Mục lục
Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm (fulll)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Hắc Ma Đế tộc lại có thể nhịn được?

Khương Phàm hoài nghi phía sau có âm mưu nào đó.

- Hắc Ma Đế tộc nghĩ thế nào, chúng ta không biết. Nhưng luận sự, sách lược như thế này trước mắt mà nói vẫn rất sáng suốt. Nếu như toàn bộ bọn hắn khai thác thủ thế, ngươi không thể thông qua chiến tranh gom góp tài nguyên. Đến lúc đó, ngươi chỉ có thể tiến công hoàng đạo, tìm kiếm phát triển. Mà nội tình hoàng đạo, ngươi rất rõ ràng, Sí Thiên giới không công phá nổi.

- Chẳng lẽ ta không thể càn quét hoàng tộc sao?

- Ngươi sẽ làm sao? Bây giờ tất cả hoàng tộc rất khẩn trương, chỉ cần ngươi triển khai quét ngang, ngay lập tức các hoàng tộc khác sẽ chủ động tới gần dựa vào hoàng đạo, bọn hắn sẽ để các nhân vật quan trọng cùng nhân vật tầng cao nhất, toàn bộ tụ tập đến hoàng đạo. Kể từ đó, lực lượng phòng giữ của tất cả hoàng đạo liền sẽ tăng nhiều. Đến lúc đó, ngươi muốn tấn công hoàng đạo, chẳng khác nào tự mình chuốc lấy cực khổ.

Đông Hoàng Hoa Thanh nhìn thấu tai hại của Sí Thiên giới, đó chính là một nơi phòng ngự rất mạnh, thế nhưng tính công kích cực yếu. Mà hoàng đạo nơi đó, phòng ngự không thể kém hơn so với Sí Thiên giới, cường giả bên trong thì còn cao cấp hơn đám người Khương Phàm, thậm chí pháp trận hoàng đạo còn có thể diễn biến xuất thế công thần uy.

Cho nên, Sí Thiên giới chỉ có thể trốn trong không gian.

Khương Phàm trầm mặc không nói, bây giờ bọn hắn xác thực không có tư cách chủ công hoàng đạo, nếu như tùy ý càn quét hoàng tộc, cũng tất nhiên sẽ ép hoàng tộc khác, thậm chí số lượng lớn cường giả, tụ tập đến hoàng đạo.

Thiên Hậu cũng thừa nhận, sách lược của hoàng đạo rất bảo thủ, nhưng so với trước mà nói không thể nghi ngờ là thượng sách.

Giờ khắc này, rất nhiều cường giả Ngu gia đứng ở núi cao đằng xa, quái dị nhìn khách đến thăm.

- Đại ca, huynh nhìn người kia nhìn quen mắt không?

Lông mày của Ngu Chính Hùng đều muốn vặn thành u cục.

- Giống một người.

Hai con ngươi của Ngu Chính Uyên phun trào năng lượng Hỗn Độn, nhìn thấu vạn mét không gian, nhìn chằm chằm Khương Phàm và người khách đang nói chuyện với nhau ở đỉnh núi phía xa kia.

- Hắn không phải Đông Hoàng Hoa Thanh sao? Phó giáo chủ Cửu Thiên Thần Giáo! Thánh Nhân Không Gian! Lúc các ngươi ở Đại La sơn đã giới thiệu qua cho chúng ta.

Ngu Thiên Khải, Ngu Kình Thương đều trừng to mắt, khó có thể tin được mà nhìn nam tử anh tuấn kia.

- Là thật sao?

Bọn người Ngu Chính Uyên đương nhiên biết Đông Hoàng Hoa Thanh, chỉ không tin nam tử nơi đó chính là Đông Hoàng Hoa Thanh.

Đây chính là nguyên nhân Khương Phàm không thừa thắng xuất kích Huyền Nguyệt hoàng triều?

Đây chính là ‘chuyên viên tình báo’ mà Khương Phàm đang chờ đợi?

Lão tổ Ngu gia, Ngu Thái Bình từ phía sau đi tới, vẻ mặt già nua khó nén sự chấn kinh:

- Khương Phàm kết minh cùng Cửu Thiên Thần Giáo rồi? Mấy năm trước không phải Cửu Thiên Thần Tôn còn đang điên cuồng đuổi bắt Khương Phàm sao? Chẳng lẽ bọn hắn đang diễn trò?

Nhưng suy nghĩ kỹ một chút, nhiều chuyện giống như đều nghĩ rất thông rồi.

Ví dụ như, vì sao ngọc tỉ truyền quốc có thể tránh thoát tất cả đuổi bắt, để các chủ nhân hoàng đạo liên hợp lùng bắt thất bại.

Ví dụ như, vì sao Khương Phàm có thể thuận lợi thoát hiểm tại Đại La sơn, để hoàng đạo bí mật liên minh thất bại trong gang tấc.

Ví dụ như, vì sao Khương Phàm có thể nhìn rõ âm mưu mà Huyền Nguyệt hoàng triều bố trí, tương kế tựu kế, chuyển đến sát khí Hoang Cổ - Liệp Thần Thương.

Ví dụ như, vì sao Liệp Thần Thương có thể giấu đến bây giờ, cũng rơi xuống trên tay Khương Phàm.

Lại ví dụ như, vì sao Khương Phàm có thể thuận lợi sống đến bây giờ!

Thì ra phía sau lại có ‘Thần tộc Không Gian’ danh chấn Cửu Châu Thập Tam Hải đứng đấy!

Nghĩ tới đây, bọn hắn không khỏi rùng mình một cái, tin tức này quá rung động, thì ra các bên trong hoàng đạo Thương Huyền lại có nội ứng như vậy xâm nhập vào.

Vào cái ngày tin tức thật sự được công khai ra đó, không biết sẽ khiến dạng sóng to gió lớn gì, sẽ khiến cho bao nhiêu lão tổ hoàng đạo chửi mắng.

Nhưng, đám người Ngu gia hai mặt nhìn nhau, đột nhiên lồng ngực lại cuồn cuộn nhiệt huyết, ngay cả Cửu Thiên Thần Giáo đều đến đứng bên cạnh Khương Phàm, bọn hắn còn có cái gì phải sợ?

Có như thế Chí Tôn Hoàng Đạo đứng ở sau lưng duy trì, hành động tương lai của bọn hắn khẳng định đặc sắc không gì sánh được.

Thậm chí Cửu Thiên Thần Tôn chết, đều có thể có bí mật.

Thần Linh Không Gian, chưa chết??

- Nhất định phải xử lý Huyền Nguyệt, thừa dịp tất cả hoàng đạo bế quan tự thủ, đây chính là thời cơ tốt.

Kiều Vô Hối đứng sau lưng Khương Phàm, đưa ra đề nghị.

- Huyền Nguyệt nhất định phải diệt quốc, hoàng tộc khác... Thật đúng là phải thận trọng.

Khương Phàm nhìn Kiều Vô Hối, bỗng nhiên nói:

- Giao cho ngươi.

- Ta nhất định có thể bắt lấy Huyền Nguyệt!

- Ta nói là, tiếp theo, giao tất cả cho ngươi.

Khương Phàm không muốn liên lụy quá nhiều tinh lực tại Thương Huyền, nhất là dưới tình huống toàn thể hoàng đạo khai thác thủ thế.

Về phần Thiên Hậu, thật cần bế quan chiều sâu.

Kim Bằng, Tô Lăng và các khế ước thú đang tiếp thụ thần huyết tẩy lễ, cần chỉ dẫn đặc thù, mượn cơ hội này phối hợp với bảo cốt Thánh Vương trước đó, kích phát huyết mạch khế ước thú, tiến tới phản hồi Thiên Hậu.

Vừa vặn mượn cơ hội này, ma luyện Kiều Vô Hối.

Kiều Hinh ở bên cạnh tranh thủ thời gian ra hiệu với Kiều Vô Hối, tranh thủ thời gian tiếp nhận, đây chính là không giữ lại chút tín nhiệm nào, càng là thời điểm kiểm tra năng lực. Nhất là tại thời kì đặc thù Sí Thiên giới vừa mới hình thành sức chiến đấu, ai có thể tiếp quản quân sự, ai có thể thắng được uy tín, trong Vạn Thế Thần Triều tương lai càng có được nhiều quyền nói chuyện.

Ánh mắt Đông Hoàng Hoa Thanh trở nên dị dạng, bây giờ chính là thời khắc mấu chốt ứng phó Thương Huyền, là phải đấu trí đấu dũng cùng hoàng đạo, vậy mà Khương Phàm lại đột nhiên mặc kệ?

Chuyện này không phải quá qua loa rồi đấy chứ?

Hay là có lòng tin đối với vị con trai độc nhất này?

Bọn người Bá Vương cũng cảm thấy ngoài ý muốn đối với quyết định đột nhiên của Khương Phàm, ánh mắt thoáng đảo qua bọn người Khương Diễm, Khương Quỳ.

Đây là muốn để Kiều Vô Hối thống ngự bộ tộc Phượng Hoàng?

Nhiệm vụ nặng nề thật, dù sao Khương Quỳ và những người này nói cho cùng cũng đều là phân thân của Khương Phàm.

- Kiều Vô Hối, lĩnh mệnh!!

Kiều Vô Hối trịnh trọng nghiêm túc tỏ thái độ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK