- Nếu như ta là các ngươi thì sẽ làm bộ cái gì cũng chưa từng xảy ra. Cho dù có người đến hỏi, Sát Sinh Tiễn là đánh về phía nơi này sao? Các ngươi đều phải trả lời, có sao, không thấy. Ha ha... A a a a...
Hướng Vãn Tình mặt giãn ra cười yêu kiều, lại trừng nhìn đối với Tần Thế Võ, bên trong vẻ vũ mị còn mang theo mấy phần hoạt bát.
Tần Thế Võ và Tần Thiên Hồng cũng không có tâm tình thưởng thức cái vẻ xinh đẹp tuyệt thế này, bọn hắn cực lực khống chế lửa giận đang muốn dâng lên.
Cái gì gọi là đánh nát răng và máu thì phải nuốt vào trong bụng nuốt, hôm nay bọn hắn đã xem như thật sự lĩnh hội tới.
Mà, không thể chuyển giao tội danh đến tổ sơn, cũng chỉ có thể chuyển cho Hướng Vãn Tình, nhưng, Xích Thiên Thần Triều tin sao?
Lão tổ Thánh Vương của bọn hắn, ở Tru Thiên Thần Điện, bị nữ tử của Khương Phàm, còn là Thánh Vương Hướng Vãn Tình giết?
Không chỉ có Xích Thiên Thần Triều không tin, chính bọn hắn cũng đều không tin!!
Coi như tin thật, cũng là Tru Thiên Thần Điện dung túng, nếu không vì sao không nhúng tay vào?
Không ngăn cản?
Cho nên... Cái nồi này vẫn là sẽ chụp đến trên người bọn họ!
Là bọn hắn giết Chu Diễm, giết lão tổ đã sống ngàn năm của Xích Thiên Thần Triều!
Nghĩ tới đây, sắc mặt Tần Thế Võ cùng Tần Thiên Hồng trở nên cực kỳ khó coi.
Hướng Vãn Tình nói:
- Nơi này giống như không có cách nào ở được cả, chuyển sang nơi khác cho ta? Thay... một nơi an toàn.
Tần Thế Võ sâu hít một hơi, cưỡng chế lửa giận đang muốn dâng ra, sau khi ra hiệu với Tần Thiên Hồng, hắn đã bay lên không chạy tới khu nội điện.
Sau khi Tru Thiên Thần Tôn nhận được tin tức thì cũng xúc động đến mức muốn xé xác nữ tử kia.
Chu Diễm chết tại Tru Thiên Thần Điện, chuyện này bất luận giải thích như thế nào đều không rõ!
Xích Thiên Thần Tôn cũng sẽ cho rằng bọn họ đã hợp tác cùng Khương Phàm. Nếu như lúc này lại giết Hướng Vãn Tình, Khương Phàm cũng sẽ không khinh xuất tha thứ, như thế này Tru Thiên Thần Điện sẽ xong thật.
Mà, Sát Sinh Tiễn lại còn có thể xuyên qua pháp trận của Tru Thiên Thần Điện bây giờ, trực tiếp bắn giết Thánh Vương?
Chẳng phải là còn có thể uy hiếp được Thánh Hoàng!!
Chẳng lẽ... tin tức Thương Sinh Cung của Thương Huyền tổ địa được Đế Quân chúc phúc qua là thật??
Loan Đình gian nan mở miệng:
- Thần Tôn, dựa theo thuyết pháp của Chu Diễm, Xích Thiên Thần Tôn sắp đến phía ngoài Bắc Bộ cách đây năm ngàn dặm, không phải là chúng ta phải làm ra lựa chọn rồi sao?!
Khóe mắt Tru Thiên Thần Tôn có chút run rẩy, đây là đại sự liên quan đến vận mệnh Tru Thiên Thần Điện, lại bị ép buộc rồi?
Hắn tức giận và càng mâu thuẫn, nhưng việc đã đến nước này, hắn chỉ có thể kiên trì làm ra quyết định.
- Mang Hướng Vãn Tình tới!
Tru Thiên Thần Tôn trầm giọng hạ lệnh, quay người về tới Tru Thiên đại điện.
Hướng Vãn Tình mang theo dáng dấp yểu điệu đi tới đại điện, không đợi Tru Thiên Thần Tôn trách cứ, nàng đã biểu đạt bất mãn trước:
- Chu Diễm suýt chút nữa đã giết ta, có phải các ngươi hẳn là nên biểu đạt sự áy náy hay không?
Một câu lại lần nữa chọc giận cơn giận còn sót lại chưa tiêu hết của đám người Tru Thiên Thần Điện.
Tru Thiên Thần Tôn lạnh mặt nói:
- Phần Thiên Thần Hoàng thật sự là đã tìm được một cô nương tốt nhỉ!
Hướng Vãn Tình dịu dàng cười nói:
- Cách Thần Tôn nói xin lỗi chính là ca ngợi sao? Ta miễn cưỡng tiếp nhận.
Tru Thiên Thần Tôn nói:
- Nhận được trợ giúp của ngươi, chúng ta đã làm ra quyết định!
Đôi mắt đẹp của Hướng Vãn Tình sinh huy:
- Nhìn dáng vẻ tít mắt vui mừng của Thần Tôn, khẳng định là đã làm ra quyết định để cho mình hài lòng nhất, Vãn Tình xin lắng tai nghe.
Mừng tít mắt?
Tần Thế Võ và đám người lại tuôn ra một cảm giác xúc động muốn đánh nàng!
- Từ hôm nay trở đi, Tru Thiên Thần Điện sẽ giữ vững trung lập! Không can thiệp tất cả hành động giữa các ngươi đối với Xích Thiên Thần Triều, Cửu Lê Ma tộc, cùng Thiên Cực giới! Nhưng, trong vòng nửa năm, các ngươi nhất định phải giải quyết Xích Thiên Thần Triều, dùng chuyện này hiện ra thực lực chiến tranh của các ngươi, cho ta một lòng tin rằng các ngươi có thể ứng phó Bát Châu Thập Tam Hải xâm lấn.
- Nếu như các ngươi giải quyết được Xích Thiên Thần Triều, Tru Thiên Thần Điện sẽ dốc sức hợp tác cùng các ngươi, cùng nhau bảo vệ Thương Huyền. Nếu như các ngươi không giải quyết được, chính là không có thực lực bảo vệ Thương Huyền, chúng ta lựa chọn một con đường khác, hợp tác cùng Xích Thiên Thần Triều, nghênh kích Sí Thiên giới các ngươi, cũng không tiếc cái giá gì để tiêu diệt Khương Phàm, trì hoãn thời gian Đế tộc xâm lấn.
- Ngoài ra, trong nửa năm này, các ngươi tuyệt đối không thể công bố chuyện mật ước với Đế tộc. Nửa năm sau, nếu như hai bên hợp tác, các ngươi cũng phải tận hết khả năng giữ gìn hình tượng của Tru Thiên Thần Điện chúng ta.
- Thần Tôn không suy nghĩ một chút, liên hợp cùng chúng ta vây bắt Xích Thiên Thần Triều, sau đó chia cắt tài nguyên nơi đó?
- Ngươi nghe không hiểu ý của ta? Ta muốn các ngươi hiện ra thực lực trước!!
- Trong vòng một ngày hủy diệt Quang Mang Thần Điện còn chưa đủ à?
- Hủy diệt Quang Mang Thần Điện, rất có thể là có liên quan cùng Quang Mang Thần Tôn, hoàn toàn không đủ để chứng minh các ngươi có thực lực hủy diệt Chí Tôn Hoàng Đạo!
Tru Thiên Thần Điện cho ra thời hạn nửa năm, đầu tiên là rất mâu thuẫn với uy hiếp như thế này, hắn muốn để Khương Phàm biết bọn hắn rất tức giận, thứ hai đúng là muốn nhìn thực lực thật sự của bọn người Khương Phàm.
Thứ ba, cũng là quan trọng nhất.
Xích Thiên Thần Triều vô cùng cường đại, cũng không phải dễ thu thập như vậy, giữa bọn hắn nhất định phải bộc phát mấy trận ác chiến, cũng sẽ bỏ ra cái giá nặng nề.
Khương Phàm hoàn toàn bất đắc dĩ chắc chắn đi cầu hắn, liên thủ khởi xướng một kích trí mệnh cuối cùng. Đến lúc đó hắn sẽ từ từ đàm phán cùng Khương Phàm, chia cắt tài nguyên Xích Thiên như thế nào, ứng phó Đế tộc xâm lấn như thế nào.
Hướng Vãn Tình chăm chú suy nghĩ, sau đó lại nói:
- Ta sẽ chuyển đạt ý nguyện của Thần Tôn, lúc trở lại lần nữa, sẽ mang lên hiệp ước, ngài thấy không có vấn đề, thì ký tên lên.
Tru Thiên Thần Tôn nói:
- Không cần, bây giờ còn không phải thời điểm hợp tác, chúng ta chỉ là tạm thời cân nhắc giữ vững trung lập, lúc nào cũng có thể thay đổi chủ ý.
Hướng Vãn Tình nhìn chằm chằm Tru Thiên Thần Tôn, cười nói:
- Ta đã hiểu ý của ngài.
Tru Thiên Thần Tôn nói:
- Chuyển cáo lời chúc phúc của ta cho Khương Phàm, ba chữ, vận khí tốt!
- Ta sẽ chuyển đạt, cáo từ.
- Chờ một chút!
- Thần Tôn còn có yêu cầu gì?
- Khương Phàm... Thành thần chưa??
Hướng Vãn Tình chỉ là cười cười, nhưng không có trả lời, sau đó bay lên không rời khỏi khu nội điện.
Tru Thiên Thần Điện, Tây Bắc Bộ, ở bên ngoài hơn hai ngàn dặm, Đông Hoàng Trấn Nguyên lo lắng chờ đợi tin tức, nhất là khi Sát Sinh Tiễn đột nhiên xẹt qua bầu trời, càng làm cho tim hắn nhảy tới cổ.
Lúc hắn đang quyết định, muốn nhấc lên nguy hiểm bị Tru Thiên kiếm trận xé rách để tới gần Tru Thiên Thần Điện, một bóng người đột nhiên xuất hiện ở cuối tầm mắt, cũng chạy đến phía hắn nơi này.
- Hướng Vãn Tình?
Sau khi cẩn thận xác định, Đông Hoàng Trấn Nguyên đã nhanh chóng ra nghênh đón, nhấc lên Không Gian Mê Sào cuốn nàng đi.