“Bà nội, có chuyện gì vậy?”
“Chẳng lẽ, nhà chúng ta thật sự có thể bay lên trời sao?”
“Nếu chủ nhà Lăng Vân đã gật đầu rồi, vậy thì chuyện này chắc chắn là thật.”
Lúc này, Lưu Thúy Hoa lại đắc ý vừa cười vừa nói: “Nếu bà đã đi tranh thủ như vậy, Lăng Vân không thể không đồng ý được. Tuy bây giờ anh ta đang là chủ nhà nhưng cho dù thế nào anh ta cũng chỉ là cháu của bà. Mà lúc này, mẹ của anh ta cũng không còn, cho nên hiện giờ bà là người lớn nhất, chỉ cần chúng ta có thể hoàn thành chuyện này thì cả gia đình chúng ta không muốn bay lên trời cũng là một chuyện rất khó.”
Nhìn thấy bộ dạng phấn khích này của bà nội, trên mặt của Lăng Thủy, Lăng Hỏa, Lăng Mộc đều tràn ngập sự đắc ý
“Ha ha, vẫn là bà nội lợi hại. Bà nội chính là quân sư của cả nhà chúng ta, ngày nào bà còn ngồi ở đây thì cuộc sống sau này của nhà chúng ta sẽ càng ngày càng phát triển, nói không chừng còn có thể kéo dài dài đời hai của nhà họ Lăng, làm nhà mình lẫy lừng cả vùng Giang Nam này.”
“Chỉ cần dám nghĩ, nhất định có thể làm được, năng lực của bà nội, bọn cháu đều có thể nhìn thấy rõ ràng. Hiện giờ ngay cả chủ nhà cũng phải nghe theo bà nội, bước tiếp theo là người thừa kế Lăng gia, rơi vào tay ai, thật sự rất khó nói ha ha.”
“Đúng vậy, anh của chúng ta, cũng có cơ hội tranh đoạt vị trí người thừa kế, để cho Lăng Vũ kia cảm nhận áp lực.”
Tuy miệng nói một vài câu nhưng thực sự cũng không biết họ đang tính toán cái gì.
Thẩm Tư Nguyên dám nhảy lên nhảy xuống, đó là bởi vì sau lưng anh ta có mấy người lão thành trong mười vị của nhà họ Thẩm đang ủng hộ anh ta.
Mấy vị lão thành này đều có bối cảnh trái nghịch ở Kinh Đô, từ trước đến nay đều truyền nhau kế thừa gia tộc Nhân Ngoan.
Đầu tiên, nhà họ Lăng và nhà họ Thẩm căn bản không ở cùng cấp bậc mà là có một khoảng cách rất xa. Nếu nói nhà họ Lăng đứng hạng nhất, thì nhà họ Thẩm lại là cao hơn cả hạng nhất.
Thứ hai, thực lực của Lưu Thúy Hoa cũng không cách nào để so sánh với mấy vị lão thành đứng sau lưng Thẩm Tư Nguyên.
Vọng tưởng muốn trở thành người thừa kế nhà họ Lăng của Lăng Thủy, Lăng Hỏa, Lăng Mộc thật sự chỉ là một giấc mơ xuân mà thôi.
Nếu ba người Lăng Thủy và bà nội của họ cùng cạnh tranh với Lăng Vũ thì cũng không có khả năng để cạnh tranh.
Lưu Thúy Hoa được cháu trai tâng bốc như vậy, cả người bà ta cũng cảm thấy có chút lâng lâng.
“Nhớ năm đó, nếu như không phải ông nội của mấy đứa bị bệnh thì vị trí chủ nhà họ Lăng chắc chắn không rơi vào người của ông nội lớn kia của ngày hôm nay, người thừa kế tương lai càng không có khả năng là Lăng Vũ, mà là một Thủy, cũng chính là bố của Lăng Vân, ông nội của Lăng Vũ.
Lưu Thúy Hoa nói như vậy, thật sự là đang muốn nâng người chồng của mình lên.
Lúc trước mặc dù chồng của bà ta không bị bệnh, cũng không thể ngồi vào vị trí chủ của nhà họ Thẩm. Ở trong gia đình, chồng của bà ta chỉ xếp thứ ba, dựa theo thứ tự này thì ở giữa còn có người đứng thứ hai.
Hơn nữa, theo ta rõ ràng không thể ngồi ở vị trí này.
Tuy nhiên, sau khi ba đứa cháu này của bà ta nghe thấy mấy lời này thì máu trong người lại nóng sôi.
“Này! Vị trí chủ nhà họ Thẩm chắc chắn sẽ do chúng ta kế thừa.”
“Đúng vậy, thật không công bằng, chúng ta mới là vương của Lăng gia a!
“Bà ơi, bà yên tâm, ba người chúng cháu chắc chắn sẽ có thể tạo nên vinh quang.”
Lưu Thúy Hoa ta chỉ có thể dựa vào ba người các cháu thôi. Ngày mai, ngày hội cho giới kinh doanh của Giang Nam sẽ chính thức bắt đầu nhưng chúng ta sẽ không đi tham gia, chủ nhà Lăng Vân giao cho chúng ta một nhiệm vụ rất quan trọng.”
Nói đến đây, Lưu Thúy Hoa lại bắt đầu mập mờ, xem ra bà ta rất hài lòng với sự sắp xếp này.
“Ồ, vậy sao? Bà nội, bà mau nói đi, rồi.” Lăng Hỏa thúc giục.
Lưu Thúy Hoa híp mắt cười nói: “Ba người các cháu nghe nói qua một nhân vật lớn ở Giang Nam chúng ta chưa?”
Câu hỏi này làm cho ba người Lăng Thủy, Lăng Hỏa, Lăng Mộc cùng nhau gật đầu.
“Là công tử Ngoan Nhân.”
“Người ta nói rằng nửa tháng trước, công tử Ngoan Nhân đã đến Giang Nam.”
“Đúng vậy, nhân vật lớn có thể làm cho nhà họ Lăng chúng ta phải coi trọng, nhất định là từ Kinh Đô tới, nhất định là công tử Ngoan Nhân.”
Ba người Lăng Thủy cũng đã nghe nói từ lâu, trong giới quý tộc đang ầm ĩ sôi nổi về chuyện công tử Ngoan Nhân đến Giang Nam.”
Vấn đề này đã được truyền ra từ những gia tộc giàu có. Ngày hôm đó sẽ xuất nhiên nhiều gia đình giàu có của Giang Nam. Tất cả mọi người cùng chào đó sự xuất hiện của công tử Ngoan Nhân và họ đều đang chuẩn bị một món quà phong phú cho sự kiện này.
Các thế lực khác nhau ở Giang Nam đều muốn lôi kéo vị công tử Ngoan Nhân đến từ Kinh Đô này.
Chỉ là, ngày hôm đó cho dù là nhà quyền quý nào cũng không thể lôi kéo được vị công tử Ngoan Nhân này.
Thậm chí còn có người mở tiệc mời anh ta ở Khách sạn Phượng Lai Nghi và Khách sạn Xuân Hoa Thu Nguyệt Lâu nhưng cùng không thể mời được vị công tử Ngoan Nhân này.
Vì vậy, anh ta lập tức trở nên bí ẩn hơn.
“Ha ha, lần này, việc mà chủ nhà họ Lăng muốn chúng ta làm chính là đi nghênh đón công tử Ngoan Nhân.” Lưu Thúy Hoa tiếp tục híp đôi mắt già nua của bà ta, đắc ý nhẹ giọng cười nói.
Lời này được nói ra, Lăng Thủy và những người khác đều cảm thấy rất nghi hoặc.
“Bà nội, không phải bà nói, mấy gia tộc chúng ta đều không nhìn thấy công tử Ngoan Nhân sao? Công tử Ngoan Nhân này thấy đầu không thấy đuôi, chúng ta làm sao có thể đợi anh ta được chứ?” Lăng Thủy hỏi.
“Đúng vậy bà nội, vị công tử Ngoan Nhân này cố ý làm như vậy, chắc là sẽ không dễ dàng lộ diện đâu.”
“Một nhân vật lớn như anh ta, chúng ta thực sự có thể nghênh đón không?”
Ba người Lăng Thủy, Lăng Hỏa, Lăng Mộc rõ ràng cảm thấy chuyện này là không có khả năng xảy ra.
Dù sao những gia tộc giàu có khác cũng không thể làm được chuyện này, sao họ lại có thể làm được chứ?
Lúc này, họ chỉ thấy Lưu Thúy Hoa vừa cười vừa nói: “Cho nên, bà mới nói cần phải có một vài người đẹp. Hơn nữa, chủ nhà họ Lăng đã thăm dò được tin tức là lần này công tử Ngoan Nhân sẽ không tham dự ngày hội dành cho giới kinh doanh của Giang Nam. Tuy đây là một sự kiện quan trọng của giới kinh doanh ở Giang Nam, nhưng công tử Ngoan Nhân sẽ không tự mình đến đây, loại nhân vật lớn như cậu ta chắc chắn sẽ giao việc này cho thuộc hạ của mình làm, cho nên việc đón tiếp công tử Ngoan Nhân ở ngày hội đó là một việc làm ngu xuẩn.”
Mới nói một chút thì bà ta dừng lại một lúc, sau đó Lưu Thúy Hoa mới tiếp tục nói: “Nhưng mà, công tử Ngoan Nhân nhất định sẽ âm thầm quan sát nhất cử nhất động của ngày hội cho giới kinh doanh của Giang Nam. Loại người thích kiểu ngư ông đắc lợi sẽ không dễ dàng xuất hiện đâu. Cho nên ngày mai khi ngày hội cho gới kinh doanh của Giang Nam được khai mạc thì công tử Ngoan Nhân nhất định sẽ đứng ở một chỗ ở gần đó để quan sát. Cậu ta sẽ âm thầm quan sát các doanh nhân tham gia cũng như các thế lực khác nhau ở Giang Nam.”
“Bà nội, bà nói thẳng đi, rốt cuộc chủ nhà Lăng Vân muốn chúng ta làm gì?” Lăng Hỏa nóng nảy, vì tò mò mà anh ta không nhịn được mà nói.
Lưu Thúy Hoa bình chân như vại nói: “Khi công tử Ngoan Nhân ở một bên quan sát, rất có thể cậu ta sẽ lựa chọn một khách sạn gần đó có một quán trà, chúng ta chỉ cần đi đến những khách sạn này rồi chờ ở quán trà thì rất có khả năng, chúng ta có thể nhìn thấy vị công tử Ngoan Nhân trong truyền thuyết.”
Thì ra là kế sách như vậy, Lăng Vân quả thật là có chút dụng tâm suy nghĩ, nhưng vấn đề là, vị cậu chủ Thẩm Lãng đến từ Kinh Đô lại không giống những người khác.
Nhiều suy nghĩ và hành động của anh không giống như những người khác, anh là một người sẽ không bị ràng buộc bởi hình thức và quy tắc.
Tuy nhiên, ngày hội cho giới kinh doanh của Giang Nam sẽ được tổ chức vào ngày mai, cuối cùng cách mà Thẩm Lãng tham gia ngày hội cho giới kinh doanh đó, vẫn còn là một ẩn số.
Lúc này, sau khi ba người Lăng Thủy, Lăng Hỏa, Lăng Mộc nghe bà nội của họ giải thích mới có thể hiểu rõ.
Tất cả họ đều cảm thấy rất phấn khích.
Dù sao đối phương cũng là công tử Ngoan Nhân, là người thừa kế của gia tộc đứng đầu trong cả nước.
“Hay quá! Đang lúc các gia tộc giàu có khác đều đang ở hội trường của ngày hội đó để đợi đến lúc chào đón anh ta thì nhà họ Lăng chúng ta lại ở một quán trà gần đó để nhanh chân lên trước.”
“Không thể phủ nhận, tư duy của chủ nhà Lăng Vân này cũng vô cùng tinh tế, công tử Ngoan Nhân sẽ không dễ dàng xuất hiện, lựa chọn của nhà họ Lăng chúng ta là vô cùng khôn ngoan.”
“Bà nội, nếu chúng ta thật sự có thể tiếp đón công tử Ngoan Nhân, chủ nhà Lăng Vân dự định sẽ cho chúng ta phần thưởng gì?”