“Anh biết tập đoàn Vi Thị thì tốt rồi, tổng giám đốc Vi Thanh Vân của chúng tôi đang ở trong xe, anh mau chóng cút đi, còn không, hậu quả anh không gánh nổi đâu!” Trợ lý uy hiếp nói.
“Ồ? Vi Thanh Vân ở trong xe sao vậy thì tốt quá, anh nói là người của tập đoàn Phi Vũ muốn gặp anh ta!” Thẩm Lãng nói.
Nghe được mấy chữ tập đoàn Phi Vũ, trợ lý không khỏi nheo mắt lại.
Hiện giờ không có ai ở Giang Nam là không biết tập đoàn Phi Vũ, nếu như người này là giám đốc Từ Nghị của tập đoàn Phi Vũ, vậy thì Vi Thanh Vân không thể nào đắc tội được!
“Anh là giám đốc Từ Nghị của tập đoàn Phi Vũ sao?” Trợ lý thật cẩn thận hỏi.
Thẩm Lãng cười khổ lắc đầu, hiện giờ người của Giang Nam đúng là chỉ biết Từ Nghị mà không biết đến anh.
“Tôi không phải Từ Nghị, anh bảo Vi Thanh Vân ra đây, có lẽ anh ta sẽ nhận ra tôi!” Thẩm Lãng nói.
Lúc này trợ lý mới thở phào một hơi, nếu không phải Từ Nghị thì tốt rồi, dù sao thì vừa rồi mình cũng mắng người ta!
Trong lòng thấp thỏm đi về phía xe, trợ lý nói với Vi Thanh Vân qua cửa sổ xe: “Tổng giám đốc Vân, có người chặn đường chúng ta, nói muốn gặp anh…”
Trợ lý còn chưa kịp nói xong, Vi Thanh Vân đang nhắm mắt nghỉ ngơi đột nhiên quát lớn: “Chút chuyện nhỏ này mà cậu cũng không lo được sao? Có biết bao nhiêu người muốn gặp tôi, ai muốn gặp cũng có thể gặp thì tôi còn có thể làm được việc khác sao! Mau bảo anh ta cút đi, không cút thì gọi bảo vệ!”
“Nhưng… Tổng giám đốc Vân, người này nói là người của tập đoàn Phi Vũ!” Trợ lý nói.
Vi Thanh Vân lập tức mở mắt, tuy rằng bình thường anh ta rất ít hỏi tới chuyện công ty, nhưng hiện giờ thanh danh của tập đoàn Phi Vũ anh ta cũng nghe nói đến!
“Anh ta tên là Từ Nghị sao?” Vi Thanh Vân hỏi.
Trợ lý lắc đầu nói: “Không phải, nhìn tuổi tác và dáng vẻ anh ta, có lẽ chỉ là một nhân viên của tập đoàn Phi Vũ mà thôi!”
Tuy rằng không phải Từ Nghị nhưng Vi Thanh Vân cũng không dám chậm trễ, cho dù là lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Phi Vũ, hiện giờ anh ta cũng không dễ dàng đắc tội được!
Trong nháy mắt xuống xe, khi anh ta nhìn thấy Thẩm Lãng, trước hết là sửng sốt.
Ngay sau đó cảm thấy da đầu tê dại, toàn thân nổi da gà.
Thẩm Lãng, lúc trước anh ta có gặp qua một lần trong tiệc rượu của nhà họ Hướng!
Lúc ấy không có ai để Thẩm Lãng vào mắt, càng không coi tập đoàn Phi Vũ ra gì.
Nhưng ai có thể ngờ hiện giờ tập đoàn Phi Vũ đã lớn mạnh như vậy, mà người đàn ông này lại chính là ông chủ tập đoàn Phi Vũ!
Không ngờ hôm nay ông chủ của tập đoàn Phi Vũ lại đích thân tới đây!
Nghĩ như vậy, Phi Thanh Phân vội vàng đi tới trước mặt Thẩm Lãng, cúi đầu nói: “Anh Thẩm Lãng, đã lâu không gặp, không ngờ là anh lại tới đây.”
Trợ lý ở bên cạnh nhìn thấy vậy trong lòng không khỏi run sợ, không ngờ tên nhãi này lại là một nhân vật lớn, ngay cả Vi Thanh Vân kiêu ngạo như vậy mà cũng phải cúi đầu cung kính.
Mà anh ta, vừa rồi còn mắng người ta mấy câu, hiện giờ nghĩ lại hối hận cũng không kịp nữa rồi.
“Trí nhớ của tổng giám đốc Vi đúng là tốt thật, đã lâu như vậy tôi còn tưởng anh quên tôi rồi chứ!” Thẩm Lãng nhàn nhạt cười nói.
Vi Thanh Vân như đi trên băng mỏng, cẩn thận từng chút một: “Tôi làm sao dám quên anh Thẩm Lãng chứ, anh nói xem hôm nay anh tới đây có chuyện gì sao?”
Thẩm Lãng hừ lạnh một tiếng nói: “Vốn là muốn tìm tổng giám đốc Vân làm một giao dịch như mà bây giờ tôi thấy hình như tập đoàn Vi Thị không có thành ý, cho nên hay là thôi đi vậy!”
Vi Thanh Vân nghe vậy, hoang mang tới mức sợ hãi, tuy rằng ngày thường anh ta vô cùng kiêu ngạo, vì vậy mà tính cách trợ lý cũng rất ngang ngược, thế nhưng hiện giờ đối mặt với Thẩm Lãng, ông chủ tập đoàn Phi Vũ, Vi Thanh Vân lại không dám giận dữ.
“Anh Thẩm Lãng, thật sự xin lỗi anh, là do tôi bình thường chiều hư cấp dưới, vừa rồi đắc tội với anh, thật sự, thật sự xin lỗi anh!” Vi Thanh Vân nói, sau đó lại lạnh giọng với trợ lý: “Đồ chó má, còn không mau tới đây xin lỗi anh Thẩm Lãng đi!”
Trợ lý nghe vậy, mồ hôi lạnh ứa ra khắp người, anh ta vất vả lắm mới có được địa vị ngày hôm nay, nếu như đắc tội nhân vật lớn này, vậy thì xem ra tiền đồ đều bị hủy hoại.
Trợ lý sợ hãi trực tiếp quỳ gối trước mặt Thẩm Lãng nói: “Anh Thẩm Lãng, tôi sai rồi, cầu xin anh cho tôi một cơ hội.”
Thẩm Lãng bất đắc dĩ lắc đầu, Vi Thanh Vân có vẻ như hoàn toàn không biết lỗi sai của mình.
Chỉ là một trợ lý nhỏ bé mà thôi, nếu không phải có anh ta chống lưng thì sao dám kiêu ngạo như vậy chứ, có thể thấy được ngày thường tên Vi Thanh Vân này cũng là một người rất ương ngạnh, nếu như thu mua tập đoàn Vi Thị mà vẫn để Vi Thanh Vân tiếp tục cầm quyền thì chỉ sợ không phải kế sách lâu dài!
Đúng lúc này, Vi Thanh Phong đi từ tập đoàn Vi Thị ra.
Bởi vì căn cứ theo thời gian Dương Kim nói cho anh ra, có lẽ giờ này người của tập đoàn Phi Vũ cũng đến rồi, nhưng lại vãn không thấy người đâu, vì vậy Vi Thanh Phong định xuống lầu đích thân nghênh đón.
Vừa ra khỏi cửa đã thấy ở phía xa trợ lý của Vi Thanh Phong đang quỳ trước mặt một người, trong lòng Vi Thanh Phong không khỏi dâng lên một dự cảm chẳng lành.
Giờ phút này, Vi Thanh Phong cũng bất chấp hình tượng, chạy thẳng tới trước mặt bọn họ, khi nhìn thấy Thẩm Lãng, Vi Thanh Phong có chút kinh ngạc, không ngờ người của tập đoàn Phi Vũ tới không phải là Từ Nghị mà lại là người đàn ông này.
Đối với thân phận của Thẩm Lãng, Vi Thanh Phong cũng không phải là không biết, chỉ là cho dù là ai đi nữa, Vi Thanh Phong cũng biết chỉ cần là người của tập đoàn Phi Vũ thì không thể đắc tội.
“Xin chào anh, tôi là Vi Thanh Phong, Phó tổng giám đốc tập đoàn Vi Thị, không biết trợ lý này đắc tội gì anh, tôi thay mặt anh ta xin lỗi anh!” Vi Thanh Phong vô cùng khiêm tốn nói.
Lời này ngược lại khiến Thẩm Lãng có chút kinh ngạc, không ngờ phó tổng giám đốc của tập đoàn Vi Thị lại trẻ như vậy, hơn nữa sau khi nghe tên, Thẩm Lãng cũng có thể đoán được là em trai của Vi Thanh Vân.
“Thôi được rồi, đứng lên đi!” Thẩm Lãng cũng không muốn cứ giằng co như vậy mãi, đơn giản xua tay bảo trợ lý đứng dậy.
Trợ lý liên tục nói cảm ơn, sau đó tránh ở phía sau Vi Thanh Vân, thậm chí còn không dám liếc mắt nhìn Thẩm Lãng một cái.
Khi Vi Thanh Phong và Vi Thanh Vân cùng nhau tiến vào tập đoàn, Vi Thanh Vân lập tức định thông báo cho hội đồng quản trị tập trung ở phòng họp, thế nhưng đề nghị này lại bị Thẩm Lãng từ chối.
Bởi vì chuyện này, Thẩm Lãng chỉ muốn âm thầm hoàn thành chứ không muốn để cả thành phố biết!
Tôn trọng ý muốn của Thẩm Lãng, mấy người họ đi tới văn phòng tổng giám đốc.
Mà Vi Thanh vân lúc này lại vô cùng kính cẩn, lúc thì rót trà, lúc lại châm thuốc, hận không thể tôn Thẩm Lãng trở thành tổ tông!
Vi Thanh Phong ở bên cạnh bình tĩnh hơn nhiều, ngoài miệng vẫn luôn lễ phép mỉm cười, tuy rằng không tỏ ra ân cần với Thẩm Lãng như vậy, nhưng vẫn rất cung kính!
“Anh Thẩm Lãng, không biết hôm nay anh tới đây là có chuyện gì? Theo tôi được biết, tầm giờ này anh Thẩm Lãng ở tập đoàn Phi Vũ hẳn là rất bận đi!” Vi Thanh Phong mở miệng nói.
Thẩm Lãng có ấn tượng không tệ với Vi Than phong, bởi vì cả người anh ta đều có một khí chất vô cùng tự tin, cho dù đối mặt với mình căng thẳng biết bao nhiêu, Vi Thanh Phong vẫn duy trì vẻ ngoài bình tĩnh, năng lực như vậy người bình thường không phải ai cũng có được!
“Hôm nay tôi tới là để thương lượng một chút với về việc thu mua tập đoàn Vi Thị!” Thẩm Lãng trực tiếp mở miệng nói.