Mục lục
Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm (fulll)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thủy Tổ Ngư dùng tư thái Vương giả tuyệt đối nghiền ép Thao Thiết, tiếp tục đẩy về phía trước.

Rống!

Hống hống hống...

Bên trên cự nhạc dâng lên ba con Thao Thiết khổng lồ, gào thét bạo ngược.

Mấy vạn con Thao Thiết tụ tập xung quanh xông lên sườn núi, sau đó đánh tới vòng xoáy lỗ đen xung quanh chỗ ba con Thao Thiết.

Thần thuật tàn khốc nhất Thao Thiết tộc, Tế Hiến!!

Bọn chúng điên cuồng sinh sôi, số lượng khổng lồ, không chỉ là cần nhờ cái này uy hiếp các phương, mà là tại thời điểm gặp phải nguy cơ, Thú Vương cường hãn có thể tùy ý thôn phệ Thao Thiết, đạt tới mục đích tăng vọt thực lực.

Loại tăng vọt này không chỉ là tăng cảnh giới lên, mà ngay cả huyết mạch đều trở nên tinh khiết, sức chiến đấu cũng tăng vọt.

Rống!!

Ba con Thao Thiết cấp Thú Vương nhảy xuống sườn núi mấy ngàn thước, giống như ba cái lỗ đen, tàn nhẫn nhào về phía Thủy Tổ Ngư.

Trong lỗ đen có huyết nhãn kinh khủng, cũng có xiềng xích thôn phệ bao quanh, cả phiến thiên địa đều đung đưa, giống như muốn bị kéo đến.

Thủy Tổ Ngư có huyết mạch cao quý, không sợ những hung thú tàn nhẫn này, bọn chúng kích phát tổ mạch, liên hợp kích phát lên ánh sáng màu xanh lam chiếu xa trăm dặm.

Ánh sáng chói mắt, chiếu rọi đất trời, diễn biến ra hình ảnh rung động, bên trong sóng lớn ngập trời, biển động cuồn cuộn, cứ như là tai nạn tận thế, muốn hủy diệt hết thảy mọi thứ, thôn phệ vạn vật.

Ầm ầm...

Trận bạo tạc thảm liệt làm cho vùng thiên địa này sôi trào lên, núi cao sụp đổ, rừng rậm bị chôn vùi, địa tầng đều chấn động kịch liệt.

Bọn người Khương Phàm chật vật rút lui xuống dưới đất, loại chiến trường tràn ngập thôn phệ cùng cướp đoạt này thật sự là đáng sợ, thực sự không dám tới gần.

Thay mục tiêu!!

Nhưng... Bọn hắn vừa mới rời khỏi chiến trường không bao lâu, lại phát hiện một chỗ động sâu ở bên trong địa tầng.

Hang cổ rất sâu rất lớn, giống như hình thành tự nhiên, thạch nhũ trải rộng, linh quả thần bí sinh trưởng rất nhiều, trong động còn phiêu đãng nồng đậm kim loại tinh khí.

Bọn hắn đột nhiên xông đến nơi này, đều có chút cảnh giác.

Dạng bảo địa này, rất có thể là lãnh địa của một loại Yêu thú nào đó.

- Các ngươi nghe xem, có âm thanh.

Dương Biện nói nhỏ.

Tại sâu trong động quật mơ hồ truyền đến tiếng ngâm khẽ như có như không. Bọn hắn ra hiệu lẫn nhau, kích hoạt linh văn, ngăn chặn khí tức, dọc theo mặt đất gập ghềnh cứng rắn, xâm nhập vào bên trong.

Động quật so với bọn hắn tưởng tượng còn muốn khổng lồ hơn, sau khi thất nữu bát quải đi qua, cảnh tượng phía trước đã sáng tỏ thông suốt, thạch nhũ rắc rối phức tạp xen lẫn thành 'Địa cung' rộng rãi, mấy chỗ còn có thạch nhũ trồi lên từ dưới đất, phía trên lại có chất lỏng kim loại chảy tràn.

Mà ở sâu trong địa cung, có một cái linh trì, bên trong lại là một con rùa đen cực lớn.

Chổng vó, bụng trắng bệch, phía sau lưng lóe ra hắc kim sáng bóng, ngã chổng vó nằm ở nơi đó không có hình tượng chút nào.

Càng khiến người ta im lặng là, nó vậy mà duỗi cái đầu, bốn cái chân đang đạp, lúc nhún lên lúc nhún xuống, trong miệng còn lẩm bẩm hát:

- Rùa cái nhỏ... Rùa cái nhỏ... ưm ưm... A a...

Bọn người Khương Phàm nhìn đến trợn mắt hốc mồm.

Đã quen với ác thú hung thú phía ngoài, thình lình đụng phải một bức tranh như thế, đầu đều có chút kẹt lại.

Sau đó không lâu...

Con rùa đen kia giật mình, mặt mũi tràn đầy sảng khoái ngồi phịch ở nơi đó, khóe môi nhếch lên nụ cười thỏa mãn.

Bọn người Khương Phàm đen mặt lại, tuyệt đối không nghĩ tới lại thấy được tràng cảnh lúng túng như vậy.

- Ừm??

Con rùa đen kia liếc mắt qua chú ý tới mấy bóng người trong góc, hơi sững sờ, con mắt mê ly lập tức trừng đến căng tròn.

- A!!

Tiếng gào thét kinh khủng, vang vọng trong địa cung.

- Vô sỉ! Bại hoại!

Đại ô quy hốt hoảng lật người lại, móng vuốt tráng kiện bỗng nhiên đập vào trong ao.

Cả tòa địa cung đều lay động mãnh liệt, tất cả thạch nhũ đều dâng lên ánh sáng hóa đá, nuốt sống bọn người Khương Phàm.

- Đều lui ra ngoài!

Khương Qua đứng ở trước mặt Khương Phàm và ba người kia, Thiên Cương Lôi Hỏa trong nháy mắt bạo động, tuôn ra liệt diễm, tràn ngập lôi quang cương khí, bá liệt hung hãn, xua tan ánh sáng hóa đá nguy hiểm.

- Ở đâu ra mấy con khỉ da vàng, cũng dám xông vào địa cung của bản vương! Muốn chết!

Con rùa đen lớn kia mở miệng nói tiếng người, mắt lộ ra hung quang.

Cơ thể mười mét mãnh liệt lay động, lại lay động ra uy lực vạn trượng, cả tòa địa cung đều giống như muốn sụp đổ, tất cả thạch nhũ đều giống như sống lại, như thiên quân vạn mã lao nhanh, đánh thẳng vào ánh sáng cuồn cuộn.

- Phá cho ta!!

Khương Qua khống chế liệt diễm, ngưng tụ ba chưởng ấn, đanh tung bay tất cả thạch nhũ, vọt về phía rùa đen.

- To gan!! Dám ra với đối bản vương, quên ta là ai rồi sao?

Con rùa đen hét lớn như sấm, đứng thẳng lên, giống như một quái nhân cõng mai rùa, toàn thân dâng lên hoa văn phức tạp, ở phía trước xen lẫn thành tấm chắn mai rùa, lộng lẫy mà óng ánh, trên dưới hoành hành, ngăn trở ba chưởng ấn.

Rầm rầm rầm!!

Ba trận va chạm giống như ba tiếng chuông vang, vang vọng trong địa cung, hoành hành trong con đường uốn lượn, để màng nhĩ người ta oanh minh.

Mặt mũi bọn người Khương Phàm tràn đầy đau đớn, có thể rõ ràng cảm nhận được lực lượng va chạm.

Khương Qua kinh ngạc, một kích của mình cường thế đến đâu, mình rõ ràng nhất, lại bị tuỳ tiện ngăn trở?

Con rùa đen lớn kia lại càng là kinh ngạc, mai rùa của mình cứng đến bao nhiêu, mình rõ ràng nhất, lại bị vỡ nát rồi?

Một người một rùa thoáng bình tĩnh, tiếp đó lại phát uy toàn bộ.

Khương Qua hét lớn, chiến đao nhoáng một cái, Thiên Cương Lôi Hỏa giống như thủy triều biến mất, toàn bộ hội tụ đến chiến đao, chiến đao lắc lư mãnh liệt, giống như là áp chế không nổi, tràn ngập uy thế bá đạo, chấn động đến không gian đều sụp ra vết nứt.

Ầm ầm!

Khương Qua dậm chân phóng tới, nhảy vọt lên, chiến đao hoành kích, vạch ra vết nứt không gian, bổ về phía rùa đen.

Rùa đen quay người, trực tiếp dùng mai rùa ngạnh kháng.

Một tiếng bạo hưởng, long trời lở đất, sóng âm cuồn cuộn, toàn bộ địa cung đều sụp đổ, Khương Qua bị đẩy lui mấy chục mét, hai tay nứt ra.

Rùa đen lại hoàn hảo không chút tổn hại, chỉ là bị đánh bay ra ngoài, sau khi hạ xuống lại gật gù đắc ý, há mồm phun ra thủy triều cuồn cuộn, bao phủ địa cung sụp đổ.

Thủy triều còn nặng nề hơn nước bình thường mấy chục lần, ngưng tụ thành lít nha lít nhít trọng quyền, mang theo uy lực biển động, tràn ngập đất trời che mất Khương Qua.

Khương Qua trầm ổn tỉnh táo, nâng đao oanh kích, Thiên Cương Lôi Hỏa hóa thành hỏa thương đầy trời, tinh chuẩn chặn đánh, cường thế nổ nát vụn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK