Mục lục
Binh Vương Chiến thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cổ Hàn vô lực nhìn ngọn lửa màu đen giữa không trung, trên mặt hiện lên thần sắc mất mát, nói:

- Cửu Huyễn Lưu Sa chính là thần vật, lai lịch thần bí khó lường, căn bản không có người nào biết rõ, ngay cả tình huống của nó ta cũng không biết rõ ràng, ta chỉ biết rằng, Cửu Huyễn Lưu Sa chính là vật phẩm gắn bó không thể thiếu của Phiêu Miểu Huyễn Phủ, tuy rằng không nhiều nhưng rất quan trọng. Cửu Huyễn Lưu Sa là không gian năng lượng, chắc chắc có liên quan đến vật gì đó. Còn cụ thể nó tương sinh tương khắc với vật gì, ta quả thực không biết.

- Có thể có quan hệ cùng không gian?

Quân Khương Lâm nhíu mày.

Rút cuộc Cửu Huyễn Lưu Sa này là vật gì?

Quân đại thiếu gia không biết, Hỗn Độn hỏa kia chính là linh vật, có thể đốt cháy thiên địa vạn vật, nhưng Cửu Huyễn lưu sa này cấp độ của nó cũng không hề thấp, cũng đồng dạng với Hỗn Độn hỏa bởi vì thiên địa mà hình thành, bằng vào thủ đoạn nghịch thiên của Cửu U Đệ Nhất Thiếu, lợi dụng trận thế tập trung nguyên khí thiên địa, do đó không ngừng được sinh ra, chính là do sức một người tạo ra linh vật Tiên Thiên…

Hỗn Độn hỏa mặc dù cả không gian, hay tinh thần đều có thể thiêu đốt, nhưng Cửu Huyễn Lưu Sa này lại hoàn toàn bất đồng, nó cũng là Tiên Thiên linh vật thế gian, bản chất đặc thù không kém Hỗn Độn hỏa nhiều lắm, Cổ Hàn nói nó cũng thuộc lại có tính không gian cũng không tính là nói sai. Bởi vì Cửu Huyễn Lưu Sa này chính là một loại sáng tạo trung gian của không gian.

Phật gia vốn có nói, một hạt cát là một thế giới, mà Cửu Huyễn Lưu Sa này cũng tương tự giống thế. Tuy rằng còn xa không đạt đến mức độ ngưu bức như vậy, nhưng cũng đạt tới cảnh giới thần diệu.

Cho dù là một mảnh nhỏ của cát cũng có tác dụng vô cùng. Nếu không làm sao chỉ bằng vài hạt nhỏ Cửu Huyễn Lưu Sa lại có thể duy trì một thế giới rộng lớn như Phiêu Miểu Huyễn Phủ trong một thời gian dài như vậy.

Số lượng Cửu Huyễn Lưu Sa Chiến Cuồng lần này sử làm cho thân thể Chiến Cuồng đâu đâu cũng là năng lượng, chỉ cần suy nghĩ là hiểu.

Mà bây giờ Chiến Cuồng thậm chí còn không dùng đến một phần mười tác dụng của Cửu Huyễn Lưu Sa, cũng đã đáng sợ như vậy!

Trong khi đó, Quân Khương Lâm đang tự hỏi mình, mặc dù qua thời gian Hỗn Độn hỏa mặc dù vẫn duy trì nguyên trạng không thay đổi, nhưng yên vụ thanh sắc lại chậm rãi rút lui, trong phạm vi phân bố Hỗn Độn hỏa, từng luồng, từng luồng cực kỳ linh hoạt lui ra ngoài, sau đó ở không trung cách ba trượng trước mặt hắn tạo thành một lốc xoáy màu xanh rất nhỏ, phát ra thanh âm hưu hưu.

Hiển nhiên Chiến Cuồng lại một lần nữa muốn ngưng hóa thành hình người.

Quân Khương Lâm nhíu nhíu mày, tay khẽ vẫy một cái, "Hỗn Độn hỏa" đột nhiên biến mất không thấy gì nữa.

Tên kia nếu đã vô dụng, lưu lại cũng không có tác dụng gì. Đồ chơi này không phân biệt được địch ta, nếu là Cổ Hàn, Cửu U Đệ Nhất Thiếu tùy tiện gặp phải nó, lúc mình ra vô tình đụng phải thì không chết cũng mất một lớp da!

Giờ phút này, trong lòng Quân đại thiếu có thể nói là vô cùng buồn bực.

Không ngờ Hỗn Độn hỏa giờ đây lại có thể mất tác dụng!

Sự thật này, khiến cho Quân Khương Lâm thực sự chịu đả kích không nhỏ.

Nếu ngay cả Hỗn Độn hỏa cũng không thể công phá mà lui, vậy có thể còn phương pháp nào đối phó với tên quái vật đánh mãi không chết này?

Tiếng thở phì phò vang lên ngày càng gấp, yên vụ màu xanh trên không trung dần dần ngưng tụ thành thực thể, một lẫn nữa biến ảo thành một vật thể rõ ràng, giống như một ma thần xuất hiện trước mặt ba người.

- Lần này đến lượt ta muốn thử chút, bản thân ta muốn cảm nhận một chút xem rốt cuộc đây là quái vật gì! Hai người các ngươi thay ta áp trận.

Khuôn mặt Quân Khương Lâm hiện lên vẻ nghiêm túc hiếm có nói, không đợi hai người trả lời liền mạnh mẽ xông tới.

"Vù" một tiếng, Quân Khương Lâm xuất chưởng, trong nháy mắt đánh vào thân thể Chiến Cuồng vừa mới ngưng tụ thành thực thể. Thân thể Chiến Cuồng mới ngưng tụ thành thực thể căn bản không kịp né tránh, bị một chưởng của Quân Mạc tà đánh vào lồng ngực! Bịch một tiếng, cả người đánh lui ra phía sau hơi mười trượng, dư lực khiến cho hắn ngã trên mặt đất.

Một chưởng này, Quân Khương Lâm cố ý xuất thủ chậm lại, cũng tăng thêm lực độ công kích.

"Quả nhiên người này vừa mới ngưng tụ thực thể xong, vo luận là phản ứng, hay tốc độ đều suy yếu." Quân Khương Lâm trong lòng nghĩ vậy, không ngừng triển khai công kích.

Sau khi liên tục bị đánh hơn mấy chục lần, rút cục thân thể Chiến Cuồng phản ứng ngày càng sắc bén, dần dần triển khai đôi công, thân thể hắn lúc này có chút cảm giác hư ảo.

Mọi biến hóa đều bị Quân Khương Lâm nhìn rõ, lại tiếp tục tăng tần suất công kích, cả người trên không trung giống như làn khói nhẹ, chỉ có quyền cước, đấm đá không ngừng vang lên, thanh âm dày đặc như đánh trống.

Cửu U Thập Tứ Thiếu nhìn chăm chú vào trận chiến kịch liệt, trong mắt bắn ra sắc thái kỳ dị, lại xen lẫn vài phần kinh ngạc cùng khó hiểu.

Ngày đó ở ngài thành nhìn thấy Quân Khương Lâm,lúc đó Quân Khương Lâm nhiều nhất cũng chỉ có tu vi Thánh Giả mà thôi. Nhưng mà hiện giờ, cách đó chưa tới nửa năm, hắn không ngờ lại lên tới Thánh Tôn rồi. (:220:)

Rồi đến hôm nay, lại tăng lên cấp độ Thánh Quân đỉnh phong.

Đây là loại tốc độ thăng cấp kiểu gì vậy? Tốc độ thăng cấp kinh người như vậy, cho dù Cửu U Thập Tứ Thiếu cũng cảm thấy vô cùng kinh khủng.

Lần đầu tiên nhìn thấy Quân Khương Lâm, khi đó hắn trong mắt mình chẳng qua cũng giống con kiến mà thôi, đến liếc hắn cũng không thèm liếc qua, nhưng mà hiện tại, xem ra, hắn đã có tư cách để mình xem xét.

Như vậy, nếu qua một thời gian nữa? Nếu đem thực lực hai bên so sánh thì không biết thế nào?

Ánh mắt Cửu U Thập Tứ Thiếu không ngừng dõi theo thân ảnh Quân Khương Lâm, khóe miệng mỉm cười, có lẽ trên đời này sẽ có một người có đủ thực lực làm đối thủ với hắn, bản thân sẽ không còn tịch mịch a.

Trong trận chiến này, Quân Khương Lâm chiếm ưu thế, vẫn tự mình cố gắng công kích, hi vọng trong thời gian ngăn nhất đánh tan hoàn toàn đối thủ, mà thân thể Chiến Cuồng liên tục chịu công kích đã có dấu hiệu lung lay sắp đổ, Quân Khương Lâm đột nhiên thu tay lại, "Thương" một tiếng, một đạo quang hoa chợt hiện, Viêm Hoàng Chi Huyết nhanh như chớp bắn tới, cắm vào thân thể Chiến CUồng.

Sau đó liền dung nhập vào đan điền của hắn, Quân Khương Lâm liền rút lui, ở một bên xem chừng. Hắn muốn nhìn xem, chuôi kiếm này có thể chế phục Chiến Cuồng hay không? Có thể tạo thành sự thương tổn với đối phương hay không, hắn cũng hiểu được thiên hạ này không có chuyện lạ nào không xảy ra. Viêm Hoàng Chi Huyết hưng phấn phát ra một tiếng kêu, tại đan điên Chiến Cuồng cấp tốc xoay tròn.

Viêm Hoàng Chi Huyết trong thân thể cao ngất của Chiến Cuồng không ngừng xoay nhanh, sau đó điều chỉnh thân kiếm hoàn toàn chen vào đan điền, ở bên ngoài có thể nhìn thấy rõ ràng, Viêm Hoàng Chi Huyết ở vùng trung du đan điền chạy một vòng, đột nheiên xông lên, chạy tới vị trí trái tim, nấn ná một chút, tiếp theo chạy về hướng não bộ, tiếp theo lại quay ngược xuống, ở trong thân thể Chiến Cuồng chạy loạn.

Tựa hồ như, Viêm Hoàng Chi Huyết đang tìm kiếm một cái gì đó trong thân thể Chiến Cuồng nhưng lại không thấy.

Chiến Cuồng gầm lên một tiếng, thân thể lần thứ hai lại tán ra, đúng lúc này, quanh hoa mãnh liệt phát sáng lên, kiếm khí Viêm Hoàng Chi Huyết không gì không phá được, ở trong cơ thể Chiến Cuồng nổ mạnh.

"Oanh" một tiếng, thân thế Chiến Cuồng tan ra, lại tạo thành yên vụ màu xanh như cũ.

Viêm Hoàng Chi Huyết phát sáng xoay tròn tại không trung, sau đó bay về trở lại trong tay Quân Khương Lâm, nhẹ ràng rung lên.

Tức thì trong đầu Quân Khương Lâm hiện lên sự nghi vấn của Viêm Hoàng Chi Huyết:

- Người này rút cuộc là thứ gì? Tại sao linh hồn lại quái dị như thế? Ta không thế nào hấp thu được.

- Không thể hấp thu linh hồn hắn?

Quân Khương Lâm chấn động hỏi:

- Vậy thân thể hắn ngươi có thể hấp thu được không?

Vô luận là linh hồn Chiến Cuồng hoặc giả là Cửu Huyễn Lưu Sa hình thành thân thể, chỉ cần có năng lực là có thể hủy diệt.

- Cũng không thể như vậy! Rút cục hắn là thứ gì vậy?

Viêm Hoàng Chi Huyết rõ ràng có chút buồn bực không vui, thậm chí còn có chút phát điên.

- Làm sao vậy?

Quân Khương Lâm mẫn cảm phát giác ra cảm xúc hỗn loạn của Viêm Hoàng Chi Huyết.

- Thứ này chính là đại bổ a.

Viêm Hoàng Chi Huyết ủy khuất nói:

- Vừa rồi ta mới còn hưng phấn thử một phen, lại phát hiện thứ này căn bản ngay cả hấp thu cũng không được… Cái này chính là sự đả kích với ta.

- Vô cùng bổ? Thật sao?

Đôi mắt Quân Khương Lâm sáng lên:

- Cụ thể thì nó bổ như thế nào?

- Có nói ngươi cũng chưa chắc hiểu được. Đơn giản một chút, nếu lần sau ngươi có thời gian rèn luyện ta, có thể đem cái thứ này dung hợp vào, cũng không cần nhiều lắm, chỉ cần một phần mười là được, thực lực của ta sau rèn luyện ít nhất cũng tăng gấp đôi! Thậm chí còn hơn thế nữa…

Viêm Hoàng Chi Huyết ủ rũ nói:

- Chỉ tiếc, hiện tại xem ra, chỉ sợ rất khó…

Nói xong, Viêm Hoàng Chi Thuyết thở dài một cái. Người thông minh có thể hiểu được, giờ phút này nếu trong lòng hắn có ruột khẳng định cũng đau đến thắt ruột.

Quân Khương Lâm cũng thở dài, thực sự khó khăn a. Cái thứ này bất diệt, căn bản là đánh không chết, chứ đừng nói rèn luyện gì.

Nếu linh hồn Chiến Cuồng bất diệt, coi như có thể phong ấn vào kiếm, Quân Khương Lâm cũng không dám. Linh hồn Chiến Cuồng biến thái đến bực nào a, vạn nhất hắn sẽ cắn nuốt Kiếm Linh Viêm Hoàng Chi Huyết, như vậy thì quá phiền toái rồi.

- Bất quá thứ này đối với ngươi cũng có điểm tốt.

Viêm Hoàng Chi Huyết nói một câu làm thân thể Quân Khương Lâmn khẽ rung lên một chút:

- Ta cảm giác được, nếu ngươi dùng lực lượng này để rèn ta, thì khai mở không gian sẽ vô cùng hiệu quả! Mà cái thứ kỳ dị trước mắt này, có vẻ như cùng loại lực lượng kia với ngươi, là một loại chất trung gian cao cấp…

Cấp cao chất trung gian?

Quân Khương Lâm nhất thời dùng ánh mắt tham lam nhìn vào thân thể Chiến Cuồng giữa không trung, trong mắt toát ra u quang. Giống như là một tên lưu manh đói khát, thấy cô nương người ta xinh đẹp, sinh ra sự thèm thuồng.

Quân Khương Lâm biết, hiện tại mình thiếu cái gì.

Bản thân mình công lực cùng tu vi không thể nhanh chóng tăng lên, trong thân thể Khai Thiên Tạo Hóa Công mở ra không gian độc lập, một chút biến hoa cũng không có. Vẫn chỉ có trời và đất, một mảnh Hỗn Độn, ngay cả Nhật Nguyệt Tinh thần cũng không có.

Nơi đó không có dấu hiệu xuất hiện biến hóa, hắn liền biết Khai Thiên Tạo Hóa Công của mình không có tiến triển! Mà Khai Thiên Tạo Hóa Công không có tiến triển, như vậy linh khí bản thân mình vô pháp có thể chống đỡ, cũng vô pháp thăng cấp.

Tiến triển nhiều nhất chính là huyền công, mà cảnh giới của Khai Thiên Tạo Hóa Công, kỳ thực không có thay đổi.

Muốn cảnh giới của Khai Thiên Tạo Hóa Công có tiến triển, phải cần một cơ hội nào đó, mới có thể lột xác.

Hiện giờ, Viêm Hoàng Chi Huyết vô ý nói ra câu "chất trung gian" này, khiến cho Quân Khương Lâm trong lòng đầy nhiệt huyết.

Thiên Tiên Tử

Dị Thế Tà Quân

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK