Mục lục
Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm (fulll)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Vạn Linh Huyết Thụ không phải thực vật bình thường, nó càng giống như Yêu thú hơn, ta đã ủy thác Thần Thụ Thế Giới kiểm tra cho nó, nhưng... Không cứu nổi. Trừ phi dùng máu của các đỉnh cấp Yêu thú tạo nên một lần nữa, nhưng về thời gian chỉ sợ phải chờ rất lâu.

- Đáng tiếc, thật đáng tiếc.

- Tuy nhiên có một tin tức tốt, rễ cây của Phù Tang Thần Thụ đã nảy mầm, có ba nhanh đã nảy mầm.

- Hãy cố gắng bồi dưỡng, tương lai đó chính là ba mặt trời. Nàng vất vả rồi, hãy nghỉ ngơi một lát, ta đi xem Đan Hoàng nơi đó thế nào một chút, mấy ngày trước đã ổn định, bây giờ cũng nên thành hình rồi.

Khương Phàm cười nhạt, ôm hôn Dạ An Nhiên.

Bây giờ Dạ An Nhiên càng phát ra sự tinh khiết và linh tính như tinh linh, thực sự chịu không được loại trêu chọc này, gương mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng lên, vụng trộm nắm lấy tay Khương Phàm.

Khương Phàm nhìn thấy thì suýt chút nữa hắn đã muốn đến trận dã chiến, hắn vội vàng thở sâu, ngăn chặn xao động, bay lên không liền muốn rời khỏi.

Dạ An Nhiên gọi Khương Phàm lại:

- Chờ một chút, nói cho Đan Hoàng một tin tức tốt. Vĩnh Sinh Thần Thụ đã nảy mầm.

- Vĩnh Sinh Thần Thụ? A, nàng không nói ta cũng quên mất.

Khương Phàm vỗ đầu một cái, lúc ấy đã phát hiện Vĩnh Sinh Thần Thụ ở đại điện Thượng Thương cổ thành, ở bên trong đó vơ vét được rất nhiều hạt giống, có ba hạt được chọn đưa đến trong thế giới Ngũ Hành của Dạ An Nhiên.

Chỉ chớp mắt đã hơn mười năm, đều nhanh quên mất, không nghĩ tới lại sống thật.

- Chàng quên, nhưng Đan Hoàng cũng không có quên. Từ khi ngài ấy nhớ tới muốn luyện Vô Hạn Tạo Hóa Đan, đã năm lần bảy lượt đến hỏi ta tình huống của Vĩnh Sinh Thần Thụ. Trước đó vẫn luôn không có phản ứng, nhưng vào tháng trước thì đã nảy mầm. Tuy nhiên, chỉ có một hạt nảy mầm, hai hạt khác còn không có phản ứng.

- Một hạt là đủ rồi.

Khương Phàm rời khỏi Thế giới Ngũ Hành, tiến về Sí Thiên đại điện.

Trước đó trải qua nửa tháng phối hợp với bọn hắn, rốt cuộc ma cốt cứng cỏi của Thiên Diện Ma Hoàng cũng hoàn toàn nóng chảy trong Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh, cũng bắt đầu ngưng kết định hình, cho nên Khương Phàm mới tranh thủ lúc rảnh rỗi, đi ra bồi bồi An Nhiên các nàng.

Lúc này trong núi rừng bên ngoài Sí Thiên đại điện, Đông Hoàng Càn, Đông Hoàng Toại, Kiều Vô Hối và rất nhiều cơ hồ đều tụ tại nơi này.

Bọn hắn nhận được tin tức ma cốt linh tủy đã gần thành hình thì đều chạy đến chứng kiến, thuận tiện nhìn xem luyện được mấy viên.

Bạch Tai, An Minh Hề, Triệu Thế Hùng, càng là đầy cõi lòng chờ mong.

Bọn hắn đứng ở phía trước, cơ hồ có thể tưởng tượng đến những ánh mắt hâm mộ kia đang bao phủ bọn hắn.

Từng viên ma cốt linh tủy sắp ra lò, cơ hồ chính là vận mệnh của bọn hắn.

Nhưng sau khi chờ mong, Bạch Tai cũng cảm thấy áp lực.

Dù sao hắn cũng là muốn xông tới cảnh giới Thánh Hoàng, chuyện này tương đương với cảnh giới tối cao mà tuyệt đại đa số võ giả đều luôn chờ đợi, khẳng định độ khó đột phá cực lớn.

Mà lúc trước hắn cũng đều không thể để Khương Phàm phóng thích, nếu như lần này thất bại, thật không biết bàn giao như thế nào, phải làm như thế nào để xứng đáng với nhiều tài nguyên bồi dưỡng như vậy.

Lúc Khương Phàm đến nơi này, tiếng oanh minh kịch liệt trong Sí Thiên đại điện đang chuẩn bị kết thúc, bầu không khí trong dãy núi vừa an tĩnh vừa khẩn trương.

Thời điểm Sí Thiên đại điện triệt để an tĩnh, chính là thời khắc chính thức khai đỉnh.

Đông Hoàng Như Ảnh đứng trong đội ngũ Đông Hoàng tộc, đưa ánh mắt quái dị nhìn giáng lâm Khương Phàm.

Khương Phàm bị nàng nhìn rất không được tự nhiên, lại có loại cảm giác bị bắt gian hoang đường.

Từ sau khi Đông Hoàng Như Ảnh nói có thể cảm nhận được hắn xao động, mỗi lần vuốt ve an ủi cùng An Nhiên các nàng xong, đều đi bộ khắp nơi một chút, để cho mình tỉnh táo lại, miễn cho 'dư ba chưa hết', nếu không lại bị bọn võ giả không gian như Đông Hoàng Như Ảnh đây phát giác.

Chẳng lẽ lần này tới gấp, còn có dư ba?

Đông Hoàng Như Ảnh lắc đầu, rất im lặng đối với người này.

Ma cốt linh tủy sắp thành hình, hắn lại còn có lòng dạ thanh thản ra ngoài phóng đãng.

Nàng thật có chút không nhìn thấu nỗi người này rồi, nếu nói thích nữ sắc, hắn nhìn một ít thiên kiều bá mị nữ tử là thật không có chút phản ứng, khó mà nói sắc, hắn không làm gì thì liền đi giày vò Dạ An Nhiên các nàng, có đôi khi một ngày có thể chuyển mấy lần.

- Lấy kinh nghiệm của ngài, có thể ra mấy viên ma cốt linh tủy?

Đông Hoàng Càn khoanh tay, lòng đầy chờ mong.

- Vấn đề này ta cũng không có kinh nghiệm.

Khương Phàm lắc đầu.

- Thần Tôn Nhân tộc, nhiều nhất là có thể luyện năm viên, có một ít là bốn viên. Nhưng tình huống Ma tộc, ta không hiểu rõ, nhưng Ma tộc chỉ là nhìn to lớn, năng lượng rèn luyện cũng không khác Nhân tộc lắm, ta đoán chừng... Nhiều nhất chỉ sáu viên. Cứ như vậy, ngươi phân cho An Minh Hề, Bạch Tai và Triệu Thế Hùng ba viên, chẳng khác nào giao ra một nửa ma cốt.

- Ngươi muốn nói cái gì?

- Ta vô ý châm ngòi liên quan, ta chỉ là cảm giác không cần thiết phải cho Triệu Thế Hùng. Bản thân Triệu Thế Hùng đã là Thiên phẩm linh văn, kích phát tiềm lực cao nhất tiến tới Thánh Vương Thiên phẩm, sau này lại đến Thánh Vương.

- Thánh Vương, chúng ta chê ít, nhưng thêm một người nữa cũng không nhiều, thiếu một người thì cũng không ít. Nếu như viên này cho ngươi, tương đương với kích thích hơn phân nửa Ma Hoàng, tỷ lệ ngươi tiến tới Thần Hoàng càng lớn hơn.

Ý tứ của Đông Hoàng Càn rất rõ ràng, cả một bộ di cốt Ma Hoàng toàn ép đến trên thân Khương Phàm, quá lãng phí, lấy ra hai khối mới là đúng.

Bạch Tai thì hắn không có bất kỳ ý kiến gì, mỗi lần cho hắn cơ hội hắn đều có thể tóm chặt lấy, mà Cốt Hải linh văn càng có thể kích phát tiềm lực ma cốt linh tủy, có hi vọng tiến tới Thánh Hoàng cực lớn.

An Minh Hề, hắn cũng là không có ý kiến, nữ tử kia trước đó đã lập qua đại công, vẫn mãi chưa có ban thưởng, nếu như lần này không cho ma cốt, bây giờ nói không qua được.

Nhưng ma cốt linh tủy cứ có mấy viên như vậy, lại để viên kia cho người khác, sẽ thiếu phần của Khương Phàm.

Nếu như cũng bởi vì viên này, để Khương Phàm đột phá thất bại, hậu quả kia coi như nghiêm trọng!

Dù sao, đó là đột phá Thần cảnh!!

Khương Phàm không có nhiều lời, mà chỉ nói:

- Ba viên, ta đủ.

- Ba viên, chỉ có thể nói miễn cưỡng đủ. Nhưng nếu như bên trong Luyện Thiên Đỉnh chỉ ra được năm viên, ngươi phân ra ba viên, có thể sử dụng hai viên tiến tới Thần Linh? Ta nhìn rất khó!!

- Ngươi không thể trông mong chút điểm tốt?

- Điều ta nói chính là tình hình thực tế.

- Lúc ấy sao không nói?

- Ta có bệnh sao, đắc tội Triệu Thời Việt?

Đông Hoàng Càn trợn mắt trừng một cái, Triệu Thời Việt đã là người của Sí Thiên giới, lại là thành viên trong tộc đàn Phượng Hoàng, hắn có thể không nguyện ý bởi vì xen vào việc của người khác mà đắc tội.

- Tình huống, tự ta rõ ràng. Dù là chỉ có hai viên, ta cũng có sáu mươi phần trăm chắc chắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK