Còn chưa đợi Vương Nhất lên xe rời đi thì anh nghe thấy trong biệt thự truyền tới tiếng kêu thảm thiết cực kỳ phẫn nộ của Thẩm Tử Kiện.
“Không --- Cô không thể đối xử với tôi như vậy!”
Vương Nhất cười hờ hững, lái xe rời đi.
Anh có thể đoán được, với tính cách của Lãnh Nhan, sẽ cho Thẩm Tử Kiện điều kiện ở tàn ác cỡ nào.
Cùng lúc đó, anh lại bảo Lãnh Nhan thông báo cho tất cả sát thủ đã tới Thiên An hai ngày nay đừng vọng động, mọi thứ gió yên biển lặng.
Thời gian như này, cũng duy trì 3 ngày, cuối cùng có người nhận thấy điều không đúng.
Thẩm Tử Kiện của nhà họ Thẩm, đã mất tích!
Ở đâu cũng không có bóng dáng của anh ta, giống như bốc hơi khỏi nhân gian.
Vương Nhất vừa đưa Vương Tử Lam tới nhà trẻ thì nhận được điện thoại của Lương Nhật Tân.
“Anh Vương, Thẩm Tử Kiện mất tích rồi!”
Trong điện thoại, giọng nói của Lương Nhật Tân mang theo sự chấn động.
Vương Nhất lại cười hờ hững, vẫn không hề kinh ngạc: “Chẳng qua chỉ ba ngày không thấy anh ta thì xác định là mất tích sao?”
“Có người nói lần cuối nhìn thấy bóng dáng của anh ta, là trong khách sạn 5 sao vào 3 ngày trước, sau đó thì không thấy nữa.” Lương Nhật Tân báo cáo thành thật.
Tuy nhiên, giọng điệu của Vương Nhất vẫn rất bình tĩnh: “Ngay cả nhà họ Thẩm cũng chưa bị kinh động, anh kích động cái gì?”
Lương Nhật Tân hít sâu một hơi: “Anh Vương, tôi là muốn nói, cái gì nhà họ Lương có thể giúp được, nhất định phải mở miệng!”
Đây không chỉ là bày tỏ sự trung thành đối với Vương Nhất, điều quan trọng hơn là anh ta cảm thấy Thẩm Tử Kiện 80-90% là đã mất tích, hơn nữa không thoát khỏi liên quan tới Vương Nhất.
‘Được rồi, tôi phải đi làm rồi.”
Vương Nhất cúp máy, cười hờ hững.
Xem ra, các phương thế lực đều phát giác Thẩm Tử Kiện không thấy nữa, xem phản ứng của nhà họ Thẩm.
Cùng lúc này, biệt thự của nhà họ Thẩm.
Gia chủ Thẩm Thiên Sơn ngồi ở vị trí trên cùng, sắc mặt u ám.
“Ông chủ, cậu chủ đã ba ngày không có tin tức rồi.”
Chú Dương quản gia đứng ở một bên, vẻ mặt rất lo lắng: “Liệu có khi nào đã xảy ra chuyện gì không?”
“Không sai, cho dù là dạo này có sát thủ xuất hiện, phân tán mục tiêu, cũng không nên không có chút tin tức.” Thẩm Thiên Sơn nhíu chặt mày, lẩm bẩm nói.
“Hay là, phái người đi tìm?” Chú Dương kiến nghị. ????hách ????hánh ????ìm được ﹏ ???? ???? ???? ???? ???? ???? ???? ???? ???? N﹒vn ﹏
Thẩm Thiên Sơn suy nghĩ rất lâu, vẫn lắc đầu: “Không cần, Tử Kiện nhất định là gặp phải chút rắc rối, nó không gọi về nhà, chứng tỏ vẫn chưa tới thời khắc cuối cùng.”
“Nhà họ Thẩm chúng ta còn đang trong thời kỳ đi lên, đã 3 ngày rồi, Vương Nhất đó có chút hồi âm không?”
Thẩm Thiên Sơn lại hỏi.
Chú Dương lắc đầu: “Sợ rằng cậu ta đã quên sạch lời của nhà họ Thẩm chúng ta.”
Trong mắt Thẩm Thiên Sơn lập tức lóe tia sắc lạnh: “Một thằng ở rể vô dụng, cũng dám phớt lờ nhà họ Thẩm chúng ta, nếu đã như vậy, ông lập tức theo tôi tới tòa nhà Quốc Tế một chuyến, thôn tính tập đoàn Lệ Tinh.”
“Nhưng, chuyện của cậu chủ...”
“Đủ rồi, lợi ích của gia tộc lớn hơn tất cả, tôi tin năng lực của Tử Kiện.”
Lời của chú Dương bị Thẩm Thiên Sơn vô tình cắt ngang, thấy vậy, chú Dương cũng khẽ thở dài, đi theo Thẩm Thiên Sơn ra ngoài.
...
Lý Khinh Hồng đang xem lịch trình, nghĩ tới bữa tiệc mừng công của Bạch Vũ vào chuẩn sau, thư ký Tiêu Đào vội vàng chạy vào: “Lý tổng, Thẩm Thiên Sơn của nhà họ Thẩm tới rồi.”
Lý Khinh Hồng nghe vậy, cũng lạnh mặt, đi ra ngoài xem, chỉ thấy Thẩm Thiên Sơn dẫn một đám người chặn ở cửa của tập đoàn Lệ Tinh, không cho người khác đi vào, cũng không ai đi ra.
“Ông cụ Thẩm, ông đây là có ý gì, còn để cho người khác làm ăn nữa sao?” Lý Khinh Hồng lạnh lùng hỏi.
“Cho, đương nhiên cho, chỉ cần cô giao người nên giao ra, tôi đi ngay.”
Thẩm Thiên Sơn cười lạnh một tiếng, nói.
Lý Khinh Hồng nhíu chặt lông mày: “Cái gì mà người nên giao, ông đang nói cái gì?”
“Còn giả bộ! Ông chồng ăn bám đó của cô nợ nhà họ Thẩm chúng tôi 15000 tỷ chưa trả, hôm nay nếu cô không giao cậu ta ra, tập đoàn Lệ Tinh này cũng đừng mở nữa, lấy ra thế chấp đi!”
“Cái gì? 15000 tỷ?”
Nghe thấy lời của Thẩm Thiên Sơn, Lý Khinh Hồng cũng kinh ngạc, đây đã không phải là một con số nhỏ rồi.
Tập đoàn Lệ Tinh phát triển tới bây giờ cũng mới có khoảng 18000 tỷ theo giá thị trường.
Nhưng Lý Khinh Hồng rất hiểu Vương Nhất, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện nợ tiền không trả, càng đừng nói khoản nợ 15000 tỷ.
“Tôi có thể hỏi thử, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không, chồng tôi tại sao lại nợ ông 15000 tỷ?” Lý Khinh Hồng bình tĩnh hỏi.
Thẩm Thiên Sơn lạnh lùng liếc nhìn cô, giọng điệu không mất thân thiện: “Chồng cô đã hứa, cho nhà họ Thẩm chúng tôi tất cả gia sản của nhà họ Lương, trừ những cái nhà họ Thẩm đã thu mua, số tiền gộp lại còn lại, vào khoảng 15000 tỷ.”
Lý Khinh Hồng lập tức nổi giận: “Ông đây là cưỡng từ đoạt lý!”
“Cưỡng từ đoạt lý sao? Tôi nói nợ là nợ, ở Thiên An, tôi chính là luật!”
Thẩm Thiên Sơn đập mạnh vào bàn, ánh mắt nhìn sang Lý Khinh Hồng tràn ngập sự uy hiếp: “Bây giờ nhà họ Thẩm chúng tôi là hào môn đứng đầu của Thiên An, đối địch với tôi, chỉ có một con đường chết!”
“Ông cụ Thẩm uy phong thật lớn, đã quên chuyện hai ngày trước bị sát thủ dọa ngất rồi sao?”
Vào lúc này, ở cửa thang máy lại truyền tới một tiếng cười đầy mỉa mai.
Cơ thể thẳng tắp của Vương Nhất đi tới, chặn ở trước mặt Lý Khinh Hồng.
Người của tập đoàn Lệ Tinh, lấy Tiêu Đào đứng đầu, lũ lượt nhường đường cho Vương Nhất, hôm đó sau khi công khai quan hệ, bọn họ đã biết sự thật vợ của Vương Nhất là Lý Khinh Hồng, nghe nói vì điều này còn xin nghỉ hai ngày, hôm nay cũng không tới.
“Vương Nhất, cậu cuối cùng cũng ra ngoài rồi.”
Vừa nhìn thấy Vương Nhất, sắc mặt của Thẩm Thiên Sơn lập tức trở nên u ám: “Hôm nay nếu cậu không giao ra tất cả gia sản của nhà họ Lương, lấy tập đoàn Lệ Tinh của vợ cậu thế chấp!”
Lời này vừa dứt, tất cả các lãnh đạo của tập đoàn Lệ Tinh đều biến sắc, sắc mặt của Lý Khinh Hồng cũng trở nên u ám.
Nhưng vẻ mặt của Vương Nhất vẫn rất bình tĩnh, trên mặt còn mang theo sự mỉa mai như có như không: “Vậy sao, tôi cho dù dám tặng, ông có mạng nhận không?”
“Hỗn láo!”
Thẩm Thiên Sơn mặt mày đầy sát ý: “Đừng tưởng tôi không biết cậu có thể sống tới bây giờ là vì Lý Khinh Hồng, đợi tôi sau khi hủy hoại tập đoàn Lệ Tinh do cô ta một tay xây dựng, cậu còn có mấy phần can đảm?”
Những người khác của nhà họ Thẩm ở đằng sau cũng lạnh lùng nhìn Lý Khinh Hồng và Vương Nhất, sự diệt vong của Thẩm Tử Kiện dường như đã được định sẵn.
Vương Nhất lắc đầu: “Ông và Thẩm Tử Kiện giống nhau, tầm nhìn hạn hẹp, chỉ cần ông theo tôi đi vào, ông sẽ biết, bất luận nhà họ Thẩm có cường thế hơn nữa, cũng vẫn là cá nằm trên thớt, để mặc người ta làm thịt.”
Nói xong thì đi vào phòng chủ tịch của tập đoàn Lệ Tinh.
Ánh mắt của Lý Khinh Hồng lóe lên, chần chừ một chút, cô lại không đi vào.
“Đã tới lúc này rồi, còn muốn giãy dụa.”
“Gia chủ, đừng để ý cậu ta, mau thu mua tập đoàn Lệ Tinh!”
“Không sai, tập đoàn Lệ Tinh dạo này có được dự án xây dựng thành phố hoàn chỉnh, như vậy thì là của nhà họ Thẩm chúng ta rồi.”
Những người khác của nhà họ Thẩm đều thúc giục Thẩm Thiên Sơn, mau thu mua tập đoàn Lệ Tinh.
Nhưng Thẩm Thiên Sơn trời sinh đa nghi, cho dù biết Vương Nhất là đang lạt mềm buộc chặt, nhưng vẫn động tâm thần: “Một thằng ở rể dựa vào vợ mà thôi, có thể gây lên sóng gió gì chứ? Tôi ngược lại muốn nhìn xem, cậu muốn giả thần giả quỷ tới khi nào?”
Nói xong, cũng cất bước đi vào.
Bụp---
Cửa của phòng chủ tịch đóng lại, tất cả mọi người đều bị nhốt ở bên ngoài.
“Á---”
3 giây sau, trong phòng tuyền ra tiếng quát cực kỳ giận dữ của Thẩm Thiên Sơn.