Mục lục
Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm (fulll)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu như có thể mang theo Liệp Thần Thương, Khương Phàm, cùng Thiên Hậu, toàn bộ trở lại Hắc Ma đại lục, hắn sẽ oanh động thời đại này.

Thương Huyền đại lục suýt nữa hủy diệt đều không thể giải quyết nguy hiểm, hắn vừa ra tay đều sẽ xử lý toàn bộ, phần vinh quang này sẽ theo toàn bộ tuổi già của hắn.

- Hẳn là Thiên Hậu. Nàng lại tự mình đi về hướng đông, còn mang theo hai vị Thánh Hoàng. Một Thánh Hoàng là... Bất Diệt Thiên Hoàng? Một là khí tức Hỗn Độn, Ngu Chính Uyên sao?

Lê Vô Thương cau mày, không nghĩ tới thật bị ngăn chặn, lại còn là ba vị Thánh Hoàng, cùng số lượng lớn Thánh Vương.

Vị kia Bất Diệt Thiên Hoàng không dễ chọc, Hỗn Độn Chiến Khu càng là rất mạnh, chưa nói còn có Thiên Hậu!

- Lão tổ, giết đi!!

Lê Tịch Hoa khống chế tâm tình kích động, không đến mức quá cường liệt.

- Bây giờ ra tay chẳng phải là muốn bại lộ.

- Bọn hắn đều đã tìm tới nơi này, bại lộ chỉ là chuyện sớm hay muộn! Nếu như là Thánh Hoàng khác dẫn đội, chúng ta không cần thiết phải liều mạng, trực tiếp tới Luân Hồi bí cảnh ẩn núp. Nhưng đó là Thiên Hậu, nghe nói Bất Diệt Thiên Hoàng còn là nhi tử của Khương Phàm!

- Một người là nữ tử của Khương Phàm, một người là nhi tử của Khương Phàm, đây là cơ hội tốt ngàn năm một thuở. Chỉ cần có thể bắt được bọn hắn, mặc kệ sau đó chúng ta là đào vong, hay là chém giết cùng Khương Phàm, đều có thể có một tấm bùa hộ mệnh. Quan trọng nhất chính là, nếu như chúng ta có thể mang theo Thiên Hậu và nhi tử Khương Phàm trở lại Hắc Ma Đế tộc, tất cả Ma tộc của Hắc Ma Đế tộc hay thậm chí là Hắc Ma đại lục, đều sẽ không chúng ta xem như kẻ hèn nhát chạy nạn.

Câu nói sau cùng của Lê Tịch Hoa đã đánh trúng vào nội tâm của Lê Vô Thương.

Hắn thật sự không nguyện ý bỏ qua tổ địa, lưu vong Hắc Ma Đế tộc, thậm chí có thể tưởng tượng tới rất nhiều Ma tộc trào phúng đối với hắn, nhưng nếu như mang theo Thiên Hậu đi qua, không thể nghi ngờ là chuyện đáng để kiêu ngạo.

Nếu như lại lấy được Liệp Thần Thương, vậy thì càng hoàn mỹ.

Cho dù lấy không được Liệp Thần Thương, Thiên Hậu cũng đáng!

Lê Vô Thương từ từ bôi ra biểu tình dữ tợn:

- Ta chủ công, ngươi phối hợp! Bắt lấy bọn hắn, chúng ta lập tức đến Luân Hồi bí cảnh.

- Lão tổ, Thiên Hậu thực lực không tầm thường, ngài không thể chủ quan.

Lê Tịch Hoa giả ý nhắc nhở.

- Thời điểm tại cuộc chiến Thiên Trụ sơn, nàng vẫn chỉ là Thánh Linh, bây giờ khẳng định là vừa mới đột phá đến Thánh Hoàng, coi như thiên phú của nàng lại cao hơn, thì cũng không mạnh bằng ta!

Lê Vô Thương đã sớm chịu đủ cái cảm giác trốn đông trốn tây này rồi, hôm nay vừa vặn lấy Thiên Hậu khai đao, hiện ra thực lực của Cửu Lê Ma tộc bọn hắn.

Như thế này bất luận là rời khỏi Thương Huyền, hay là tiến về Hắc Ma Đế tộc, cũng sẽ không đọa uy danh Cửu Lê Ma tộc.

Sau khi Thiên Hậu quét sạch hơn năm trăm dặm Xích Chi đại liệt cốc thì đã mẫn cảm nhận ra một loại năng lượng không giống với Ngũ Hành tự nhiên.

Cùng lúc đó, Kiều Vô Hối và các cường giả Lan gia ở phía sau cũng lần lượt từ hấp thu năng lượng đất trời, phân giải ra một chút năng lượng hắc ám.

Bọn hắn không hẹn mà cùng nhau dừng lại, phải cẩn thận dò xét cái năng lượng yếu ớt này là tràn ra từ vết nứt, hay là Cửu Lê Ma tộc để lại.

Đúng vào lúc này, một mảnh cường quang sáng chói đột nhiên nở rộ tại điểm cuối cùng giữa đất trời xa xôi, ánh sáng bành trướng đến sôi trào, đột nhiên lại cường thịnh, để bầu trời đều thất sắc ở trong chớp mắt, thế gian đều như là lâm vào hắc ám.

Duy chỉ có mảnh cường quang bộc phát kia đã trở thành tiêu điểm.

Cứ việc cách xa nhau hơn một ngàn dặm, như Thiên Hậu và bọn người Kiều Vô Hối vẫn trong thời gian ngắn bị cường quang chiếu ánh.

Ngay sau đó, khí lãng cuồn cuộn như là biển động vén trời mà lên, thẳng tới chân trời, sôi trào đến khủng bố, theo cường quang nở rộ khuếch tán mãnh liệt, bao phủ lấy khe nứt lớn vô biên.

Những nơi khí lãng bạo động đi qua, tầng mây nặng nề nhao nhao bị chôn vùi, vết nứt thâm thúy giăng khắp nơi đều như là núi cao liên miên đổ sụp.

Điểu cầm mãnh thú sợ hãi bay lên không, trong lúc thoáng qua đã bị khí lãng bao phủ, không phải tan xương nát thịt, thì chính là mất khống chế lao đi.

- Rút lui! Là Cửu Lê Ma Đồ!!

Thiên Hậu bỗng nhiên quay người, cao giọng nhắc nhở đám người bị cảnh tượng phương xa làm cho kinh đến.

Nguồn ánh sáng này, cái sự bạo động này, loại ma uy đột nhiên sôi trào này, đối với nàng mà nói là quá quen thuộc.

Cửu Lê Ma Đồ!

Đó là Cửu Lê Ma Đồ thức tỉnh!!

- Toàn thể rút lui!!

Đông Hoàng Trấn Nguyên mở ra không gian trước tiên, diễn biến đạo ngấn hư không, mang theo Thiên Hậu rút lui.

- Rút lui rút lui rút lui!

Đám người Đông Hoàng Lăng Tuyệt điên cuồng la hét, nhao nhao mở ra hư không mang theo người bên cạnh thoát khỏi.

Cửu Lê Ma Đồ?

Loại quy mô này, loại năng lượng này, chẳng lẽ là Lê Vô Thương sao?

Mẫu thân nó… thật sự để bọn hắn đụng phải ư?

Cái lão ma đầu này không có đào mệnh về hướng tây, mà là trốn ở hướng đông sao?

Khí lãng mãnh liệt bao phủ khắp đất trời, khuấy động tám phương.

Trời đất trước đó một khắc còn đang bình tĩnh thì bây giờ đã kịch liệt nổi lên gợn sóng, như đại mạc chập trùng, ầm ầm sóng dậy, lại như đại dương mênh mông ba động, mang theo năng lượng vô tận cuốn ra khắp nơi.

Mảnh không gian này đã triệt để hoắc loạn.

Đây không chỉ là khí lãng đang lao nhanh, mà là Cửu Lê Ma Đồ thức tỉnh mang theo khí tức sơn hà vô tận cùng ma khí kinh khủng đang dùng tốc độ cao nhất trải ra.

Từ vài dặm đến mấy chục dặm, đến vài trăm dặm, thậm chí là ngàn dặm... Mấy ngàn dặm...

Đây là một Trương Hoành Đại Ma Đồ đang triển khai, càng là một mảnh đại lục bị phong ấn đang thức tỉnh.

Cho nên bất luận là tốc độ hay là năng lượng, cũng đều vô cùng bạo động.

Đám người Đông Hoàng Trấn Nguyên đang dùng tốc độ cao nhất chạy trốn vào hư không, cũng đã sắp bị ma đồ bạo động đuổi kịp, thiên địa sụp đổ, hư không vỡ vụn, như là toàn bộ thế giới đều muốn hủy diệt ở bên cạnh họ.

Số lượng lớn Không Võ không chống đỡ được mà gào thét kéo ra khỏi hư không, nện vào bên trong ma đồ sơn hà, ngay cả Đông Hoàng Trấn Nguyên cũng đều suýt nữa đã bị cuốn đi.

- Thả ta ra ngoài!

Thiên Hậu mệnh lệnh.

- Đi!! Ngươi đi trước đi!!

Đông Hoàng Trấn Nguyên cưỡng ép diễn biến đạo ngấn Không Gian, nhanh chóng hoành hành trong hư không đang sụp đổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK