Khương Phàm và Thiên Hậu trao đổi ánh mắt, đều từ trong mắt nhau thấy được sự tức giận cùng rung động.
Giao dịch đã ký kết, lại còn dùng đế huyết và thần huyết ký kết, mang ý nghĩa đã có hiệu lực.
Nói cách khác... nếu như Thương Huyền không thể nào triệt để kết thúc nội loạn trước ngày mùng một tháng chín tại Kỷ Nguyên năm hai mươi, thời gian qua đi ba mươi ngàn năm, một lần nữa Đế tộc tám phương sẽ đạp vào tổ địa chúng sinh!
Không, không phải kết thúc nội loạn, là bọn người Khương Phàm phải chết mới được tính là kết thúc.
Nếu như Khương Phàm cuối cùng dọn dẹp Chí Tôn Hoàng Đạo, Đế tộc tám phương vẫn giơ cao khế ước Chí Tôn Hoàng Đạo đã ký kết, ngẩng đầu mà bước bước lên Thương Huyền!
Nếu Đế tộc trở về, Thần tộc dưới trướng Đế tộc trở về.
Nếu bọn hắn đều tới, Thương Huyền lâm vào chiến hỏa, tất cả hoàng tộc hoàng đạo Bát Châu Thập Tam Hải, đều viễn độ trùng dương, bôn tập trăm vạn dặm thậm chí ngàn vạn dặm, giết vào Thương Huyền!
Trăm vạn dặm Thương Huyền, tất nhiên sẽ lâm vào chiến hỏa vô tận, hàng trăm hàng tỷ dân chúng Thương Huyền đều sẽ gặp phải tàn sát!
- Bọn hắn chối bỏ tín ngưỡng! Bọn hắn phụ lòng tín nhiệm của dân chúng Thương Huyền! Sao bọn hắn dám làm như vậy!
Đông Hoàng Càn lên cơn giận dữ, bi phẫn càng thương tiếc.
Cùng là người canh giữ Chí Tôn Hoàng Đạo, hắn rõ ràng phần sứ mệnh cùng ý nghĩa này hơn, cái gọi là mật ước với Đế tộc không chỉ là dầy xéo tôn nghiêm Thương Huyền, càng làm cho hắn đau khổ thủ vững tín ngưỡng hơn ngàn năm qua đã nhận lấy nhục nhã nghiêm trọng.
Diệp Vô Ưu sau khi nói xong, hắn mệt mỏi ho khan vài tiếng:
- Ở vào lúc ấy cục diện, một bên là Đế tộc uy hiếp, một bên là Sí Thiên giới uy hiếp, thường nói so sánh hai tác hại mà lấy phần nhẹ, bọn hắn hiển nhiên xem các ngươi mang tới uy hiếp nghiêm trọng hơn, cho nên đã tiếp nhận đề nghị của Đế Tổ.
- Xích Thiên Thần Triều cũng không phải thật muốn ruồng bỏ tín ngưỡng, mà là có tính toán của mình. Chỉ cần có thể xuất kích lôi đình, một trận chiến định càn khôn sẽ chẳng có chuyện gì, cái gọi là giao dịch càng là rỗng tuếch. Tức có thể bình định Thương Huyền nội loạn, còn có thể tái tạo Thiên Trụ sơn, còn có thể tránh cho tính toán, một công ba việc! Nhưng, Đế tộc há lại dễ dàng bị tính kế như vậy, cho nên...
Diệp Vô Ưu mệt mỏi ngẩng đầu lên, đang muốn nói tiếp, đột nhiên chú ý tới bầu không khí trước mặt giống như... Có chút quái dị...
- Nói xong rồi?
Khương Phàm mở miệng, cứ việc cực lực áp chế, nhưng vẫn mang theo sự rung động nổi giận trong giọng nói.
- Chuyện ta nói chính là đầy đủ nhất! Khẳng định nhiều hơn so với Âu Dương Vân Quyệt!
Diệp Vô Ưu quan sát đến trước mặt mỗi người dáng vẻ, có toàn thân run rẩy, có gương mặt dữ tợn, có yết hầu nhấp nhô, giống như không khống chế nổi. Cái này giống như không phải bổ sung hai ba điều nội dung liền có thể đưa tới kích thích a?
Diệp Vô Ưu hơi nhíu mày lại, trong lòng đột nhiên nhấc lên một dự cảm không tốt.
- Còn có muốn bổ sung gì không?
- Không có, đây là toàn bộ nội dung giao dịch.
- Ai đề nghị ra?
- Xích Thiên Thần Triều.
- Ta hỏi là ai?
- Đối thủ cũ của ngươi, vị kia Nhân Hoàng hẳn là chết lại không chết kia của Xích Thiên Thần Triều —— Chu Diễm!
- Ta cuối cùng hỏi một lần, tốt nhất ngươi nên suy nghĩ chho thật kỹ, còn có bất cứ cái gì muốn bổ sung không?
Diệp Vô Ưu sắp vặn lông mày thành u cục, đột nhiên hỏi câu:
- Lấy huyết thư mà Âu Dương Vân Quyệt viết ra cho ta xem một chút!
Khương Phàm đưa ánh mắt ra hiệu với Đông Hoàng Như Yên, lần này Đông Hoàng Như Yên đã ngầm hiểu, tất cả cành sinh mệnh nàng khống chế cắm vào trên người Diệp Vô Ưu, bỗng nhiên kéo ra số lượng lớn khí tức sinh mệnh.
Diệp Vô Ưu vô cùng suy yếu lập tức hôn mê ngay tại chỗ.
- Hỗn đản! Một đám tạp toái!
- Đầu Xích Thiên Thần Tôn bị chó gặm sao?
- Xích Thiên Thần Triều là sức mạnh bảo vệ mạnh nhất Thương Huyền, ngay cả Thần tộc mà Đế tộc tám phương khống chế cũng không dám cưỡng ép đối kháng, vậy mà bọn hắn... Vậy mà... A a a...
Từng câu từng chữ nổi giận liên tiếp vang lên.
Tất cả mọi người không thể nào tiếp thu được tin dữ đột nhiên xuất hiện này được.
Đối với bọn hắn mà nói, Đế tộc xâm lấn đã là đang đếm ngược.
Bởi vì điều kiện giao dịch là Chí Tôn Hoàng Đạo đồ sát toàn bộ hầu như không còn, nhưng bọn hắn há có thể không chiến mà chết?
Huống chi, nếu đã ký kết điều kiện, khẳng định Đế tộc sẽ bí mật nhúng tay, sớm muộn Đế tộc cũng đều sẽ khởi xướng xâm lấn!
- Ta thật không rõ...
Thiên Hậu chậm rãi lắc đầu, nàng rất giận, cũng cảm thấy thật đáng tiếc.
Mặc dù cuối cùng bọn người Xích Thiên Thần Tôn đã đưa ra hiệp nghị bổ sung, cố gắng duy trì tôn nghiêm của bọn hắn cùng Thương Huyền, nhưng bọn hắn đều là lão tổ tông đã sống hơn ngàn năm, đều là hộ giả chân chính của Thương Huyền, hẳn là rất rõ ràng rốt cuộc làm giao dịch như vậy cùng Đế tộc sẽ có ý vị như thế nào.
Rốt cuộc bọn hắn cũng đã điên rồi, hay là hồ đồ rồi?
Trong trí nhớ của nàng, Xích Thiên Thần Tôn giống như không phải người như thế.
- Tinh Thạch Ký Ức còn lại đều nhắm ngay Diệp Vô Ưu. Bạch Tai khống chế Diệp Vô Ưu đứng lên, lại trên sự khống chế xương cằm, làm ra hình miệng nói chuyện. Lại cho một người bắt chước giọng của Diệp Vô Ưu, lời hắn vừa mới nói, lặp lại một lần nữa!
Đáy mắt Khương Phàm lóe ra ánh mắt tàn nhẫn, ngươi nói không ghi chép liền không ghi chép?
Chuyện như vậy, không cho ngươi chiêu cáo thiên hạ, đều có lỗi với giao dịch mà Chí Tôn Hoàng Đạo làm!
- Khụ khụ...
Đám người thoáng hoàn hồn, thanh lý cuống họng, lẫn nhau học lại giọng của Diệp Vô Ưu, cuối cùng đã đẩy Hoàng bánh nướng đi ra.
Bạch Tai khống chế Diệp Vô Ưu đứng ở trong cánh rừng, duy trì tốt thế đứng, miệng theo xương quai hàm không ngừng nhúc nhích mà khép mở.
Sau khi Hoàng bánh nướng lặp đi lặp lại nội dung giao dịch của Đế tộc thật tốt, hắn đã bắt đầu phối hợp cùng Bạch Tai.
Nhưng nói chuyện, phát âm không phải đơn giản như khống chế xương cốt, hai người lặp đi lặp lại phối hợp hơn trăm lần, mới khiến cho dáng vẻ nói chuyện của Diệp Vô Ưu trở nên tự nhiên.
Sau đó...
Mười bảy khối Tinh Thạch Ký Ức nhắm ngay Diệp Vô Ưu, ghi chép xuống việc hắn 'Tự thuật' về giao dịch liên quan tới Đế tộc.
Thời điểm bọn hắn ở phía trước luyện tập, Khương Phàm cùng bọn người Thiên Hậu ở phía sau đã bắt đầu suy nghĩ đối sách.
Cuộc giao dịch này của Chí Tôn Hoàng Đạo không chỉ có tạo thành bi kịch cho cuộc chiến tại Thiên Trụ sơn, cũng đẩy tất cả bọn hắn lên hoàn cảnh khó chịu cực đoan.
Trước đó, bọn người Khương Phàm chỉ cần chỉnh đốn Thương Huyền, ứng phó chiến trường Thiên Khải, cuối cùng lên trời chứng đạo, thành tựu đế vị, liền có thể đạt được thiên hạ tán thành, trở thành chủ nhân Thương Huyền thật sự, sáng lập Đế tộc thứ chín.
Đến lúc đó, Thương Huyền khôi phục yên ổn, địa vị của tổ địa chúng sinh sẽ một lần nữa trở lại vấn đề nên có.
Nhưng bây giờ, cho dù là bọn hắn hoàn thành chỉnh đốn đối với Thương Huyền, thì cũng đều phải đứng trước sự khiêu chiến của Bát Châu Thập Tam Hải.