Chí Tôn Hoàng Đạo bồi dưỡng một Thánh Hoàng đều khó khăn trùng điệp, vậy mà hắn chỉ mới đến mấy năm ngắn ngủi đã đột phá, xem ra Sí Thiên giới thật sự rất thích hợp với Hỗn Độn Chiến tộc.
- Đang đột phá, cũng sẽ nhanh thôi.
Thiên Hậu trả lời.
- Đột phá? Không phải hắn đã là Thánh Vương rồi sao?
Đông Hoàng Càn còn tưởng rằng mình nghe lầm.
- Xông đến Thánh Hoàng!
- Thánh Hoàng? Nói đùa? Hắn vừa Thánh Vương một năm, liền muốn xông đến Thánh Hoàng? Hắn ăn thiên đan diệu dược gì... Chờ một chút, hắn sẽ không đi thu hồi lại cái đầu kia của hắn đấy chứ?
- Chính là cái đầu kia.
- Bây giờ liền dùng? Không đợi Thánh Hoàng sao?
- Bây giờ không cần, chờ không đến Thánh Hoàng.
- Cái kia... Vậy cũng đúng.
Gò má trên khuôn mặt già nua của Đông Hoàng Càn có chút run run, tên kia muốn đến Thánh Hoàng rồi?
Hắn dùng ròng rã hai trăm năm mới đăng lâm Thánh Hoàng, Khương Phàm đây mới mấy chục năm?
- Dù sao cũng là trùng tu, người ta kiếp trước là Thần Linh lên trời chứng đạo.
Lan Độ ở phía sau nhắc nhở, cái này có cái gì tốt để ghen tỵ, hẳn là nên vui mừng mới phải!
Nếu quả thật Khương Phàm có thể đi đến Thánh Hoàng, liền có thể kích phát ra uy lực thật sự của Liệp Thần Thương, hình thành phối hợp tuyệt diệu cùng Thần Tôn bọn hắn.
Khương Phàm tiến đến Thánh Hoàng, tương đương với việc đã có được sức tự vệ, không đến mức bị Thần Hoàng tuỳ tiện diệt sát.
- Sí Thiên giới đâm cháy Thiên Trụ sơn, có thể cắt đứt liên hệ, nhưng vẫn có hai vị Thần Linh, số lượng lớn Thánh Vương cùng Thánh Hoàng, Sí Thiên giới có thể chống đỡ được sao?
Vẻ mặt của Đông Hoàng Hoa Thanh trở nên nghiêm trọng, trận đối kháng toàn diện này tới quá đột nhiên, ai cũng không chuẩn bị tốt, nhưng nhất định phải toàn lực ứng phó.
- Gánh không được! Nếu như chỉ là một Thần Linh bạo kích, hẳn là có thể kiên trì một thời gian, nhưng lực phá hoại của Tru Thiên Thần Tôn là số một Thương Huyền, tốc độ của Quang Mang Thần Tôn càng là sánh vai Cửu Thiên Thần Tôn, bọn hắn liên hợp bạo kích, Sí Thiên giới căn bản không bỏ rơi được, cũng gánh không được.
- Chiến thuật của các ngươi là...
- Trước chiến lại lui! Sau khi Khương Phàm đột phá, liên hợp với Cửu Thiên Thần Tôn, nghênh chiến hai đại Thần Linh! Không hy vọng xa vời sẽ giết ai, nhưng nhất định phải trọng thương bọn hắn!
- Chúng ta phối hợp cùng các ngươi, chặn đánh cường giả hoàng tộc hoàng đạo, tận lực săn giết một bộ phận! Đến lúc đó lại co về Sí Thiên giới, chạy đến phía tây. Chỉ cần hỗn chiến lúc đầu có thể làm bọn hắn bị thương đủ nặng, chúng ta có thể kiên trì đủ lâu.
- Tại sao muốn đi Tây Bộ, nơi đó có cái gì?
- Thần Thụ Thế Giới! Thượng Cổ Thần Đình!
- Đó là thứ đồ chơi gì?
- Chờ một lúc lại giải thích. Ngươi mới từ Thiên Khải trở về, có biết Chí Tôn Hoàng Đạo đã làm giao dịch gì cùng Đế tộc không?
- Ta bắt Thánh Hoàng thứ hai của Xích Thiên Thần Triều, Chu Nguyên Bá.
- Hỏi qua chưa?
- Hỏi cũng như không hỏi. Loại giao dịch cực đoan này, hắn là Thánh Hoàng tuyệt đối không thể nào tiết lộ cùng chúng ta. Nếu như hắn biết mình thật sự là bị bắt, chuyện gì cũng đều làm được ra, nếu như lại phát nổ, Sí Thiên giới liền phế đi. Ngươi vẫn là nói cho ta biết một chút, ngươi vừa nói cái gì... Thần Thụ?
Nơi sâu nhất trong Sí Thiên giới!
Liệt diễm mãnh liệt, táo bạo mà hừng hực, bao phủ dãy núi, đốt cháy cả đất trời.
Xung quanh trọn vẹn tám trăm dặm đã triệt để biến thành hồ dung nham.
Ánh sáng màu đỏ như máu chiếu rọi khắp nơi, vặn vẹo lên không gian, mơ hồ có thể nhìn thấy được hư ảnh Chu Tước, giương cánh bay cao, quan sát dung nham, bễ nghễ trước vạn linh.
Mặc dù nó đang cúi đầu, nhưng lại tràn ngập uy thế khủng bố, giống như biển động vô hình, cuồn cuộn không dứt, đánh thẳng vào mấy ngàn dặm mênh mông.
Âm thanh tiếng gáy to khi thì phiêu miểu khi thì chân thực, càng mang theo túc sát vô tận, để tất cả linh cầm bên trong Sí Thiên giới đều hồi hộp.
Kiều Vô Hối, Kiều Hinh, Khương Quỳ, Khương Qua, Khương Diễm, Khương Uyên, Triệu Thời Việt, những Phượng Hoàng này, toàn bộ vờn quanh ở gần đó, chờ đợi Khương Phàm đột phá, cảm nhận được thần uy Chu Tước đang thức tỉnh!
Mặc dù bị sát uy cuồn cuộn đập vào mặt, để bọn hắn nhận lấy áp bách cực kỳ đau đớn, từ linh hồn đến huyết mạch đều muốn thần phục, nhưng ai cũng không hề rời khỏi, cũng đều đang kích động, cũng đều đang mong đợi.
Bởi vì bọn hắn rất rõ ràng, chỉ có chân chính bước lên Thánh Hoàng cảnh, mới có thể xem như Chu Tước thật sự trở về, huống chi Khương Phàm đang dung hợp đầu lâu kiếp trước của hắn.
Đầu của Chu Tước! Lại còn đánh mất xuống từ trên Đăng Thiên Kiều!
Nếu như nói lúc ấy đã bắt đầu biến đổi đến Đế cảnh, như vậy trái tim và đầu lâu cùng các bộ vị quan trọng, không thể nghi ngờ là bắt đầu trước nhất!
Nói là đứng đầu Bán Đế, cũng đều không quá đáng chút nào!
Huống chi lại còn bị Tu La mang đi, phong ấn bảo hộ.
Bây giờ mở ra, vẫn y hệt như năm đó!
Đây cũng là nguyên nhân vì sao trước đó Khương Phàm nói phải dùng đầu của Chu Tước trùng kích cảnh giới Thần Linh, bởi vì nó xác thực có phần uy lực này!
Đáy hồ nham thạch cuồn cuộn, toàn thân Khương Phàm sôi trào tinh huyết, sinh cơ thịnh vượng bành trướng.
Đầu lâu đang toàn diện dung hợp cùng thân thể mới, kích phát ra tiềm lực của xương cột sống, tư dưỡng huyết nhục hài cốt.
Cái đầu lâu này xác thực đã được bảo tồn rất hoàn chỉnh, còn một mực dùng thần huyết tẩm bổ.
Bây giờ dung hợp đầu lâu, thần huyết nhập thể, Khương Phàm như là tìm về cảm giác kiếp trước.
Nhiều loại ký ức kỹ càng, cũng giống như màn mưa xẹt qua ý thức, để hắn như là đang chân chính dung hợp cùng tiền thế.
Càng quan trọng hơn là, sát chiêu phong tồn trong đầu ở kiếp trước những kia cũng được rót toàn bộ vào ý thức Khương Phàm.
Những sát chiêu này đều là trong mấy lần tử vong ở kiếp trước, được Đại Niết Bàn Thuật lắng đọng xuống.
Ví dụ như, Luân Hồi kiếm thuật.
Ví dụ như, Quang Mang thần thuật.
Thời điểm làm cho Khương Phàm phấn chấn nhất, bên trong cái đầu lâu này vậy mà lại còn lắng đọng bí thuật không thể tưởng tượng được —— thiên kiếp!!
Kiếp trước hắn tại Đăng Thiên Kiều dẫn thiên kiếp mà chết, nhưng thần hồn câu diệt, không thể Niết Bàn, theo lý nói không nên lắng đọng năng lượng thiên kiếp, nhưng không thể tưởng tượng nổi chính là, vậy mà lại lưu lại vài tia áo nghĩa.
Mặc dù không phải uy lực thiên kiếp thật sự, nhưng đã có thể nhìn trộm sát uy vô thượng kia.
Tất nhiên đây có thể sẽ vì tương lai hắn lên trời chứng đạo, cung cấp tham khảo.
Khương Phàm không có lập tức nghiên cứu những bí thuật kia, bởi vì thời gian cấp bách, hắn chỉ muốn thăng hoa linh văn, đột phá cảnh giới!!
Cũng may dung hợp đầu lâu rất thuận lợi, thần huyết tẩm bổ, thần cốt giao hòa, hắn đã bắt đầu biến đổi, đầu tiên là Thánh Hoàng Thiên phẩm linh văn, giao hòa trong kiếp trước kiếp này, bước vào thần văn cao ngạo, sau đó liền thăng hoa toàn diện huyết nhụ, cơ thể, xông vào Thánh Hoàng cảnh!
Khương Phàm nắm lấy cơ hội, lắng đọng 'Bản thân' mới!
Đây là bộ 'Bản thân' thứ bảy mấu chốt nhất, càng là ỷ vào quan trọng để hắn có thể vượt qua trận tai kiếp khó khăn này!