Mục lục
Binh Vương Chiến thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong hoàng cung.

Hoàng đế bệ hạ chân mày nhíu chặt, khuôn mặt uy nghiêm, chính trực, trên mặt thoáng có nét buồn bực.

Hắn chậm rãi tản bộ, không nhanh không chậm, thật lâu sau, đột nhiên thở dài một hơi, trong ánh mắt có chút hoang mang, khó khăn hạ quyết đoán, xem ra hắn đang bị sự tình gì quấy nhiễu.

Trong đoạn thời gian gần đây, đông đảo cao thủ huyền khí bàn tán phía sau Quân gia có một siêu cấp cao thủ làm chỗ dựa, làm cho hoàng đế bệ hạ ngày đêm ưu tư. Khó có thể không nghi ngờ tính chân thật của việc này.

- Văn huynh, theo huynh, việc này có bao nhiêu chân thật?

Ngay cả khi biết được tin tức kinh người này, lại gặp qua vô số nhân chứng chứng thực về việc này. Nhưng hoàng đế bệ hạ trong lòng vẫn còn hoài nghi. Nói thật ra, hắn thật sự không muốn tin chuyện này là sự thật!

- Văn huynh, huynh phải biết rằng, nếu thật sự Quân gia có một vị cao thủ đứng sau chống lưng, như vậy, thảm kịch mười năm trước sẽ không thể phát sinh! Quân Vô Hối cùng Quân Vô Mộng sẽ không chết, Quân Vô Ý cũng sẽ không tàn phế, Quân gia đời thứ ba cũng sẽ không chỉ còn có một mình Quân Khương Lâm là độc đinh, Phong Tuyết Ngân Thành cũng sẽ không dám làm ra chuyện như vậy! Cho nên ta tin tưởng bên trong chuyện này nhất định có ẩn khúc!

Hoàng đế bệ hạ cau mày:

- Nhưng hiện tại lại đột nhiên xuất hiện một người như vậy, huynh không cảm thấy có gì cổ quái sao? Huynh nói xem chuyện này, sẽ không phải là Quân gia tự làm ra một cái mánh khóe chứ? Mục đích đúng là làm cho toàn bộ những người đối với Quân gia mất đi chủ ý động thủ? Giúp Quân gia có thể tiếp tục hưng thịnh về sau? Ít nhất một đời của Quân Khương Lâm sẽ không phải chết oan!

Từ lâu trên khuôn mặt Văn tiên sinh đã không còn hờ hững, ngồi đây sắc mặt hắn đang vô cùng trầm trọng, hiển nhiên là gặp phải vấn đề khó giải quyết.

- Đầu tiên một vị cao thủ mạnh mẽ như thế sao lại có thể xuất hiện ở nhân gian, mà trước đây mấy chục năm thậm chí là mấy trăm năm lại hoàn toàn không có truyền thuyết nào về hắn, mà rõ ràng một người muốn trở thành cao thủ không thể trong một thời gian ngắn là có thể xuất hiện, còn nữa, nếu là quả thật có một vị tuyệt thế cao thủ như thế, thì mười năm, hai mươi năm trước đã đứng ra dùng uy phong của một vị cao thủ giúp cho Quân gia trở thành một thế lực không chút thua kém so với Huyết Hồn sơn trang cùng Phong Tuyết Ngân Thành, nhưng mà nhìn Quân gia hiện tại, thật là khiến người ta khó hiểu.

- Thứ ba, nếu quả thật có một người như vậy, toàn bộ thảm kịch của Quân gia sẽ không phải phát sinh, vấn đề cuối cùng, cũng là vấn đề quan trọng hơn một chút, cứ coi như vị cao thủ này bế quan hoặc là phải đi xa hoàn toàn không biết chuyện đã xảy ra với Quân gia mười mấy năm trước, nhưng mà lần này hắn hiện thân tại cõi trần này, lại không có bất cứ hành động gì! Loại sự tình này bất luận là kẻ nào cũng không chịu đựng được. Mà vị cao thủ này không những trong mười năm không có bất kì động tác nào, hơn nữa lúc xuất hiện cũng chỉ đánh chết Lệ Tuyệt Thiên, đối với Phong Tuyết Ngân Thành, thậm chí là người của Tiêu gia lại vẫn buông tha, việc này có chút không hợp tình hợp lý, phải biết Ngân Thành trong việc này còn là môi giới năm đó bức cho Đông Phương thế gia lập lời thề trước Tiêu Bố Vũ, cả đời này Quân Vô Ý bất cộng đái thiên với Tiêu Hàn.

- "Oan có đầu, nợ có chủ", nếu vị cao thủ này định tạo ra một đường với ý nghĩa như thế. Nhưng mà chúng ta đã thấy, Quân Vô Ý hai chân đã tàn tật, không còn cơ hội phục hồi, thì làm sao mà báo thù? Trông cậy vào hắn báo thù, chuyện này tuyệt không có hi vọng! Nhưng nếu phủ nhận những lời này, thì thật sự vấn đề này càng không thể giải thích! Cho nên, trong chuyện này nghi vấn trùng điệp a.

Hoàng đế bệ hạ cau mày, tản bộ, trong lòng lẳng lặng suy nghĩ, đắn đo phân tích.

- Bệ hạ, theo ta thấy việc này có thể là thật mà cũng có thể là giả.



Văn tiên sinh trầm trọng nói:

- Bệ hạ, thỉnh người nghĩ lại, trước khi người đó xuất hiện ở đây. Trước lúc thần bí nhân xuất hiện, phần lớn đều gây nên ảnh hưởng với Lệ Tuyệt Thiên, đối với Quân gia thì xem như không biết, thậm chí cả chuyện những người tham gia trong âm mưu hãm hại Quân Vô Ý cũng không để ý. Mà lúc này người này lại dưới ánh mắt của muôn người mà phô trương thanh thế, chuyện này là sao! Huống chi, lúc ấy nơi này còn có Thiên Phạt thú vương cùng Tiên Cung hộ pháp. Muốn tại đây tạo nên mánh khóe tuyệt thế cao nhân thì hoàn toàn không có khả năng.

- Bệ hạ nghi ngờ chuyện này tự nhiên cũng có đạo lý, tổng hợp lại mọi chuyện, đến cuối ta cho rằng chỉ có một giải thích hợp lý nhất, chính là Quân gia không biết đã sử dụng phương pháp gì làm lung lạc vị cao nhân này. Cũng giống như đã làm với Ưng Bác Không, người đứng thứ tám trong bát đại Chí Tôn, trở thành người bảo vệ cho Quân gia, chỉ khác là thực lực thần bí nhân này càng khủng bố hơn mà thôi.

Văn tiên sinh trầm trọng nói:

- Tuy nhiên, bất luận người này tồn tại từ lâu hay chỉ mới gần đây, sự tồn tại chân thật của người đã muốn vượt qua mọi hoài nghi rồi!

- Đúng vậy cũng may mắn là chúng ta chưa chính thức có chủ ý với Quân gia … Như vậy, bây giờ triều đình cũng cần phải thay đổi thái độ với Quân gia rồi.

Hoàng đế bệ hạ thở dài, trên vầng trán để lộ ra một nỗi lo lắng, ánh mắt thật sâu nhìn về phương xa, tinh thần có vẻ không thuộc về nơi này, vị Thiên Hương quốc chủ này kỳ thật trong lòng đã sớm nhận ra sự tồn tại của vị thần bí cao nhân kia, vừa rồi một mực nghi ngờ chỉ là không muốn việc này thành sự thật mà thôi

- Từ xưa đến nay, cũng xem như bệ hạ cũng chưa đối với bọn họ làm điều gì bất ổn, quan hệ hiện tại xem như là hòa hợp.

Văn tiên sinh nói:

- Tính ra hiện nay Quân gia có một cao thủ bảo hộ, đối với bệ hạ, thậm chí là đối với Thiên Hương đế quốc mà nói cũng chưa hẳn là một chuyện không tốt. Chỉ cần duy trì quan hệ hiên tại, sau đó lung lạc thêm Quân Chiến Thiên, như vậy có thể làm cho họ không nghĩ đến chuyện vong ân phụ nghĩa, không nhớ tình xưa.

- Chuyện tốt!

Hoàng đế bệ hạ cười khổ một tiếng. Từ từ thấp giọng nói:

- Quân Chiến Thiên, có thể sẽ không phải là người vong ân bội nghĩa, không nghĩ tình xưa!

Không biết vì cái gì, hắn đem những lời Văn tiên sinh nói lập lại một lần, hơn nữa, ngữ khí còn có chút cổ quái

Văn tiên sinh là người thông mình, cũng nhìn ra sự thâm trầm trong lời nói của hoàng đế bệ hạ. Nguyên bản trong lòng có một ít buồn phiền, thì hiện giờ cũng tiêu tan hết, nhưng Văn tiên sinh lại cảm nhận được trong lòng lại chịu áp lực nặng nề.

Bên ngoài cửa sổ một trận gió đột nhiên thổi vào, một tờ giấy trên bàn bay xuống mặt đất. Trong cuộc chiến Thiên Nam, Quân Vô Ý bình yên vô sự, đại quân ít ngày nữa có thể phản hồi. Dưới sự xuất hiện của vị cường giả thần bí, một tiếng quát làm cho hàng vạn người không dám lên tiếng, cho dù khi đánh chết Tuyệt Thiên chí tôn, sau đó tự xưng là người của Quân gia, uy hiếp Phong Tuyết Ngân Thành cùng Huyết Hồn sơn trang, làm cho những kẻ đứng đầu trong Thiên Phạt cũng không dám manh động, tất cả mọi chuyện đều được người viết ra lưu loát kể lại.

Văn Tiên Sinh ánh mắt ngưng lại, nhìn chằm chằm vào hàng chữ phía trên

" Người đó liếc nhìn sau đó quát to, mấy ngàn vạn người lập tức im lặng. Sau đó đánh chết Tuyệt Thiên chí tôn Lệ Tuyệt Thiên. Tự xưng là người của Quân gia, uy hiếp Phong Tuyết Ngân Thành, làm tan rã Huyết Hồn sơn trang, bao nhiêu uy danh cứ thế mà bị hủy"

Cao nhân như thế, rốt cuộc hắn là ai chứ?

Văn tiên sinh híp mắt, ngửa đầu nhìn trời, tận lực suy tư.

Lúc này, thời gian đối với việc xảy ra ở Thiên Nam bất quá cũng chỉ ba ngày, xa ngàn dặm như thế mà trên bàn hoàng đế bệ hạ cũng đã có mật tấu! Cho dù là Phi ưng truyền tin cũng không nhanh hơn bao nhiêu.

Quân phủ.



Từ khi nhi tử cùng tôn tử xuất chinh Quân Chiến Thiên liền ru rú xó bếp, không lộ mặt trước người khác.

Lão Bàng cầm một cái ống trúc, sau đó vội vàng mà vào:

- Lão gia, Thiên Nam mật báo!

Quân Chiến Thiên hai mắt vừa mở, lập tức đứng lên.

- Lấy ra ta xem!

Một tay vội vàng đón lấy. Thậm chí cánh tay không ngờ có chút run rẩy. Vị lão gia tử gan dạ cả đời này, tuy rằng khuôn mặt có vẻ thản nhiên, nhưng trong lòng thì đang nơm nớp lo sợ.

Chỉ có lão Bàng là biết, hai thúc cháu Quân Vô Ý trong hai tháng xuất chinh này, Quân Chiến Thiên hoàn toàn không ngủ được một giấc yên ổn.

Đọc nhanh mật báo, Quân Chiến Thiên phát hiện mật báo không ngờ lại nằm rất xa dự liệu của bản thân, lão mở miệng thật to, sau đó mới bắt đầu đọc từng câu từng chữ rõ ràng một lần nữa.

Thân thể căng thẳng, rốt cuộc cũng chậm rãi thả lỏng, từ từ ngồi vào ghế dựa.

- Vô Ý không xảy ra chuyện gì, Mạc Tà cũng vậy, ngày hôm nay đã có thể đem chiến thắng trở về.

Quân Chiến Thiên không thể khống chế nổi sự cao hứng trong lòng, thản nhiên nói ra, tuy rằng lão đã cố gắng hờ hững, nhưng đuôi lông mày ở khóe mắt lại tràn đầy ý cười:

- Bất quá Mạc Tà muốn đi theo cậu của hắn đến Đông Phương thế gia một lần. Đây là thỉnh cầu của Đông Phương Tam Kiếm.

- Lão gia, việc này đúng là thiên đại chi hỉ!

Lão Bàng cao hứng nói.

Quân Chiến Thiên cười, nếp nhăn trên mặt cũng đã nở hoa. Nói:

- Không sai, đây quả thật là chuyện đáng để cao hứng. Đông Phương Thế Gia năm đó đối với Quân gia chúng ta thật là có đại ân a! Mạc Tà đứa nhỏ này thật là cơ trí, trong vạn người có một, nếu lão thân gia mà nhìn thấy, chắc hẳn sẽ rất thích thú.

Lão gia tử hiện tại còn không biết, mật báo này từ phía nam phát ra vào ngày thứ ba, khi hắn còn đang khen tôn tử bảo bối của mình, thì một chuyện kinh thiên động địa đã xảy ra.

Ít nhất, đối với Quân gia mà nói, chuyện kia không khác gì động đất cấp tám, sóng thần cấp chín!

Nếu là lão gia tử hiện tại biết được, chắc chắn lập tức đem mộc côn trước tiên đem tiểu tử đó đánh gãy chân!

Tính ra thì đây là lần thứ ba Quân Khương Lâm tiến vào Thiên Phạt sâm lâm.

Lần đầu tiên tiến vào, hắn cầm đi Phạt Thiên Thánh Quả, lần thứ hai tiếp tục tiến vào cùng Hùng Khai Sơn ở mép rừng nói mấy câu.



Mà giờ khắc này sau hai lần tiến nhập Thiên Phạt, hắn tiếp tục tiến vào lần tứ ba.

Đối với chính mình mà nói, Quân Khương Lâm rõ ràng cảm nhận được, Thiên Phạt Sâm Lâm mới chân chính là nơi thích hợp với mình!

Nơi này làm cho tự đáy lòng hắn cảm thấy thoải mái!

Nếu có thể, hắn thậm chí còn không muốn ly khai!

Chỉ có duy nhất nơi đây mới có được cảm giác thoải mái, mới có thể chân chính thả lỏng

Quân đại thiếu âm thầm đợi trời tối, hóa thành một đạo lưu quang từ trên cao bay thẳng vào. Trải qua hơn một lần kinh nghiệm, hắn biết, mấy vương giả trong Thiên Phạt Sâm Lâm nhất định sẽ không ở ven rừng rậm.

Thiên Phạt sâm lâm chiếm diện tích vô cùng rộng lớn, Quân Khương Lâm cũng không biết hắn có phải đang ở vị trí trung tâm hay không, lần trước tuy rằng hắn như châu chấu tràn qua, vơ vét rất nhiều dược liệu hiếm lạ, nhưng nếu lấy tỉ lệ phân bố dược liệu trong sâm lâm này mà nói, lần đó hắn chỉ thẳng một đường mà tiến vào trung tâm của Thiên Phạt sâm lâm thần bí này mà thôi, nhiều lắm cũng chỉ là dạo được một nửa vòng tròn có bán kính rất nhỏ mà thôi, tuy dược liệu của khu vực này bị hắn "càn quét" không còn sót một chút gì, nhưng tính ra cũng chỉ là một phần không đáng kể của sâm lâm này mà thôi.

Nếu so sánh tổn thất trầm trọng hơn một chút, thì đó chính là dược liệu ở trung tâm, cho nên so sánh với nhiều nhân loại xâm nhập vào Thiên Phạt sâm lâm, thì hắn đối với những người kia cũng không khác bao nhiêu, muốn ở địa phương rộng lớn như nơi này tìm dược liệu, Quân Khương Lâm cũng chỉ có thể dựa vào ấn tượng, đi theo những chỗ hắn cảm thấy quen thuộc lúc trước đã qua.

Theo sự tăng trưởng tu vi, thần thức Quân Khương Lâm cũng mạnh hơn, phạm vi thăm dò cũng to hơn, dưới sự phụ trợ của thần thức cường đại, rất nhanh hắn đã tìm được Vạn Độc Cốc, nơi ở của Tam Hạc cùng Tứ Hùng!

Bốn phía Vạn Độc Cốc vẫn như trước vạn vật tiêu điều. Cũng không phải đây là lần đầu Quân đại thiếu đến đây, nên hắn rất dễ dàng cảm ứng được Tam Hạc cùng Tứ Hùng không ở chỗ này, ngay cả Xà Vương cũng không còn ở đây.

Quân đại thiếu tiếp tục đi tìm, tuy rằng bổn thiếu gia không tìm được chúng nó, nhưng chúng nó muốn tìm ta thì cũng rất dễ dàng!

Quân Khương Lâm đột nhiện hiện thân trên không ở vị trí trung tâm Thiên Phạt sâm lâm. Xuất ra uy áp khủng bố của Hồng Quân Tháp, uy áp mạnh mẽ từ trên người hắn từ từ tản mát ra xung quanh, lấy thân thể hắn làm trung tâm, chậm rãi hướng về bốn phía lan tràn.

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 3: Thiên Phạt sâm lâm

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK