Mục lục
Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm (fulll)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Nghi Nữ Hoàng nói:

- Nếu muốn gặp lần nữa, ta vẫn tặng cho ngươi câu nói năm đó. Chiến tranh, chưa chắc là phương pháp duy nhất giải quyết chuyện, Tinh Linh đại lục cũng nguyện ý vì Thương Huyền mưu cầu hòa bình.

Khương Phàm than khẽ:

- Các ngươi trở về đi, để thiên môn lại cho ta. Nửa năm sau, nó sẽ xuất hiện ở Tinh Linh đại lục.

- Ta, vĩnh viễn hữu hiệu. Thận trọng cân nhắc.

Thiên Nghi Nữ Hoàng rốt cuộc cũng nhìn về hướng Thiên Hậu, khẽ vuốt cằm, bước đi nhẹ nhàng, chậm rãi lui lại.

Nàng chào hỏi cùng Thiên Hậu, Thiên Hậu lại nhìn về hướng Khương Phàm.

Khương Phàm chú ý tới sự lăng lệ trong ánh mắt Thiên Hậu, lúng túng nhấc nhấc tay:

- Thiên Nghi...

- Nói...

Thiên Nghi thoáng ngừng chân.

- Cái kia... Hoàng Nê Đài còn cần không? Mượn mấy ngày?

- Dùng!!

Thiên Nghi Nữ Hoàng có chút đưa tay, bọt khí vỡ tan, hải triều mãnh liệt che mất nàng, sau đó… biến mất không còn bóng dáng ở trước mặt mọi người...

- Người đâu? Tinh Linh còn có thể vượt qua không gian?

Tiêu Phượng Ngô kinh hãi, tranh thủ thời gian hỏi Đông Hoàng Lăng Tuyệt ở bên cạnh.

- Không phải không gian, là Thủy nguyên lực.

Vẻ mặt của Đông Hoàng Lăng Tuyệt có chút hoảng hốt, đẹp thật, quá đẹp, Tinh Linh thật sự là... Quá đẹp...

- Xung quanh nàng có loại sinh vật thần bí, mang nàng đi.

'Ngũ Hành Thủy Nguyên' trong cơ thể Thương Hàn Nguyệt bắt được một nguồn Thủy nguyên lực mãnh liệt đến kinh khủng.

- Đi thật rồi sao?

Phượng Bảo Nam dò xét bốn chỗ.

- Hẳn là đi rồi.

Cơ Lăng Huyên nhún nhún vai, liếc nhìn Khương Phàm, rốt cuộc kiếp trước gia hỏa này thiếu bao nhiêu nợ phong lưu.

Chẳng lẽ ngoại trừ chinh chiến bốn chỗ, lúc rảnh rỗi thì chính là thông đồng nữ hài tử ở khắp nơi?

Cái này là thuộc về yêu thích nghiệp dư?

- Đừng nhìn nữa, đi thôi!

Thiên Hậu lạnh lùng một câu, không tiếp tục để ý tới Khương Phàm, ngược lại nói với Thái Âm Ngọc Thố:

- Còn nhận ra được ta không? Năm đó chúng ta đã gặp mặt.

- Mang theo thiên môn, rời khỏi Mê Ly Chi Hải. Các ngươi tùy tiện muốn náo thế nào thì náo, nhưng không cần liên lụy đến Mê Ly Chi Hải!

Khi Thái Âm Ngọc Thố đang nói chuyện, nó liếc mắt nhìn Khương Phàm, Thiên Hậu, Kim Ô cùng Hướng Vãn Tình.

Một kẻ là Thái Dương Kim Ô, một kẻ lại có khí tức Thái Âm, kiếp này Phần Thiên Thần Hoàng thật sự chiêu không ít thuộc cấp tốt.

Khương Phàm nói:

- Năm đó tới, chúng ta chỉ là mời ngươi gia nhập, ngươi có thể tiếp nhận, cũng có thể từ chối. Nhưng... Đảo mắt đã ngàn năm, ngươi hẳn phải biết phương thức xử sự của chúng ta kiếp này và tiền thế đã hoàn toàn thay đổi, cho nên lần này tới, không còn là mời, mà là chấm dứt hậu hoạn!

- Ngươi có hai cái lựa chọn, một là giao Hoàng Nê Đài ra, cùng chúng ta rời khỏi, ngươi lấy khế ước thú quy thuận Thiên Hậu, theo chúng ta nghênh chiến thiên hạ. Cái thứ hai, Thái Âm Ngọc Thố từ đây tuyệt tích!

Đáy mắt Thái Âm Ngọc Thố lấp lóe huyết quang:

- Tốt thay cho Phần Thiên Thần Hoàng bá đạo, ngươi cho rằng có thể giết ta ở chỗ này?

- Ngươi giấu ở bên trong hang thỏ của ngươi, có thể sẽ lãng phí chút thời gian, nhưng ngươi ở chỗ này, giết ngươi... Dễ như trở bàn tay!

Khương Phàm nhấc ngang Phần Thiên Chiến Đao, chỉ tới Thái Âm Ngọc Thỏ.

Kiếp trước, Thái Âm Ngọc Thố chính là khế ước thú mà Thiên Hậu kỳ vọng nhất, bọn hắn cũng đã vô số lần muốn mang con thỏ thâm tàng Mê Ly Chi Hải này, kết quả nó lại kiên trì tử thủ Mê Ly Chi Hải, từ đầu đến cuối không chịu đồng ý.

Lúc ấy bọn hắn tuân theo sách lược 'Hợp tung liên hoành', không muốn phá hư quy củ, cuối cùng chỉ có thể từ bỏ.

Nhưng bây giờ đại chiến sắp đến, vì bảo toàn Thương Huyền, vật hắn muốn nhất định phải có được, đồ nguy hiểm cũng nhất định phải hủy đi!

- Chúng ta không có thời gian nói nhảm với ngươi, ngươi hoặc là thỏa hiệp, hoặc là quy thuận!

Thiên Hậu bộc phát bí lực vô lượng, toàn thân hiển hiện dày đặc đường vân mặt trời, sôi trào lên liệt diễm, đốt cháy hải triều, chí cương chí dương, muốn hủy diệt hết thảy mọi thứ xung quanh.

Đại Vương, Tổ Kỳ Lân, Kim Ô, Côn Bằng, cùng Thất Thải Thôn Thiên Mãng cùng các loại khế ước thú nhao nhao tê khiếu, thể hiện ra thú uy cường hãn, uy hiếp Thái Âm Ngọc Thố.

- Mười hai Yêu Tổ, vậy mà ngươi lại khế ước được với năm loại, ông trời không xử bạc với ngươi.

Thái Âm Ngọc Thố rất bất ngờ đối với đội hình khế ước thú của Thiên Hậu.

- Tính cả ngươi, sáu loại! Bây giờ, làm ra quyết định của ngươi!

Thiên Hậu nhất định phải khống chế Thái Dương.

Thái Âm Thái Dương dung hợp, là ảo diệu cực hạn của thế gian va chạm với nhau mới có thể diễn sinh Tứ Tượng, có thể thôi diễn Bát Quái, thậm chí có thể nhìn trộm sinh tử huyền diệu.

Mặc dù dung hợp Thái Âm Thái Dương vô cùng nguy hiểm, nhưng với cái đầu ánh sáng và hắc ám của Tổ Kỳ Lân biểu tượng cho Thiếu Âm Thiếu Dương, nàng đã khống chế cũng đã lĩnh hội, có dung hợp cơ sở.

Huống chi, Thái Âm Ngọc Thố là Yêu Thần, một khi khế ước, đối với cảnh giới cùng với huyết mạch của nàng mà nói chính là một sự đả kích cường liệt, thực lực nhất định có thể thực chất tăng lên.

Khương Phàm bức bách nói:

- Thái Âm Ngọc Thố, ngươi ở chỗ này ổ mấy ngàn năm, nên di chuyển rồi. Nếu không nữa thì giống loài ngươi đây thật sự muốn tuyệt tích.

Tặc Điểu cười hắc hắc nói:

- Cam chịu số phận đi, Tiểu Thố Thố. Nếu như ngươi thật muốn phản kháng, đã sớm khai chiến, bây giờ do dự nói rõ trong lòng không nguyện ý chết, chẳng qua là ngượng ngùng trực tiếp thỏa hiệp mà thôi.

Đại Vương vỗ hải triều, nói:

- Đều là Thần Linh, coi trọng mặt mũi như vậy làm gì. Không cần khẩn trương, không cần lo lắng, chúng ta đây là một đại gia đình yêu, hắc hắc... Ca ca sẽ yêu thương ngươi.

Ánh mắt Thái Âm Ngọc Thố lạnh lẽo, khí tức Thái Âm chảy xuôi bên trong hắc thủy.

- Thận trọng cân nhắc!!

Khương Phàm, Thiên Hậu và tất cả đều toát ra sát ý mãnh liệt!!

- Ta có ba yêu cầu...

Cuối cùng Thái Âm Ngọc Thố vẫn thỏa hiệp.

Chết và sống chỉ có mỗi hai lựa chọn này.

Nó hiển nhiên không được chọn.

Chỉ là cục diện như vậy để nó vô cùng tức giận.

- Trước tiên nói tới nghe một chút.

- Đầu tiên, không được đụng Thái Âm Hắc Hà của ta, nơi đó có hai Ngọc Thỏ chỉ tộc ta có. Thứ hai, thời gian đầu ta không xuất hiện ở trước mặt người ngoài, cho đến thời kỳ sau trong chiến tranh Thương Huyền, tại thời điểm nhất định phải ta lộ diện, ta sẽ xuất hiện. Như thế này là tận lực không liên lụy chiến tranh đến Mê Ly Chi Hải. Thứ ba, thiên môn không được xuất hiện từ nơi này, đi đường vòng đến hải vực khác tái dẫn lên oanh động, bảo đảm Mê Ly Chi Hải an bình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK