Thiên Hoang lão tổ là cõng trốn, mà hắn là ở chính diện tương đối, Minh Hà cuồn cuộn, u quang diệu thế, Âm Lôi vô tận cuồn cuộn ở phương xa, tiếng Minh Kình gào thét to lớn với Cửu Thiên Thập Địa, tràng diện... Quá dọa người...
- Xin lỗi!!
Hạo Vô Cực sợ lại trì hoãn nữa, ngay cả hắn đều phải chết!!
- Cái gì?
Thiên Hoang lão tổ từ xa xa chú ý tới khẩu hình của Hạo Vô Cực, sắc mặt đột nhiên biến đổi, tốc độ tăng vọt, muốn xông vào mảnh thế giới bát quái kia.
Nhưng... Âm Dương biến thành cánh cửa càn khôn ầm vang mở ra, xông ra khí tức hư không, phun ra thế giới ánh sáng quỷ bí, như là mở ra một đầu Thiên Lộ phiêu miểu, tiếp dẫn hắn cưỡng ép rời khỏi.
Ngay một khắc này, Thiên Hoang lão tổ vọt tới.
Còn thiếu một chút như vậy!
- Ta không cam tâm!! Nhân tộc làm sao lại đến mức này!!
Thiên Hoang lão tổ bi thương gầm thét, tiếp đó là toàn thân run rẩy, bị Minh Hà bạo kích, bị Nại Hà Kiều xuyên qua, sinh cùng tử, trong chớp mắt đã tận vào trong tay Vạn Cổ Minh Kình!!
- Thôn Thiên lão tặc, ngươi chết ở đâu rồi! Bây giờ mới đến??
Khương Phàm cuồng dã đánh vỡ nát một tôn Thánh Hoàng, hai cánh bạo kích, liệt diễm như đao, cuồng kích ba trăm dặm, chém chết hư không, mấy Không Võ đang chạy trốn chết bất đắc kỳ tử tại thâm không.
- Ngươi không đợi ta sao? Đã nói xong chờ ta trở lại tại Thiên Khải đâu? Ngươi là cái đồ bội bạc!
Thôn Thiên Ma Hoàng giết trở lại, lướt qua bên cạnh Khương Phàm, lao thẳng đến Võ Thần đảo đang chạy trốn nơi xa.
- Lão tử đã chờ ngươi nửa tháng!!
Khương Phàm thấy Võ Thần đảo đang biến mất, bất chấp Thánh Hoàng gì khác, cũng giương cánh lăng tiêu, cường thế giết qua.
- Bản hoàng đã đến từ ba ngày trước!!
Thôn Thiên Ma Hoàng đạp không phóng tới, Ma Giới Hoàng Đồ sôi trào lên ma khí vô biên, giống như là thế giới Ma tộc vạn cổ lao nhanh, cuồng dã đánh tới Võ Thần đảo.
- Ba ngày trước? Mẫu thân nó, ngươi đợi ở phía trên rồi đi ngủ rồi?
Khương Phàm vượt qua Thôn Thiên Ma Hoàng, bay lên, toàn lực đánh ra Liệp Thần Thương, cuốn lên sát lục cuồng triều vô tận, yêu dị thâm không, đánh về phía Võ Thần đảo.
- Chết tiệt, ngươi nói chuyện tôn trọng một chút cho ta, bản hoàng đang tìm đường xuống!!
- Hơn ba giờ trước ta không có phóng thích qua Thông Thiên Tháp sao?? Ngươi không nhìn thấy sao?
- Bản hoàng thấy được!!
- Ngươi không xuống? Đi chơi à!!
- Ngươi chỉ tiếp tục mười mấy phút, bản hoàng không cần đi đường sao? Vừa tới, mẫu thân nó, ngươi đã rút lui!!
- Lấy cớ!!
- Hỗn đản!!
- Lão ma đầu ngươi chính là cố ý.
- Ngươi chết đi!!
- Nếu lão tử chết rồi, xứng đáng với Tịch Nhan sao?
- Ngươi tai họa nàng rồi? Lão tử một ma đồ đánh chết ngươi!
Hai người giữa lúc cãi lộn, một trước một sau giáng lâm tới Võ Thần đảo.
Ầm ầm!
Võ Thần đảo bị phá thành mảnh nhỏ, phòng ngự toàn diện sụp đổ dưới sự tấn công của ma đồ cùng Liệp Thần Thương.
Khương Phàm vỗ cánh lăng tiêu, không gian vỡ nát, cuồng dã đánh vào nội bộ Võ Thần đảo:
- Tiết Thiên Sóc, giao Tự Tại Vũ Trụ... ra...
Tiết Thiên Sóc vừa mới cuốn hai viên Thần Nguyên đi, đang muốn quyết tâm nghênh chiến với Khương Phàm, kết quả, Khương Phàm đột nhiên thả Nhật Nguyệt Tinh Thần Đại Táng ra cưỡng ép hắn kích phát Vô Hạn Vũ Trụ.
Tiết Thiên Sóc rất mạnh, xác thực rất mạnh, Thánh Hoàng đỉnh phong tuyệt đối là tồn tại giống như cấm kỵ, nhất là thân ở trong pháp trận.
Nhưng... Hắn vừa mới đạt được Tự Tại Vũ Trụ, thật không biết phải vận dụng như thế nào, mà khi Nhật Nguyệt Tinh Thần Đại Táng cùng Vô Hạn Vũ Trụ chính diện gặp phải, thì mang ý nghĩa đây là đối kháng ở giữa 'Vĩnh Hằng Lục Đạo' cùng 'Chư Thiên Lục Táng', là hai pháp tắc thế giới cực đoan tranh giành.
Kết quả... Không chút huyền niệm!
Tự Tại Vũ Trụ của Tiết Thiên Sóc làm sao có thể thừa nhận được trùng kích ở Nhật Nguyệt Tinh Thần Đại Táng của Khương Phàm.
Sau khi tiếp xúc ngắn ngủi, tinh hà bạo loạn, vạn tinh khó khăn, đại nhật hoành hành, dẫn phát thiên tai Hoang Nhật, ánh trăng yên lặng, dẫn phát vạn cổ hắc ám.
Lúc này Thôn Thiên Ma Hoàng theo sát phá tan bình chướng, giết tới nội điện, một tiếng rống im lìm, trọng quyền bạo kích, nắm đấm cường hãn thôn phệ năng lượng như là xé rách cả hòn đảo nhỏ.
Khắp nơi đều tại sụp đổ, từ mặt đất đến cung điện, thậm chí là tộc nhân.
Ma Giới Hoàng Đồ nhanh chóng áp súc, kịp thời vờn đến xung quanh cánh tay, ma đồ ù ù chuyển động, chín mươi chín cái xương đầu Ma Hoàng ở bên trong khôi phục, cuồng dã gầm thét, phóng thích ma uy vô biên.
Nháy mắt bạo kích, mạnh hơn Thần Linh đỉnh phong.
Tiết Thiên Sóc giật mình trước nguy hiểm, muốn cưỡng ép phản kích, nhưng ý thức đang bị táng diệt kéo lấy, giống như là bị khốn trụ khó mà phản kích lại được.
Bành!!
Răng rắc...
Chiến khu Thần Linh đỉnh phong của Tiết Thiên Sóc giống như pho tượng bị chia năm xẻ bảy, huyết nhục toái cốt cuồn cuộn đầy trời, ngay cả linh hồn đều suýt chút nữa đã bị chôn vùi.
Tự Tại Vũ Trụ vốn nên thành tựu hắn, vậy mà lại hại chết hắn!!
Một vị Thần Linh đỉnh phong, vậy mà lại rơi vào kết quả bi thảm như vậy, dưới tình huống cơ hồ không có chỗ trống hoàn thủ, bị tươi sống vỡ nát.
Từ Hoang Cổ đến nay, chỉ sợ đều không có mấy vị!
- Không chịu nổi một kích! Thần thời đại này đều thế nào?!
Thôn Thiên Ma Hoàng cũng không nghĩ tới có thể đánh vỡ nát Tiết Thiên Sóc thật, lập tức nói năng khinh thường.
- Ngu xuẩn, là ta kéo hắn lại!
Khương Phàm lập tức quét ánh mắt bén nhọn tới các nơi trên hòn đảo, cẩn thận cảm nhận nơi Tự Tại Vũ Trụ thuộc về.
Tự Tại Vũ Trụ cùng Thông Thiên Trụ thật sự quá phù hợp, đến mức sau khi Tiết Vân Đình chết thảm đã trực tiếp xếp vào Tiết Thiên Sóc. Cái này cũng mang ý nghĩa rất có thể Tự Tại Vũ Trụ sẽ xuất hiện lần nữa ở trên thân truyền nhân Tiết gia.
Nhưng... Khương Phàm vậy mà đã mất đi cảm giác của Vô Hạn Vũ Trụ.
Võ Thần đảo cũng không có người nào đạt được truyền thừa.
Điều này nói rõ thiên phú một ít người của Tiết gia không có đạt được Thiên Đạo tán thành.
Sẽ là ai?
Ai có thể đồng thời sinh ra liên hệ cùng nhật nguyệt tinh thần?
Chẳng lẽ là Tinh Túc Thần Điện?
Nhưng Thần Tôn cùng cường giả nơi đó đều đã bị giết.
Huống chi 'Tinh thần' cùng 'Nhật Nguyệt Tinh Thần' vẫn còn kém chút.
Chẳng lẽ cứ bỏ lỡ như vậy rồi?
Tự Tại Vũ Trụ tiện nghi cho ai?