Dịch Giả: Zoroxxxx, nguyenbaviet
Lần này hắn ra tay như vậy, lý do rất đơn giản, Quân Khương Lâm cần tạo thành một loại biểu hiện giả tạo!
Hắn muốn làm cho người ta nghĩ đến Chiến gia trêu chọc đến một vị đối thủ cực kỳ cường hãn mà tâm ngoan thủ lạt rất đáng sợ. Mà thủ đoạn của vị đối thủ cơ hồ là vượt qua tưởng tượng của mọi người. Không những hung tàn ngoan độc, còn có thể làm cho người khác muốn sống không được, muốn chết không xong..
Mà cách làm như thế, mục đích cuối cùng tự nhiên không ngoài việc để mọi người hoài nghi mọi chuyện xảy ra ở đây có liên quan đến vị Mặc Quân Dạ kẻ có "Không linh thể chất" kia!
Tuy răng tàn nhẫn nhưng Quân Tà lại đắc ý, trong lòng không có nửa điểm thương hại! Đối với người nhà Chiến gia, làm như vậy Quân đại thiếu đã cảm thấy nhân từ lắm rồi.
Ngay lúc đại thiếu đi từng bước mạnh như vũ bão về phía Cửu U Luyện Hồn, vùng đất đồng thời đột biến, dường như ngay cả Quân Khương Lâm cũng ko nghĩ tới, địa phương hắn vừa đi qua lại ẩn dấu một gian mật thất, trong nhà trên tầng cao nhất có 6 người đang tập trung nghị sự.
Mà lão gia hoả Chiến Luân Hồi này không biết rốt cuộc đã luân hồi bao nhiêu lần, quả nhiên có chút đạo hạnh, lại có thể lợi dụng tinh thần cảm ứng độc đáo của chính mình nhận ra khí tức của Quân Khương Lâm! Tuy rằng phát hiện rất nhỏ bé, nhưng dù chỉ một chút cũng đã nhận định ra sự việc!
Quân Khương Lâm đang dùng tốc độ cao nhất bay vút vào bên trong, đột nhiên trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng ""Ông"" kì lạ, dường như là âm thanh của chiếc chuông kì lạ, dù chỉ trong một sát na, âm thanh quái dị đã truyền khắp lòng đất.
Tức thì mọi người ở thế giới dưới lòng đất đều gươm tuốt vỏ, nỏ giương dây, thần hồn nát thần tính mà đứng lên cả.
Đã bao nhiêu năm, thế giới dưới lòng đất người ngoài đều ko thể xông vào! Vậy mà hiện giờ đã có địch nhân xông vào! Đây chính là quan hệ đến chiến gia tối đại bí mật, người chiến gia lại há có thể ko kinh hoảng? Nếu quả thật để cho người vừa tới chạy thoát ra ngoài, chỉ sợ chiến gia tối đại bí mật trong vòng một đêm truyền khắp cả Huyễn Phủ!
Như vậy các đại thế gia tất nhiên sẽ lập tức cảnh giác, bởi vì dạng bí mật này căn bản không thể nào che dấu, chiến gia sau này muốn làm chuyện gì thì khó khăn có thể gia tăng thêm vài lần,
Một quân cờ đặt sai, cả bàn đều thua!
Cho nên đối với chiến gia mà nói, đây là chuyện lớn kinh thiên động địa! Mỗi người đối với chuyện này nhất định phải đề tỉnh tới cao độ!
Nhất định phải bắt được kẻ xông vào để xử tử! Mới có thể làm cho mọi người đang căng thẳng như tên đã giương cung buông lỏng ra được.
Trước mặt Quân Khương Lâm giờ đây lả cả một đám người áo đen. Sau đó lại có thêm năm sáu tên hắc bào nhân nhanh chóng xuất hiện, nháy mắt về tới đây tụ cùng một chỗ.
"-Các ngươi có phát hiện gì sao?"
-" Không có! Cái tên tặc tử kia thập phần giảo hoạt, toàn bộ không có một chút dấu vết nào lưu lại, duy nhất có thể xác định, tặc tử kia vẫn dang ở tại thế giới dưới lòng đất còn chưa có rời đi, xem như trong bất hạnh còn có đại hạnh!"
-"Không có rời đi là tốt rồi, các ngươi tiếp tục lục soát! Nhất định phải lục soát! Quyết không thể để hắn rời đi!"
5 đạo nhân ảnh "xoát" một tiếng phân ra năm phương hướng cấp tốc phi thân ra ngoài.
-"Chiến gia bên trong quả nhiên hùng hậu. Năm người này mỗi người đều có được tu vi Thánh Giả! Thực lực tối đa cũng chỉ hơi kém Thánh Hoàng cường giả một bậc mà thôi, bởi vậy có thể thấy được mưu đồ của Chiến gia nhất định không nhỏ!"
Quân Khương Lâm ành mắt thâm thuý nhìn lên năm người lướt đi trên thông đạo, trong long âm thầm cân nhắc.
-"Sao năm cao thủ thế này lại có thể thời gian dài ở trong lòng đất làm "bạch nhân", … vậy mưu đồ của Chiến Gia nhất định rất kinh khủng đây?"
Đúng lúc này, lại có mảnh tiếng chuông dị thường dồn dập vang lên, toàn bộ người của chiến gia đang lục soát khắp nơi trong thế giới dưới lòng đất đều không một chút chần chờ, đột nhiên cấp tốc lui về trong mật thất như thuỷ triều rút đi vậy!
"Bang bang thanh" âm thanh liên tiếp vang lên không ngừng, cửa đá của mỗi cái mật thất đều đóng lại rất nhanh! Trong chốc lát tất cả thông đạo đều trống rỗng!
-"Đây là có chuyện gì?"
Quân Khương Lâm tất nhiên là hoài nghi. Vì sao đang khẩn trương, rồi lại triệt để buông lỏng? Hoàn toàn không hề làm gì hay lục soát sao? Đang tính thủ đoạn gì? Chẳng lẽ thật sự muốn thả ra sao?
Đang đầy một bụng hồ nghi, bỗng nhiên vù vù một loại âm thanh ào ào vang lên, từ các lối vào thông đạo tuôn ra vô số cổ quái phi trùng tựa như là ong mật, vẫy đôi cánh trong thông đạo rồi phi hành lên, một mảnh đông nghìn nghịt nhìn qua ít nhất cũng có mấy ngàn con…
-" Chẳng lẽ dùng mấy con sâu nhỏ tìm tung tích ta? Những con sâu nhỏ này có thể có tác dụng gì?"
Quân Khương Lâm hiện tại thân vẫn ở trong trạng thái Âm Dương Độn, dưới trạng thái Âm Dương Độn chẳng khác nào ẩn thân Hư Không, vạn pháp bất xâm. Đại thiếu cảm thấy thật sự yên tâm, toàn bộ không một chút sợ hãi. Nhiều nhất cũng có vài phần nghi hoặc mà thôi, xem ra, những thứ phi trùng này là một loại thủ đoạn lục soát hiệu quả hơn của chiến gia.
"Đáng tiếc gặp phải bổn thiếu, các ngươi nhất định thất vọng rồi"
Quân Khương Lâm trong lòng cười lạnh một tiếng rồi tiếp tục đi tới. Hắn dựa theo kế hoạch sớm định ra, mà tiếp tục tìm kiếm nơi ở của 2 huynh đệ Chiến gia kia. Nhưng chỉ trong nháy mắt, hắn đột nhiên nhìn thấy những con tiểu phi trùng theo lối vào thông đạo bay thẳng về phía mình!
Hơn nữa, mỗi một con có vẻ như đều xác định rõ mục tiêu.
-"Chẳng lẽ những con sâu nhỏ này lại thật sự có thể cảm nhận được sự tồn tại của ta?"
Quân Khương Lâm nhíu mày nhìn chăm chú vào những con tiểu phi trùng bay càng lúc càng gần này, âm dương độn này chưa bao giờ thất thủ, chẳng lẽ hôm nay lại bị một ít con sâu nhỏ phá vỡ sao?
Đại thiếu suy đoán không sai, loại sâu nhỏ này thân mình cơ hồ không có bất kì một chút lực công kích nào. Trong một lần Chiến Luân Hồi rơi vào hiểm cảnh nhưng vẫn toàn mạng thoát ra bên ngoài thì vô ý phát hiện ra một loại trùng kì lạ.
Loại côn trùng này sống tập trung tại nơi có người chết, bởi vì chúng cần một lượng thi khí nồng đậm mới có thể sinh tồn, sinh sản. Loại sâu này mặc dù không có bao nhiêu lực công kích nhưng lại có được năng lực cắn nuốt linh hồn người chết kì dị, đây là dị năng thiên phú cho nên chúng nó đối với linh hồn vô cùng mẫn cảm.
Chiến Luân Hồi sau khi lấy được thứ này cảm thấy thứ đồ chơi này mặc dù không có cái gì gọi là uy lực thực chất nhưng lại là một trợ thủ phòng ngự truy tung tuyệt hảo liền đem về bồi dưỡng, lại đặt tên là "Vạn quỷ phệ hồn trùng". Từ trước đến nay hắn dùng loại vật này dể truy tung hoặc là tìm nơi ẩn nấp của địch nhân thì có thể nói là hiệu quả rõ rệt, chưa bao giờ thất thủ. Hôm nay hắn thấy tất cả mọi người chiến gia đều xuất thủ cũng không thể tìm được tông tích của tên đột nhập kia, liền đem vạn quỷ phệ hồn trùng thả ra.
Quả nhiên hiệu quả rõ rệt, Vạn quỷ phệ hồn trùng vừa ra tới liền phát hiện tung tích Quân Khương Lâm!
Quân Khương Lâm tuy rằng trong trạng thái ẩn thân thì tất cả mọi người đều không nhìn thấy hắn, nhưng loại trùng này cũng không phải dùng mắt để nhìn mà. Lại nói hắn dù là ẩn thân hư không, nhưng bản thân linh hồn dao động vẫn là thực tế tồn tại.
Đương nhiên, lúc này Quân Khương Lâm công lực vẫn còn thấp chưa thể chân chánh dùng Âm Dương Độn tới mức như ý. Hiện tại vẫn chỉ là mức nửa hư nửa thực, trạng thái như có như không này bị loại tiểu trùng đối với linh hồn cực kì mẫn cảm này phát giác cũng là phải đạo thôi!
Nhưng giờ Quân Khương Lâm làm sao có được hiểu biết thấu đáo như vậy. Nên giờ hắn cực kì hoảng sợ, hắn như thế nào không nghĩ tới thiên hạ này lại có sinh vật kì quái như thế! Chẳng lẽ quả thực có pháp có phá, mấy con côn trùng bé nhỏ này lại thật sự có thể phá Âm Dương Độn pháp chưa bao giờ thất thủ của chính mình?
Vốn tại thời điểm loại côn trùng này xuất hiện, đại thiếu cũng cảm giác được một cỗ vô cùng âm tà chi ý.
Hơn nưã trong không khí cũng nhất thời tràn ngập lên một cỗ thi khí, mùi thúi làm cho người ta nghe thấy đều muốn nôn mửa!
Điều này làm cho Quân Khương Lâm đối với thứ phát ra loại vật này liền có chắc chắn, trong lòng cũng nổi lên một cỗ cảm xúc chán gét mãnh liệt. Bởi vì lúc trước khi quan sát chiến gia khí cũng đã cảm thấy có ác cảm với vẻ âm tà …..
Đúng lúc này, cách chỗ Quân Khương Lâm ước chừng bốn năm trượng đột nhiên xuất hiện một người trung niên có vẻ mặt tươi cười. Người trung niên này vừa xuất hiện liền dùng khuôn mặt béo tốt như của phú ông tươi cười chân thành hướng về phía Quân Khương Lâmnói:
-"Thân thủ các hạ quả là cao siêu, mà đã đến nơi đây còn không hiện thân đi ra để cho chiến gia chúng ta tỏ tình địa chủ. Mọi người cầm lên chén rượu để nói chuyện một chút, từ nay về sau biến chiến tranh thành tơ lụa, kết giao bằng hữu chẳng phải là rất tốt sao? "
"Hmm" Quân Khương Lâm cũng không đáp lời, Âm Dương Độn tuy rằng ngoài ý muốn bị phá nhưng trong lòng hắn vẫn không một chút khiếp ý. Mếu là muốn thoát thân chỉ cần một cái độn thổ có thể dễ dàng bặt vô âm tín, vấn đề an toàn có thể nói không có gì lo lắng. Nếu vẫn có nhiều con bài chưa lật nơi tay, làm sao lo lắng rời đi chứ? Nửa chừng bỏ dở cho tới bây giờ cũng không phải là tính cách của đại thiếu!
Hơn nữa có vẻ như cũng chỉ là những con côn trùng này phát hiện ra mình mà thôi, những người này nhiều nhất cũng chỉ có thể căn cứ phản ứng côn trùng để phán đoán đại khái phương vị của mình, điều này có tác dụng gì lớn đâu chứ?
Khàn khàn cười, Quân Khương Lâm dùng một loại giọng nói dị thường quỷ dị đáp lại:
-"Chiến gia tiểu bối, chẳng lẽ các ngươi nghĩ đến bằng bọn côn trùng này là có thể bắt được lão nhân gia ta, có thể sao? Như vậy các ngươi cũng có chút ngây thơ rồi"
Lời còn chưa dứt, phía sau một thanh âm băng lãnh đáp:
-"Chúng ta đối với việc bắt được ngươi không có hứng thú! Bởi vì ngươi nếu đến được nơi này liền nhất định không cách nào sống sót rời đi!"
Quân Khương Lâm nhìn lại, chỉ thấy mảnh côn trùng còn cách phía sau mình bảy tám trượng, một gã hắc y nhân cầm tiêu thương đứng vững, cả người đứng thẳng, làm cho Quân Khương Lâm nghĩ đến một thanh lợi kiếm xuất vỏ!
Tựa hồ người này, thân mình đúng là một thanh kiếm sắc bén vô cùng! Từ phía sau trên thân người này đã có lãnh ý lành lành, sát khí liên tục như sóng triều tuôn ra!
Quân Khương Lâm lặng yên phóng ra thần thức cường đại của mình để thăm dò, bất ngờ phát hiện, hai người trước mắt kia, mỗi người đều là siêu cấp cao thủ! Hơn nữa thực lực vượt rất xa cấp độ Thánh Hoàng!
Bằng mình bây giờ, nếu là quả thật trực tiếp đối chiến mà nói, cho dù là đơn thuần đối một người trong đó cũng tuyệt đối không là đối thủ! Hiện giờ còn là tiền hậu giáp kích cả hai người!
Trước mắt cục diện có vẻ như có chút tồi tệ!
Quân Khương Lâm khàn khàn nói:
-" Những lời này nói được quả nhiên à buồn cười! Lão nhân gia ta luôn luôn coi thường cái chết, từ khi đi vào cái thế giới này chưa từng nghĩ tới phải sống trở về!"
-"Nói bậy! Đã chết đến nơi mà còn muốn hồ ngôn loạn ngữ, vây lão phu theo ý trời cho ngươi một cái chết để ngươi khỏi phải chịu cảnh "sống không bằng chết này!"
Hắc y nhân nói xong lại đột nhiên động, theo xuất thủ của hắn, trước người hắn vạn quỷ Phệ Hồn trùng liền chia ra bay lên, ngay sau đó liền có gần một trăm kiếm khí sắc bén từ mọi phía lao đến
Quân Khương Lâm hừ lạnh một tiếng, thân mình ở phiến hư vô bên trong liên tục tránh né, ngay sau đó đột nhiên bàn tay vừa lộn, một đoàn hoả diễm nóng cháy dị thường đột nhiên theo trong tay bắn ra, trong phút chốc bao phủ cả lối đi.
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.
Lần này hắn ra tay như vậy, lý do rất đơn giản, Quân Khương Lâm cần tạo thành một loại biểu hiện giả tạo!
Hắn muốn làm cho người ta nghĩ đến Chiến gia trêu chọc đến một vị đối thủ cực kỳ cường hãn mà tâm ngoan thủ lạt rất đáng sợ. Mà thủ đoạn của vị đối thủ cơ hồ là vượt qua tưởng tượng của mọi người. Không những hung tàn ngoan độc, còn có thể làm cho người khác muốn sống không được, muốn chết không xong..
Mà cách làm như thế, mục đích cuối cùng tự nhiên không ngoài việc để mọi người hoài nghi mọi chuyện xảy ra ở đây có liên quan đến vị Mặc Quân Dạ kẻ có "Không linh thể chất" kia!
Tuy răng tàn nhẫn nhưng Quân Tà lại đắc ý, trong lòng không có nửa điểm thương hại! Đối với người nhà Chiến gia, làm như vậy Quân đại thiếu đã cảm thấy nhân từ lắm rồi.
Ngay lúc đại thiếu đi từng bước mạnh như vũ bão về phía Cửu U Luyện Hồn, vùng đất đồng thời đột biến, dường như ngay cả Quân Khương Lâm cũng ko nghĩ tới, địa phương hắn vừa đi qua lại ẩn dấu một gian mật thất, trong nhà trên tầng cao nhất có 6 người đang tập trung nghị sự.
Mà lão gia hoả Chiến Luân Hồi này không biết rốt cuộc đã luân hồi bao nhiêu lần, quả nhiên có chút đạo hạnh, lại có thể lợi dụng tinh thần cảm ứng độc đáo của chính mình nhận ra khí tức của Quân Khương Lâm! Tuy rằng phát hiện rất nhỏ bé, nhưng dù chỉ một chút cũng đã nhận định ra sự việc!
Quân Khương Lâm đang dùng tốc độ cao nhất bay vút vào bên trong, đột nhiên trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng ""Ông"" kì lạ, dường như là âm thanh của chiếc chuông kì lạ, dù chỉ trong một sát na, âm thanh quái dị đã truyền khắp lòng đất.
Tức thì mọi người ở thế giới dưới lòng đất đều gươm tuốt vỏ, nỏ giương dây, thần hồn nát thần tính mà đứng lên cả.
Đã bao nhiêu năm, thế giới dưới lòng đất người ngoài đều ko thể xông vào! Vậy mà hiện giờ đã có địch nhân xông vào! Đây chính là quan hệ đến chiến gia tối đại bí mật, người chiến gia lại há có thể ko kinh hoảng? Nếu quả thật để cho người vừa tới chạy thoát ra ngoài, chỉ sợ chiến gia tối đại bí mật trong vòng một đêm truyền khắp cả Huyễn Phủ!
Như vậy các đại thế gia tất nhiên sẽ lập tức cảnh giác, bởi vì dạng bí mật này căn bản không thể nào che dấu, chiến gia sau này muốn làm chuyện gì thì khó khăn có thể gia tăng thêm vài lần,
Một quân cờ đặt sai, cả bàn đều thua!
Cho nên đối với chiến gia mà nói, đây là chuyện lớn kinh thiên động địa! Mỗi người đối với chuyện này nhất định phải đề tỉnh tới cao độ!
Nhất định phải bắt được kẻ xông vào để xử tử! Mới có thể làm cho mọi người đang căng thẳng như tên đã giương cung buông lỏng ra được.
Trước mặt Quân Khương Lâm giờ đây lả cả một đám người áo đen. Sau đó lại có thêm năm sáu tên hắc bào nhân nhanh chóng xuất hiện, nháy mắt về tới đây tụ cùng một chỗ.
"-Các ngươi có phát hiện gì sao?"
-" Không có! Cái tên tặc tử kia thập phần giảo hoạt, toàn bộ không có một chút dấu vết nào lưu lại, duy nhất có thể xác định, tặc tử kia vẫn dang ở tại thế giới dưới lòng đất còn chưa có rời đi, xem như trong bất hạnh còn có đại hạnh!"
-"Không có rời đi là tốt rồi, các ngươi tiếp tục lục soát! Nhất định phải lục soát! Quyết không thể để hắn rời đi!"
5 đạo nhân ảnh "xoát" một tiếng phân ra năm phương hướng cấp tốc phi thân ra ngoài.
-"Chiến gia bên trong quả nhiên hùng hậu. Năm người này mỗi người đều có được tu vi Thánh Giả! Thực lực tối đa cũng chỉ hơi kém Thánh Hoàng cường giả một bậc mà thôi, bởi vậy có thể thấy được mưu đồ của Chiến gia nhất định không nhỏ!"
Quân Khương Lâm ành mắt thâm thuý nhìn lên năm người lướt đi trên thông đạo, trong long âm thầm cân nhắc.
-"Sao năm cao thủ thế này lại có thể thời gian dài ở trong lòng đất làm "bạch nhân", … vậy mưu đồ của Chiến Gia nhất định rất kinh khủng đây?"
Đúng lúc này, lại có mảnh tiếng chuông dị thường dồn dập vang lên, toàn bộ người của chiến gia đang lục soát khắp nơi trong thế giới dưới lòng đất đều không một chút chần chờ, đột nhiên cấp tốc lui về trong mật thất như thuỷ triều rút đi vậy!
"Bang bang thanh" âm thanh liên tiếp vang lên không ngừng, cửa đá của mỗi cái mật thất đều đóng lại rất nhanh! Trong chốc lát tất cả thông đạo đều trống rỗng!
-"Đây là có chuyện gì?"
Quân Khương Lâm tất nhiên là hoài nghi. Vì sao đang khẩn trương, rồi lại triệt để buông lỏng? Hoàn toàn không hề làm gì hay lục soát sao? Đang tính thủ đoạn gì? Chẳng lẽ thật sự muốn thả ra sao?
Đang đầy một bụng hồ nghi, bỗng nhiên vù vù một loại âm thanh ào ào vang lên, từ các lối vào thông đạo tuôn ra vô số cổ quái phi trùng tựa như là ong mật, vẫy đôi cánh trong thông đạo rồi phi hành lên, một mảnh đông nghìn nghịt nhìn qua ít nhất cũng có mấy ngàn con…
-" Chẳng lẽ dùng mấy con sâu nhỏ tìm tung tích ta? Những con sâu nhỏ này có thể có tác dụng gì?"
Quân Khương Lâm hiện tại thân vẫn ở trong trạng thái Âm Dương Độn, dưới trạng thái Âm Dương Độn chẳng khác nào ẩn thân Hư Không, vạn pháp bất xâm. Đại thiếu cảm thấy thật sự yên tâm, toàn bộ không một chút sợ hãi. Nhiều nhất cũng có vài phần nghi hoặc mà thôi, xem ra, những thứ phi trùng này là một loại thủ đoạn lục soát hiệu quả hơn của chiến gia.
"Đáng tiếc gặp phải bổn thiếu, các ngươi nhất định thất vọng rồi"
Quân Khương Lâm trong lòng cười lạnh một tiếng rồi tiếp tục đi tới. Hắn dựa theo kế hoạch sớm định ra, mà tiếp tục tìm kiếm nơi ở của 2 huynh đệ Chiến gia kia. Nhưng chỉ trong nháy mắt, hắn đột nhiên nhìn thấy những con tiểu phi trùng theo lối vào thông đạo bay thẳng về phía mình!
Hơn nữa, mỗi một con có vẻ như đều xác định rõ mục tiêu.
-"Chẳng lẽ những con sâu nhỏ này lại thật sự có thể cảm nhận được sự tồn tại của ta?"
Quân Khương Lâm nhíu mày nhìn chăm chú vào những con tiểu phi trùng bay càng lúc càng gần này, âm dương độn này chưa bao giờ thất thủ, chẳng lẽ hôm nay lại bị một ít con sâu nhỏ phá vỡ sao?
Đại thiếu suy đoán không sai, loại sâu nhỏ này thân mình cơ hồ không có bất kì một chút lực công kích nào. Trong một lần Chiến Luân Hồi rơi vào hiểm cảnh nhưng vẫn toàn mạng thoát ra bên ngoài thì vô ý phát hiện ra một loại trùng kì lạ.
Loại côn trùng này sống tập trung tại nơi có người chết, bởi vì chúng cần một lượng thi khí nồng đậm mới có thể sinh tồn, sinh sản. Loại sâu này mặc dù không có bao nhiêu lực công kích nhưng lại có được năng lực cắn nuốt linh hồn người chết kì dị, đây là dị năng thiên phú cho nên chúng nó đối với linh hồn vô cùng mẫn cảm.
Chiến Luân Hồi sau khi lấy được thứ này cảm thấy thứ đồ chơi này mặc dù không có cái gì gọi là uy lực thực chất nhưng lại là một trợ thủ phòng ngự truy tung tuyệt hảo liền đem về bồi dưỡng, lại đặt tên là "Vạn quỷ phệ hồn trùng". Từ trước đến nay hắn dùng loại vật này dể truy tung hoặc là tìm nơi ẩn nấp của địch nhân thì có thể nói là hiệu quả rõ rệt, chưa bao giờ thất thủ. Hôm nay hắn thấy tất cả mọi người chiến gia đều xuất thủ cũng không thể tìm được tông tích của tên đột nhập kia, liền đem vạn quỷ phệ hồn trùng thả ra.
Quả nhiên hiệu quả rõ rệt, Vạn quỷ phệ hồn trùng vừa ra tới liền phát hiện tung tích Quân Khương Lâm!
Quân Khương Lâm tuy rằng trong trạng thái ẩn thân thì tất cả mọi người đều không nhìn thấy hắn, nhưng loại trùng này cũng không phải dùng mắt để nhìn mà. Lại nói hắn dù là ẩn thân hư không, nhưng bản thân linh hồn dao động vẫn là thực tế tồn tại.
Đương nhiên, lúc này Quân Khương Lâm công lực vẫn còn thấp chưa thể chân chánh dùng Âm Dương Độn tới mức như ý. Hiện tại vẫn chỉ là mức nửa hư nửa thực, trạng thái như có như không này bị loại tiểu trùng đối với linh hồn cực kì mẫn cảm này phát giác cũng là phải đạo thôi!
Nhưng giờ Quân Khương Lâm làm sao có được hiểu biết thấu đáo như vậy. Nên giờ hắn cực kì hoảng sợ, hắn như thế nào không nghĩ tới thiên hạ này lại có sinh vật kì quái như thế! Chẳng lẽ quả thực có pháp có phá, mấy con côn trùng bé nhỏ này lại thật sự có thể phá Âm Dương Độn pháp chưa bao giờ thất thủ của chính mình?
Vốn tại thời điểm loại côn trùng này xuất hiện, đại thiếu cũng cảm giác được một cỗ vô cùng âm tà chi ý.
Hơn nưã trong không khí cũng nhất thời tràn ngập lên một cỗ thi khí, mùi thúi làm cho người ta nghe thấy đều muốn nôn mửa!
Điều này làm cho Quân Khương Lâm đối với thứ phát ra loại vật này liền có chắc chắn, trong lòng cũng nổi lên một cỗ cảm xúc chán gét mãnh liệt. Bởi vì lúc trước khi quan sát chiến gia khí cũng đã cảm thấy có ác cảm với vẻ âm tà …..
Đúng lúc này, cách chỗ Quân Khương Lâm ước chừng bốn năm trượng đột nhiên xuất hiện một người trung niên có vẻ mặt tươi cười. Người trung niên này vừa xuất hiện liền dùng khuôn mặt béo tốt như của phú ông tươi cười chân thành hướng về phía Quân Khương Lâmnói:
-"Thân thủ các hạ quả là cao siêu, mà đã đến nơi đây còn không hiện thân đi ra để cho chiến gia chúng ta tỏ tình địa chủ. Mọi người cầm lên chén rượu để nói chuyện một chút, từ nay về sau biến chiến tranh thành tơ lụa, kết giao bằng hữu chẳng phải là rất tốt sao? "
"Hmm" Quân Khương Lâm cũng không đáp lời, Âm Dương Độn tuy rằng ngoài ý muốn bị phá nhưng trong lòng hắn vẫn không một chút khiếp ý. Mếu là muốn thoát thân chỉ cần một cái độn thổ có thể dễ dàng bặt vô âm tín, vấn đề an toàn có thể nói không có gì lo lắng. Nếu vẫn có nhiều con bài chưa lật nơi tay, làm sao lo lắng rời đi chứ? Nửa chừng bỏ dở cho tới bây giờ cũng không phải là tính cách của đại thiếu!
Hơn nữa có vẻ như cũng chỉ là những con côn trùng này phát hiện ra mình mà thôi, những người này nhiều nhất cũng chỉ có thể căn cứ phản ứng côn trùng để phán đoán đại khái phương vị của mình, điều này có tác dụng gì lớn đâu chứ?
Khàn khàn cười, Quân Khương Lâm dùng một loại giọng nói dị thường quỷ dị đáp lại:
-"Chiến gia tiểu bối, chẳng lẽ các ngươi nghĩ đến bằng bọn côn trùng này là có thể bắt được lão nhân gia ta, có thể sao? Như vậy các ngươi cũng có chút ngây thơ rồi"
Lời còn chưa dứt, phía sau một thanh âm băng lãnh đáp:
-"Chúng ta đối với việc bắt được ngươi không có hứng thú! Bởi vì ngươi nếu đến được nơi này liền nhất định không cách nào sống sót rời đi!"
Quân Khương Lâm nhìn lại, chỉ thấy mảnh côn trùng còn cách phía sau mình bảy tám trượng, một gã hắc y nhân cầm tiêu thương đứng vững, cả người đứng thẳng, làm cho Quân Khương Lâm nghĩ đến một thanh lợi kiếm xuất vỏ!
Tựa hồ người này, thân mình đúng là một thanh kiếm sắc bén vô cùng! Từ phía sau trên thân người này đã có lãnh ý lành lành, sát khí liên tục như sóng triều tuôn ra!
Quân Khương Lâm lặng yên phóng ra thần thức cường đại của mình để thăm dò, bất ngờ phát hiện, hai người trước mắt kia, mỗi người đều là siêu cấp cao thủ! Hơn nữa thực lực vượt rất xa cấp độ Thánh Hoàng!
Bằng mình bây giờ, nếu là quả thật trực tiếp đối chiến mà nói, cho dù là đơn thuần đối một người trong đó cũng tuyệt đối không là đối thủ! Hiện giờ còn là tiền hậu giáp kích cả hai người!
Trước mắt cục diện có vẻ như có chút tồi tệ!
Quân Khương Lâm khàn khàn nói:
-" Những lời này nói được quả nhiên à buồn cười! Lão nhân gia ta luôn luôn coi thường cái chết, từ khi đi vào cái thế giới này chưa từng nghĩ tới phải sống trở về!"
-"Nói bậy! Đã chết đến nơi mà còn muốn hồ ngôn loạn ngữ, vây lão phu theo ý trời cho ngươi một cái chết để ngươi khỏi phải chịu cảnh "sống không bằng chết này!"
Hắc y nhân nói xong lại đột nhiên động, theo xuất thủ của hắn, trước người hắn vạn quỷ Phệ Hồn trùng liền chia ra bay lên, ngay sau đó liền có gần một trăm kiếm khí sắc bén từ mọi phía lao đến
Quân Khương Lâm hừ lạnh một tiếng, thân mình ở phiến hư vô bên trong liên tục tránh né, ngay sau đó đột nhiên bàn tay vừa lộn, một đoàn hoả diễm nóng cháy dị thường đột nhiên theo trong tay bắn ra, trong phút chốc bao phủ cả lối đi.
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.