Xem ra địa vị của người này còn cao hơn cả Lâm Phàm nếu không với địa vị của anh Lâm chưa từng đối xử với một người nào như vậy.
“Ôi trời ơi, may mà không so đo với tôi, nếu không thì công việc này của tôi cũng không còn rồi, có khi còn mất nửa cái mạng.” Sau khi Lâm Phàm và Thẩm Lãng rời đi, người bảo vệ mới kinh hãi nói.
Hồi tưởng lại sự việc vừa rồi, anh ta cũng không có nói gì quá đáng, trong lòng người bảo vệ liền cảm thấy thật là may mắn.
Đối với việc Thẩm Lãng đột nhiên đến thăm Lâm Phàm không chỉ cảm thấy ngạc nhiên mà còn vô cùng kích động.
Phải biết rằng nếu mười mấy năm trước nếu Thẩm Lãng không cho anh ta một cơ hội thì anh ta cũng sẽ không có được địa vị như ngày hôm nay.
Khi vào trong nhà của Lâm Phàm thấy được trang hoàng vô cùng xa hoa, tráng lệ, xa xỉ cực độ.
So với phong cách trang trí biệt thự của Mộc Hồng Diệp, thì phong cách trang trí biệt thự của Lâm Phàm lại giống cung điện hơn.
“Lâm Phàm này, từ khi nào mà gu thẩm mỹ của cậu lại lên cao như vậy, phong cách trang trí như một thổ hào vậy, sao cậu lại nghĩ ra được vậy?” Thẩm Lãng cười nói.
Lâm Phàm xấu hổ sờ sờ đầu, vội vàng giải thích: “Lúc đầu tôi cũng lo sợ không đẹp cho nên lúc trang trí liền chọn phong cách này, nếu anh Thẩm không thích ngày mai tôi sẽ cho người phá đi đổi một phong cách khác.”
Thẩm Lãng bất đắc dĩ cười, vì một câu nói vui đùa của anh mà không nghĩ tới Lâm Phàm lại muốn phá bỏ biệt thự này đi.
“Tôi chỉ ở nhờ một ngày thôi không cần như vậy đâu.” Thẩm Lãng nói.
Lâm Phàm ngẩn ra, phải biết rằng với thân phận của Thẩm Lãng nếu quay về Kinh Đô sao lại không có chỗ để ở chứ.
Cho dù không có phòng ở nhưng ở Kinh Đô có rất nhiều khách sạn năm sao cao cấp để lựa chọn mà, Thẩm Lãng cố ý đến nhà anh ta làm sao chỉ đơn giản là ở nhờ một đêm chứ?
“Anh Thẩm, nếu anh không chê thì cứ ở biệt thự này trước ngày mai tôi sẽ cho người lựa chọn một cái biệt thự thích hợp tặng cho anh.” Lâm Phàm cười nói.
Phải biết rằng một cái biệt thự ở cao ốc Yến Đô có giá trị ít nhất phải gần 340 tỷ, Lâm Phàm há miệng là đưa một cái biệt thự thật sự là một chuyện lớn.
Thẩm Lãng cười nhạt một tiếng, ngồi ở trên sô pha nói: “Tôi đã nhìn ra được cậu rất phát đạt rồi, đưa biệt thự thì khỏi đi, tìm cho tôi một cái nhà nghỉ đi.”
Thẩm Lãng biết anh không chỉ ở Kinh Đô một hai ngày cho nên không thể cứ ở mãi trong nhà người khác.
Tuy rằng Lâm Phàm ước gì Thẩm Lãng ở nơi này nhưng cùng một người đàn ông ở dưới một mái nhà thì Thẩm Lãng vẫn khó tránh khỏi cảm thấy xấu hổ.
Đơn giản để cho Lâm Phàm sắp xếp cho anh một nhà nghỉ cũng bớt việc.
Lâm Phàm nghe nói như thế sắc mặt đột nhiên trầm xuống, nói: “Anh Thẩm, anh đây là đang sỉ nhục tôi sao? Một cái biệt thự thôi mà, Lâm Phàm tôi tặng cho anh, nếu để cho một người có thân phận như anh ở trong nhà nghỉ há chẳng phải Lâm Phàm tôi không biết đối nhân xử thế hay sao.”
Thấy Lâm Phàm nói như vậy, Thẩm Lãng biết nếu anh tiếp tục cự tuyệt Lâm Phàm sẽ không ngừng mua biệt thự nên đơn giản anh cũng không từ chối nữa dù sao cũng là nghỉ ngơi, ở đâu với anh cũng như nhau mà thôi.
Hai người không nói về chuyện biệt thự nữa mà ngược lại bắt đầu nói một chút về chuyện kinh doanh gần đây ở Kinh Đô, đây cũng là mục đích Thẩm Lãng tìm Lâm Phàm.
Mấy năm nay tuy rằng Thẩm Lãng không ở Kinh Đô, nhưng Lâm Phàm ở đây cũng lăn lội nghe ngóng tin tức, tuy rằng so mười nhà giàu có, quyền thế nhất vẫn còn kém rất nhiều, nhưng đối với Lâm Phàm bắt đầu từ hai bàn tay trắng có thể đem tập đoàn Lâm thị phát triển đến địa vị như bây giờ cũng xem như một kỳ tích rồi.
Cho nên ở trong mắt những người ở Kinh Đô Lâm Phàm hoàn toàn là một kỳ tài kinh doanh.
Nhưng có điều mọi người không biết tất cả những kinh nghiệm mà Lâm Phàm có được đều là do Thẩm Lãng đào tạo, hỗ trợ. Năm đó khi Lâm Phàm gây dựng sự nghiệp thất bại, ăn ngủ đầu đường là Thẩm Lãng cho anh ta 350 triệu để gây dựng sự nghiệp.
Chính 350 triệu đó đã giúp Lâm Phàm có vốn bắt đầu mua đi bán lại linh kiện ô tô, phát triển nên tập đoàn Lâm thị như bây giờ.
Bởi vì việc này nên tự đáy lòng Lâm Phàm đã coi Thẩm Lãng trở thành ân nhân của anh ta, đối với tất cả những gì anh ta có được chỉ cần Thẩm Lãng muốn anh ta sẽ không giữ lại gì.
“Tôi cũng không gạt anh, lần này tôi đến Kinh Đô là để đối phó với mười gia đình giàu có, quyền thế nhất.” Thẩm Lãng thản nhiên nói.
Nghe Thẩm Lãng nói như thế sắc mặt Lâm Phàm đột nhiên biến đổi, cả người cũng run lên.
Truyện đề cử: Thần Y Ở Rể
Phải biết rằng ở Kinh Đô mười nhà giàu có là sự tồn tại cao nhất ở Nam Hạ, Thẩm Lãng lên tiếng sẽ đối phó với mười nhà giàu có, quyền thế nhất, lời này căn bản làm cho Lâm Phàm không thể tin được.
“Anh… anh Thẩm, anh không nói giỡn chứ.” Lâm Phàm kinh ngạc hỏi.
Thẩm Lãng mỉm cười, xua xua tay nói: “Loại chuyện này tôi sẽ không nói giỡn, cậu có ý tưởng gì hay không?”
Lâm Phàm làm gì có cái ý tưởng hay ho gì, giờ phút này trong lòng anh ta chỉ có một ý tưởng thôi chính là làm cho Thẩm Lãng thu hồi dã tâm, mười nhà giàu ở Kinh Đô cũng không phải tồn tại ngày một ngày hai, mỗi một nhà đều đứng đầu một ngành sản xuất.
Lâm Phàm lắc lắc đầu nói: “Anh Thẩm, nếu anh muốn đối phó với mười nhà giàu ở Kinh Đô, Lâm Phàm tôi sẽ giúp anh vô điều kiện, nhưng tôi ở tập đoàn Lâm thị thực sự không thể ra mặt được, không thể giúp được anh nhiều.”
Thẩm Lãng biết Lâm Phàm nói đúng cho nên cũng không muốn để cho tập đoàn Lâm thị tham dự vào việc này.
“Sợ trợ giúp lớn nhất đối với tôi là cậu phát triển nhanh hơn nữa, còn chuyện đối phó với mười nhà giàu tôi sẽ nghĩ biện pháp.” Thẩm Lãng nói.
Nghe anh nói như thế Lâm Phàm khó tránh khỏi áy náy, cúi đầu nói với Thẩm Lãng: “Thực sự xin lỗi, là Lâm Phàm tôi vô dụng không giúp được anh Thẩm…”
Thẩm Lãng vỗ vỗ bả vai Lâm Phàm nói: “Mười nhà giàu tồn tại cũng không phải một sớm một chiều, thậm chí là sự cố gắng không chỉ của một thế hệ, cậu cũng vừa mới bắt đầu thôi cho nên đừng có gấp…”
Lúc này tâm trạng của Lâm Phàm mới dịu đi một chút, đêm hôm đó hai người trò chuyện một vài khía cạnh khác của việc kinh doanh, đối với tình hình kinh doanh hiện tại ở Kinh Đô Thẩm Lãng cũng có được hiểu biết cơ bản.
Mà mục tiêu đầu tiên Thẩm Lãng muốn đối phó chính là tập đoàn quốc tế Khổng thị, mà còn bởi vì... Khổng Dương là người nước ngoài, căn cơ ở Kinh Đô cũng yếu nhất.
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Lãng thưởng thức qua bữa sáng phong phú mà Lâm Phàm gọi người chuẩn bị cho anh sau đó liền bắt xe đến cửa hàng xe 4S.
Sau khi đi vào cao ốc Yến Đô, trừ bỏ tấm danh thiếp gia tộc cũng không cấp cho Thẩm Lãng cái gì, thậm chí ngay cả xe để đi lại cũng không có cho nên Thẩm Lãng tính toán mua một chiếc xe trước, ít nhất cũng không phải đi bộ.
Về phần xe ở bên Mộc Hồng Diệp tuy rằng Thẩm Lãng có thể lấy bất cứ lúc nào nhưng anh ngại mấy cái quy củ của gia tộc cho nên Thẩm Lãng cố gắng tránh tiếp xúc nhiều với tài sản của Mộc Hồng Diệp.
Sau khi xuống taxi Thẩm Lãng liền đi vào cửa hàng xe 4S.
Nhưng hiện tại ở trong cửa hàng không có một người bán hàng nào tình nguyện đứng dậy tiếp đón anh.
Bởi vì bọn họ đều nhìn thấy Thẩm Lãng bắt xe tới đó.
Người có thể tới nơi này mua xe có người nào là không tự lái xe tới hoặc là đi cùng bạn bè đến.
Người thanh niên trước mặt này lại bắt taxi đến, hoặc là đến tham khảo giá để lấy danh nghĩa chụp ảnh khoe khoang với bạn bè một chút hoặc chính là tới nơi này xem nhiều quá bị nghiện mà thôi.
Đối với người như vậy nhân viên bán hàng đã gặp nhiều lắm rồi.