Mục lục
Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm (fulll)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngu Khuynh Thành vô cùng mâu thuẫn.

- Đi cùng với nàng, đừng nói lung tung. Ngũ ca ngươi còn đang ở Trung Vực chờ ngươi.

Rất nhanh, Giới Chủ đã mang theo Ngu Khuynh Thành đi ra, sắc mặt thoáng hòa hoãn.

Khương Phàm thu Ngu Khuynh Thành, tiếp tục đối xử lạnh nhạt giằng co với nàng.

Sau đó không lâu, Bá Vương cùng Điêu Lãnh Phong bị 'mời' đến trong u cốc.

Hai người bọn họ đều không rõ tình huống, đi 'bắt' người kỳ thật không dám quá thô lỗ, dù sao đối phương cũng là Bá Vương cùng truyền nhân hoàng đạo. Cho nên Bá Vương cùng Điêu Lãnh Phong đều tưởng rằng Giới Chủ làm ra quyết định, chuẩn bị giao Khương Phàm cho bọn hắn.

- Ha ha, Khương Phàm, lại gặp mặt.

Điêu Lãnh Phong lưu ý đến sắc mặt Khương Phàm rất khó coi, hoàn toàn yên tâm.

- Tiêu Lạc Lê bảo ta đợi nàng hướng ngươi vấn an.

Khương Phàm không chút khách khí kích thích nói.

Sắc mặt Điêu Lãnh Phong dần dần âm trầm xuống:

- Nếu như ngươi đụng phải một sợi lông của nàng, ta sẽ lột da của ngươi ra.

- Thật đáng thương, còn là thiên kiêu hoàng đạo. Đầu tiên là bị nữ tử của ta đánh quỳ trên mặt đất nhận thua, lại chết da mặt trái với điều ước thoát thân, vạn dặm xa xôi theo đuổi giết ta, kết quả ngay cả nữ tử của mình đều ném đi. Loại biểu hiện vụng về như ngươi đây để cho ta vô cùng chất vấn tất cả thiên kiêu hoàng đạo, rốt cuộc đều là thứ mặt hàng gì.

- Chỉ bằng ngươi, cũng xứng chất vấn hoàng đạo?

- Nếu như ta là ngươi, đã sớm cút về xin mời một nhân vật càng lợi hại đến để lật lại mặt mũi.

- Sắp chết đến nơi còn mạnh miệng. Giới Chủ, nếu ngài đều đã làm ra quyết định, hôm nay ta liền mang Khương Phàm rời khỏi. Nếu như xác định hắn không liên quan tới chết của trưởng lão chúng ta, ta sẽ lại cho trở về, nếu như xác định có liên quan, chúng ta sẽ liền thay Sí Thiên giới thanh lý môn hộ.

Giới Chủ lạnh nhạt cự tuyệt:

- Trước tiên đừng có gấp.

Điêu Lãnh Phong có chút ngẩng đầu:

- Giới Chủ còn có vấn đề gì sao? Ta đã chờ hai tháng ở chỗ này, đã vô cùng cho Sí Thiên giới thể diện, nếu như các ngươi còn muốn kéo dài, chỉ sợ thần giáo nơi đó đều muốn phái người khác tới?

Khương Phàm ở bên cạnh hừ lạnh:

- Phái ai đến? Phái Thiên Hồ Thánh Vương sao? Các ngươi vì để khống chế Hướng Vãn Tình, đã đặc biệt sớm điều động Thiên Hồ Thánh Vương đến Thiên Khải chiến trường, kết quả, ha ha, Hướng Vãn Tình chết rồi. Nếu như nàng biết mình muội muội chết rồi, đầu tiên chính là truy cứu trách nhiệm của thần giáo. Còn ta, nàng đều vô cùng rõ ràng là đã xảy ra chuyện gì.

Điêu Lãnh Phong quét ánh mắt bén nhọn về phía Khương Phàm:

- Khương Phàm, ngươi dám phụ trách vì lời nói của chính mình?

- Ta đương nhiên phụ trách! Ngược lại là ngươi, dám phụ trách sao? Nếu không, chúng ta đều ở nơi này chờ lấy, chờ Thiên Hồ Thánh Vương tự mình tới? Ngươi xem nàng là một bàn tay đập chết ngươi hay là bắt ta đi!

- Ngươi...

- Đừng cho rằng ta không biết chút chuyện xấu xa này của các ngươi.

Khương Phàm bĩu môi hừ lạnh.

- Ngươi chỉ là một tên dân liều mạng từ tiểu địa Biên Hoang đi ra, cũng xứng vọng nghị hoàng đạo?

- Điêu Lãnh Phong, ngươi còn chưa hiểu? Ai ta cũng không sợ! Thân phận cao cao tại thượng của ngươi không dọa được ta. Nếu như lại dùng cái tư thái này, coi chừng ngày nào chết trong tay ta.

- Vậy chúng ta liền chờ xem, xem ai chết ở trong tay ai!

Giới Chủ đưa mắt lạnh nhìn bọn hắn cãi lộn, cơ bản cũng đã hiểu xảy ra chuyện gì.

Vị trưởng lão trong miệng Điêu Lãnh Phong kia, xác thực có chút liên quan cùng Khương Phàm, nhưng nguyên nhân cái chết không có liên quan gì với Khương Phàm. Tên tiểu tử hoàng đạo này vì để có thể lấy Khương Phàm đi, miệng đầy hoang ngôn(*), xem nàng như đồ đần mà đùa nghịch.

(*) Là những lời nói, tin tức không chính xác, không đúng với thực tế.

Giới Chủ liếc nhìn Bá Vương, sắc mặt lão gia hỏa này cũng có chút thay đổi, đang gắt gao nhìn chằm chằm Điêu Lãnh Phong.

Xem ra, cũng là từ trong đối thoại của bọn họ nghe được chút ý tứ gì khác.

- Bá Vương, tới đây.

Giới Chủ đứng dậy, đi sang cửa đá bên cạnh, biến mất trong sương mù.

Bá Vương theo sát đi đến, sau khi hành lễ với Giới Chủ, cũng thi lễ một cái đối với tiểu lão đầu bên trong:

- Lão tổ.

- Bá Vương, tuổi ngươi cũng đã rất cao, trấn thủ Sí Thiên giới cũng lao khổ công cao, bản giới chủ để lại mặt cho ngươi.

Không có người ngoài, Giới Chủ không che giấu nữa, sắc mặt liền âm trầm lại, ngữ khí càng giá lạnh:

- Ngươi là không hiểu rõ tình huống, bị Điêu Lãnh Phong lừa, hay là thu lợi ích từ chỗ của hắn, kết hợp lại gạt ta?

Bá Vương cau chặt lông mày, vội vàng hành lễ:

- Giới Chủ! Bá Vương phủ đời đời thủ vệ Sí Thiên giới, tận trung cương vị công tác, Bá Vương phủ, đối với Giới Chủ là trung thành tuyệt đối.

- Điêu Lãnh Phong nói chuyệnn với Khương Phàm, ngươi đã nghe rõ chưa vậy?

- Hiểu. Trưởng lão đã chết trong miệng Điêu Lãnh Phong đó, hẳn là không có liên quan cùng Khương Phàm. Nhưng Khương Phàm cũng là liên lụy đến một ít chuyện bí ẩn trong thần giáo, thần giáo hẳn là sẽ không từ bỏ ý đồ.

- Chuyện Khương Phàm lăng nhục nữ nhi tộc trưởng hai đại hoàng tộc, ngươi đã xác minh sao?

- Cái này...

- Ta ngược lại thật ra đã xác minh! Ngu Kình Thương, Hứa Đan, đều là bởi vì nguyên nhân đặc thù, nên có liên lụy cùng Khương Phàm. Nhưng Khương Phàm chỉ là giữ các nàng lại, không có thực hiện lăng nhục, càng không tồn tại chuyện sinh con cái.

- Khương Phàm lần này đi Trung Vực là muốn gặp mặt cùng Hỗn Độn Tử Phủ, người của bọn họ đều đang chờ đón Ngu Khuynh Thành về. Mà Hứa Đan, là cùng đồ đệ của Khương Phàm yêu nhau bỏ trốn, không hề liên quan tới Khương Phàm.

Giới Chủ đi đến trước mặt Bá Vương, theo dõi hắn trong khoảng cách gần:

- Ngươi có cảm tưởng gì?

Bá Vương càng nhăn mày càng chặt, tại sao có thể như vậy, tất cả đều là giả sao?

Điêu Lãnh Phong đều đang gạt hắn sao?

- Ngươi là Bá Vương, là cao tầng của Sí Thiên giới, ngươi rất rõ ràng quy củ của chúng ta. Chỉ bằng chuyện ngươi lừa gạt Giới Chủ, truyền đạt tin tức hư giả, hãm hại trưởng lão tứ đẳng của Sí Thiên giới, ta liền có thể xử lý ngươi!

Bá Vương vội vàng lui lại hai bước, quỳ một chân trên đất:

- Ta không có xác minh tình huống, dễ tin người khác nói như vậy, cam nguyện chịu phạt.

- Tốt, chính ngươi nói!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK