Mục lục
Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm (fulll)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Trước tiên phải trêu chọc bọn hắn.

Sau khi Khương Phàm mưu tính xong kế hoạch, chuẩn bị rời khỏi địa tầng, nhưng đúng vào lúc này, hắn ngoài ý muốn đã nhận ra năng lượng quen thuộc.

- Niết Bàn Thạch? Tặc điểu tới rồi sao? Hay là...

Khương Phàm xuyên thấu ý thức qua địa tầng, nhìn trộm mặt đất.

Dãy núi hiểm trở, cây rừng thanh thúy tươi tốt.

Một trăm lẻ tám người mặc áo bào đen phân tán tại sườn núi, tán cây, toàn bộ đều cúi đầu, tròng mắt đen nhánh nhìn thấu ngàn mét dưới địa tầng, khóa chặt 'Chu Tước' đang ẩn núp ở phía dưới.

Bọn hắn giương nhẹ áo bào đen, tràn ngập khí tức túc sát lạnh lẽo, hai tay chậm rãi nắm chặt, từng đường vân màu vàng lan tràn từ lòng bàn tay, khuếch tán khắp toàn thân, mà xung quanh hốc mắt thì khuếch tán ra đường vân màu đen.

Tà ác, lãnh khốc.

Rừng rậm bị kiềm chế, hơn mấy ngàn vạn tán tu tụ tập ở xung quanh, nhìn hình ảnh quỷ dị ở phía xa lại không dám thở mạnh.

- Tru Thiên Thần Điện, Hắc Luyện Yêu Binh, phụng lệnh thống lĩnh xuống hạ giới lùng bắt Phần Thiên Thần Hoàng chuyển thế.

- Khương Phàm, rất vinh hạnh khi có thể gặp nhau ở chỗ này. Là mình đi ra, hay là tự chúng ta mời?

Dương Thanh bành trướng kim mân toàn thân, thần thánh uy nghiêm, vằn đen trên gương mặt như mực, tà ác yêu dị.

Như phật cũng như ma.

- Hắc Luyện Yêu Binh, cái tên rất quen thuộc, Tru Thiên Thần Điện lại bỏ được các ngươi điều xuống đây.

Khương Phàm rời khỏi địa tầng, xuất hiện ở mặt đất, rất bất ngờ lại có thể gặp được Hắc Luyện Yêu Binh ở hạ giới, mà... Bọn hắn lại có Niết Bàn Thạch?

Chẳng lẽ là Thiệu Thanh Duẫn cho bọn hắn?

Nàng quả nhiên đã đầu phục Tru Thiên Thần Điện!

- Khương Phàm! Hắn lại thật còn ở Thượng Thương cổ thành!

Dãy núi bạo động, bầu không khí lập tức nóng lên, mặc dù hai ngày trước đã từng xuất hiện, nhưng không nghĩ tới bây giờ còn ở lại chỗ này.

- Ngươi còn nhớ kỹ Hắc Luyện Yêu Binh, thật vinh hạnh.

Tròng mắt đen nhánh của Dương Thanh có thể nhìn thấu chân thân Khương Phàm, trong tầm mắt của hắn, Khương Phàm là một con Chu Tước màu đỏ vàng đang giương cánh, khuấy động yêu hỏa nóng bỏng, cũng tràn ngập lệ khí hung liệt.

Đây là lần đầu tiên ánh mắt của hắn nhìn thấy loại yêu vật truyền kỳ Chu Tước này.

- Kiếp trước liên hệ không ít. Nếu ta nhớ không lầm, các ngươi có năm nhánh chiến đội, toàn bộ đều ở hạ giới rồi?

- Toàn bộ đều tiến vào hải vực Bắc Bộ, dò xét các hướng khác nhau, sau sự kiện Vạn Đạo đã đạt được mật lệnh, lần lượt trở về, chúng ta là đại đội thứ hai.

- Nói như vậy, ta phải lập tức xử lý các ngươi, nếu không liền sẽ bị vây bắt?

- Chúng ta điều tra qua xung quanh, không có Phượng Hoàng thủ vệ, cũng không có người nào là Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên trở lên. Nơi này, chỉ có một mình ngươi. Chúng ta không cần làm phiền, ngươi cũng không cần tự rước lấy nhục, xin theo chúng ta về Tru Thiên Thần Điện.

- Nhìn tình hình hiện tại như vậy, ta thật không có phần thắng gì, nhưng...

Toàn thân Khương Phàm bộc phát cường quan chói mắt, ánh sáng bạo kích tới trời, thẳng tới vạn mét, nổ lên màn ánh sáng mãnh liệt, lan tràn về bốn phương tám hướng, bao phủ phạm vi hơn bảy mươi dặm.

'Bản thân' ở huyết hải liên tiếp thức tỉnh, huyết khí sôi trào quét sạch toàn thân, trùng kích huyết nhục thần hồn.

Một cái... Hai cái... Ba cái... Bốn cái...

Bốn cái 'Bản thân' cường thế trùng kích để cảnh giới vừa mới bước lên thất trọng thiên, ngang nhiên đến thất trọng thiên đỉnh phong, lại tại bình chướng bát trọng thiên kịch liệt ba động.

Toàn thân hắn tiếp tục bộc phát ánh sáng Thiên Mệnh, uy thế không ngừng tăng cường, phạm vi mở rộng.

Cuối cùng... Một mảnh Thiên Mệnh lĩnh vực bao phủ phạm vi trăm dặm hiện ra ở trước mặt mọi người, ánh sáng lập tức tiêu tán, mọi chuyện đều giống chưa từng có gì xảy ra.

- Chúng ta bị áp chế cảnh giới!

Hứa Minh và các yêu binh lập tức có phản ứng, khó có thể tin khi cảm nhận được cảnh giới đang nhanh chóng suy giảm.

Bất luận là linh lực lưu động, cường độ linh hồn, đều hạ xuống rõ ràng, thậm chí có cảm giác suy yếu không cách nào nói rõ.

Dương Thanh mở hai tay ra, cẩn thận cảm nhận cảnh giới hạ xuống, vậy mà lại rơi xuống Bán Thánh, còn đang tầng tầng hạ xuống, tiếp tục cho đến thất trọng thiên.

Hắn từ thất trọng thiên tu luyện tới cảnh giới Bán Thánh, bỏ ra vô số tâm huyết cùng cố gắng, vững vàng Bán Thánh càng là chuyện để hắn kiêu ngạo nhất, kết quả lại suy giảm như thế này rồi?

- Đừng nên đứng nhìn như thế, chúng ta nên chào hỏi lẫn nhau rồi.

Khương Phàm kích phát tứ trọng bản thân, nhiệt huyết dâng trào, chiến ý dâng cao, hai thần nhãn bởi vì huyết khí trùng kích mà sắc bén sáng tỏ, giống như có thần điện màu vàng đang lóe lên, để cho người ta không dám nhìn thẳng.

- Ngươi chuyển dời cấm chế của Thượng Thương cổ thành đến trong thân thể mình rồi?

Vẻ mặt Dương Thanh dần nghiêm trọng lên, lại có thể có chuyện không thể tưởng tượng nổi như thế này.

Dãy núi bạo động, số lượng lớn tán tu hốt hoảng lui lại hơn mười dặm, khó có thể tin được mà nhìn Khương Phàm ở phía xa.

Khó trách Khương Phàm ở lại Thượng Thương, thì ra đang dung hợp pháp trận?

Nhưng pháp trận sao có thể hòa tan vào thân thể?

Đây chính là pháp trận Thượng Thương, nửa năm trước từng để cho tập thể các Thánh Linh Thương Huyền kiêng kị.

Nếu như Khương Phàm có thể đạt tới vấn đề kia, chẳng phải có thể đánh đâu thắng đó?

Rất nhiều tán tu nghĩ tới đây, đều không rét mà run!

Cái tên biến thái này càng ngày càng biến thái rồi!

- Nửa năm trước, Thượng Thương cổ thành có thể ép Bán Thánh đến Niết Bàn cảnh nhị trọng thiên, ta ép ngươi đến thất trọng thiên đều miễn cưỡng, vẫn kém một chút nhỉ, cần cố gắng.

Khương Phàm nắm chặt nắm đấm, khiêu chiến Dương Thanh:

- Ta từng nghênh chiến Hắc Luyện Yêu Binh tại Thiên Khải, lúc ấy là thống lĩnh tự mình dẫn ngũ đại chiến đội bày trận, bức ta hai lần Niết Bàn mới gian nan phá được trận, ngàn năm đã qua, may mắn lần nữa lĩnh hội, hi vọng đừng để ta thất vọng.

Dương Thanh yên lặng nhìn Khương Phàm một lát, đưa tay chỉ lên trời, quát lớn một tiếng:

- Bày trận! Nghênh chiến Phần Thiên Thần Hoàng!

Hứa Minh cùng những người mặc áo bào đen khác nhanh chóng phân tán, giao thoa ở giữa không trung tại dãy núi, áo bào đen bay cuồn cuộn, sát khí lạnh thấu xương, từ xa nhìn lại giống như hợp thành phù văn chữ cổ huyền diệu.

Dương Thanh quy vị, chữ cổ hoàn chỉnh thành hình.

Ầm ầm...

Áo bào đen mãnh liệt lay động, hắc vụ cuồn cuộn bao phủ lẫn nhau, giống như lỗ đen hiện lên ở trên không, bên trong kim quang như sấm, ù ù bắn tung toé.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK