Mục lục
Binh Vương Chiến thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

(Sản xuất số lượng lớn)

Dịch Giả: Cà Dê đệ!

Hiện tại mới là những ngày đầu tiên, tuy rằng Viêm Hoàng Chi Huyết còn một khoảng cách nữa mới phát triển hoàn toàn trọn vẹn thế nhưng Quân Khương Lâm đối với Viêm Hoàng Chi Huyết đang phát triển vẫn rất hài lòng.

Dù sao hiện tại Quân Khương Lâm chưa đến lúc cần thiết sẽ không đại khai sát giới. Chỉ để thỏa mãn Viêm Hoàng Chi Huyết mà giết chóc quá độ để đề cao thần kiếm, như vậy đối với khống chế thần kiếm trái lại sẽ không có hiệu quả.

Viêm Hoàng Chi Huyết một khi biến chất thành Phệ Huyết Tà Binh như thế sẽ không được như ý định ban đầu.

Chỉ khi nào ở lúc bất đắc dĩ (không thể không giết) mới có thể xuất kiếm.

Khi đó lúc xuất kiếm mới khống chế kiếm theo ý đồ của mình mà không phải bị kiếm khống chế.

Đây là điểm khác biệt về bản chất.

Như thế khi bồi dưỡng ra kiếm mới chân chính thuộc về mình mà không xuất hiện nguy hiểm không thể khống chế.

-Viêm Hoàng… Ngươi cũng đã biết trong lòng ta có mâu thuẫn?

Quân Khương Lâm vẫy tay một cái, Viêm Hoàng Chi Huyết dừng lại ở trong tay hắn, đối mặt với kiếm phong lóe lên, Quân Khương Lâm ngữ khí dị thường trầm thấp nói.

Viêm Hoàng Chi Huyết trầm thấp "Ong" một tiếng tựa hồ đáp lại.

Quân Khương Lâm cảm nhận thấy được thần kiếm đang hậm hực không khỏi nở nụ cười nói:

-Bây giờ, cũng chỉ có ngươi hiểu được tâm ý của ta… chuyện này đối với ta mà nói thật sự vô cùng khó khăn, không như trước kia tự nhiên tiêu sái…

Thần kiếm bỗng "hưu" một cái, quang hoa chợt lóe, sát khí lẫm liệt hiện lên.

-Ngươi muốn đem mọi người giết chết sao?

Quân Khương Lâm cười khổ:

-Làm gì dễ dàng như vậy được? Trong chuyện này khó khăn nhất chính là tình cảm chứ không phải ở thực lực của địch nhân a… Nếu như là trong Huyễn Phủ toàn bộ là địch nhân của ta, như vậy ta làm cái gì đều không đến nỗi phức tạp như vừa rồi…"

Viêm Hoàng Chi Huyết uể oải bay lên "
Thương" một tiếng liền chui vào vỏ, hiển nhiên đối với Quân Khương Lâm nó thực không nhẫn nại được, với lại nó cũng không hiểu, như vậy cứ sảng khoái tự mình đi ngủ luôn….

-#[email protected]%

Quân Khương Lâm cười mắng:

- Nuôi kiếm nuôi kiếm, cư nhiên còn nuôi ra tính tình đến như vậy..."


(NBV: Chủ nào tớ nấy, chửi nó làm gì tội nghiệp anh Tà ơi)

Mang theo suy nghĩ lo lắng, Quân Khương Lâm tiến đến linh mạch bên kia xem xét trạng thái của Xà Vương Thiên Tầm.

Chỉ thấy lục sắc giai nhân trước mặt mình vẫn đang ngủ say, nhớ tới cảnh nàng bỗng nhiên nhào tới trước mặt mình thay mình ngăn trở một kích trí mạng, trong khi đó trên mặt còn mang theo thần sắc mơ hồ thỏa mãn, Quan Mạc Tà lại đột nhiên cảm thấy trong lòng một trận rung động không nói nên lời. 𝖳𝐫𝑢𝘺ệ𝔫‎ chí𝔫h‎ ở‎ --‎ 𝖳𝚁ÙM𝖳𝚁𝑼‎ YỆN﹒𝘃𝔫‎ --

Từ khi Xà Vương nằm ở trong này, hắn cơ hồ mỗi ngày tiến vào vài lần nói chuyện với nàng, hay là vì nàng vận chuyển linh khí, xoa bóp toàn thân nàng để bảo đảm cơ thể nàng sẽ không bị héo rút, cơ xương không bị xơ cứng…

Cứ cách một khoảng thời gian, một ngày ba lượt đem linh quả ép thành nước cho nàng uống để đảm bảo cho nàng không mất tia sinh cơ cuối cùng…

Thời gian trôi qua, Quân Khương Lâm càng ngày càng hiểu vì sao khi đó Xà Vương lại liều lĩnh lao vào trên người mình, chính vì lý giải được điều đó nên hắn càng ngày càng cảm thấy đau lòng…

Chỉ vì một chữ: Yêu

Hơn nữa lại là yêu đơn phương, yêu trong vô vọng.

Không thể ở bên chàng, thôi thì đành vì chàng mà chết!

Bởi vì chàng là người yêu của đại tỷ Mai Tuyết Yên mà mình vô cùng sùng kính….

-Thực sự đáng giá sao? Nàng cứ nằm yên như vậy không nói câu nào, nhưng nàng có biết cảm giác của người còn sống khi nhìn nàng như thế này không?

Quân Mạc tà thì thào nói:

-Mau tỉnh lại đi, Thiên Tầm ta sẽ không để cho nàng tiếp tục thương tâm, nàng sẽ lấy được thứ mình muốn có…"

Khóe miệng Xà Vương Thiên Tầm có một tia ôn nhu thỏa mãn thản nhiên cười yếu ớt…

-Haizzz

Quân Khương Lâm ảm đạm thở dài một tiếng:

-Ta nhất định sẽ sớm làm cho nàng tỉnh lại, ta sẽ mang nàng theo đi khắp danh sơn xem hết cảnh đẹp thế gian… Bất luận sử dụng phương pháp nào, ta sẽ làm cho nàng tỉnh lại. Thiên Tầm yên tâm, ta sẽ không để cho nàng tuyệt vọng, nàng có thể có được mọi thứ nàng mơ ước…"


Cuồi cùng lưu luyến nhìn lại giai Nhân tuyệt sắc kia lần nữa, Quân Khương Lâm thở dài hướng phía bên kia đi đến…

Phía Thiên Địa Linh Mạch bên kia là một cái ao sâu tầm nửa người, vì dùng để tạo Linh Lung Liên, sau đó Quân Khương Lâm lại sợ Kim Tân Ngọc dịch thoát hết ra ngoài nên cũng chỉ đào nửa thước…

Thiên Địa Linh Mạch tuy không rộng lớn bằng cái ao bên trong Thiên Thánh cung nhưng chiều dài cũng không kém, khoảng mười trượng, đủ để đám Linh Lung Liên này phát triển không ngừng.

Hiện tại nó cũng đã như một cái ao nho nhỏ với sương mù mờ mờ ảo ảo bao quanh.

Đây cũng không phải sương mù bình thường mà chính là thiên địa linh khí tinh thuần nhất.

Nước trong ao chính là tinh hoa của thiên địa, là thiên địa linh khí tinh khiết nhất tạo thành. Cho dù cả Thiên Thánh cung dốc hết sức ra liên thủ cùng Phiêu Miểu Huyễn phủ cũng không thể tạo được một giọt.

Chính giữa mặt nước vài phiến lá sen trong suốt lặng lẽ bập bềnh, bên cạnh những chiếc lá sen là những nụ sen đang chờ thời gian nở rộ.

Đám lá sen phiêu phù trên mặt nước hầu hết đều to khoảng một nắm tay, hơn nữa nhìn độ dày cũng đoán được chúng chưa hoàn toàn phát triển, còn có thể lớn hơn nữa…

Phải biết rằng ở Thiên Thánh cung, lá của Linh Lung Liên phát triển hoàn toàn cũng chỉ lớn bằng đầu ngón tay, mà của Quân đại thiếu chưa phát triển hết đã to bằng quyền đầu… nếu "chuyên gia trồng Linh lung liên" là Kiều Ảnh mà thấy được nhất định sẽ vui mừng vô cùng!

Chỉ cần một chiếc lá nhỏ nhất cũng đã to bằng ngón giữa. So với nguyên bản cũng đã to gấp 4, chỉ sợ ngươi cho dù phải lấy thân báo đáp cũng muốn đến nơi này của ta… ha ha

Ở trong ao cách đó vài thước còn có vài chiếc lá trong suốt nho nhỏ đang phập phù, đám l á này mới thật sự to khoảng một đầu ngón tay…

Tất cả gom lại vừa đủ hai mươi gốc sen.

Đúng là hai mươi hạt giống mà Quân Khương Lâm theo Kiều Ảnh thu thập được.

Dưới năng lực cường hãn của Hồng Quân tháp, hai mươi hạt giống này sinh trưởng với tốc độ cùng sinh cơ vô cùng kinh khủng.

Hoặc có thể nói thế này, đối với thế tục hay đám người Tam Đại Thánh Địa thì Linh Lung Liên chính là vật chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, nhưng ở trong Hồng Quân tháp thì đám Lung Linh Liên này chỉ xem như là một chút trân quý mà thôi, muốn nuôi thì nuôi, không nuôi thì cứ quăng nó qua một bên cũng tự sống được…

Lúc này Quân Khương Lâm thỏa mãn chắp tay sau lưng ngắm nhìn hết thảy, tựa như bác nông dân nhìn mảnh ruộng đang chờ thu hoạch của mình…

Đột nhiên linh cơ Quân Khương Lâm chớp động: Hắn muốn dùng Ngũ Hành khí đề cao Thất Thải thánh thụ, giờ áp dụng vào Linh Lung Liên này thì kết quả sẽ ra sao?

Nghĩ là làm, Quân Khương Lâm đến một gốc Lung Linh Liên, một tay chìa ra giữ chặt phiến lá sen rồi âm thầm vận khởi Mộc lực.

Một luồng ánh sáng xanh biếc từ người hắn lóe lên, sau đó tỏa sáng dần dần thành hình con rồng xanh. Con rồng xanh từ nhỏ dần dần trở nên lớn hơn, quấn quanh thân người của hắn, sau đó càng lúc càng to lớn, càng linh hoạt như muốn vượt ra khỏi thân thể hắn.

Sau đó luồng ánh sáng này chậm rãi theo tay hắn truyền vào thân Linh Lung Liên

Thân thể Linh Lung Liên đột nhiên chuyển động…

Phần lá lúc đầu chỉ khoảng đầu ngón tay lập tức phát triển, giãn dần ra thành một tán rộng khoảng hai bàn tay, không chỉ ở lá mà phần rễ cũng trở nên to lớn mang theo toàn bộ thân thể nâng lên khỏi ao.

Trước mắt Quân Khương Lâm một cây Linh Lung Liên cao vút xuất hiện, một nụ hoa nhẹ nhàng nở rộ, khắp không gian tràn ngập mùi thơm ngào ngạt, nhưng ngay sau đó tất cả lại chậm rãi khô héo, màu sắc cả đài sen cũng dần ảm đạm…

Mà ở đáy nước đám gốc rễ lại trở nên tráng kiện…

Cuối cùng, trong phạm vi ba thước đám lá sen, gốc sen… đều phát triển lớn lên khoảng cánh tay.

Không ngờ kết quả lại hơn cả Kiều Ảnh ở Thiên Thánh cung đã làm, trực tiếp phóng đại lên bảy tám chục lần.

Quân Khương Lâm kinh hỉ không ngừng hoa chân múa tay sung sướng.

Không ngờ… lại dễ dàng như thế.

Nhưng kế tiếp hắn lại cảm giác kì lạ, tại sao đám lá sen này lại phất phơ như thế…

Nước… nước đâu hết rồi?

Quân Khương Lâm lúc này mới phát hiện, tịnh thủy vốn tràn đầy ao hồ lúc này đã khô kiệt không còn một giọt…

Để phát triển một cây Linh Lung Liên lại hao phí nhiều năng lượng như thế sao?

Quân Khương Lâm hoảng hồn.

Không ngờ thứ này lại lãng phí tiền vốn như thế.

Cơn kinh ngạc qua đi, Quân Khương Lâm nhanh chóng xuất Ngũ Hành Lực:

-Thủy chi lực, thiên địa linh khí nghe ta điều khiển, tất cả hóa thành thủy chi lực!

Quân Khương Lâm giơ tay trái toàn lực phát động Thủy chi lực…

Một đoàn lam quang từ người Quân Khương Lâm phát ra…

Nếu đám bảo bối này chỉ vì thiếu nước mà chết thì… Quân đại thiếu muốn chết cũng không có nơi để tự sát… Bên trong Hồng Quân tháp, thiên địa linh khí chuyển động, từ đỉnh đầu Quân Khương Lâm một cơn lốc linh khí đã xuất hiện, tần suất ngày càng mạnh, sau đó một âm thanh vang lên, một dòng nước từ đó nhẹ nhàng trôi xuống…

Cuối cùng ao cũng đã được lấp đầy nước…

Hoặc là không làm, hoặc là làm đến cùng, Quân Khương Lâm tiếp tục vận dụng Thủy chi lực khiến Hồng Quân Tháp chuyển hóa linh khí, sau đó tiến đến cây Linh Lung Liên thứ hai hét lớn một tiếng, tay phải lại phát ra mộc lực… tình cảnh lúc nãy lại xuất hiện…

(NBV: Quá trình sản xuất số lượng lớn bắt đầu)

Dị Thế Tà Quân

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK