Hữu thị lang của binh bộ Nam Kinh - Ngô Gia Vệ là người mới được thăng chức vào năm ngoái. Nam Kinh binh bộ. còn là hữu thị lang, nói thực cũng chả phải là quan viên gì ghê gớm. Các muối thương vùng Lưỡng Hoài cũng chỉ là mang đến biếu một chút tiền thường lệ, cũng là không có sự tiếp xúc gì sâu. ai ngở trong lần hội nghị ngày hôm nay. lại là người này để xuất ra được phương án giải quyết.
Phương án của vị binh bộ thị lang này rất đơn giản. Lính ở Phụng Dương. Lô Châu và An Khánh không thể điều động, lính ở Nam Kinh cũng không thể điều động, vậy thì tại sao không điều động binh mã từ bên ngoài đến vùng Lưỡng Hoài để trấn giữ. hiện nay trong các tỉnh ở xung quanh, nơi duy nhất có thể điều động binh mã cũng chỉ có Sơn Đông, quan tổng binh Sơn Đông vừa mới đánh thắng trận, không những thế hiện nay Bắc Trực Lệ và Sơn Đông đều không hề có việc gì cần phải dùng đến binh mã. Phía Sơn Đông cũng là vô cùng thái bình, việc điều động Lỗ quân cũng là vô cùng thích hợp. Không những thế đường bộ của Sơn Đông với Hoài Bắc là nối liền với nhau, kiểu gì thì cũng tiện hơn giao thông từ Nam Kinh đến đó. thủ bị Nam Kinh và binh bộ thượng thư Nam Kinh Lý Bang Hoa có cũng được mà không có cũng chẳng sao. dù gì thì việc không cần điều động binh mã của Nam Trực Lệ. cũng tránh được việc phiền phức khi điều động binh mã rồi thì tính toán quân lương, chỉ cần trình bản tấu này lên kinh thành, để cho hoàng đế và các quan nội các quyết định là được rồi.
Trong lòng họ cũng hiểu, chỉ cần không để triều đình phái quân xuất tiền, người được nhắc đến còn là vị đại tướng gần đây vừa lập được Đại công, không những thế còn là chuyện vặt vănh bình định hải tặc. triều đình chắc chắn sẽ không phản đối. điều cần phải lo lắng chỉ là xem thái độ của Lý Mạnh là như thế nào mà thôi.
Người duy nhất không đồng ý với phương án này là thái giám trấn thủ Nam Kinh - Lô Cửu Đức, mối quan hệ giữa Lý Mạnh với thái giám tiền nhiệm Nam Kinh hoàn toàn không phải là bí mật gì. tuy nói Lô Cửu Đức không hề có mối quan hệ gì với việc thay đổi chức vụ lần này. nhưng không thể đảm bảo rằng Lý Mạnh sẽ có cách nghĩ của riêng hắn. mình hiện nay trấn thủ ở Nam Kinh, hà tất phải tự tìm sự không vui vẻ.
Càng huống hồ chuyện của đồng muối Lưỡng Hoài cũng là có quan hệ gì với mình, chi bằng cứ treo như vậy. để cho những tên buôn muối đó cống cho mình thèm chút bạc còn hơn.
Kết quả là vị binh bộ thị lang Ngô Gia Vệ đó liền đứng dậy. nói một cách khảng khái:
“Những năm Gia Tĩnh, mấy chục tên giặc Oa đi nghênh ngang bên dưới thành Nam Kinh, cổng thành đóng kín mít. không dám xuất thành đánh một trận, trở thành trò cười cho thiên hạ, các nơi của Giang Nam bị giặc Oa hoành hành, cũng có giặc Oa từng tiến sát đến khu vực Hoàng Lăng ở trung đô. suýt chút nữa thì thành đại họa, tin tức truyền đến từ phía thành Hải Châu các vị đại nhân chắc là cũng thấy rồi đấy. đó là gần 1 vạn tên giặc, quân lính của Từ Châu đã là sợ hãi. nếu như còn không điều động binh mã đến để phòng bị. bọn giặc Oa này sẽ càng thêm hống hách, thâm nhập sâu vào trong đất liền, đến lúc đó thì biết xử lý thế nào?”.
Những lời này của ông ta nói rất có lý. những người có mặt đều gật đầu. Lô Cửu Đức vừa nãy tỏ thái độ phản đối cũng là im lặng không nói gì. không những thế mọi người đều biết Ngô Gia Vệ có xuất thân từ Phúc Kiến, không có mối quan hệ thiệt hơn gì với các muối thương vùng Lưỡng Hoài và Lý Mạnh, lời nói thẳng thắn như thế này. chắc là xuất phát từ công tâm.
Ngô Gia Vệ đưa mắt nhìn quét qua một lượt những người trong phòng, biết lời nói của mình đã tác động được đến mọi người, thế là hắn liền trầm giọng xuống, chậm rãi nói:
“Các vị đại nhân, hạ quan có từng đọc qua một số văn thư trong binh bộ. tin tức các nơi báo lên cũng là không ít. hiện nay ở trung đô Phụng Dương tuy có đại quân canh giữ. nhưng đều ở các mặt Hồ Quảng, Giang Tây. còn bên phía Đông thì không có quân lính, nếu như hải tặc đánh đến. tiến vào từ phủ Hoài An. sau đó trực tiếp đánh đến trung đô. đến lúc đó thì sẽ là mối đại họa tày trời a”.
Hải tặc thâm nhập vào đất liền, đánh trực tiếp đến Trung Đô ở Phụng Dương, trong hiện thực thì cũng là không có khả năng lắm. vùng đất trù phú nhất của Nam Trực Lệ đều tập trung ở ven sông Diêm Vận Hà. phía bên phủ Phụng Dương có quân đội hùng hậu trấn giữ. không những thế đều hoàng trang, nhà dân thì căn bản cũng không có thứ gì đáng để cướp bóc cả, các hải tặc cũng là sẽ không chủ động làm điều ngu ngốc.
Nhưng tính khả năng trên lý luận cũng là không thể không để phòng, vạn sự không có gì là tuyệt đối cả. nếu như thật sự xuất hiện tình trạng này thì phải làm thế nào. thậm chí có người để xuất chuyện này ngay trên triều đường thì lại làm sao. đương kim hoàng đế Sùng Trinh không phải là người có lòng khoan đung, chỉ sợ đến lúc đó...
Vừa nghĩ đến khả năng này. tất cả những người có mặt trong phòng, bao gồm cả thái giám trấn thủ Nam Kinh Lô Cửu Đức trong đó. tất cả đều khẽ rùng mình, những năm này. những quan viên đại tướng bị rơi đầu không được xem là thiểu số. những quan viên nhất phẩm. nhị phẩm mắc tội bị giết có không dưới 10 người, ở những năm Vạn Lịch và Thiên Khởi làm quan làm đến trên cấp tứ phẩm, cũng là không cần phải lo lắng điều gì. có thể yên ổn mà làm quan đến già. hướng vinh hoa phú quý cả một đời.
Nhưng tại những năm Sùng Trinh, vị thánh thượng này vô cùng hà khắc, không những thế đầu óc còn là có chút vấn đề. các đại quan trong triều và ở địa phương thường vì những việc không có liên quan gì đến mình mà bị giam vào ngục. Đất Thiểm Tây đại loạn. Lý Tự Thành và Trương Hiến Trung tung hoành 5 tỉnh, tội danh này càng là thực thực tại tại. nếu như là ở triều trước, thì còn có cách nói là mang tội lập công, nhưng ở triều này thì là bị bắt lại hỏi tội giết luôn.
Làm quan ở Nam Trực Lệ này tuy tiền đồ không lớn lắm. nhưng được cái yên ổn không những thế còn kiếm chác được nhiều, cũng chỉ là cầu cho chức quan được làm lâu lâu một chút, điều động quân Sơn Tây vào Lưỡng Hoài, người bực bội sẽ chỉ là quan tổng binh Sơn Đông - Lý Mạnh. vậy thì hà tất phải ngăn cản.
Những người bên trong phòng đều lõi đời. đôi bên đánh mắt nhìn nhau, lập tức cùng nhau đưa ra quyết sách, thái giám trấn thủ Nam Kinh Lô Cửu Đức ho một tiếng, nói:
“Ngô thị lang nói rất có lý. việc này là việc đại sự. không thể chậm trễ. tôi cùng với thượng thư Lý đại nhân thủ bị Từ đại nhân cùng nhau viết một bản tấu. trình lên thiên tử. các vị đại nhân thấy thế nào?”.
“Công công nói rất đúng, chính là nên làm như vậy”.
“ừm. còn cần phải xem quan tổng binh Sơn Đông có quan tâm đến đại cục không, có điều thiên tử hạ chỉếu, chắc ông ta cũng là hiểu mình nên làm gì...
Những vị cao quan trong phòng đều mỗi người phụ họa theo một câu. đồng thời nhìn thần sắc của binh bộ hữu thị lang Ngô Gia Vệ cũng là tràn đầy sự tán thành. chắc là vị quan viên này cũng là người hiểu biết, hiểu được cần phải tiến lui có mức độ. Mặc dù đám đông tán thành với ý kiến của hắn nhưng hắn vẫn là trầm tĩnh như không, ngồi ở đó. không hề có vẻ gì của sự đắc chí cả. quả thực là hiếm có. sau này chắc chắn sẽ có thành tựu không nhỏ.
Nếu đã là thương định, vậy thì mọi người cũng là lập tức viết tấu chương, phái khoái mã đưa đến kinh thành, hiện nay ngoài sự kiện hải tặc ở khu vực Nam Trực Lệ, Sơn Đông. Bắc Trực Lệ ra thì những nơi khác cũng được xem là thái bình.
Càng huống hồ. các muối thương cũng là rất nóng ruột về chuyện này. bên này vừa bàn bạc ra kết quạ, liền lập tức có khoái mã xuất thành phóng thẳng đến Dương Châu báo tin, cũng chỉ là mất thời gian nửa ngày, bên phía các muối thương liền nhận được tin tức, mười mấy nhà muối thương có tư cách quyết định sự việc lập tức tập trung lại với nhau để bàn bạc chuyện này.
Kết quả cuối cũng không quá phức tạp. còn có thể làm sao. chỉ có thể chấp nhận, kể cả chuyện này là do tổng binh Lý Mạnh đứng đằng sau. điều động binh mã của tổng binh Sơn Đông đến. Lý Mạnh chắc chắn sẽ không tự mình đánh vào mặt mình, chuyện này nói đến cùng, thì vẫn là có liên quan đến việc mất tiền.
Đem tiền tài mình kiếm được chia cho tổng binh Sơn Đông tuy là tiếc đứt ruột, nhưng vẫn là tốt hơn là không kiếm được gì. còn về việc sau này sẽ chịu thiệt thỏi như thế nào. thì trước mắt cũng là không quan tâm nữa.
Nói ra thì tình hình hiện này cũng quả thực là làm cho người ta cười khóc không xong, kết quả có được từ cuộc hợp bàn của các vị đại quan của Nam Kinh, quan văn phụ trách việc này đầu tiên là cứ vứt ở đó đã. sau khi phái thủ hạ cưỡi khoái mã vượt sông mang đến để các muối thương trong thành Dương Châu xem qua. rồi sau khi các muối thương bàn bạc thấy khả thi thì mới chính thức viết thành tấu chương, rồi cho khoái mã đưa đến kinh thành.
Đương nhiên, chuyện này chủ yếu cũng là do các muối thương này thúc đẩy. các quan viên của thành Nam Kinh còn là cực kỳ thực thà chất phác, cũng biết là đã nhận bạc của đối phương rồi thì cần phải có câu trả lời làm đối phương hài lòng.
Lý Mạnh cướp đoạt thị trường muối lậu kinh doanh nhiều năm của các muối thương ở Sơn Đông, còn giết rất nhiều con em và những người có liên quan đến các muối thương vùng Lưỡng Hoài, nói hai bên có mối thù không đội trời chung cũng không phải là nói quá. sự kiện hải tặc lần này cũng có thể suy đoán ra Lý Mạnh chính là kẻ đứng đằng sau chỉ huy.
Nhưng cục diện lúc này cũng chỉ có cách mời Lý Mạnh xuất đầu. như vậy thì các muối thương có thể tiếp tục sản xuất bình thường được, còn nếu như cự tuyệt Lý Mạnh thì chỉ sợ họ sẽ bị sụp đổ hoàn toàn.
Đây cũng biện pháp khi không còn biện pháp nào, cho nên người để xuất ra phương án này là binh bộ hữu thị lang Nam Kinh Ngô Gia Vệ nhận được sự đáp tạ với 3000 lượng bạc.
Khoái mã gia cấp. nhất lộ bất đình, ngày 23 tháng 11 đến được kinh thành, ngày 25 tháng 11 trong nội các liền có kết quả. không hề có dị nghị gì với bản tấu của binh bộ Nam Kinh, nha môn trấn thủ. nha môn thủ bị. hoàng đế Sùng Trinh cũng là lập tức phê chuẩn đóng dấu. hiện giờ mọi ánh mắt của thiên hạ đều dồn về công việc bình loạn ở Hồ Quảng, quả thực là không ai muốn xuất hiện thêm sự hỗn loạn nào nữa. phía địa phương để xuất ý kiến, tự nhiên cũng là phê chuẩn luôn.
Ngoài ra. bắt đầu từ ngày hải tặc làm loạn, triều đình và những người bên ngoài khi nhìn vào những công văn cấp báo thì cũng đều chỉ nhắc đến việc hải tặc quấy nhiễu ở các châu phủ. hoàn toàn không để cập đến đồng muối.
Còn nữa. mấy năm trước, khi Lý Mạnh đến thành Nam Kinh để hoạt động, hẳn không biết thái giám trấn thủ Nam Kinh lúc bấy giờ là Lưu Phúc Lai. nên đã ủy thác giới thương nhân Bát Mân của Trịnh Gia giúp hắn đút lót trên dưới, Trịnh gia tìm đến một quan viên thân cận với nhà họ. là viên ngoại lang của binh bộ.
Mấy năm sau. tên viên ngoại lang này tự nhiên cũng là được thăng quan, hiện giờ đang là binh bộ tả thị lang của thành Nam Kinh, họ Ngô. tên là Gia Vệ. năm ngày trước khi tham gia hội nghị lần này. giới thương nhân Bát Mân có đưa cho hắn 6000 lượng bạc. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK