- Cửu Cực Chiến Thần, ngươi hẳn là rất kiêu ngạo, ngươi là vị thần đầu tiên bị luyện chết tươi!! Ngươi, là hổ thẹn của Hỗn Độn Lôi Thể!!
- Không thể nào!! Ngươi coi ngươi là Đế Quân sao? Ngươi luyện không chết thần, ngươi càng không luyện được Hỗn Độn lôi triều bất diệt!!
Trái tim Cửu Cực Thần Tôn mãnh liệt co vào, tiếp đó là cuồng dã vỡ nát, vô tận sinh cơ quét sạch toàn thân, cánh tay cụt trùng sinh thịt nát, mênh mông lôi triều tùy theo chiến khu cuồng kích, dẫn phát phóng thích cực hạn.
Hắn bỏ qua trái tim Hỗn Độn, tương đương với bỏ nửa cái mạng, nhưng trao đổi chính là thực lực tuyệt thế gần như Thần Tôn tự bạo.
Giữa cái nháy mắt này, Khương Phàm vỗ cánh bay đi, rời khỏi luyện lô.
- Ngay lúc này!!
Đông Hoàng Như Ảnh từ đầu đến cuối vẫn đang diễn biến đạo ngấn Không Gian, tại thời khắc này đã đan dệt ra Hư Không Đại Đạo, bao phủ luyện lô, chỉ tinh hà đang sụp đổ ở phía xa.
Đại tinh vẫn lạc, tinh hà đổ sụp.
Tinh Túc Thần Tôn cùng Thiên Mệnh Thần Tôn đều bị thương nặng, nhưng bọn hắn chung quy vẫn là Thần Linh, cả hai tế lên bảo khí tránh thoát khỏi bạo tạc.
Tinh Túc Thần Tôn kéo lấy một viên bảo luân, đây đã từng là tinh thần chân chính rơi xuống từ Thiên Khải luyện hóa thành.
Thiên Mệnh Thần Tôn giơ cao ngọc tỉ truyền quốc, đây là toàn bộ quốc vận thần triều biến thành, càng khắc đầy tất cả vết tích sơn hà đại thành, tương đương với hóa thân của thần triều, cùng chiến khu của hắn là tuyệt phối.
Nhưng ngay lúc bọn hắn giết ra, trong chớp mắt, tuyệt thế luyện lô đang đối kháng bộc phát đột nhiên xuất hiện ở trong bọn hắn.
Khoảng cách lẫn nhau chỉ ngắn ngủi hơn mười dặm mà thôi.
Luyện lô bộc phát ánh sáng chiếu xa vạn trượng, lôi triều sôi trào ở bên trong, ánh sáng cực hạn thật sự là quá chói mắt, trong nháy mắt đã hấp dẫn Tinh Túc Thần Tôn cùng Thiên Mệnh Thần Tôn vừa mới thoát khốn.
Tinh Túc Thần Tôn ngưng tụ con ngươi, trước tiên đã hiểu ra cái gì đó:
- Phần Thiên Thần Hoàng, ngươi khinh người quá đáng...
Thiên Mệnh Thần Tôn bỗng nhiên biến sắc:
- Lại tới? Không xong rồi? Phần Thiên Thần Hoàng, ngươi là khỉ làm xiếc...
Ầm ầm!!
Bọn hắn vừa mới gào thét, Cửu Cực Thần Tôn đang điên cuồng cường thế xé nát luyện lô cứng cỏi, luyện lô sụp đổ, Phần Thiên Diệt Thế Viêm cuồng dã cuồn cuộn, đối diện che mất Tinh Túc Thần Tôn cùng Thiên Mệnh Thần Tôn, ngay sau đó lôi triều bạo ngược cuồng kích, hoành hành mấy trăm dặm như tốc độ ánh sáng, lần nữa bao phủ Thiên Mệnh Thần Tôn cùng Tinh Túc Thần Tôn.
Tinh tú cùng thiên mệnh vừa mới trọng thương trong bạo tạc tại thế giới Hỗn Độn, tiếp theo lại bị tinh thần bạo tạc tổn thương, bây giờ lại bị Phần Thiên Diệt Thế Viêm gần như Bán Đế cùng Hỗn Độn lôi triều mà Cửu Cực Thần Tôn phế đi nửa cái mạng trùng kích.
Thần khu dù có ngoan cường đều gánh không được giày vò như thế này, hai vị Thần Tôn bình trận cao ngạo tôn quý, bị thảm liệt tách rời trong sự bi phẫn vô tận!
Sát thần, quá khó khăn!!
Nhưng thực lực tuyệt đối phối hợp với chiến thuật điên cuồng, sát thần liền có khả năng.
Khương Phàm tháo chạy trăm dặm, ngạnh kháng năng lượng bạo động, bay lên dùng sức đánh ra Liệp Thần Thương.
Liệp Thần Thương nhận chiến ý từ Khương Phàm kích phát, càng nhận được thần lực thôi động, trong chốc lát đã chấn vỡ hư vô, đuổi giết Tinh Túc Thần Tôn.
Tinh Túc Thần Tôn vừa muốn ổn định thì đã bị Liệp Thần Thương đối diện xâu thể, đâm vỡ vụn trái tim, càng vỡ vụn cả chiến khu.
Mặc dù Thần khu cường hoành cứng cỏi, nhưng dưới từng vụ nổ liên tiếp gây nên những vết nứt bò đầy, tụ mãn vết thương, lại bị Liệp Thần Thương bạo kích như vậy thì cũng bị vỡ thành mảnh.
Sau khi Khương Phàm đánh ra Liệp Thần Thương, hắn lập tức lấy Phần Thiên Chiến Đao đẩy lên uy lực 'tế trời'.
Ầm ầm!
Liệt Diễm Đao cương tuôn ra như thủy triều, tràn ngập Phần Thiên Diệt Thế Viêm, Bát Hoang Tuyệt Diễm, cùng Nguyên Hỏa Vạn Vật, ba loại thần viêm kích phát mà thành đao cương thể hiện ra thần uy chân chính của 'Tế Thiên Thức'.
Thâm không mênh mông, năng lượng chảy ngược, từ khí tức Hư Vô đến sóng triều táng diệt, từ uy lực tinh thần, lại đến Hỗn Độn lôi triều, toàn bộ tràn ngập đất trời cuốn vào đao cương.
- Chém!!
Khương Phàm vung đao đánh một kích, đao cương trăm dặm, chém chết hư không.
Cửu Cực Thần Tôn vừa mới thoát khốn đã phát hiện có gì đó là lạ, nhưng hắn phóng thích Hỗn Độn Lôi Hải, phế bỏ nửa cái mạng để mình suy yếu đến cực độ.
Vào thời khắc hắn đang kinh ngạc cảm nhận được nguy cơ thì đã quả quyết muốn rút lui ngay, cưỡng ép huy động lôi triều, nổ bắn ra thâm không.
Nhưng... Một thân ảnh xinh đẹp quỷ mị xuất hiện ở phía trên hắn, mũi chân nhẹ nhàng điểm một cái, không gian bị cưỡng ép giam cầm.
Cửu Cực Thần Tôn bị cưỡng bức định lại ngay tại nguyên chỗ, bộc phát lôi triều dưới trạng thái mệt mỏi căn bản không lay động được không gian giam cầm, giữa mấy hơi ngắn ngủi, đao cương tế thiên như con sông dài trăm dặm, nó 'chặn ngang' chặt đứt, xác thực mà nói là nó trực tiếp nuốt hết, chiến khu cứng cỏi bị chia năm xẻ bảy, phun ra chiến trường.
Thiên Mệnh Thần Tôn với cơ thể vỡ vụn bay đi, nhưng có thể trở thành Thần Tôn, kinh nghiệm và phản ứng đều đã cực kỳ cường đại, không đợi ổn định liền cưỡng ép gọi ngọc tỉ truyền quốc vừa mới tuột tay về.
Ngọc tỉ truyền quốc lấp lóe ánh sáng, trải rộng ra hình ảnh hoa mỹ, giống như là một bức tranh cương vực trải rộng ra tại thâm không, ù ù xoay tròn xông về Thiên Mệnh Thần Tôn.
Thiên Mệnh Thần Tôn mặc dù tức giận và đau đớn, nhưng trong đầu đã lấp lóe lên một cái ý niệm... Khuất nhục chạy trốn!!
Côn Lôn trốn qua một lần, hắn thề muốn rửa sạch nhục nhã, tuyệt đối không tránh lui, nhưng giờ khắc này, liên tiếp kịch biến để hắn tức giận không kiềm chế được, càng đã nhận ra Khương Phàm vô cùng cường đại.
Không đánh!!
Rút lui trước!!
Sau khi tập kết lại cùng Đế Tử và các Thần tôn khác lại phản sát!!