Mục lục
Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm (fulll)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Hậu nói:

- Thời điểm chúng ta giết ra Thiên Khải năm đó, hắn giả ý nghênh chiến, lại thừa dịp loạn mở đường cho chúng ta.

Cổ Thần thản nhiên nói:

- Hắn chết, đó là tự mình tìm. Ngươi không nên chôn cùng, không đáng.

Khương Phàm không chịu nổi, lui lại hai bước, nắm bả vai Thiên Hậu, lại hôn khuôn mặt kiều nộn của nàng một cái:

- Ngươi chết cái tâm kia đi, hài tử đều đã hai tuổi rồi!

Cổ Thần lắc đầu:

- Ta không để ý.

Bầu không khí trên đỉnh núi lập tức trở nên tế nhị.

Khương Phàm nhắm mắt lại, bình phục cảm xúc:

- Nói chuyện chính sự trước. Hôm nay ta tới mục đích rất rõ ràng, chính là muốn hợp tác cùng Thiên Kiếm Thần Tông các ngươi.

- Ta vừa mới hàm súc thái độ, nếu để cho ngươi mê mang, ta có thể minh xác nói cho ngươi... Không hợp tác.

- Thiên hạ đang gặp sóng gió kịch biến, ngươi tình nguyện không đếm xỉa đến Thiên Kiếm Thần Tông?

- Mưa gió quá lớn, vẫn nên giữ mình.

- Kích tình năm đó của ngươi đâu rồi?

- Ta vĩnh viễn vẫn là ta. Kích tình bất cứ lúc nào cũng có thể lấy, lúc cần vẫn nhất định phải có tỉnh táo. Tha thứ ta nói thẳng, ngươi có thể nhất thống Thương Huyền, có thực lực, có mưu lược, cũng có nhân tố đặc biệt, trong này quan trọng nhất chính là Sí Thiên giới và Cửu Thiên Thần Giáo.

- Bằng vào ưu thế không gian, các ngươi có thể tránh né vây bắt, có thể ẩn nấp để tu luyện, còn có thể ép tất cả hoàng đạo cô thủ tổ địa, khó mà liên minh. Nhưng ưu thế như thế này ở trong chiến tranh sau đó sẽ không có ý nghĩa quá lớn. Bát Châu Thập Tam Hải tụ họp Không Võ lại có thể tuỳ tiện khóa chặt thế giới Hỗn Độn, linh văn đặc biệt, vũ khí đặc thù càng có thể lôi thế giới Hỗn Độn ra khỏi hư không, một mực đính tại giữa thiên địa.

- Trong lúc Thương Huyền nội chiến đó, 'thế giới Hỗn Độn có thần' có lẽ là một uy hiếp không nhỏ, Xích Thiên không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhưng chiến tranh thật sự đã sắp tiến đến, động một tí ba năm thần linh liên hợp hành động, 'thế giới Hỗn Độn có thần' không có chút lực uy hiếp nào, ngược lại còn có thể kích thích các phương vây bắt.

- Không có không gian pháo đài, các ngươi sẽ triệt để bại lộ ở trước mặt Bát Châu Thập Tam Hải, bọn hắn tuỳ tiện liền sẽ chia cắt ăn hết các ngươi. Chỗ dựa lớn nhất để Thương Huyền tổ địa chấn nhiếp Đế tộc là đạo ngấn mà Hư Không Đế quân lưu lại, truyền thuyết là vị Đế Quân đầu tiên có thể đặt chân tại Thương Huyền sẽ bị cưỡng ép đưa đến nơi cực sâu của vũ trụ.

- Nhưng nếu như Bát Châu Thập Tam Hải liên hợp lại, căn bản không cần Đế Quân ra tay. Ta dám chắc chắn, các ngươi không kiên trì được một năm.

Cổ Thần lắc đầu, nếu Khương Phàm cố ý giả ngu, hắn sẽ minh xác tỏ rõ thái độ. Mặc dù hắn một lần nữa trở về cảnh giới Thánh Hoàng, cho Thiên Kiếm Thần Tông một cái thuốc an thần. Nhưng, liên tục ba ngàn năm nay, Thiên Kiếm Thần Tông đều chỉ có hắn vị này Thánh Hoàng, ép hắn không thể không nhấc lên nguy hiểm tính mạng, một lần lại một lần mạo hiểm luân hồi. Mặc dù đều thành công, nhưng mỗi lần trước luân hồi dày vò, cùng luân hồi đau đớn, đều để hắn khắc cốt ghi tâm. Trong lòng của hắn, Thiên Kiếm Thần Tông rất yếu đuối. Hắn liên tục ba thế bảo vệ Thiên Kiếm Thần Tông, cũng làm cho hắn càng quý trọng nơi này hết thảy. Hắn cứ việc rất muốn nhúng tay Thương Huyền đại chiến, nhưng biết rõ bên trong nguy hiểm. Hắn có khả năng làm lớn nhất thỏa hiệp, chính là không cùng Khương Phàm là địch, không đi xâm lấn Thương Huyền, tuyệt đối không thể nào mang theo yếu ớt Thiên Kiếm Thần Tông, đứng ở Khương Phàm bên cạnh, cùng thiên hạ là địch.

Khương Phàm tiếc nuối lắc đầu:

- Nói như vậy ngươi là không muốn nhúng tay chuyện Thương Huyền?

- Ta còn cần phải giải thích kỹ lưỡng hơn sao?

- Nếu như Thiên Hậu khuyên ngươi thì sao?

- Ta không thể vì hạnh phúc của chính ta mà đều dựng toàn tông vào.

- Xéo đi, ta nói là khuyên ngươi, không nói cho ngươi! Nếu ngươi đã có thái độ này, vậy thì thật đáng tiếc, Hoàng Nê Đài, ta sẽ thu đi.

- Chậm đã, Hoàng Nê Đài là của ta.

- Thoạt nhìn là của ngươi, nhưng kỳ thật chính là của ta.

- Ngươi đời này làm thổ phỉ nghiện rồi? Cái gì cũng đều là của ngươi?

Rốt cuộc vẻ mặt của Cổ Thần cũng nghiêm túc lên.

Nguyên nhân quan trọng mà hắn không muốn nhúng tay trận thiên hạ kịch biến này cũng là bởi vì tòa Hoàng Nê Đài này.

Có Hoàng Nê Đài, hắn sẽ có thể phong tỏa tông môn, từ từ trưởng thành, cho đến khi thành thần. Như thế thì hắn đã có thể ngồi xem sóng gió nổi lên, cũng có thể chống cự uy hiếp, chân chính đưa thân vào thế ngoại.

- Hoàng Nê Đài tổng cộng có mười tám tòa, sở dĩ đồng thời xuất hiện ở các nơi. Nguyên nhân, chính là ta đã đánh thức chủ nê đài tại Thương Huyền.

- Mười tám tòa?

Sắc mặt của bọn người Cổ Vân Thiên đại biến, loại thần vật này lại còn đồng thời xuất hiện mười tám cái?

Chủ nê đài là cái gì, chẳng lẽ còn có thể thao túng nê đài khác?

- Thời điểm Minh Cổ Ma tộc và Thôn Thiên Ma tộc đến vây bắt các ngươi, chưa nói qua các nơi đều xuất hiện Hoàng Nê Đài?

Đám người hai mặt nhìn nhau, đúng là đã nói, nhưng không nói cụ thể số lượng.

Mười tám tòa, mười tám tòa thần vật?

Chủ nê đài lại là vũ khí với vấn đề gì?

Khương Phàm nói:

- Hoàng Nê Đài ở giữa tồn tại liên hệ đặc thù, cũng không phải ngươi muốn giữ lại là có thể giữ lại. Ta có thể thẳng thắn nói cho ngươi, vào cái ngày ta chân chính khống chế chủ nê đài đó, sống và chết của tất cả chủ nhân phân nê đài, đều là do ta khống chế. Nếu như ngươi nhận chủ với Hoàng Nê Đài, chẳng khác nào đều giao cho sự sống và cái chết của mình ta!

Cổ Thần có chút ngẩng đầu, đôi mắt thâm thúy rốt cuộc cũng nhìn về hướng Khương Phàm, ánh mắt sắc bén trong mang theo sự hồ nghi.

Thiên Hậu nói:

- Chúng ta nhất định phải khống chế càng nhiều nê đài hơn mới có thể bảo đảm chàng chân chính khống chế chủ nê đài, một khi chủ nê đài bị chúng ta khống chế, sống chết của tất cả chủ nhân của phân nê đài, đều sẽ chỉ trong một cái suy nghĩ của chúng ra. Nói câu tàn khốc, thần cốt linh tủy, đã trả cho ngươi ân tình năm đó, giữa chúng ta không thiếu nợ nhau lẫn nhau. Nếu như ngươi hợp tác với chúng ta, chúng ta có thể để lại phân nê đài, giúp ngươi thành thần, cam đoan không động đến tính mệnh của ngươi. Nhưng, nếu như ngươi từ chối, bất luận như thế nào chúng ta cũng đều sẽ mang đi, bởi vì chúng ta thật sự rất cần.

Trong bầu không khí an tĩnh trên đỉnh núi lại nhiều hơn mấy phần kiềm chế.

Chủ nê đài thật có thể khống chế sinh tử của chủ nhân phân nê đài?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK