từ lúc nào đến gần chỗ mình, đúng lúc mình đang vỗ đùi, không thể ngờ lại đánh trúng vào mặt mỹ nữ, hơn nữa vị mỹ nữ này còn là công chúa...

Cái số đào hoa thật là... bó tay rồi...

Nhưng mà, phi thường ngoài dự liệu của Quân đại thiếu gia chính là, Linh Mộng công chúa mặc dù rất đau, khuôn mặt nhỏ nhắn đã nhăn nhó lại, nhưng không có một chút ý tứ tức giận, ngược lại ánh mắt đầy vẻ cầu xin nhìn hắn, đột nhiên mở miệng thỉnh cầu nói:

- Quân tam thiếu, cầu xin ngươi cứu giúp Dạ thúc thúc của ta được không!

Quân Khương Lâm ngạc nhiên nhìn nàng một cái, nhưng ngay sau đó hiểu được, trong lòng nhất thời giận dữ, ánh mắt sắc bén nhanh như chớp nhanh chóng liếc mắt nhìn tới Độc Cô Tiểu Nghệ cùng Tôn Tiểu Mỹ đang ở bên cạnh. Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm như đao phong này hai nàng nhất thời đều cảm thấy một trận sợ hãi.

Tiểu nha đầu còn đỡ, Tôn đại tiểu thư là người chủ yếu làm ra việc này, trong lòng liền là một trận run rẩy. Nàng cùng Quân đại thiếu tuy không gặp gỡ nhiều, nhưng phi thường sáng tỏ thái độ làm người của Quân đại hoàn khố, cái trừng mắt này tuyệt đối có thể thấy rõ ràng là chuyện ngày hôm nay tạm gác lại, ngày sau nhất định sẽ trả thù mình a. Hy vọng hắn có thể nể mặt mình là vị hôn thê của Bàn tử mà không nên trả thù được quá ác...

- Cứu hắn? Như thế nào cứu hắn? Ngay cả tam đại thần y đứng đầu cả nước cũng không có cách nào, ta hoàn khố đệ tử (ăn chơi trác táng) như vậy, dựa vào cái gì cứu hắn? Có thể có cái bản lãnh gì cứu hắn? Công chúa điện hạ, ngài không khỏi cầu lầm người rồi a! Cái trò đùa này của ngài thật sự là không buồn cười chút nào, một điểm cũng không buồn cười!

Quân Khương Lâm hừ một tiếng. Lúc trước, trong đầu hắn suy nghĩ hoàn toàn là làm như thế nào mới có thể cứu Dạ Cô Hàn. Nhưng bây giờ, hắn lại thật sự sinh ra ý niệm buông bỏ trong đầu.

Không vì cái gì khác, nếu là ta có lòng muốn cứu, dẫu có ngàn vạn người ngăn, ta cũng sẽ cứu! Nhưng, Linh Mộng công chúa vốn là không biết thủ đoạn của ta, giờ phút này lại đến cầu xin ta, rõ ràng cho thấy Độc Cô Tiểu Nghệ hoặc là Tôn Tiểu Mỹ nói cho nàng rằng chính hắn có biện pháp. Tiểu nha đầu hẳn là sẽ không tiết lộ, cho nên chuyện này tám chín phần mười chính là Tôn Tiểu Mỹ Tôn đại tiểu thư chỉ điểm.

Điều này không khỏi làm Quân Khương Lâm có một loại cảm giác vi diệu bị người ta bán đứng! Cảm giác như vậy, khiến hắn tâm tình đang tốt vốn đã nghĩ thông suốt, toàn bộ trong nháy mắt lại bị phá hủy rồi, cực kỳ căm tức! Bán đứng, ở trong mắt Quân Khương Lâm, xem ngang như phản bội! Quân Khương Lâm không thể chấp nhận được nhất, chính là bị người ta uy hiếp! Quân Khương Lâm bình sinh thống hận nhất, chính là kẻ phản bội! Linh Mộng công chúa rõ ràng nghe ra được sự lạnh lùng trong thanh âm của hắn không khỏi càng thêm tuyệt vọng. Đột nhiên cắn chặt răng, trong mắt lóe lên thần sắc kiên quyết, chậm rãi đứng thẳng người, nhìn Quân đại thiếu gia, ở trước mặt của hắn, đột nhiên quỳ xuống!

- Xin ngươi! Xin ngươi cứu Dạ thúc thúc của ta! Cầu xin ngươi, ta cầu xin ngươi mà...

Linh Mộng công chúa quỳ thẳng tắp, trên mặt tràn đầy vẻ điên cuồng bất cần hết thảy, thần sắc cũng là đau thương vô tận:

- Đều là bởi vì ta ương bướng, đều là bởi vì ta không hiểu chuyện... Dạ thúc thúc của ta, vì ta không biết chịu đựng bao nhiêu ủy khuất, cũng không biết nhận lấy bao nhiêu hung hiểm rồi. Ta... không có gì có thể báo đáp cho Dạ thúc thúc của ta. Nhưng bây giờ tính mạng của thúc ấy đang bị đe dọa, ta nguyện ý hy sinh tất cả mọi thứ của ta, để hoán đổi tính mạng Dạ thúc thúc của ta!

- Quân Mạc Tà, ta…Ta dập đầu cầu xin ngươi!

Linh Mộng công chúa nặng nề dập đầu một cái trên mặt đất, nhất thời, mặt đất rắn chắc truyền đến một thanh âm "Đông" vang lên, hiển nhiên, cái dập đầu này của Linh Mộng công chúa thật là dùng sức thật lớn, cũng không chút nào giả dối!

Độc Cô Tiểu Nghệ cùng Tôn Tiểu Mỹ hai người đồng thời lộ vẻ xúc động! Làm công chúa của một nước, thân phận tôn quý bậc nào? Giờ đây vì một người thị vệ bảo vệ mình, lại dứt khoát hướng về ngoại nhân, hướng về một người tử tôn của thần tử quỳ xuống cầu xin! Từ xưa đến nay, trong hoàng thất người tranh quyền đoạt lợi cố nhiên rất nhiều, mà trọng tình trọng nghĩa cũng có không ít, nhưng mà có thể làm được giống như Linh Mộng công chúa thế này, lại quả nhiên là tuyệt vô cận hữu (hiếm có)! Hoàng gia, tất nhiên có tôn nghiêm của hoàng gia! Mà Linh Mộng công chúa lúc này dập đầu một cái, rất hiển nhiên là cái gì cũng không để ý! Mà một vị công chúa tôn quý, quỳ gối trước mặt Quân Khương Lâm! Lúc này quỳ một cái, bất luận kẻ nào đều nhìn rõ quyết tâm của Linh Mộng công chúa.

Không tiếc bất kể điều gì, cho dù cơ hội mong manh, hy vọng hoang đường đi nữa cũng không tiếc! Quân Khương Lâm bên ngoài trên mặt trầm như nước, nhưng giờ phút này trong lòng cũng là vô cùng chấn động! Ngay cả hắn cũng không có nghĩ đến, Linh Mộng công chúa lại bằng lòng vì Dạ Cô Hàn mà làm được một bước này! Độc Cô Tiểu Nghệ một mình bước dài vọt tới, hai mắt hàm lệ:. đam mỹ hài

- Đại phôi đản, ngươi còn do dự cái gì? Công chúa đã quỳ xuống cầu xin ngươi, ngươi còn muốn thế nào nữa? Có thể giúp đỡ liền động thủ nhanh lên đi! Chẳng lẽ còn muốn hai người chúng ta cũng quỳ xuống cho ngươi hay sao?

Quân Khương Lâm nghiêm mặt lạnh lùng, vươn tay đem Độc Cô Tiểu Nghệ đẩy qua bên cạnh, đứng lên, lạnh lùng nhìn Linh Mộng công chúa, không mang theo chút sắc thái tình cảm nào nói:

- Thật xin lỗi, ta thật sự không làm được!

Tôn Tiểu Mỹ đột nhiên toàn thân chấn động, nàng trong nháy mắt đã nghĩ thông suốt toàn bộ, cũng nghĩ tới chính mình nói chuyện này cho Linh Mộng công chúa, quả thực là một hành vi ngu xuẩn không thể tha thứ...

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 3: Thiên Phạt sâm lâm

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK