Mục lục
[Dịch] Thuận Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vào những năm Nỗ Nhĩ Cáp Xích vừa mới khởi binh, cả tộc Nữ Chân, vẫn hoàn toàn chỉ là một tập đoàn quân sự. hết thảy cũng là vì sự tồn tại của chiến tranh và bắt người cướp của, nên kết cấu tinh anh, động tác nhanh, mặc dù chưa chắc là hướng đi đúng đắn nhưng luôn tràn đầy động lực.

Có điều tới hôm nay. ở sự hợp nhất thống trị của kỳ tài ngút trời Hoàng Thái Cực. Nữ Chân Mãn Châu ở quan ngoại dần dần tạo thành một đoàn thể xấp xỉ quốc gia bình thường. Nước Thanh mới thành lập. chân chính có vẻ ngoài của một quốc gia, dân chính, quân chính đều dần dần theo hướng chính quy hóa.

Đương nhiên theo việc không ngừng mở rộng quốc thổ, không ngừng gia tăng nô lệ. mà bọn đại tướng hoàng thân quốc thích lại sống trên lưng ngựa chiến mấy chục năm. nên đến già rốt cuộc cũng có vốn hưởng thụ, rồi theo một cách tự nhiên, một số thứ có tính ỳ cũng bắt đầu xuất hiện. Trong phủ thân vương của Duệ thân vương Đa Nhĩ Cổn có hai gánh hát do bên thương nhân Đại Minh đưa tới. thường thường, bọn hoàng thân quốc thích của hai phe Đa Đạc và A Tề Cách liền tụ tập lại một đống vui chơi ca hát, tục truyền rằng. lúc những người này tập trung lại đều thích bắt chước cách ăn mặc của người Hán, mặc áo dài lụa. quấn khăn Tứ Phương, chân mang giày Triêu. chứ không phải áo tên mã khố (quẩn mặc để cưỡi ngựa), mũ Noãn, giày ủng.

Liêu Đông khổ hàn cuộc sống khó khăn, nhưng bọn đàn ông vốn thích chè chén, hiện giờ trong Thịnh Kinh, ẩm yến cuồng hoan đã thành thái độ bình thường, đồng thời bầu không khí xa hoa lãng phí cũng dần dần truyền ra, rất nhiều quý nhân còn thích giống như người Hán ở Nam Triều (gồm Tống. Tề. Lương, Trần), ăn sơn hào hải vị, không bao giờ muốn sống dạng mang mấy cân cơm rang mà ở trong đất hoang hơn nửa tháng như trước kia. Nhưng Duệ thân Vương Đa Nhĩ Cổn - hoàng thân quốc thích đứng đầu Mãn Thanh, lại khác với bọn họ. làm việc rất có chừng mực.

Từ sau khi Hoàng Thái Cực từ Tùng Sơn trở về, thần phi bệnh chết, thân thể ngày càng suy yếu. Đa Nhĩ Cổn liền không còn nghe hí kịch trong phủ đệ. cũng ngừng vui chơi thác loạn, ngày nào vào triều bãi triều xong, đều cực kỳ kính cẩn mà đi thỉnh an vấn an quan tâm bệnh tình của Hoàng Thái Cực.

Với biểu hiện này của Đa Nhĩ Cổn. hoàng thân quý tộc của Bát Kỳ, người Hán trong hệ thống của Hán bát kỳ và Tam Thuận Vương, đều cùng tán thưởng. Phạm Văn Trình và Trữ Hoàn Ngã kia còn viết văn chương ca ngợi tựa thông mà không thông.

Trong nhất thời phẩm đức của đệ nhất hiền vương của Đại Thanh truyền khắp quan ngoại và Mông Cổ. nhưng Duệ thân vương Đa Nhĩ Cổn vẫn khiêm tốn dị thường. Nếu ai ở trước mặt mà nói "đệ nhất hiền vương", nhất định sẽ bị khiển trách nặng nề. nghe nói Đa Đạc còn bị gã quất mấy roi.

Lúc trước, khi Hoàng Thái Cực chưa bị bệnh, địa vị Đa Nhĩ Cổn ở nước Thanh, đã tương tự Thủ phụ Đại Minh, có rất nhiều chức quyền, sự vụ trong tay, nhưng sau khi Hoàng Thái Cực nhiễm bệnh, gã ngược lại giao hết những chức vị này cho những Kỳ khác quản, càng khiêm tốn trầm lặng hơn. Mới đầu khi làm vậy. Đa Đạc và A Tề Cách đều đầy oán khí. nói là hai chúng ta cam chịu bị khinh bỉ nhiều năm như vậy. thật vất vả mới qua được ngày tốt lành. Lúc này lại phải giao về. dựa vào cái gì chứ.

Có điều ba anh em sau một lần tư yến trong phủ. Đa Đạc và A Tề Cách đều không nói gì nữa, ngay Đa Đạc luôn làm xằng làm bậy ở trong thành cũng thu liễm rất nhiều.

Năm đó sự tranh quyền đoạt vị sau khi Đại hãn băng hà và cái chết của Đại phi A Ba Hợi vẫn luôn là cái xương trong cổ họng mọi người, vốn các đại nhân vật của Lưỡng Hoàng Kỳ và Lưỡng Hồng Kỳ ở sau khi Hoàng Thái Cực bệnh, đều cảnh giác với Lưỡng Bạch Kỳ phi thường, sợ ba anh em này tồn tại ý nghĩ báo thù trong đầu. Nhưng ba anh em Đa Nhĩ Cổn khiêm tốn nội liễm như vậy, thật ngoài ý muốn của bọn họ. nên ngược lại cũng không nhằm vào bọn họ làm gì.

trước khi Hoàng Thái Cực bệnh nặng. Đa Nhĩ Cổn nắm hết quyền hành, ngoài thì giữ mục công phạt (tiến đánh thảo phạt), nội thì độc chưởng việc quân cơ. được sủng tín cực kỳ. nên bị rất nhiều người ghen ghét. Hoàng Thái Cực sau khi bệnh nặng, biểu hiện của Đa Nhĩ Cổn ngược lại được mọi người thưởng thức, danh vọng càng dâng cao.

Còn Lễ thân vương Đại Thiện vẫn luôn nổi tiếng khiêm tốn như vậy. xưa nay vốn là keo dính và dầu bôi trơn trong tông thất, ở trong những đứa con của Nỗ Nhĩ Cáp Xích, quan hệ giữa gã và Hoàng Thái Cực là thân thiết nhất. Năm đó cũng vì sự kiên quyết ủng hộ của gã. mới xác lập chắc chắn địa vị lãnh tụ của Hoàng Thái Cực. Với danh vọng ngày càng cao của Đa Nhĩ Cổn. gã vẫn luôn giữ sự trầm lặng, chỉ là người có tâm lại để ý thấy, số lần gã đi hoàng cung thăm bệnh không ít. so với lẽ thường, số lần gã đi có hơi quá nhiều.

"Hoàng thượng, tính thời gian, hôm nay A Ba Thái nên tới rồi".

Thịnh Kinh vào trung tuần tháng 4. đã hơi có chút ấm áp. có điều Hoàng Thái Cực thân thể hư nhược, ở tẩm cung mà vẫn đốt tường sưởi. giường sưởi, Đại Thiện vẫn ngồi ở trên ghế tròn cạnh giường sưởi giống lần trước, trong phòng này chỉ có hai người bọn họ. hoạn quan hầu hạ và thị vệ đang trực đều bị đuổi ra xa. ân sủng này cũng chỉ có lão ca ca Đại Thiện mới có thể hưởng thụ.

Khí sắc của Hoàng Thái Cực ngược lại có chuyển biến tốt. không tái xám như trước đó mấy ngày. trên mặt dần dần có huyết sắc. áo bào trên người cũng mặc chỉnh tề. dựa nghiêng trên thành giường, gã bình thường thực chất cũng là người cực kỳ dè dặt, mỗi cử động, mỗi động tác nằm đều không hy vọng người bên cạnh thấy sự vô lực của mình, cũng chỉ có ở trước mặt lão ca ca mới thả lỏng như vậy, mới có thể ngồi lười nhác chân chính như vậy. nếu là ở trước mặt người khác, gã cho dù là tư thái lười nhác, cũng thật muốn cho mọi người biết gã là người nắm giữ tất cả, còn thả lỏng tinh thần, là biểu thị sự tự tin và cường đại của gã.

Gã nghe được lời Đại Thiện nói. gật đầu. thấp giọng hỏi:

"Lần trước bên Sơn Tây mang tin tới. nói là phía nam sắp bắt đầu đánh lớn, mấy ngày nay có tin gì mới không?"

Lễ thân vương Đại Thiện ngồi ở đó lắc đầu. sau khi trầm mặc nửa ngày. Đại Thiện mới mở miệng chẩn chờ nói:

"Hoàng thượng, bên Lưỡng Bạch Kỳ vẫn im ắng, trông ngoan ngoãn cực kỳ. nhưng người vẫn không nên lơ là. phải biết rằng, chó mà không sủa sẽ cắn người. Phải nghĩ một cách, để Đa Nhĩ Cổn bớt chút tâm tư, hay là bây giờ giam lỏng lỡ như ngài..."

Ý vẫn chưa nói hết này đương nhiên là ám chỉ Hoàng Thái Cực sau khi mất, loại chuyện này làm hạ thần đương nhiên không thể nói rõ. cũng là vì thân phận Đại Thiện đặc biệt, cho nên lời nói cũng hơi lớn gan hơn một chút. Mặc dù tất cả mọi người đều nói Hoàng thượng thiên thu muôn đời. nhưng trông bộ dạng của Hoàng Thái Cực. ai cũng biết sẽ không còn cầm cự được lâu nữa.

Biểu tình trên mặt Hoàng Thái Cực cũng không có biến hóa gì, nhưng lỗ mũi lại không khống chế được mà chảy ra hai dòng máu. trạng thái này mọi người tuy thấy nhưng không kinh sợ. Hoàng Thái Cực tự cầm một cái khăn mặt, che ở chỗ miệng mũi. nói hừ hừ:

"Bên Lưỡng Bạch Kỳ tổ chức thật tốt, mấy năm nay ngày càng khăng khít hơn nếu động vào Đa Nhĩ Cổn. mấy tham lĩnh của Lưỡng Bạch Kỳ kia. chắc chắn dẫn quân gây ầm ĩ..."

Lúc nói chuyện. Đại Thiện có thể thấy cái khăn trên tay Hoàng Thái Cực biến thành màu đò. Hoàng Thái Cực ngừng nói. vội thay khăn khác. Thấy cảnh này. Đại Thiện chỉ cảm thấy mũi đau xót, vội vàng cúi đầu. khống chế tâm tình của mình. Hoàng Thái Cực đồi khăn khác xong, thở chậm tiếp tục nói:

"Nữ Chân Mãn Châu chúng ta chỉ chừng này người, không chịu nổi tổn thất, người Hán ở phía nam bây giờ không binh không sức. cần phải khôi phục lại, tiền lương, binh khí, binh mã của bọn họ đều dồi dào vô cùng, địa phương rét mướt ở quan ngoại này, cho dù thế nào cũng không chống đỡ nổi... Mãn Châu chúng ta không thể tự đấu với mình, phái dùng sức ở trên người người Hán, đánh hạ giang sơn của Đại Minh rồi, thì địa phương lớn. nhân khẩu nhiều hơn, phân Bát Kỳ mỗi người một phần, cũng không cần náo loạn".

Nói đến câu này. máu mũi Hoàng Thái Cực từ từ ngưng, tinh thần hình như cũng tốt hơn một chút. Đại Thiện thở dài. tiếp tục thấp giọng nói:

"Hoàng thượng, nói là nói thế, nhưng đây cũng không phải là một biện pháp lâu dài. Đa Nhĩ Cổn kia đã kính cẩn nhiều năm như vậy. nhưng trong lòng gã nhất định là mang phẫn hận. Nếu ngài... sợ là dù mấy Kỳ chúng ta bất động, gã cũng sẽ động, đến lúc đó. Lưỡng Hoàng Kỳ và Lưỡng Hồng Kỳ?"

Nói đến đây. máu mũi Hoàng Thái Cực lại tiếp tục chảy. Bệnh của gã chính là không thể động khí, Tâm tình chỉ hơi xúc động, sẽ lại bắt đầu chảy máu mũi. Tát Mãn sau khi mời thần y không dùng được, liền mời lão Lãng trung người Hán xem qua, nói lúc trẻ chinh phạt khắp nơi thân thể bị tổn thương, khí huyết không thông, bây giờ lớn tuổi đã không cách nào ổn định, không còn sức hồi thiên.

"Trong lòng Đa Nhĩ Cổn đương nhiên hận. là trẫm bức cha mẹ hắn tuẫn táng theo phụ hãn. ngươi cho là bên Tế Nhĩ Cáp Lãng cũng thật không nghĩ gì sao. phụ hãn giam chết cha hắn. trẫm giam chết anh hắn, cha hắn anh hắn vì bảo vệ hắn nhận tội bị giam lỏng, ngươi cho rằng trong lòng hắn nghĩ thế nào... Bọn họ đều là sói con, nuôi không thuần, chỉ cần ngươi vừa quay đầu đi, vừa lười biếng, bọn chúng sẽ cắn ngươi một cái không biết chừng".

Trong những năm trước khi Nỗ Nhĩ Cáp Xích chết, được sủng ái nhất là Đa Nhĩ Cổn gã cũng là người được nội bộ quyết định là người thừa kế hãn vị. Lưỡng Bạch Kỳ do Nỗ Nhĩ Cáp Xích đích thân dẫn dắt cũng giao cho hai huynh đệ Đa Nhĩ Cổn Đa Đạc kế thừa.

Hơn nữa mẹ của Đa Nhĩ Cổn - Đại phi A Ba Hợi thân phận tôn quý. Nữ Chân vốn chú trọng tử bằng mẫu quy. Lúc ấy mẫu tộc của những người con khác của Nỗ Nhĩ Cáp Xích phần lớn đều vô lực. thấy thế nào cũng chỉ có Đa Nhĩ Cổn là có hy vọng lớn nhất, nhưng Hoàng Thái Cực và Đại Thiện liên hợp lại, buộc A Ba Hợi tuẫn táng theo Nỗ Nhĩ Cáp Xích, lại được sự ủng hộ của Lưỡng Hoàng Kỳ. Lưỡng Hồng Kỳ và Tương Lam Kỳ mà leo lên hãn vị, về sau đăng cơ làm đế.

Đa Nhĩ Cổn vẫn luôn bị Hoàng Thái Cực đề phòng sâu sắc. có điều Hoàng Thái Cực là quân chủ nghìn năm có một của man tộc, hùng tài đại lược, tất nhiên là không sợ Đa Nhĩ Cổn tạo phản, bản thân Đa Nhĩ Cổn cũng cẩn thận dè dặt, hơn nữa gã đúng là thông tuệ, cũng là nhân tài hiềm có trong Nữ Chân Mãn Thanh, đây mới là điều khiến gã bò lên từng bước một.

Nhưng ở trong quá trình này. Hoàng Thái Cực vẫn luôn chèn ép hủy phần lực lượng Chính Bạch Kỳ và Tương Bạch Kỳ. Đa Đạc và A Tề Cách cùng một mẹ sinh ra với Đa Nhĩ Cổn vẫn luôn không được đề bạt xứng đáng, động hay bất động đều bị gã lấy một số chuyện nhỏ mà xử phạt, hôm nay phạt nửa, ngày mai phạt một, định từ từ gọt sạch vây cánh của bọn họ.

Có điều mấy năm nay. người đời trước dần dần điêu linh, địa vị Đa Nhĩ Cổn ở trong hệ thống chính trị Mãn Thanh càng trọng yếu. ra vào tùy ý. uy quyền ngày càng lớn. trèo lên từng bước một, Đa Nhĩ Cổn này hết lần này tới lần khác lập nhiều Đại công, uy vọng trong giới quyền quý của Bát kỳ cực cao. lại cẩn thận dè dặt, cũng không phạm sai lầm. hai bên đều đã ở vị trí như vậy. Hoàng Thái Cực cũng không thể ở dưới tình huống đối phương không phạm lỗi mà trị tội được.

Huống chi Đa Nhĩ Cổn này vây cánh đã lớn, không thể tùy tiện đụng vào. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK