Chu Diễm lo lắng suy nghĩ đối sách, nhưng bây giờ hắn bị phong tỏa ở chỗ này, không gặp được Tru Thiên Thần Tôn, cũng không gặp được đám người Tần Thế Võ kia, hắn phải thuyết phục như thế nào?
Chẳng lẽ chỉ có thể phó thác cho trời?
Không được!!
Hắn nhất định phải phải nghĩ đối sách, để Tru Thiên Thần Điện thống nhất mặt trận cùng bọn hắn! Nếu không, không chỉ có Thần Tôn nguy hiểm, thần triều bọn hắn cung sẽ bị nguy hiểm!
Chu Diễm vừa đi vừa nghĩ, lại ngừng một chút, khi thì nhắm mắt trầm tư, khi thì vò lông mày khổ não âu lo.
Thật lâu... Một cái ý niệm trong đầu xẹt qua trong đầu!!
Đáy mắt Chu Diễm chợt hiện lên ý lạnh, giết nàng??
Chỉ cần tiện nữ tử kia chết ở chỗ này, Tru Thiên Thần Điện sẽ không có cách nào giải thích với Khương Phàm, cái tên gia hỏa Khương Phàm kia có thể nổi điên vì nữ tử, tất nhiên cũng sẽ trả thù Tru Thiên Thần Điện.
Kể từ đó, Tru Thiên Thần Điện liền không thể không cùng liên hợp Xích Thiên Thần Triều bọn hắn!!
- Đúng!! Chính là như vậy!!
Chu Diễm sâu hít một hơi, sau khi bình phục tốt cảm xúc, một mặt lãnh đạm đẩy cửa phòng đi ra.
Phó thống lĩnh trấn thủ nơi đây lập tức ngăn lại, nói:
- Điện chủ có lệnh, ngài nhất định phải ở lại nơi này!
- Ta là muốn nói với ngươi một chuyện, đến đây.
Chu Diễm lật tay triệu ra một viên thánh đan từ trong nhẫn không gian, đưa cho phó thống lĩnh.
Hai mắt phó thống lĩnh tỏa sáng, nhìn trái phải một cái không ai chú ý, lặng yên nhận lấy, hắn ho nhẹ vài tiếng rồi tiến vào cung điện.
Nhưng khi cung điện khép kín, trong chốc lát, Chu Diễm đột nhiên ra tay, lấy Cửu Thiên Huyền Hỏa che mất phó thống lĩnh.
Cửu Thiên Huyền Hỏa tượng trưng cho sinh mệnh, tử vong, cùng thôn phệ!
Thánh Vương đỉnh phong đột nhiên bạo kích, xử lý một phó thống lĩnh cấp Bán Thánh, dễ như trở bàn tay!
Vị phó thống lĩnh này bất luận như thế nào cũng đều không có nghĩ đến, ở ngay trong thần điện nhà mình, bị một 'tân khách' tập kích, kết quả ngay cả một câu la lên cũng đều không có phát ra tới, chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ.
- Ngươi là...
Ngoài cung điện của Hướng Vãn Tình, phó thống lĩnh trấn thủ nơi đây kỳ quái nhìn lão nhân đột nhiên xông tới, tóc hắn trắng phơ, hốc mắt hãm sâu, cơ thể khô gầy, thoạt nhìn như là một người sắp chết.
- Hướng Vãn Tình ở bên trong à?
Chu Diễm đè nén năng lượng khủng bố đang vận sức chờ phát động.
- Ngươi là người của Xích Thiên Thần Triều? Ngươi là vị Chu Diễm kia!
Phó thống lĩnh trấn thủ chú ý tới đồng mâu ba màu trong hốc mắt lão nhân, lập tức đoán được thân phận của hắn.
Chu Diễm bạo tạc trong nháy mắt, nhấc lên liệt diễm cuồng bạo, diễn biến ba cái vòng xoáy, đối diện đánh về phía phó thống lĩnh.
Sắc mặt phó thống lĩnh kịch biến, vừa muốn phản kích, lại vô tình bị bao phủ.
Ba vòng xoáy vặn vẹo năng lượng sinh tử, thôn phệ, giống như là ác thú vừa đảo mắt liền giết chết phó thống lĩnh.
Chu Diễm không chần chờ chút nào, hắn phá tan liệt diễm còn đang mãnh liệt, vọt vào trong cung điện. Bây giờ cường giả cao tầng nhất Tru Thiên Thần Điện cơ hồ đều đã đến trong pháp trận, tạm thời còn không có ai chú ý tới hắn, nhưng nữ tử bên trong là Thánh Vương, không thể tuỳ tiện chém giết, vậy thì chắc chắn sẽ bộc phát một trận ác chiến, đến lúc đó sẽ kinh động toàn bộ Tru Thiên Thần Điện.
Cho nên, hắn nhất định phải tốc chiến tốc thắng, trước khi Tru Thiên Thần Điện kịp phản ứng, giết nữ tử này!!
Bành!!
Chu Diễm phá tan cửa điện, đồng mâu ba màu ngưng tụ, trước tiên liền tập trung vào nữ tử xinh đẹp đang nằm ngửa trên chiếc giường êm.
- Hình như Tần Thế Võ đã nhắc nhở qua, ai cũng không được tự tiện rời khỏi cung điện. Ngươi cũng đã sống hơn ngàn năm, còn làm qua Nhân Hoàng thần triều, không hiểu quy củ như vậy sao?
Hướng Vãn Tình nhướng đôi lông mày nhỏ nhắn xinh đẹp lên, liếc mắt nhìn Chu Diễm khí thế hung hăng, không có chút bối rối nào, ngược lại còn châm chọc vài câu.
- Nơi này là Tru Thiên Thần Điện, không phải thế giới Hỗn Độn của ngươi, không ai có thể tới cứu ngươi được! Khương Phàm tìm nữ tử, hoàn toàn như trước đây, chỉ nhìn bề ngoài, không nhìn đầu óc!
Chu Diễm không nói nhảm cùng với nàng, hắn kích phát tiềm lực, phóng thích phong ấn, cảnh giới tăng vọt đến Thánh Vương đỉnh phong.
Cửu Thiên Huyền Hỏa mãnh liệt thiêu đốt, vặn vẹo lên không gian trong cung điện, sau lưng Chu Diễm dần dần hình thành ba cái vòng xoáy.
Một cái tượng trưng cho sinh mệnh, không ngừng liên tục diễn biến khí tức sinh mệnh, tràn vào thân thể khẳng kheo của Chu Diễm.
Một cái tượng trưng cho tử vong, diễn biến ra tử vong sát kiếm, xiềng xích U Minh bao quanh, để cung điện trở nên lạnh thấu xương.
Một cái tượng trưng cho thôn phệ, ba động kịch liệt, thôn phệ tất cả năng lượng giữa trời đất.
Sau khi tỉnh dậy hắn đã phong ấn thực lực, chỉ vì có thể liều chết một trận chiến cuối cùng với Khương Phàm và Thiên Hậu, không nghĩ tới hôm nay lại phải dùng ở chỗ này.
Nhưng, vì thần triều, hắn không lo được.
- Đối mặt với lão già như ngươi, Hướng Vãn Tình ta còn không cần có người đến cứu.
Da thịt kiều nộn của Hướng Vãn Tình nổi lên từng đường nguyệt văn, trong chốc lát đã âm lãnh đất trời, khí tức Thái Âm bộc phát, để cung điện lâm vào bóng tối vô tận.
Trong bóng tối tĩnh mịch, Hướng Vãn Tình chậm rãi đứng dậy, hóa thành Cửu Vĩ Yêu Hồ hoa lệ, quay quanh ra uy lực ánh trăng.
Cảnh giới Thánh Vương, bằng vào Thái Âm đồ đằng, để uy lực bước đến Thánh Vương đỉnh phong.
- Rốt cuộc ngươi là ai?
Chu Diễm cau mày, đây không phải bí thuật truyền thừa của Hướng gia, năng lượng đột nhiên bộc phát lại còn ảnh hưởng đến vòng xoáy tử vong trong ba cái vòng xoáy phía sau hắn.
- Tỷ tỷ của ta, Thiên Hồ Thánh Vương, nam tử của ta, Phần Thiên Thần Hoàng, ta... Thái Âm Thiên Hồ, Hướng Vãn Tình!
Hướng Vãn Tình yêu mị động lòng người, phong tình vạn chủng, bên trên áo bào đỏ hoa lệ thêu lên ánh trăng, nổi bật ra khí chất tôn quý. Ánh trăng bành trướng sau lưng nàng, khuấy động hắc ám vô tận, yêu hồ vẫy đuôi, cuồn cuộn lên uy lực thái âm thật lớn.
- Xem ra Khương Phàm sủng hạnh ngươi không ít, để cho ngươi tự tin quá mức, không biết thực lực của Cửu Thiên Huyền Hỏa.
Chu Diễm cưỡng đề chiến ý, đuổi giết Hướng Vãn Tình.
Hôm nay thà rằng đánh cược cái mạng già của mình hắn cũng phải giết chết nữ tử này tại Tru Thiên Thần Điện.
Nhưng, ngay một khắc này, Chu Diễm có chút hoảng hốt, giật mình đến một cỗ hàn ý quỷ bí, ý thức giống như đột nhiên lâm vào không gian mê loạn, xung quanh không còn là hỏa diễm, không còn là hắc ám, mà là đất trời, là hư ảnh hàng trăm tỷ dân chúng, như là linh hồn đã rời khỏi cơ thể, mờ mịt ở giữa thế gian.
Chu Diễm bỗng nhiên bừng tỉnh, gắt gao tiếp cận Hướng Vãn Tình, đây là bí thuật gì?
Hướng Vãn Tình cười nhạt mà nói:
- Lão già ngươi không hổ là người đấu thắng cùng Khương Phàm và Thiên Hậu. Ở vào mức độ như ngươi và ta đây, muốn kéo Tru Thiên Thần Điện tới trận doanh của mình, chỉ có thể khai thác thủ đoạn cực đoan... Giết đối phương!! Ngươi nghĩ ra, ta cũng nghĩ được! Tuy nhiên rất đáng tiếc, ta nhanh hơn ngươi!! Thời điểm ngươi qua đây giết ta, ta đã... Giết ngươi...
- Có ý gì?
Chu Diễm cau mày, ý thức kịch liệt hoảng hốt, lần nữa lâm vào không gian mê loạn vô tận, hắn cưỡng ép thức tỉnh, lại lần nữa rơi xuống.