Mục lục
Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm (fulll)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ Thần Dụ Chi Hải đến Tây Bộ Thương Huyền, từ Tây Bộ lại đi thẳng đến Bắc Bộ, bọn hắn lặn lội đường xa hơn năm trăm ngàn dặm.

Ngoại trừ chỉnh đốn cần thiết, cơ hồ toàn bộ đều là ở trên đường.

- Rốt cuộc cũng... Trở về...

Khương Phàm đứng trước cửa thành Cổ Hoa rộng rãi hùng vĩ, cảm xúc chập trùng, khó mà bình tĩnh.

Hinh nhi, ta đã trở về.

Thuốc cứu nàng, ta đã tập hợp đủ toàn bộ.

Nàng, sắp được tỉnh lại rồi.

Đan Hoàng xuyên qua ý thức Khương Phàm, nhìn qua Cổ Hoa trước mặt, âm thầm rung động, chỉ mong tới kịp.

Vì để gom góp dược liệu, đứa nhỏ này ngay cả Địa Ngục cũng đều xông, cảnh giới đều phải tu luyện lại từ đầu.

- Nơi này là hoàng tộc Bắc Bộ, Cổ Hoa hoàng thành? Đây chính là nơi ngươi muốn tới? Khương Phàm, ngươi xác định không có lầm?

Hứa Đan nhìn qua tường thành nguy nga cao ngất trước mặt mình, biểu hiện trở nên đặc sắc không gì sánh được.

Từ sau khi đổ bộ đến Thương Huyền, Khương Phàm vẫn luôn cắm đầu đi đường, từ đầu đến cuối không đề cập tới muốn đi nơi nào.

Hứa Đan thực sự không nghĩ ra, một người của thánh địa Nam Bộ như Khương Phàm, tại sao muốn chạy đến Bắc Bộ cứu người.

Hắn là làm thế nào biết được người của Bắc Bộ? Lại là người nào đáng để hắn liều chết xông đến Địa Ngục tìm kiếm dược liệu?

Đáp án rốt cuộc cũng vào hôm nay cũng được công bố, nhưng cũng lại làm cho nàng trợn mắt hốc mồm.

Tên điên này vậy mà lại có liên quan cùng hoàng tộc phương bắc?

Khương Phàm nói:

- Lý Dần, từ hôm nay trở đi, xem trọng Hứa Đan cho ta. Nếu như nàng có bất kỳ cử động quá đáng nào, đừng trách sư phụ ta tâm ngoan thủ lạt.

Lý Dần nghiêm nét mặt nói:

- Sư phụ yên tâm, ta sẽ 'chiếu cố' tốt Hứa Đan.

Khương Phàm nói với Hứa Đan:

- Từ hôm nay trở đi, ngươi làm câm điếc cho ta, dám nói lung tung một chữ, ta ngươi ném vào thanh đồng tiểu tháp. Từ nay về khi, ngươi hoặc là ở bên trong chờ chết, hoặc là cùng Lý Dần sinh hài tử.

- Ngươi...

Hứa Đan vừa muốn phản kích, lại bị ánh mắt sắc bén của Khương Phàm làm cho ngậm miệng lại.

Lý Dần đụng đụng Hứa Đan, để nàng đừng nói lung tung.

Hắn nhìn ra được, sư phụ rất nghiêm túc, không phải đùa giỡn.

Mà, thời điểm bọn hắn tại hải vực sư phụ ngẫu nhiên sẽ còn cười cười nói nói, sau khi tiến vào lục địa, trên mặt đã không còn nụ cười nữa.

Khương Phàm nói:

- Lý Dần, thay đổi dung mạo, cũng đừng nói tên mình. Còn có, từ hôm nay trở đi, mặc kệ các ngươi nhìn thấy cái gì, nghe được cái gì, đều không cần hỏi. Các ngươi, một mực đi theo ta.

Làm thần bí như vậy?

Hứa Đan bĩu môi, không nói gì thêm, nàng cũng muốn nhìn xem, Khương Phàm có liên quan gì cùng hoàng tộc phương bắc này.

Bọn hắn theo đám người, đi tới thành mặt.

- A?

Thị vệ phụ trách kiểm tra vừa muốn ngăn cản, bỗng nhiên cảm giác Khương Phàm có chút quen thuộc.

- Kiều gia, Khương Phàm.

Khương Phàm tự báo tính danh.

- Khương Phàm?

Số lượng lớn thị vệ đồng loạt nhìn qua, rất nhiều người qua đường đều đưa cổ nhìn quanh.

Không biết vì sao, cái tên nghe giống như rất xa lạ này đột nhiên liền kéo lực chú ý của bọn hắn lại. Lại nghĩ lại, tên xa lạ đã lập tức trở nên không xa lạ gì.

Con rể Kiều gia, Khương Phàm!

Một nam tử phách lối lại mạnh mẽ!

Thi đấu bài vị đã làm kinh diễm toàn trường, sức một mình trợ giúp Kiều gia đăng đỉnh đứng đầu cửu đại gia tộc.

Chỉ là sau trận thảm kịch đột nhiên xuất hiện trong tiệc tối kia, Khương Phàm liền mất tích.

Tính toán ra, đến nay đã bảy tám năm rồi.

- Ngươi... Ngươi trở về rồi?

Bọn thị vệ cũng đều nhớ ra rồi, nhân vật phong vân này đã lại trở về.

- Còn cần kiểm tra không?

- Không cần.

Bọn thị vệ lập tức tránh ra, đưa mắt nhìn hắn tiến vào cổ thành.

Rất nhanh, tin tức Khương Phàm trở lại Cổ Hoa trong thời gian ngắn đã truyền khắp truyền hoàng thành.

- Khương Phàm trở về rồi?

- Ta còn tưởng rằng hắn đã chết rồi chứ.

- Lúc trước sau khi thảm án tại Thanh Bình uyển xảy ra, Kiều Vi Nhi đã chết, Khương Phàm bị kích thích, từ đó sau khi liền biến mất.

- Kiều gia nói Khương Phàm sau bế quan mấy tháng, đã rời khỏi nhà đi giải sầu.

- Kiều Vi Nhi đều đã chết, Khương Phàm còn tới làm gì? Hắn đã không thể tính là con rể Kiều gia nữa.

- Có ai biết cảnh giới của hắn không?

- Theo bí mật quan sát, cảnh giới của Khương Phàm hẳn là Linh Hồn cảnh cao giai.

- Tốc độ thật nhanh. Bảy năm đã là thất trọng thiên. Có thể tại Linh Hồn cảnh làm đến trình độ này, không hổ là Chí Tôn Thánh phẩm.

Các tộc sau khi nhận được tin tức đều rất bất ngờ, cũng đều phái người bí mật chú ý.

Mặc dù chuyện năm đó đã qua bảy tám năm, nhưng biểu hiện trong hơn mười ngày ngắn ngủi kia của Khương Phàm vẫn để lại cho bọn hắn ấn tượng rất sâu.

Hoàng Phủ Chính Thiên, Tô Cao Nghĩa cũng là mất mạng trên tay hắn.

Thiên Cung!

Đông Hoàng Như Ảnh vấn ngồi trong phòng tại tầng thứ mười chín như thường, diễn biến 'Lục Đạo bí thuật'.

Sau khi sự kiện tại Luân Hồi bí cảnh kết thúc, nàng thường xuyên tiến về Vương Quốc Hắc Ám, chú ý tin tức Khương Phàm.

Nhưng qua hai năm cũng không thấy Khương Phàm trở về, nàng dần dần quên đi, toàn bộ tinh lực đều đặt ở bên trên 'Thiên Thu Vạn Cổ'.

Nhìn trộm cổ kim, truy tìm Lục Đạo.

Diễn lại võ pháp siêu việt, bí thuật chí cường, truy tìm uy lực đại đạo chí cao vô thượng.

Thực lực đột nhiên tăng mạnh, cảnh giới càng tăng hơn. Ngay cả đột phá Linh Hồn cảnh, nàng đều dùng hai năm liền bình ổn vượt qua, thành công bước lên Sinh Tử cảnh.

Nàng có khả năng sẽ trở thành thiên tài tiến vào Niết Bàn cảnh sớm nhất trong gần mấy trăm năm qua của thần giáo.

Tin tức này thậm chí đã kinh động đến thần giáo, giáo chủ thần giáo tự mình mời nàng, hy vọng có thể trở về thần giáo.

Nhưng bị Đông Hoàng Như Ảnh đã nhẹ nhàng cự tuyệt, chỉ nguyện ở lại Thiên Cung thứ chín.

Tuy nhiên tại trong lúc này, Cửu Thiên Thần Giáo phát sinh qua một sự kiện, đều mang đến trùng kích cực lớn cho nội bộ thần giáo cùng ngoại bộ Thiên Cung.

Chuyện này chính là Lan Nặc từ trong Vĩnh Hằng Thánh Sơn đi ra đã thành công bảo vệ Hư Thiên Kính, còn giúp trợ Lan Dận bảo trụ Trường Sinh Đao, Lan Nguyệt bảo trụ Càn Khôn Hồ Lô.

Tam đại Bảo khí vẫn thuộc về Lan gia.

Hơn nữa còn là do lão tổ tông tự mình làm ra quyết định. Sau đó, vị phó giáo chủ thần giáo khác, Lan Quỳ đã tự mình thu Lan Nặc làm đồ đệ.

Chuyện này không thể nghi ngờ chính là cho toàn bộ phe phái họ Lan ủng hộ to lớn, cũng cho phe phái Đông Hoàng áp lực cường đại.

Rất nhiều người đều coi Lan Nặc là hi vọng của Lan gia, coi là tân tú của Cửu Thiên Thần Giáo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK