Mục lục
Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm (fulll)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mắt Khương Phàm hừng hực, Đại Thừa thánh văn cường thế khống chế mười đạo hỏa tinh đánh thẳng đến chân thân.

Oanh...

Rầm rầm rầm...

Mười đạo hỏa tinh giao thoa mà tới, hung hăng đánh vào trên người hắn, nổ lên cuồn cuộn liệt diễm.

Vảy đen vỡ vụn, máu me đầm đìa.

Kim viêm giống như dung nham còn ở trên vết thương.

Mắt Khương Phàm sáng như đuốc, khóa chặt thiếu niên, lao thẳng lên.

Thiếu niên kinh mà chưa loạn, ánh sáng trong đồng tử ngược lại càng tăng lên, mượn liệt diễm bắn nổ trùng kích, thuận thế rút lui về phía sau, khi Khương Phàm đuổi tới, trong chốc lát, hắn xoay chuyển toàn thân, phía sau vung ra cái đuôi rồng tráng kiện dài hai mét, có vảy chi chít, như thiết côn, mang theo cương khí quét ngang về phía Khương Phàm.

Khương Phàm xưa nay chưa bao giờ gặp qua đối thủ nào khó đối phó lại cường hãn như vậy, năng lực ứng biến gần như khủng bố.

Nhưng, hắn cũng không có kinh sợ hay hoảng loạn gì, cũng là tăng vọt chiến ý, không lùi không tránh, hóa ra móng vuốt Chu Tước, bắt tới đuôi rồng.

Keng!

Bạo kích kịch liệt giống như hai Thần Binh đánh vào một chỗ, thanh (âm thanh) triều chói tai, khuấy động không trung.

Cánh tay phải Khương Phàm run rẩy, suýt chút nữa bị chấn bể móng vuốt.

Không hổ là đuôi rồng, lực lượng quả thực khủng bố.

Nhưng... Hắn vẫn cưỡng bức bắt lấy, liệt diễm toàn thân cuồn cuộn kịch liệt, hỏa dực phát sáng, đột nhiên chấn động, bắt lấy đuôi rồng hung hăng đánh văng ra ngoài.

Lần này đến phiên thiếu niên kinh ngạc, lấy đuôi rồng của hắn, tăng thêm tình thế bạo kích, hoàn toàn có thể quét ngang hết thảy.

Vậy mà hắn có thể chống đỡ được? Lại còn là dưới tình huống kia!

Số lượng lớn thân ảnh liên tiếp xông ra khỏi hắc ám, nhưng trong tầm mắt chỉ quan tâm thiếu niên đang bị đánh bay đi kia.

Bọn hắn hơi biến sắc, khó có thể tin được!

Thường Lăng lại đang dùng sức ôm chặt đôi môi đỏ, nhìn đến xuất thần, cái này so với các trận luận võ nàng nhìn thấy trước đó hoàn toàn khác biệt.



Khương Phàm vỗ cánh đuổi theo, liệt diễm toàn thân càng ngày càng hừng hực, cuồn cuộn ở sau lưng, hóa thành vòng xoáy, giống như đang cõng Thần Hoàng theo hắn phóng tới phía thiếu niên.

Hắc phong cuồn cuộn toàn thân thiếu niên, long dực chấn động, nhanh chóng ổn định thân thể.

Nếu như là người khác, khẳng định sẽ vội vã tiến công, hoặc có thể là né tránh.

Nhưng hắn biết rõ, đối thủ này không tầm thường, khẳng định sẽ đuổi không bỏ, khởi xướng thế công cường hãn.

Cho nên... Thiếu niên cố giữ vững thân thể, sau một khắc liền phóng xuất ra hắc khí mãnh liệt hơn, vờn quanh tụ tập ở xung quanh, cuồn cuộn thành hình dáng hắc sơn. Giống như là thiết sơn chân chính, nặng nề nguy nga, phía dưới mặt đất đều muốn vỡ nát.

Càng rung động hơn là bên ngoài còn có hình dáng Cự Long đang quay quanh, giống như là một con Dực Long Hắc Ám.

Khương Phàm lao tới, vòng xoáy ánh sáng cuồn cuộn sau lưng, cùng với tiếng vang đinh tai nhức óc, tuôn ra tám đạo trọng quyền, giống như thiên thạch va chạm hắc sơn.

Ầm ầm...

Như Thiên Thần rèn sắt, âm thanh chấn động thiên địa.

Hắc sơn ầm vang tán loạn, cuồng phong bị tàn phá bừa bãi, nhưng thiếu niên ở bên trong đã sớm chuẩn bị, cường thế khống chế thân thể, không bị cuốn bay, mà là trực tiếp giết ra, trong tay có nhiều chuôi chiến đao màu đen, sát khí như thủy triều, ngang nhiên chém tới.

Khương Phàm triệu ra tàn đao, cũng muốn mượn nhờ hỗn loạn, trảm về phía trước.

Kết quả, hai bóng người ở bên trong Hắc Phong, Kim Viêm kịch liệt bạo động lại đối diện chạm vào nhau, hai thanh chiến đao ngang nhiên phách trảm.

Thiếu niên chung quy là bị khí lãng nổ tung gây ảnh hưởng, càng không nghĩ tới đao thức của Khương Phàm lại mãnh liệt như vậy.

Một tiếng vang thật lớn, hắc đao rời khỏi tay, tàn đao sôi trào cương khí chém về phía ngực của thiếu niên.

Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, ngực thiếu niên bao trùm lên lân phiến thật dày, chống đỡ tàn đao.

Keng!

Như đao thuẫn oanh minh, thiếu niên run rẩy toàn thân, chỗ thủng phun máu, bay ngược ra ngoài, lân phiến ở ngực bị đánh nát, càng thương tổn tới xương ngực.

Nếu như không phải có lân phiến bảo vệ, một kích này thậm chí khả năng đã xé nát trái tim hắn.

Đám người áo đen xa xa bỗng nhiên biến sắc, không hẹn mà cùng kinh hãi đổ mồ hôi lạnh.



Nhưng đao thức Khương Phàm cho tới bây giờ cũng không phải là một chút, sau khi một kích đánh lui, huyết khí toàn thân lại sôi trào, da thịt nóng hổi đến đỏ lên, hai mắt đều bò đầy tơ máu, đạo đao khí thứ hai bá đạo lại mãnh liệt, lướt qua trời cao, bổ về phía thiếu niên.

Thiếu niên rốt cuộc cũng biến đổi sắc mặt, hai cánh nhanh chóng hội tụ, chặn lại được trước mặt.

Một tiếng vang đinh tai nhức óc thật lớn, vảy đen vỡ nát, máu tươi vẩy ra, cốt dực của thiếu niên bị chém nát, hung hăng rơi xuống mặt đất.

Khương Phàm thu đao, hai tay chấn kích, liệt diễm cuồn cuộn sôi trào giữa bầu trời, trải rộng ra hai trăm mét.

Sâu trong liệt diễm, hổ gầm sói tru.

Mãnh hổ, cự tượng, đại mãng, ác lang, còn có bạo hùng, man ngưu, mỗi con đều

trên năm mét.

Thập thú thành hình, thú uy cuồn cuộn, kim quang ngập trời.

- Thập Thú Bá Thế Quyền!

Khương Phàm đứng ngạo nghễ giữa trời cao, phát ra tiếng gào thét cuồng dã.

Linh văn hừng hực cường quang, khống chế mười con kim viêm mãnh thú lao thẳng đến thiếu niên.

Những người áo bào đen xung quanh lại lần nữa có phản ứng, khiếp sợ nhìn mãnh thú từ trên trời giáng xuống, sinh động như thật, hung tàn bạo ngược, toàn bộ kéo lấy kim viêm dào dạt, tình thế kinh người.

Thường Lăng khó có thể tin được mà nhìn một màn này.


Linh văn vậy mà lại có thể khống chế nhiều mãnh thú như vậy sao?


- Đại Thừa thánh văn?


Thiếu niên rõ ràng cảm nhận được áp lực linh văn, nhưng thể hiện lại càng trở nên dữ tợn thêm, hắn phát ra tiếng long ngâm mát lạnh, hắc khí như thủy triều, trùng thiên cuồn cuộn, cuồng phong mãnh liệt tàn phá bừa bãi thiên địa, bên ngoài mấy ngàn mét cát bụi đều bị tung bay.


Hắc phong trải rộng ra hơn hai trăm mét, táo bạo đến cực điểm, giống như là hồ nước màu đen đang sôi trào.


- Thánh pháp! Sâm La... Sát Sinh Trảm!


Thiếu niên trợn mắt trừng trừng, y phục bay phần phật, hai tay hướng về phía trước, chỉ lên trời chém mạnh một cái.


Trăm mét giữa không trung, hắc phong như sóng triều sôi trào dâng lên ầm vang nổ tung, một thanh trường đao hắc ám bỗng dưng xuất hiện, nặng nề lại sắc bén, còn có hư ảnh Dực Long bao quanh, chỉ lên trời phách trảm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK