Trên đường trở về, Đông Hoàng Toại mới từ Hướng Vãn Tình biết được ý đồ chân chính trong trận hành động 'xảy ra bất ngờ' này, lúc ấy hắn suýt chút nữa đã không có đỡ lại, hai nữ tử này đúng là điên rồi, thật sự điên rồi, vậy mà lại có thể nghĩ ra được một kế hoạch không biết sống chết như thế này.
Mặc dù xác thực oanh động, nhưng nếu có một bước không phải như các nàng dự đoán, Thiên Hậu và Hướng Vãn Tình còn có Giáo Tôn - Đông Hoàng Càn của bọn hắn, cùng với Kiều Vô Hối, đều sẽ vạn kiếp bất phục!
Thiên Hậu nói:
- Chiến tranh không chỉ là liều thực lực, càng quan trọng hơn là trí tuệ và mưu lược, ta đây không phải cược, ta là đang tính!! Dựa theo suy tính tình huống của chúng ta, ta có thể toàn thân trở ra.
Đông Hoàng Toại nhíu mày đến mức muốn vặn thành u cục, hắn nhìn về Hướng Vãn Tình:
- Ngươi ra chủ ý? Ngươi biết này sẽ mang cho ngươi đến ảnh hưởng bao lớn không? Xem như thắng, lại thắng được xinh đẹp, Khương Phàm cũng sẽ chỉ trích ngươi! Nếu như thất bại, hắn sẽ... Hận ngươi!
- Mặc dù đây là mạo hiểm, nhưng nếu như thuận lợi, chúng ta không chảy một giọt máu để Thiên Khải chiến trường chấn động, để số lượng Thần Ma trên chiến trường Côn Lôn xuống đến mức chúng ta có thể tiếp nhận, có thể săn giết! Cũng đều vì thời kỳ chỉnh đốn Thương Huyền sau này, giảm bớt trở ngại.
- Nhưng chúng ta đã có thế giới mới viện binh...
- Không cần nói, Giáo Tôn các ngươi đã đồng ý.
Thiên Hậu chặn ngang Đông Hoàng Toại.
- Ai...
Đông Hoàng Toại lắc đầu, hắn cũng là người cường thế, cũng là người vũ dũng, nhưng đối với trận hành động này của Thiên Hậu hắn thật sự không coi trọng.
Dù cho cuối cùng thành công, hắn cũng không cho rằng đây là kế hoạch đáng để kiêu ngạo.
Hướng Vãn Tình trấn an Đông Hoàng Toại:
- Chiến trường Côn Lôn nhất định tràn ngập biến cố, chúng ta phải cố gắng hết sức bảo toàn thực lực. Đây là cái giá nhỏ nhất để hoàn thành bố cục cao nhất.
- Nếu như thành công, đương nhiên là cái giá nhỏ nhất, nếu như thất bại, chính là cái giá không thể tiếp nhận.
Đông Hoàng Toại không còn nói thêm gì nữa, hắn mở ra hư không, rời khỏi.
Thiên Hậu nói với Hướng Vãn Tình:
- Còn hơn hai mươi ngày, chuẩn bị sẵn sàng.
Hướng Vãn Tình nói:
- Ta đi thông báo bọn người Đông Hoàng Càn.
Sâu trong thế giới Hỗn Độn, Khương Phàm đang cùng Đông Hoàng Như Ảnh đồng hành bế quan chiều sâu.
Theo ba khối ma cốt linh tủy lần lượt được luyện hóa, tiềm lực huyết mạch của Khương Phàm đã đạt được mức độ kích phát lớn nhất, ba Chu Tước Ấn Ký được Đông Hoàng Như Ảnh hiệp trợ xuyên suốt lịch sử, cùng sinh ra cộng minh mãnh liệt ba Chu Tước truyền thừa trong thời gian ba mươi ngàn năm.
Khương Phàm không có gấp vận dụng linh quả mà Yêu Đồng tặng cho, hắn thấy đây là bảo hộ sau cùng.
Có thể không dùng thì cũng không nên dùng, nếu như có thể bằng vào sự cố gắng của mình để thành công, viên linh quả này có thể giao cho Thiên Hậu, kích phát tiềm lực huyết mạch của Thiên Hậu, xông vào Thánh Hoàng đại hoàn mãn, làm cơ sở vững chắc cho quá trình thành thần sau này.
Khương Phàm cũng tin tưởng năng lực của mình.
So với kiếp trước, bây giờ hắn không chỉ có ba ấn ký kích phát tiềm lực, còn có bốn truyền thừa phụ trợ, càng có Đông Hoàng Như Ảnh thay hắn kích phát tiềm lực Chu Tước, hắn có lẽ còn rất có hi vọng.
Đông Hoàng Như Ảnh cũng đúng là đã dùng toàn lực ứng phó, ngoại trừ hiệp trợ Khương Phàm cảm ngộ ba Chu Tước truyền thừa trong ba mươi ngàn năm kia, mà nàng cũng còn đang kích phát tiềm lực, từ trong dòng sông lịch sử xa xôi tìm kiếm Chu Tước Đế Quân.
Nếu như Khương Phàm khăng khăng không cần linh quả, vậy một sợi khí tức Đế Quân kia có lẽ chính là mấu chốt để Khương Phàm thành thần.
Tại thời khắc mấu chốt khi Khương Phàm cùng Đông Hoàng Như Ảnh toàn lực ứng phó, Thiên Hậu và Hướng Vãn Tình cũng đã bắt đầu mưu đồ chuẩn bị giai đoạn cuối cùng của hành động điên cuồng bí mật của mình.
Chu Nguyên Chính đưa tin tức đến trong tay Sở Sanh Ca, sau đó Sở Sanh Ca bí mật liên hệ La Thuần Linh và La Ẩn Sơn —— chuẩn bị rút lui!
Kỷ Nguyên năm thứ mười tám, ngày mười tháng mười hai, La Ẩn Sơn đột nhiên 'kích động' liên hệ thế giới Hỗn Độn, nói có phát hiện quan trọng, cần bọn người Sở Sanh Ca phối hợp, cũng hy vọng có thể để bọn người La Thuần Linh cùng nhau 'quan sát'.
Kiều Hinh được Hướng Vãn Tình nhắc nhở, thả bọn họ đi.
Cũng chính là tại một ngày này, Đông Hoàng Càn mang theo Thiên Hậu, Kiều Vô Hối, Hướng Vãn Tình, rời khỏi thế giới Hỗn Độn, tiến về Tru Thiên Thần Điện.
Dạ An Nhiên tìm tới Thần Thụ Thế Giới, thuật lại thỉnh cầu của Thiên Hậu.
Đông Hoàng Toại liên hệ 'đoàn cướp bóc' đang đến trong Thượng Thương cổ thành đào hố khắp nơi, chuẩn bị trở về thế giới Hỗn Độn bất cứ lúc nào.
Ngày mười hai tháng mười hai!
Tru Thiên Thần Điện sẵn sàng trận địa đón quân địch.
Tru Thiên Thần Tôn tế lên Tru Thiên Thần Kiếm, mang lên Thần Nguyên trong tổ từ, ngồi đợi Thiên Hậu 'vào cuộc'.
Chu Phục Sinh tiềm phục trong pháp trận ẩn tàng, chuẩn bị xuất kích bất cứ lúc nào.
Mà pháp trận của Tru Thiên Thần Điện đã bí mật trải qua điều chỉnh, bộ phận lớn chuyên vì đối nội.
Bùi Thế Cẩm, Tần Thế Võ cùng với các Thánh Hoàng, sẵn sàng chiến đấu, làm tốt chuẩn bị điên cuồng chém giết.
Mặc dù bọn hắn rất có lòng tin đối với mình, càng đang mong đợi đám người Chu Phục Sinh giết ra tràng diện, nhưng... nếu Thiên Hậu muốn tính kế Tru Thiên Thần Điện, khẳng định sẽ điều động số lượng lớn cường giả giết đến, mà cũng đã làm xong kỹ càng chiến thuật phân phối.
Ví dụ như Không Võ cùng Thánh Vương phối hợp cùng Thánh Hoàng!
Hơn hai mươi vị Thánh Vương, mười vị Thánh Hoàng, lại được Không Võ cường hãn phụ trợ, sức chiến đấu mà đội hình này phát huy ra, không nói gấp bội cũng không kém nhiều.
Nhất là Thiên Hậu, nàng khẳng định lợi dụng một loại bí thuật, kích phát ra thần uy trước tiên.
Trận chiến này, nhất định sẽ vô cùng thảm liệt!!
Nhưng, chỉ cần bọn hắn có thể thành công thì sẽ có thể chân chính trọng thương thế giới Hỗn Độn, thay đổi cục diện bị động của bọn hắn, triệt để khống chế Thương Huyền chiến cuộc!
Khẩn trương... Chờ mong... Kiềm chế... Chiến ý...
Bọn hắn bắt đầu chờ đợi từ bình minh, từ màn đêm đến sáng sớm, lại đến giữa trưa.
Thời gian giống như đặc biệt trôi qua chậm chạp!
Thời gian nửa ngày, giống như nửa tháng!
Đội cảm tử đóng giữ cửa Bắc luôn chú ý tình huống bên ngoài vào thời thời khắc khắc.