Nhưng, tại Độc Cô Kiếm Linh cùng Sở Sanh Ca ra sức vận hành, là thời điểm chuẩn bị chiến tranh sắp đến, tại thời kì đặc thù khi trong nội bộ Xích Thiên hoàng thành nôn nóng hỗn loạn, một nhân vật thần bí lại đột nhiên xuất hiện ở bên ngoài cửa thành trống trải, thỉnh cầu tiếp kiến Xích Thiên Thần Tôn.
Người này xuất hiện quá đột nhiên.
Đột nhiên đến mức bọn người Đông Hoàng Trấn Nguyên đang tuần sát trong hư không ngoài thành đều không có phát hiện được sự xuất hiện của hắn, cũng đột nhiên đế mức pháp trận giám sát của hoàng thành lại không có kiểm tra đo lường được năng lượng cường đại tới gần.
Hắn mang theo áo choàng, mang theo mặt nạ, xông ra từ dưới mặt đất ngoài cửa thành.
Hắn truyền cho thủ vệ cửa thành, cũng chỉ là nói đơn giản một câu —— Triệu Thanh Duẫn, xin gặp Xích Thiên Thần Tôn!
Sự bái phỏng ngoài ý muốn này đã khiến cho hoàng thất chấn động.
Triệu Thanh Duẫn?
Cái tên đã từng yên lặng ngàn năm kia, lại oanh động hơn mười năm trước, vậy mà lại xuất hiện lần nữa?
Ngàn năm trước, nàng là đệ nhất hoàng phi tranh đoạt địa vị cùng Thiên Hậu, bây giờ nàng, lấy được đế cốt yên lặng trăm vạn năm tại Thượng Thương.
Cái thời điểm mẫn cảm này lại đột nhiên tới đây, là có mục đích gì?
Nàng là đại biểu cho mình, hay là đại biểu cho người nào đó?
- Mời!
Xích Thiên Thần Tôn tự mình hạ lệnh.
- Mời đến đây?
Chu Phục Sinh rất cảnh giác, nữ tử kia đạt được hai khối đế cốt, còn có số lượng lớn đế huyết, nói không chừng đã là Thánh Hoàng đại viên mãn, mà Đại Mộ bí thuật cùng Thái Âm Cực Diễm đều vô cùng bá đạo.
- Ngươi và ta đều ở đây, nàng còn có thể lật trời? Mời!!
- Ta hoài nghi nàng đại biểu Khương Phàm.
- Thù hận giữa nàng cùng Vạn Thế so với chúng ta càng sâu hơn, giữa bọn hắn không thể nào lại có hợp tác, mời tiến đến.
Trong đại điện Xích Thiên tại tầng thứ chín nội thành, bầu không khí yên tĩnh như chết, chư vị Thánh Vương cùng Thánh Hoàng ở đây đều tái nhợt sắc mặt, khó mà che giấu được sự chấn kinh trong nội tâm.
Khương Phàm đã thành thần?
Tru Thiên Thần Tôn quy thuận Khương Phàm?
Thế giới mới có thần, Man Hoang có thần?
Khương Phàm lại còn liên hợp U Minh Quỷ tộc, bố trí một trận sát cục kinh thiên như vậy tại Côn Lôn Quỷ Giới!
Bảy tôn Thần Ma gần như toàn diệt!
Đây là cái chiến tích kinh thế hãi tục gì thế này?!
Cho dù là kiếp trước, Khương Phàm cũng đều không thể làm đến cực hạn như vậy!
Bọn hắn kinh ngạc nhìn nữ tử mỹ lệ phong hoa tuyệt đại ở phía dưới, tuyệt đối không nghĩ tới nàng lại đến đây, mà còn đưa lên rung động tin tức như vậy, rung động đến mức... bọn hắn đều muốn hoài nghi tính chân thực.
- Thì ra là thế... Thì ra là thế... Chu Phục Sinh đột nhiên đã hiểu rốt cuộc trước đó Thiên Hậu đang làm gì, cũng không phải làm cục cho hắn, mà là là Thiên Khải Đế tộc, là làm cục cho chiến trường Côn Lôn!
Hắn và thần triều… chỉ là đồ đần bị lợi dụng mà thôi!
Thương Huyền chưa định đã mưu đồ Thiên Khải?
Đây rốt cuộc là mưu tính sâu xa, hay là cách cục của Khương Phàm và Thiên Hậu cao hơn kiếp trước, mục tiêu thật sự vẫn mãi là ngước nhìn chiến trường Thiên Khải.
- Khương Phàm... Tru Thiên... Man Hoang... Thế giới mới... Nếu như Thiên Hậu lại thành thần, đó chính là... Năm tôn thần nhân?
Giờ khắc này ngay cả Bùi Tu Nghiệp thề phải tru sát Khương Phàm, đều cảm nhận được một loại áp lực trước đó chưa từng có, loại áp lực này không chỉ có đến từ số lượng Thần Linh áp bách, càng đến từ tốc độ phát triển của bọn người Khương Phàm.
Quá nhanh!!
Nhanh vượt qua phạm vi hiểu biết của hắn, vượt qua cực hạn chịu đựng của hắn!
Xích Thiên Thần Tôn ngồi ở trên đài cao, toàn thân lưu chuyển lên phù văn huyền hỏa, thần bí mà cường thịnh, thần uy nghiêm nghị, nhưng ánh sáng rạng rỡ lấp lóe lại là đang che giấu vẻ mặt thời khắc này của hắn.
Từ khi Tru Thiên Thần Điện bắt đầu từ chối tiếp kiến, hắn đã làm xong chuẩn bị tiếp nhận việc Tru Thiên Thần Điện muốn hợp tác cùng Khương Phàm, cũng biết sau khi Khương Phàm khôi phục sẽ dắt tay Tru Thiên Thần Tôn khởi xướng vây bắt nơi này.
Hắn vẫn luôn đang lập mưu huyết chiến trận sau cùng, cũng đang tính toán làm như thế nào tại thời khắc mấu chốt để Tru Thiên Thần Tôn đào ngũ tại chiến trường.
Đó là phần thắng duy nhất. Nhưng...
Bây giờ Xích Thiên Thần Tôn đã cảm nhận được sự bất lực xưa nay chưa từng có.
Đầu tiên là Tru Thiên Thần Tôn chân chính thấy được thực lực của Khương Phàm, lại đạt được lợi ích từ Côn Lôn, cũng không khả năng lại quay đầu giáo. Thứ hai... Ngay cả Man Hoang đều có thần rồi? Còn ép Huyết Ma Hoàng binh giải? Giới Chủ thế giới mới vậy mà lại có thể có tư cách liên thủ cùng chủ nhân Huyết Hà!
Đồng minh như vậy làm bạn ở hai bên Khương Phàm, Tru Thiên Thần Điện càng không có khả năng lại có ý khác, chắc chắn sẽ toàn lực ứng phó tấn công mạnh Xích Thiên hoàng thành bọn hắn.
Xích Thiên... Còn có thể chống đỡ sao??
Triệu Thanh Duẫn nhìn Xích Thiên Thần Tôn ngồi trên đài cao, hai đầu lông mày hiện lên vài tia phức tạp.
Vào thời đại đã từng có kia, vị Thần Tôn này không thể nghi ngờ là tồn tại chí cao vô thượng của Thương Huyền, nắm trong tay lực lượng quân sự lớn nhất Thương Huyền, ảnh hưởng hướng gió Thương Huyền với bên ngoài.
Ngàn năm trước vung cánh tay lên một cái, toàn thể Thương Huyền đào ngũ, bách tộc dắt tay, nghịch chiến Đăng Thiên Kiều, để Vạn Thế Thần Triều cường thịnh quật khởi biến thành bi kịch lịch sử như phù dung sớm nở tối tàn.
Hiện nay thì sao?
Hắn không chỉ có không thể khống chế Thương Huyền, càng không thể áp chế kẻ địch mình đã từng tự tay hủy diệt.
Mấy chục năm kịch biến ngắn ngủi này đủ để cho anh danh mấy ngàn năm của hắn bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
- Triệu hoàng phi...
Xích Thiên Thần Tôn mở miệng, thanh âm mang theo mấy phần khàn khàn, tuy nhiên hắn hơi dừng lại, sửa lời nói:
- Triệu Thánh Hoàng, mục đích ngươi tới nơi này, không chỉ là đưa tin tức nhỉ.
- Ta cho các ngươi đưa những tin tức này, để cho các ngươi chuẩn bị sẵn sàng. Trước ngày mùng ba tháng ba, Khương Phàm nhất định giải quyết triệt để Xích Thiên hoàng thành. Chiến tranh hẳn là sẽ chính thức khai hỏa tại cuối tháng hai này, hoặc là ngày mùng một tháng ba.
Trận chiến này không chỉ có sẽ có Tru Thiên Thần Điện, thế giới mới, càng có Man Hoang Chiến tộc. Ta dám chắc chắn, phòng ngự ngoại thành kiên trì không đến một ngày, phòng ngự nội thành cũng không kiên trì đến ngày ba tháng ba.