Sử bộ, binh bộ, hộ bộ là ba bộ có thực quyền nhất trong triều, những năm Sùng Trinh bắt đầu, binh bộ càng là đứng đầu các bộ. hoàng đế Sùng Trinh dựa vào binh bộ để làm nơi tin cẩn nhất, những người đảm nhiệm chức vụ trong binh bộ tuy đứng dưới nội các. nhưng độ thân mật với hoàng đế thì lại là đứng đầu trong các đại thần.
Quyền thế của các đại thần trong triều ngoài việc thể hiện ở chức quan ra. còn được thể hiện ở việc số lần hoàng thượng tiếp xúc với người đó. các thái giám trong nội đình tại sao lại có địa vị cao hơn so với các quan ngoại đình, hàng ngày được gặp mặt thiên tử. tự nhiên sức ảnh hưởng đến quyết sách của hoàng đế của họ cũng là lớn hơn nhiều.
Từ những năm Thiên Khởi đến nay. nạn giặc trong giặc ngoài của Đại Minh càng ngày càng nghiêm trọng, binh bộ thượng thư có được cơ hội bị triệu kiến ngày càng nhiều, quyền thế cũng càng ngày càng lớn.
Binh bộ thượng thư Trần Tân Giáp rất biết cách lợi dụng ưu thế này. hoàng đế Sùng Trinh lại là nổi tiếng là người chỉ nghe chỉ tin một phía, khi đã tín nhiệm người nào đó thì sẽ không bao giờ hoài nghi, kể cả là đối phương phạm phải sai lầm càng lớn hơn. hoàng đế Sùng Trinh thậm chí còn tự mình tìm một lý do để giải thích cho đối phương.
Còn về thế cục của thiên hạ hiện nay. hỗn loạn vô cùng, thậm chí không cần Trần Tân Giáp tự mình tìm lý do để cầu kiến, bên phía hoàng đế Sùng Trinh cũng sẽ chủ động triệu kiến để bàn bạc.
Thành Khai Phong tuy tạm thời được an toàn nhưng liên quân của Lý Tự Thành và La Nhữ Tài lại là tung hoành càn quét ở các nơi bên ngoài khu vực thành Khai Phong và phủ Quy Đức. tỉnh Hà Nam trừ ba phủ là Vệ Huy. Chương Đức. Quy Đức và thành Khai Phong cùng với các nơi nằm ở bở phía bắc sông Hoàng Hà của phủ Khai Phong ra. các nơi khác đều địa bàn của liên quân Lý - Lã.
Tả Lương Ngọc, Hạ Nhân Long và các đốc phủ khác, tập trung quan binh chuẩn bị đánh một trận quyết chiến tại Hà Nam. lần quyết chiến này hoàn toàn không phải là do hội tụ đủ các nhân tố thiên thời địa lợi. mà là có chút gì đó mùi vị của đã chơi thì phải chơi đến cùng, liên quân Lý - Lã được mở rộng giống như quả cầu tuyết, càng ngày càng không thể khống chế. trận chiến này đánh càng muộn thì càng khó đánh.
Trong khi đó người bị đồn là đã bị hỏa khí bắn chết là Bát Đại Vương Trương Hiến Trung, sau khi Tả Lương Ngọc quay về Hà Nam, Trương Hiến Trung lại bắt đầu xuất hiện trong tầm nhìn của người trong thiên hạ. dẫn quân tiến về phía Đông của Hồ Quảng, chuẩn bị tiến về Nam Trực Lệ. chuẩn bị lặp lại việc mà mấy năm trước hắn từng làm.
Mà ở bên ngoài Tùng Sơn, Cầm Châu. Hồng Thừa Trù và Tổ Đại Thọ đến văn thư cầu cứu cũng không làm cách nào gửi ra ngoài được, hai thành trì này đều đã bị chiến hào và tường bao phong tỏa chặt, mấy lần đột phá vòng vây đều bị đánh cho chạy ngược trở lại.
Triều đình đã không còn có thể tổ chức được quân đội xuất quan cứu viện, tình thế cũng là nguy cấp. thiên hạ đâu đâu cũng khói lửa. hoàng đế Sùng Trinh cũng không cần biết tết hay tháng giêng gì cả. vào ngày mùng 5 liên cho triệu binh bộ thượng thư Trần Tân Giáp vào cung nghị sự.
“Bệ hạ, tổng đốc Thiểm Tây Uông Kiều Niên đã dẫn theo Hạ Nhân Long và các tướng quân khác ra khỏi Đồng Quan, cùng hợp binh với Tả tướng quân, hội chiến lưu tặc, lần tập trung binh mã này của triều đình có quy mô lớn nhất 30 năm nay. xin bệ hạ không nên quá lo lắng, đợi tin chiến thắng từ Trung Nguyên về là được rồi”.
Hoàng đế Sùng Trinh ngồi phía sau thư án, hắn càng ngày càng gầy yếu, nhưng sắc đỏ trên mặt không giảm đi. hô hấp cũng là gấp gáp hơn. trong mắt toàn là những tia máu. khắp mặt là nét lo âu sốt một.
Nghe thấy Trần Tân Giáp nói một cách tự tin như vậy, hoàng đế Sùng Trinh tuy trong lòng vẫn cảm thấy lo lắng, nhưng xét cho cùng thì vẫn là cảm thấy yên tâm hơn một chút, hắn muốn thở ra một hơi dài, nhưng sợ thất thố trước mặt hạ thần của mình.
Nhưng ở tuổi này của hoàng đế Sùng Trinh. cũng là nào có lòng dạ thâm trầm gì. Trần Tân Giáp đứng ở bên đó nhìn thấy thân người của hoàng đế hơi nghêng về trước, hẳn liền biết tâm tư của Sùng Trinh đã yên tâm hơn không ít, trạng thái tâm lý cũng tốt hơn.
Đáng thương cho tên hoàng đế Sùng Trinh này, từ nhỏ đã trưởng thành trong sự bao vây của cung nữ và hoạn quan, sau khi đăng cơ, những gì hắn được tiếp xúc với thế giới bên ngoài đều do triều thần và các thái giám miêu tả lại. hắn hoàn toàn không tận mắt thấy được điều gì, cũng không có ấn tượng trực quan gì. hắn cũng không tín nhiệm lắm những điều mà các thái giám nói với hắn.
Kết quả là những lời mà các đại thần trong triều nói trở thành nguồn thông tin duy nhất của hắn. không giống nói những hoạn quan ở trong hoàng cung, không tách rời được khỏi hoàng quyền lợi ích của các hoạn quan và lợi ích của hoàng quyền trên một mức độ rất lớn là tương đồng với nhau, nhưng các triều thần thì khác, các triều thần có tập đoàn lợi ích của riêng mình, có nơi mà mình đại diện.
Khi hoàng quyền là to lớn, các tập đoàn lợi ích này thần phục và phục tùng, nhưng sau khi hoàng quyên suy yếu, thì những tập đoàn này sẽ bật ngược trở lại áp bức hoàng quyền.
Ví dụ như triều đình vì bù vào chỗ khuyết về tài chính của mình, sử dụng các loại thủ đoạn khác nhau để thu thuế, nhưng triều đình thu thuế, lợi ích của những sản nghiệp bị triều đình thu thuế sẽ phải chịu tổn thất, mà những người sở hữu những sản nghiệp này đều những thân sĩ và hào tộc địa phương, họ tất nhiên là sẽ phản đối.
Họ phản đối thì những đại biểu của họ ở trong triều, cũng tức là những triều, thần đó chắc chắn cũng sẽ phản đối. rất nhiều khi họ còn chính là người sở hữu của những sản nghiệp đó. động đến lợi ích của mình, sao có thể không ra sức phản đối được.
Điều đáng nói là những người này còn là nắm quyền phát ngôn, các đại thần trong triều, các sĩ nhân của địa phương có mâu thuẫn cực lớn với những sứ giả được triều đình phái ra như thuế giám, khoảng giám, nhưng những người thu thuế thường là bị miêu tả thành vô cùng hung ác. hoành hành bạo ngược, là những kẻ vô liêm sỉ. còn những kẻ kháng lệnh không chịu nộp thuế thì lại trở thành những anh hùng hào kiệt hết mình vì nhân dân.
Đại Minh từ những năm Gia Tĩnh liền có một hiện tượng rất kỳ quái, quốc gia muốn làm gì. những người thi hành bị người của cả thiên hạ châm biếm mỉa mai. còn những người phản kháng không chấp hành thì được mọi người khen ngợi là có hào khí anh hùng cương liệt.
Nhưng các danh sĩ được xem là hết mình vì nhân dân. phong cốt cương liệt này trong nhà đều vơ vét chậu to chậu nhỏ tiền bạc. giàu đến nứt đố đổ vách, còn triều đình thì càng ngày càng suy yếu đi. để duy trì chỉ còn biết thu thuế của những bách tính bình dân nghèo khổ. làm cho những người này đã nghèo càng nghèo khổ hơn. làm cho mâu thuẫn giữa bách tính với triều đình càng sâu đậm hơn.
Hoàng đế Sùng Trinh nhận được thông tin trên triều đường, chính là những tên được gọi là danh thần nhưng thực chất là quốc tặc này cung cấp. hoàn toàn đã bị bóp méo đi. nhưng Sùng Trinh vẫn là tin tưởng tuyệt đối không hề hoài nghi gì.
Vừa mới nói xong tình hình của Hà Nam. Trần Tân Giáp trong lòng đã có sự nắm chắc đại khái, xem ra lần này hoàng đế Sùng Trinh triệu kiến mình chắc là không có mối quan hệ quá lớn với Tùng Sơn.
Ngày hôm đó thúc giục Hồng Thừa Trù tăng tốc độ tiến quân, tuy bản thân hắn có kiến nghị, nhưng mật chỉ là được phát ra theo chỉ ý của hoàng đế. nói là chủ trương của hoàng đế cũng là không đúng đắn, nếu như truy cứu trách nhiệm, người mất mặt nhất chắc chắn là hoàng đế Sùng Trinh, hoàng đế cũng sẽ không tự làm mình xấu mặt. đặc biệt là một kẻ thích sĩ diện như Sùng Trinh.
Binh bộ thượng thư Trần Tân Giáp hắng giọng một cái, nói một cách giõng dạc:
“Lưu tặc tạo phản bị binh mã của triều đình truy kích đến Hồ Quảng, cùng đường mạt lộ. hiện giờ đang tháo chạy về phía đông Hồ Quảng, đại quân Nam Trực Lệ đã dàn trận sẵn sàng”.
Vốn dĩ cục diện của Nam Trực Lệ vô cùng nguy hiểm, nhưng trong mồm tên Trần Tân Giáp này lại đổi sang một cách nói khác, lập tức tạo cho người ta cảm giác khác, trở thành quan binh cố tình tạo ra thế cục hiện nay để chờ đợi Trương Hiến Trung tự lao đầu vào rọ.
Nghe thấy Trần Tân Giáp nói như vậy. trạng thái tinh thần của hoàng đế Sùng Trinh càng là vui vẻ. gật đầu liên tục. rồi đột nhiên sắc mặt lại trầm xuống, trầm ngâm một hỏi rồi mở miệng nói:
“Bên phía Tùng Sơn đã nhiều ngày nay không có tin tức gì. đó đều những quan binh tận trung với triều đình, trẫm không thể bỏ mặc họ mà không quan tâm Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK