- Ta nói không rõ ràng rốt cuộc là nguyên nhân gì, nhưng giống như Giới Chủ đã cùng Khương Phàm giao lưu như bằng hữu.
- Có ý gì?
- Tác trưởng lão hẳn phải biết chuyện Điêu Lãnh Phong của Vạn Đạo Thần Giáo thỉnh cầu Giới Chủ giao Khương Phàm ra chứ?
- Ta biết!
- Một thời gian trước, số lượng lớn cường giả thần giáo đến nơi này, Huyền Nguyệt hoàng triều, Cổ Hoa hoàng thành, còn có Chí Tôn Kim Thành, cũng đều tới. Mục đích của bọn hắn không cần nói cũng biết, đều là muốn mang Khương Phàm đi.
- Mặc dù bọn hắn không dám cưỡng ép cướp đi, thế nhưng đội hình như vậy, đủ để cho Giới Chủ coi trọng.
- Trong mắt tất cả mọi người, Khương Phàm khẳng định là phải bị mang đi. Huống chi lúc ấy còn phát sinh chuyện của ngài đây.
- Thế nhưng, sau khi Giới Chủ mang Khương Phàm đi, không chỉ có tăng cấp trưởng lão lên cho Khương Phàm, còn mạnh tay đi giam Điêu Lãnh Phong, giao trách nhiệm Bá Vương phủ chúng ta đuổi Vạn Đạo Thần Giáo đi, cuối cùng Hung Linh hầu phủ càng tàn nhẫn tru diệt đội ngũ Cổ Hoa hoàng thành.
Tác Ngọc Đường gắt gao tiếp cận Sở Thương Minh, vừa chấn kinh mà càng hoài nghi.
Sở Thương Minh vội vàng nói:
- Ta nói mỗi câu đều là thật, không có nửa câu nói dối.
Tác Ngọc Đường có chút đóng mở đôi môi khô khốc, rất lâu mới hỏi ra một câu:
- Vì sao??
Sở Thương Minh lắc đầu nói:
- Cái này phải hỏi Giới Chủ. Chúng ta thực sự không làm rõ ràng được nàng là nghĩ thế nào, vì bảo vệ Khương Phàm, không tiếc đắc tội Vạn Đạo Thần Giáo.
- Ta là gì? Tác Ngọc Đường ta rốt cuộc là gì?
Tác Ngọc Đường bỗng nhiên có một cảm giác vô lực tuyệt vọng.
Hắn đã từng là tôn chủ Nam Bộ, đi đến Sí Thiên giới hoàn toàn đủ tư cách tổ kiến phe phái mới.
Thế nhưng hắn nhận nhục nhã, nhận hãm hại, Giới Chủ chẳng những không có quan tâm, lại còn bồi dưỡng đối thủ cái chết của hắn?
Ở trong mắt Sí Thiên giới, tại trong mắt Giới Chủ, Tác Ngọc Đường hắn so ra lại kém một kẻ điên?
Hắn vứt bỏ thánh địa, từ bỏ danh dự, chạy đến nơi đây, rốt cuộc là vì sao?
Sở Thương Minh nói ra lời nói thấm thía:
- Tác trưởng lão, hôm nay ta sang đây thăm ngài, là muốn khuyên ngài vài câu, đừng lại đấu cùng Khương Phàm nữa. Bây giờ hắn không biết đã dùng cách gì mà được Giới Chủ coi trọng, địa vị, đãi ngộ, đều tăng lên trên diện rộng, mà tình huống của ngài lại là... ừm... Như thế này. Tiếp tục đấu nữa, ta sợ ngài ngay cả Sí Thiên giới đều không ở lại được nữa.
- Ha ha, đừng đấu? Ha ha, ha ha...
Tác Ngọc Đường cười thảm, đừng đấu?
Nếu như hắn có thể nuốt xuống một hơi này, có thể buông tha Khương Phàm, chẳng phải là để tất cả mọi người của Sí Thiên giới biết Tác Ngọc Đường hắn là quả hồng mềm có thể mặc cho người khác chà đạp?
Tương lai Tác Ngọc Đường hắn còn làm sao có mặt đặt chân tại Sí Thiên giới?
- Kinh mạch của ngài đã nát, trưởng lão tùy tùng của ngài cũng đã bị phế đi, sau này đều rất khó khôi phục đỉnh phong. Mà Khương Phàm đã được Giới Chủ coi trọng, lại 'Thân cận' cùng Triệu Thế Hùng, Triệu gia, Đổng gia đều có thể đứng ở phía sau hắn bồi dưỡng hắn.
- Ta đoán chừng nhiều nhất mười năm là hắn có thể triệt để đứng ở trên đầu của ngài, Triệu Thế Hùng càng có thể có thể trở thành Bá Vương mới của Bá Vương Chiến Quốc. Chênh lệch giữa ngài cùng hắn, cũng sẽ càng lúc càng lớn.
- Cho nên, các ngươi hay sớm từ bỏ đi. Cá nhân ta đề nghị, các ngươi tốt nhất nên tìm một cơ hội xin lỗi Khương Phàm, nói mười mấy năm trước các ngươi mạo phạm Thiên Sư tông bắt phụ thân hắn xác thực không đúng.
Sở Thương Minh mặc dù nói lời giống như đang an ủi, nhưng từng câu từng chữ đều đang kích thích Tác Ngọc Đường.
Đối với Tác Ngọc Đường bây giờ mà nói, những lời này đơn giản tựa như là ngân châm, giống như một cây một cây đâm vào tim, thủng trăm ngàn lỗ, máu me đầm đìa.
Sở Thương Minh chú ý đến sắc mặt sắp vặn vẹo của Tác Ngọc Đường, nói:
- Khương Phàm trước mấy ngày vừa mới đột phá đến cửu trọng thiên, nếu đoán không sai hẳn là bởi vì nuốt Thánh Viêm mà các ngươi bảo tồn dưới pháp trường. Cái này cũng tất nhiên sẽ để thực lực của hắn tăng nhiều, linh văn mạnh lên, tương lai không lâu, lại càng dễ vượt qua Sinh Tử cảnh.
- Triệu Thế Hùng nhận Khương Phàm kích thích, cũng bắt đầu chuẩn bị bế quan. Ta đoán chừng không bao lâu, cũng sẽ tiến vào cửu trọng thiên. Đến lúc đó, hắn cũng muốn chuẩn bị Sinh Tử cảnh.
- Nếu như Khương Phàm, Triệu Thế Hùng song song vượt qua Sinh Tử cảnh, hàng rào cản trở duy nhất trên con đường bọn hắn ở tương lai, chính là cảnh giới Bán Thánh. Tiềm lực của bọn hắn, quá kinh khủng. Mà ngươi, đời này đã đến đỉnh phong.
- Nếu như không thể dùng đan dược kịp thời, chỉ sợ đỉnh phong đã từng cũng sẽ là giấc mộng của các ngươi.
- Sinh Tử cảnh?
Tác Ngọc Đường quả nhiên bị Sở Thương Minh tác động.
Khương Phàm tiến vào cửu trọng thiên rồi?
Còn là dùng Thánh Viêm Thiên Hỏa hắn trân tàng?
Triệu Thế Hùng phải vào cửu trọng thiên, cũng chuẩn bị Sinh Tử cảnh rồi?
Tác Ngọc Đường cảm nhận được uy hiếp mãnh liệt, thật giống như có một thanh trọng đao vô hình, rơi vào trên cổ của hắn, lúc nào cũng có thể chặt hắn.
Sở Thương Minh rất hài lòng trước thể hiện của Tác Ngọc Đường, cái này cũng mang ý nghĩa đã đạt đến mục đích.
Tuy nhiên, để bảo đảm tuyệt đối không xảy ra sai lầm, trước khi đi hắn phải hung ác thọc một đao:
- Đổng gia có Thánh phẩm đan dược 'Tạo hóa thọ linh đan', có thể chữa trị kinh mạch của ngài, điều trị sinh mệnh của ngài, nhưng bọn hắn không nguyện ý giao ra. Cho nên Giới Chủ đã giao trách nhiệm cho các phái Sí Thiên giới, liên hợp chuẩn bị dược liệu, vì ngài luyện chế lại một một viên.
- Nhưng, ta vừa mới có được tin tức, rất có thể Triệu gia cùng Hung Linh hầu phủ sẽ nhúng tay cho việc chuẩn bị dược liệu. Ngài tốt nhất là nên chuẩn bị tâm lý, thực sự không được, không cần cưỡng cầu, liền dùng Chuẩn Thánh phẩm 'Bồ Đề Kim Nguyên Đan' đi, tốt hơn là đều ném cả cái mệnh đi.
Tác Ngọc Đường mệt mỏi tê liệt ngã xuống trên giường.
Còn không có khôi phục lại từ trong giận vì bị tính kế tức, bây giờ lại nhận được tin tức như vậy, ý thức hắn như gặp trời đất quay cuồng, mắt tối sầm lại, ngất đi.