Mục lục
Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm (fulll)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cổ Hoa Nhân Hoàng kêu gào thảm thiết, ý thức bị đau đớn cùng tuyệt vọng tràn ngập, toàn thân không cầm được mà run rẩy.

Bọn người cốc chủ Huyết Nguyệt cốc đứng ở bên cạnh, kinh hoảng khẩn trương, cũng không dám thở mạnh.

Lúc trước bọn hắn tiếp nhận lời mời của Cổ Hoa Nhân Hoàng, mục đích thật sự chỉ là muốn thừa cơ mở rộng mối quan hệ với hoàng tộc phương bắc này, chưa từng nghĩ đến thực sự sẽ có cơ hội giết chết Khương Phàm, càng không có nghĩ tới bọn hắn sẽ bỏ ra cái giá thảm trọng như vậy.

Triệu Thời Việt tàn nhẫn giày vò lấy Cổ Hoa Nhân Hoàng, cho đến khi hắn ngừng lại kêu rên, hôn mê ngã xuống đất.

Khương Phàm nói:

- Chúng ta không cần phân biệt trước, đi đường vòng đến Cổ Hoa hoàng thành. Sau khi náo ra thanh thế, ta rút lui đến hải vực, các ngươi đến Luân Hồi bí cảnh ở Tây Bộ.

Khương Bá âm thầm rung động, đây là muốn diệt hoàng tộc sao?

Hắn chưởng khống qua hoàng triều, biết rõ thế lực cấp hoàng đạo khủng bố như thế nào, nơi đó giống như là khung trời, đè ép ở phía trên bọn hắn, chỉ có thể nhìn lên, vĩnh viễn không cách nào chạm đến.

Nhưng Khương Phàm lại trực tiếp muốn diệt hoàng tộc. Thực sự... Quá làm cho người ta hưng phấn!

- Cổ Hoa giữ vững tư thái trung lập mấy ngàn năm, trữ hàng tài bảo không kém bất kỳ một hoàng tộc nào.

Lông mày Khương Quỳ cau lại nhỏ bé đến không thể nhận ra, lại là thi thể Thánh Linh, lại là nội tình hoàng tộc, từ sau khi tiếp xúc Khương Phàm, tài nguyên càng ngày càng nhiều, nhưng linh văn của hắn bị hạn chế, không thể nào đột phá đến Thánh Linh, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn, không có cơ hội hưởng dụng.

- Khương Phàm...

Cốc chủ Huyết Nguyệt cốc âm thầm nắm tay lại, chủ động đi đến phía trước.

Khương Phàm trực tiếp chặn ngang:

- Đừng nói nhảm. Ngư Cung, Lãnh Tuyền, các ngươi chọn lựa mấy kẻ có thể tín nhiệm có thể khống chế, mau chóng về Huyết Nguyệt cốc cùng Băng Tuyết cung, sau này hai tổ chức do các ngươi khống chế, nắm chết ở trong tay cho ta.

- Vâng!

Ngư Cung, Lãnh Tuyền đồng thời ôm tay, cung kính lĩnh mệnh.

- Vâng??

Cốc chủ Huyết Nguyệt cốc, cung chủ Băng Tuyết cung nhìn bọn hắn.

Khương Phàm nhắc nhở:

- Không cần tuyển nhiều, hai ba người là đủ. Chỉ có chính các ngươi trở về, rất khó khống chế cục diện, phối hợp với hai ba kẻ có thể tín nhiệm, ủng hộ các ngươi, phối hợp các ngươi.

Ngư Cung và Lãnh Tuyền lui lại mấy bước, quan sát đến 'Đồng bạn' của bọn hắn.

- Chờ một chút! Ngư Cung, đây... Đây là đang xảy ra chuyện gì?

Các cường giả của Huyết Nguyệt cốc khó có thể tin được mà nhìn Ngư Cung.

Đám người của Băng Tuyết cung cũng đều nhìn chằm chằm Lãnh Tuyền.

- n sư, lão tổ Kiều gia!

Ngư Cung cùng Lãnh Tuyền nói, để đám người Huyết Nguyệt cốc và Băng Tuyết cung như rơi vào hầm băng, lập tức đã hiểu xảy ra chuyện gì.

Có trưởng lão quỳ xuống tại chỗ, trực tiếp tuyên thệ hiệu trung với Khương Phàm.

Bọn người cốc chủ cùng cung chủ liên tiếp kịp phản ứng, cũng thỉnh cầu Khương Phàm tha thứ, yêu cầu hợp tác.

Nhưng Khương Phàm lại thờ ơ, chờ đợi Ngư Cung cùng Lãnh Tuyền chọn lựa người thích hợp.

Tương lai Huyết Nguyệt cốc cùng Băng Tuyết cung nhất định phải do hai người bọn họ hoàn toàn khống chế, như thế này mới có thể yên tâm.

Rất nhanh, Ngư Cung và Lãnh Tuyền đã lựa chọn ba người, những khác bị Triệu Thời Việt cùng bọn người Khương Quỳ đánh chết tại chỗ.

- Đây là chút di cốt Thánh Linh, có thể trợ giúp các ngươi tăng lên cảnh giới.

Khương Phàm lấy ra trọn vẹn hai bình thánh huyết thánh nhục từ bên trong Thông Thiên Tháp, không có vật chứa khác, chỉ có thể dùng cái này.

- Tạ ơn hoàng ân ban thưởng.

Ngư Cung cùng Lãnh Tuyền vội vàng quỳ xuống tiếp nhận.

- Các ngươi bảo trọng, nhiệm vụ thiết yếu chính là khống chế tốt Huyết Nguyệt cốc cùng Băng Tuyết cung, sau đó chọn lựa một nhóm sát thủ tiềm lực không tệ cho ta, bồi dưỡng thành thân tín. Những cái khác... Mặc kệ các ngươi dùng biện pháp gì, trà trộn vào Xích Thiên Thần Triều cho ta, điều tra tình huống Hoang Nguyên vương phủ cùng Trạch Thiên Các, càng kỹ càng càng tốt.

Khương Phàm dặn dò hai câu đơn giản, mang theo bọn người Triệu Thời Việt rời khỏi.

Bởi vì Thiệu Thanh Duẫn bị Đại trưởng lão tiền nhiệm của Cửu Thiên Thần Giáo ngăn cản, bọn người Khương Phàm mới thuận lợi rời khỏi phế tích Thiên Đãng sơn mạch, bằng tốc độ nhanh nhất chạy tới Cổ Hoa hoàng thành.

Phía tây Phụng Thiên sơn mạch!

Tinh kỳ phần phật, túc sát như gió, gần ba triệu quân đội tập trung hoả lực bên ngoài dãy núi.

Vô Thượng Vương, Kim Luân Vương và các vương hầu, các Thống soái, tiếp tục tản ra uy thế cường hãn, chấn nhiếp càng kiềm chế lấy cường giả Man Hoang Chiến tộc, cũng đang yên lặng chờ đợi kết quả từ Phần Thiên Chiến Vực.

Chỉ là bọn hắn tiếp tục đạt được tin tức đến từ Trung Vực Nam Bộ, Nhân Gian Ngục lại còn đang cùng Khương Phàm hòa giải, hai bên còn bạo phát mấy trận ác chiến.

Chẳng lẽ Khương Phàm không có ý định muốn Phần Thiên Chiến Vực?

Nếu như hoàng đạo khác kịp phản ứng, đoán được Phần Thiên Chiến Vực giấu ở Thiên Quốc, chắc chắn điều động số lượng lớn cường giả chui vào, đến lúc đó Khương Phàm coi như mở ra Phần Thiên Chiến Vực, cũng đừng hòng lại mang đi.

Lúc này, không gian phía trước vỡ nát, số lượng lớn cường giả Man Hoang Chiến tộc xuất hiện, cách mấy ngàn mét giằng co với bọn người Vô Thượng Vương.

Vô Thượng Vương, Kim Luân Vương và các vương Hầu đang muốn đề phòng, lại đồng thời tập trung quái vật uy mãnh mang theo một người đầy máu trong tay.

Man Hoang Chiến Vương thân cao hơn ba mươi mét, khôi ngô hùng tráng, vung người kia lên như vung một con mèo con, nâng ở trên tay:

- Nữ tử này, tự xưng là người của Thiên Quân Hầu phủ, tìm tới chúng ta khẩn cầu hỗ trợ.

- Phụ thân... Là... Là... Ta... Thiệu Mẫn...

Người đó chính là nữ tử mà Khương Phàm thả đi, nàng thoát khỏi Thiên Đãng sơn mạch, lại xông vào Thiên Quốc Tây Bộ, ngày đêm kiêm trình, thẳng đến Phụng Thiên sơn mạch, trên đường đi gặp phải vài chục lần nguy cơ, suýt chút đã chết ở trên đường, thật vất vả mới tiến vào Phụng Thiên sơn mạch, lại bị mãnh thú vây công, suýt chút nữa chết ở nơi đó.

Cuối cùng sau khi bị Man Hoang Chiến tộc tuần sát phát hiện, hoàn toàn bất đắc dĩ, bỏ đi tôn nghiêm mới cầu cứu bọn hắn.

- Thiệu Mẫn? Những người khác đâu!

Thiên Quân Hầu đi đến phía trước, vẻ mặt nghiêm trọng.

Nữ tử vừa muốn mở miệng, lại bị Man Vương một tay nắm chặt, cười lạnh nói với Vô Thượng Vương:

- Chúng ta vừa nhận được tin tức, Thiên Quốc Nam Bộ phát sinh kịch biến. Muốn biết tình huống cụ thể sao? Lập tức mang theo quân đội của các ngươi, lăn ra khỏi đại địa Đông Bắc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK